Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 85
Bạch Long
19/04/2024
Nhưng vào lúc này, Lâm Chính ở đằng sau lưng cô đột ngột lên tiếng.
“Mã Phong, dự án này không còn liên quan gì đến anh nữa, qua đây ký tên đi, chỉ còn thiếu một mình anh thôi”.
“Thằng ngu, mày chơi đến nghiện rồi à? Chỉ là một tờ giấy rách thôi mà ký tên cái nỗi gi? Mày tưởng rằng mày thật sự là người phụ trách dự án này hay so? Mày tưởng mày là cái thá gì?”, Mã Phong nổi trận lôi đình, anh ta đã mất kiên nhẫn, dứt khoát vẫy tay: “Đánh cho tao!”
“Vâng!”
Hai tên bảo vệ lập tức ra tay.
“Dừng lại!!”
Vào lúc này, một tiếng quát lớn vang lên từ cửa phòng tiệc.
Mọi người đều quay mặt nhìn về hướng ấy, bèn thấy vài người xuất hiện ngay trước cửa.
Lúc nhìn rõ mặt bọn họ, tất cả người ở đây đều kinh ngạc.
“Là tổng giám đốc Ninh kìa?”
“Rốt cuộc thì tổng giám đốc Ninh cũng đã đến rồi!”
“Chào tổng giám đốc Ninh!”
“Nào nào nào, tổng giám đốc Ninh, hôm nay chúng ta cùng uống một ly đi!”
Khách khứa trong phòng tiệc đều ùa lên, vây quanh lấy lòng ông ta.
Nhưng mà…
Ông ta lại phớt lờ bọn họ mà đi thẳng đến trước mặt Lâm Chính, khẽ cúi lưng: “Chào cậu Lâm, xin lỗi cậu, tôi đến trễ mất rồi”.
Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người đều nghẹn thở.
Mắt của rất nhiều người đều như muốn lọt ra khỏi tròng.
Đang làm trò gì đấy?
Vô số người thầm cảm thấy nghi ngờ.
“Không có gì, dù gì bọn họ đều đã ký tên rồi. Bây giờ chỉ còn mỗi mình Mã Phong thôi, ông kêu anh ta mau chóng ký tên đi”, Lâm Chính đưa vài tờ giấy nhàu nát cho ông ta.
Ông ta nhận một cách dè dặt rồi quay lưng lại, nói với Mã Phong, người đang ngẩn ngơ kia: “Mã Phong, ký tên đi”.
Mã Phong ngơ ngác nhìn hợp đồng: “Tổng giám đốc Ninh, chuyện…chuyện này là sao? Hợp đồng này là thật à?”
“Đây là hợp đồng kết thúc hợp đồng do chính tay tôi lập ra, lẽ nào còn là hàng giả hay sao?”, ông ta nói một cách bình tĩnh: “Sau khi tổ dự án chúng tôi bàn bạc với nhau, chúng tôi quyết định hủy bỏ hợp đồng với các nhà đầu tư ở đây, kể từ giờ phút này, tất cả những người ký tên hồi trước đều không còn liên quan gì đến dự án khu Thanh Sơn nữa, Mã Phong, bây giờ chỉ còn thiếu mỗi cậu mà thôi!”
“Cái gì?”
Tất cả mọi người đều kinh sợ.
“Sao lại thế?”, Mã Phong trừng mắt, anh ta chỉ vào Lâm Chính rồi nói với giọng run rẩy: “Chỉ là một thằng vô tích sự mà thôi, sao có thể hủy bỏ hợp đồng được? Hơn nữa mắc gì ông lại hủy bỏ hợp đồng với những nhà đầu tư như chúng tôi? Ông điên rồi à? Không có chúng tôi làm cổ đông, nhà họ Ninh các người sẽ không hoàn thành được dự án này!”
“Cậu sai rồi!”, ông ta lắc lắc đầu: “Chúng tôi đã có đủ tiền để khởi động dự án, bởi vì cậu Lâm đã cung cấp số vốn khổng lồ cho chúng tôi trước rồi”.
“Nghĩa là sao”, Mã Phong hỏi với giọng run rẩy.
“Mã Phong, dự án này không còn liên quan gì đến anh nữa, qua đây ký tên đi, chỉ còn thiếu một mình anh thôi”.
“Thằng ngu, mày chơi đến nghiện rồi à? Chỉ là một tờ giấy rách thôi mà ký tên cái nỗi gi? Mày tưởng rằng mày thật sự là người phụ trách dự án này hay so? Mày tưởng mày là cái thá gì?”, Mã Phong nổi trận lôi đình, anh ta đã mất kiên nhẫn, dứt khoát vẫy tay: “Đánh cho tao!”
“Vâng!”
Hai tên bảo vệ lập tức ra tay.
“Dừng lại!!”
Vào lúc này, một tiếng quát lớn vang lên từ cửa phòng tiệc.
Mọi người đều quay mặt nhìn về hướng ấy, bèn thấy vài người xuất hiện ngay trước cửa.
Lúc nhìn rõ mặt bọn họ, tất cả người ở đây đều kinh ngạc.
“Là tổng giám đốc Ninh kìa?”
“Rốt cuộc thì tổng giám đốc Ninh cũng đã đến rồi!”
“Chào tổng giám đốc Ninh!”
“Nào nào nào, tổng giám đốc Ninh, hôm nay chúng ta cùng uống một ly đi!”
Khách khứa trong phòng tiệc đều ùa lên, vây quanh lấy lòng ông ta.
Nhưng mà…
Ông ta lại phớt lờ bọn họ mà đi thẳng đến trước mặt Lâm Chính, khẽ cúi lưng: “Chào cậu Lâm, xin lỗi cậu, tôi đến trễ mất rồi”.
Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người đều nghẹn thở.
Mắt của rất nhiều người đều như muốn lọt ra khỏi tròng.
Đang làm trò gì đấy?
Vô số người thầm cảm thấy nghi ngờ.
“Không có gì, dù gì bọn họ đều đã ký tên rồi. Bây giờ chỉ còn mỗi mình Mã Phong thôi, ông kêu anh ta mau chóng ký tên đi”, Lâm Chính đưa vài tờ giấy nhàu nát cho ông ta.
Ông ta nhận một cách dè dặt rồi quay lưng lại, nói với Mã Phong, người đang ngẩn ngơ kia: “Mã Phong, ký tên đi”.
Mã Phong ngơ ngác nhìn hợp đồng: “Tổng giám đốc Ninh, chuyện…chuyện này là sao? Hợp đồng này là thật à?”
“Đây là hợp đồng kết thúc hợp đồng do chính tay tôi lập ra, lẽ nào còn là hàng giả hay sao?”, ông ta nói một cách bình tĩnh: “Sau khi tổ dự án chúng tôi bàn bạc với nhau, chúng tôi quyết định hủy bỏ hợp đồng với các nhà đầu tư ở đây, kể từ giờ phút này, tất cả những người ký tên hồi trước đều không còn liên quan gì đến dự án khu Thanh Sơn nữa, Mã Phong, bây giờ chỉ còn thiếu mỗi cậu mà thôi!”
“Cái gì?”
Tất cả mọi người đều kinh sợ.
“Sao lại thế?”, Mã Phong trừng mắt, anh ta chỉ vào Lâm Chính rồi nói với giọng run rẩy: “Chỉ là một thằng vô tích sự mà thôi, sao có thể hủy bỏ hợp đồng được? Hơn nữa mắc gì ông lại hủy bỏ hợp đồng với những nhà đầu tư như chúng tôi? Ông điên rồi à? Không có chúng tôi làm cổ đông, nhà họ Ninh các người sẽ không hoàn thành được dự án này!”
“Cậu sai rồi!”, ông ta lắc lắc đầu: “Chúng tôi đã có đủ tiền để khởi động dự án, bởi vì cậu Lâm đã cung cấp số vốn khổng lồ cho chúng tôi trước rồi”.
“Nghĩa là sao”, Mã Phong hỏi với giọng run rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.