Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 862

Bạch Long

19/04/2024

“Thật đáng tiếc. Thần y Lâm có y thuật cao cường, nếu có thêm thời gian thì chắc chắn sẽ trở thành kỳ tài trong thiên hạ. Vậy mà cứ chán sống, thích tới đây thể hiện. Văn giáo chủ sao có thể chấp nhận được hành động đó chứ?”, có người lắc đầu cảm thán.

“Không thể trách ai được, ai bảo cậu ta không coi ai ra gì. Tự cho mình là số một thiên hạ?”, có người hừ giọng.

“Đúng là nực cười”.

“Đây là cái giá của tuổi trẻ ngông cuồng”, những lời bàn tán vang lên.

“Bà ơi”, Liễu Như Thi quay qua.

“Cháu nói đi”, Dược Vương nhìn về phía trước.

“Cháu không xin bà ra tay, cháu chỉ xin bà hãy giữ lấy mạng sống cho thần y Lâm, có được không?”, Liễu Như Thi cúi đầu.

Dược Vương khẽ gật đầu: “Bà sẽ cố gắng hết sức, nhưng kết quả cuối cùng thế nào thì phải xem ý trời thôi”.

Liễu Như Thi không nói gì nữa. Tình huống này, Dược Vương không thể kiểm soát được nữa rồi. Văn Mạt Tâm bước về phía Lâm Chính

“Tốn thời gian của tôi quá rồi”.

Văn Mạt Tầm điềm đạm lên tiếng, đôi mắt tràn đầy sát ý. Ông ta giơ tay lên, bàn tay hừng hực sức mạnh. Lần này ông ta sẽ kết thúc trận đấu vô nghĩa này.



Đúng ra ông ta không nên vì thể diện để thuộc hạ đi xử lý Lâm Chính mà ngay từ đầu nên ra mặt mới đúng. Có khi như vậy thì tình hình sẽ không tới mức tệ như thế này.

Nhưng cũng không quan trọng nữa, tất cả đã kết thúc rồi…

Văn Mạt Tâm hừ giọng, bước lên trước, định nhanh chóng xử lý tàn dư của sự việc lần này. Nhưng đúng lúc ông ta lao lên…

Vụt.

Một tình huống bất ngờ ập tới. Lại là châm bạc.

“Đúng là sâu mọt”, Văn Mạt Tâm hừ giọng. Nhưng đúng lúc ông ta né được cây châm thứ nhất thì lại một cây châm khác xuất hiện.

Hóa ra Lâm Chính không chỉ phóng một cây châm mà là hai cây. Thế nhưng vẫn không có tác dụng gì.

Văn Mạt Tâm khẽ hừ giọng, tay nhanh như cắt, kẹp gọn cả hai cây châm. Trong nháy mắt, cả hai cây châm đã bị khống chế.

Thế nhưng một giây sau, Văn Mạt Tâm phải tối mặt. Ông ta nhìn xuống dưới thì thấy vùng bụng của mình có một cây châm ở đó.

Hóa ra lúc ban đầu Lâm Chính đã phóng ra ba cây châm, hơn nữa cây sau nối tiếp cây trước, cây sau ghim càng sâu hơn cây trước và ghim vào những vị trí mà Văn Mạt Tâm không ngờ tới.

“Sao có thể như vậy được?”



Văn Mạt Tâm tối sầm mặt, định rút cây chân ra. Nhưng đúng lúc này, ông ta kinh hãi phát hiện ra mình đã bị bất động.

“Giáo chủ!”

“Giáo chủ sao vậy?”

“Không hay rồi, thằng nhóc này đã giăng bẫy giáo chủ!”

“Đi giúp giáo chủ đi!”

Những người của Sùng Tông Giáo đều lao lên. Lâm Chính chẳng buồn quan tâm, mà chỉ phóng châm ra một lần nữa, tất cả đều ghim sâu lên cơ thể anh.

Tất cả dường như đều cắm ngập chuôi kim vào cơ thể Lâm Chính. Cùng với sự tác động của những cây kim này, Lâm Chính bỗng trở nên vô cùng kỳ lạ.

“Phì! Phì!”

Anh bắt đầu thở phì phì, mặt chảy mồ hôi nhễ nhại, những nơi bị thương trên cơ thể máu đã ngừng chảy, những vết xương gãy nhanh chóng được phục hồi. Hai tay anh cử động bình thường, thế nhưng anh đứng không vững vàng, phải dựa vào tường thở hổn hển.

Chuyện gì vậy?

Đám đông sững sờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook