Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 948
Bạch Long
20/04/2024
Chương 948
“Nói đúng!”
“Nhất định là Mặc Tiểu Vũ gian lận!”
“Mong phó phòng chủ điều tra tới cùng!”
Đám học sinh bên dưới cũng lập tức kêu lên. Ai cũng mặt đỏ tưng bừng, vô cùng kích động.
Các giảng sư đứng trên đài cũng lập tức lên tiếng: “Phó phòng chủ, chuyện này quá rõ ràng, là Mặc Tiểu Vũ gian lận! Tôi thấy nên hủy bỏ tư cách tham gia thi đấu và thi lại từ đầu đi!”
“Đúng vậy, Tiêu Sĩ Kiệt nói đúng! Tất cả thật vô lý. Thi lại thôi!”
“Nếu để một kẻ gian lận đạt giải nhất thì sẽ có rất nhiều người không phục!”
“Phó phòng chủ, bao nhiêu người đang xem kìa, ông không thể nào nương tay được”.
“Làm không tốt sẽ mất danh tiếng của Kỳ Dược Phòng đấy!”
Đám giảng sư khuyên can. Lâm Chính mặt lạnh như băng. Cuối cùng thì anh cũng hiểu vì sao Phùng Thạch lại do dự tuyên bố kết quả như vậy.
Có vẻ như vị trí số một đã được sắp đặt từ trước…
Lâm Chính không phải kẻ ngốc, nếu như không có nội gián, với thái độ muốn gấp rút biết được Lâm Chính làm thế nào giải được câu đó của mấy người Phùng Thạch thì chắc chắn bọn họ sẽ không do dự thông báo cuộc thi kết thúc sau đó lôi Lâm Chính đi hỏi.
Vì chẳng còn gì để nói nữa rồi. Lâm Chính đã một mình ôm cả ba vị trí. Thế nhưng…Phùng Thạch lại do dự. Mấy vị giảng sư vẫn muốn thi lại…Vậy thì chẳng phải vấn đề đã quá rõ ràng rồi sao?
Cuộc thi này, người đứng đầu quan trọng hơn là đáp án của câu hỏi về nhân sâm nhiều.
Quả đúng là như vậy. Phùng Thạch do dự không quyết lúc này bặm môi: “Học sinh Mặc Tiểu Vũ, cậu cũng thấy đấy. Chuyện này rất đáng nghi, vì vậy…kết quả cuối cùng của cuộc thi…cần phải bàn bạc thêm!”
“Trước đó không phải thầy nói coi trọng chứng cứ sao? Nói em gian lận, vậy chứng cứ đâu?”, Lâm Chính hỏi ông ta.
“Để nhà trường điều tra”, Phùng Thạch thản nhiên nói.
“Điều tra? Điều tra bao lâu?”
“Nhanh thôi”, Phùng Thạch có vẻ không muốn nói nhiều, chỉ hô lớn: “Do quá trình thi đấu xảy ra chút vấn đề nên trận đấu tạm dừng tại đây, các vị đợi một chút”.
Dứt rời, cả hội trường trở nên sục sôi
“Chuyện gì vậy?”
“Kết quả không phải đã quá rõ ràng rồi sao?”
“Chuyện gì vậy?”
Rất nhiều người cảm thấy khó hiểu. Đám học sinh cũng cảm thấy nghi ngờ, thế nhưng những học sinh lớp cao có vẻ hiểu ra nhiều điều.
Phùng Thạch quay người rời đi, mấy người Tư Đồ cũng vậy. Thế nhưng có một bộ phận các thầy cô thì vẫn ở lại, trong đó bao gồm cả giảng sư Triệu từng dạy cậu y thuật.
Giảng sư Triệu bước lên bục, kéo Lâm Chính qua một bên. Giảng sư Chu, giảng sư Đường cũng bước tới.
“Thầy nói này Mặc Tiểu Vũ. Cậu sao thế? Chẳng hiểu chuyện gì cả? Cậu có biết là cậu đang làm gì không? Cậu cứ phải làm khó Kỳ Dược Phòng như vậy mới được hả?”, giảng sư Triệu trầm mặt, trừng mắt với Lâm Chính.
“Nói đúng!”
“Nhất định là Mặc Tiểu Vũ gian lận!”
“Mong phó phòng chủ điều tra tới cùng!”
Đám học sinh bên dưới cũng lập tức kêu lên. Ai cũng mặt đỏ tưng bừng, vô cùng kích động.
Các giảng sư đứng trên đài cũng lập tức lên tiếng: “Phó phòng chủ, chuyện này quá rõ ràng, là Mặc Tiểu Vũ gian lận! Tôi thấy nên hủy bỏ tư cách tham gia thi đấu và thi lại từ đầu đi!”
“Đúng vậy, Tiêu Sĩ Kiệt nói đúng! Tất cả thật vô lý. Thi lại thôi!”
“Nếu để một kẻ gian lận đạt giải nhất thì sẽ có rất nhiều người không phục!”
“Phó phòng chủ, bao nhiêu người đang xem kìa, ông không thể nào nương tay được”.
“Làm không tốt sẽ mất danh tiếng của Kỳ Dược Phòng đấy!”
Đám giảng sư khuyên can. Lâm Chính mặt lạnh như băng. Cuối cùng thì anh cũng hiểu vì sao Phùng Thạch lại do dự tuyên bố kết quả như vậy.
Có vẻ như vị trí số một đã được sắp đặt từ trước…
Lâm Chính không phải kẻ ngốc, nếu như không có nội gián, với thái độ muốn gấp rút biết được Lâm Chính làm thế nào giải được câu đó của mấy người Phùng Thạch thì chắc chắn bọn họ sẽ không do dự thông báo cuộc thi kết thúc sau đó lôi Lâm Chính đi hỏi.
Vì chẳng còn gì để nói nữa rồi. Lâm Chính đã một mình ôm cả ba vị trí. Thế nhưng…Phùng Thạch lại do dự. Mấy vị giảng sư vẫn muốn thi lại…Vậy thì chẳng phải vấn đề đã quá rõ ràng rồi sao?
Cuộc thi này, người đứng đầu quan trọng hơn là đáp án của câu hỏi về nhân sâm nhiều.
Quả đúng là như vậy. Phùng Thạch do dự không quyết lúc này bặm môi: “Học sinh Mặc Tiểu Vũ, cậu cũng thấy đấy. Chuyện này rất đáng nghi, vì vậy…kết quả cuối cùng của cuộc thi…cần phải bàn bạc thêm!”
“Trước đó không phải thầy nói coi trọng chứng cứ sao? Nói em gian lận, vậy chứng cứ đâu?”, Lâm Chính hỏi ông ta.
“Để nhà trường điều tra”, Phùng Thạch thản nhiên nói.
“Điều tra? Điều tra bao lâu?”
“Nhanh thôi”, Phùng Thạch có vẻ không muốn nói nhiều, chỉ hô lớn: “Do quá trình thi đấu xảy ra chút vấn đề nên trận đấu tạm dừng tại đây, các vị đợi một chút”.
Dứt rời, cả hội trường trở nên sục sôi
“Chuyện gì vậy?”
“Kết quả không phải đã quá rõ ràng rồi sao?”
“Chuyện gì vậy?”
Rất nhiều người cảm thấy khó hiểu. Đám học sinh cũng cảm thấy nghi ngờ, thế nhưng những học sinh lớp cao có vẻ hiểu ra nhiều điều.
Phùng Thạch quay người rời đi, mấy người Tư Đồ cũng vậy. Thế nhưng có một bộ phận các thầy cô thì vẫn ở lại, trong đó bao gồm cả giảng sư Triệu từng dạy cậu y thuật.
Giảng sư Triệu bước lên bục, kéo Lâm Chính qua một bên. Giảng sư Chu, giảng sư Đường cũng bước tới.
“Thầy nói này Mặc Tiểu Vũ. Cậu sao thế? Chẳng hiểu chuyện gì cả? Cậu có biết là cậu đang làm gì không? Cậu cứ phải làm khó Kỳ Dược Phòng như vậy mới được hả?”, giảng sư Triệu trầm mặt, trừng mắt với Lâm Chính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.