Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 954
Bạch Long
20/04/2024
Không thể phủ nhận, biểu hiện của Mặc Tiểu Vũ khiến người ta kinh ngac, y thuât của anh chắc không phải thứ học sinh cấp Đinh có thể so sánh.
Nhưng đối với nhân tài như Tiêu Sĩ Kiệt chắc vẫn có khoảng cách cực lớn.
Không ai sẽ cảm thấy Mặc Tiểu Vũ có thể đấu được với Tiêu Sĩ Kiệt.
Nhưng bây giờ Tiêu Sĩ Kiệt hoàn toàn không cần phải đấu với Mặc Tiểu Vũ, thái độ của Kỳ Dược Phòng rõ ràng muốn đè chuyện này xuống.
“Sĩ Kiệt, em quay về chỗ của mình đi, chuyện này để thầy xử lý!”, Phùng Thạch không nhìn nữa, nghiêm túc nói.
“Phó phòng chủ, chẳng nhẽ thầy cảm thấy em sợ tên Mặc Tiểu Vũ này sao?”, Tiêu Sĩ Kiệt không cam tâm hỏi.
“Thầy không có ý này”.
“Vậy xin thầy để em đấu với cậu ta! Để chứng minh cho Kỳ Dược Phòng của chúng ta!”, Tiêu Sĩ Kiệt nghiêm túc hét lên.
Như tuyên bố cho Tiêu Sĩ Kiệt cả mọi người ở đây nghe.
Cậu ta như một đấu sĩ…
Phùng Thạch nhíu mày.
Mắt Lâm Chính đột nhiên sáng lên, sau đó lập tức nói: “Tiêu Sĩ Kiệt, hay là thế này, chúng ta cùng đấu, nếu cậu thắng tôi nhường vị trí số một của tôi… cho cậu, có được không?”
Vừa dứt lời, ánh mắt của tất cả giảng sư đều nhìn về phía Lâm Chính.
Đây là cơ hội đó!
Trong đầu các giảng sư ở đây chỉ có một tin.
Đó là Lâm Chính sống chết không chịu bỏ cuộc, không chịu thỏa hiệp nên mới khiến Kỳ Dược Phòng đâm lao phải theo lao, vô cùng khó xử.
Nếu như Tiêu Sĩ Kiệt đánh bại anh, khiến anh ngoan ngoãn bỏ cuộc thì tất cả đều hợp lý. Đến lúc đó người của Kỳ Dược Phòng không cần thi lại, đưa hạng một cho Tiêu Sĩ Kiệt chẳng phải xong sao? Tất cả sẽ phát triển theo hướng mà người của Kỳ Dược Phòng muốn.
Đến lúc đó ai còn suy nghĩ đến việc Mặc Tiểu Vũ có ăn gian không, Kỳ Dược Phòng có xuất hiện vấn đề gian lận không?
Dù sao đã chứng minh bằng thực lực rồi.
Tiêu Sĩ Kiệt dùng thực lực đánh bại Mặc Tiểu Vũ là đủ để nói lên tất cả.
Tất cả các giảng sư đều không nói gì.
“Cậu nói thật sao?”, hô hấp của Tiêu Sĩ Kiệt như ngừng lại, không kìm được hỏi lại.
“Sao vậy? Cậu cảm thấy tôi đang nói đùa sao?”, Lâm Chính bình tĩnh nói: “Chúng ta đứng trước mặt mọi người tiến hành so sánh thực lực, nếu như cậu thắng tôi, tôi xin chịu thua, bảo tọa của hạng một cuộc thi Giám Dược lần này tôi sẽ giao cho cậu! Coi như cậu xứng đáng!”
“Vậy thì được! Vậy quyết thế đi!”, Tiêu Sĩ Kiệt lập tức nổi hứng, vội vàng hét lên: “Nói đi, chúng ta so gì? Mau chuẩn bị!”
“Đừng vội, tôi còn chưa nói nếu tôi thắng thì làm thế nào?”, Lâm Chính nói.
Tiêu Sĩ Kiệt sững sờ, lạnh lùng nói: “Cậu yên tâm, tôi sẽ không thua, vậy nên cậu không thể thắng”.
“Nhỡ may tôi thắng thì sao?”
“Không có nhỡ may”.
“Vậy cậu cho tôi đáp án đi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Không ai sẽ cảm thấy Mặc Tiểu Vũ có thể đấu được với Tiêu Sĩ Kiệt.
Nhưng bây giờ Tiêu Sĩ Kiệt hoàn toàn không cần phải đấu với Mặc Tiểu Vũ, thái độ của Kỳ Dược Phòng rõ ràng muốn đè chuyện này xuống.
“Sĩ Kiệt, em quay về chỗ của mình đi, chuyện này để thầy xử lý!”, Phùng Thạch không nhìn nữa, nghiêm túc nói.
“Phó phòng chủ, chẳng nhẽ thầy cảm thấy em sợ tên Mặc Tiểu Vũ này sao?”, Tiêu Sĩ Kiệt không cam tâm hỏi.
“Thầy không có ý này”.
“Vậy xin thầy để em đấu với cậu ta! Để chứng minh cho Kỳ Dược Phòng của chúng ta!”, Tiêu Sĩ Kiệt nghiêm túc hét lên.
Như tuyên bố cho Tiêu Sĩ Kiệt cả mọi người ở đây nghe.
Cậu ta như một đấu sĩ…
Phùng Thạch nhíu mày.
Mắt Lâm Chính đột nhiên sáng lên, sau đó lập tức nói: “Tiêu Sĩ Kiệt, hay là thế này, chúng ta cùng đấu, nếu cậu thắng tôi nhường vị trí số một của tôi… cho cậu, có được không?”
Vừa dứt lời, ánh mắt của tất cả giảng sư đều nhìn về phía Lâm Chính.
Đây là cơ hội đó!
Trong đầu các giảng sư ở đây chỉ có một tin.
Đó là Lâm Chính sống chết không chịu bỏ cuộc, không chịu thỏa hiệp nên mới khiến Kỳ Dược Phòng đâm lao phải theo lao, vô cùng khó xử.
Nếu như Tiêu Sĩ Kiệt đánh bại anh, khiến anh ngoan ngoãn bỏ cuộc thì tất cả đều hợp lý. Đến lúc đó người của Kỳ Dược Phòng không cần thi lại, đưa hạng một cho Tiêu Sĩ Kiệt chẳng phải xong sao? Tất cả sẽ phát triển theo hướng mà người của Kỳ Dược Phòng muốn.
Đến lúc đó ai còn suy nghĩ đến việc Mặc Tiểu Vũ có ăn gian không, Kỳ Dược Phòng có xuất hiện vấn đề gian lận không?
Dù sao đã chứng minh bằng thực lực rồi.
Tiêu Sĩ Kiệt dùng thực lực đánh bại Mặc Tiểu Vũ là đủ để nói lên tất cả.
Tất cả các giảng sư đều không nói gì.
“Cậu nói thật sao?”, hô hấp của Tiêu Sĩ Kiệt như ngừng lại, không kìm được hỏi lại.
“Sao vậy? Cậu cảm thấy tôi đang nói đùa sao?”, Lâm Chính bình tĩnh nói: “Chúng ta đứng trước mặt mọi người tiến hành so sánh thực lực, nếu như cậu thắng tôi, tôi xin chịu thua, bảo tọa của hạng một cuộc thi Giám Dược lần này tôi sẽ giao cho cậu! Coi như cậu xứng đáng!”
“Vậy thì được! Vậy quyết thế đi!”, Tiêu Sĩ Kiệt lập tức nổi hứng, vội vàng hét lên: “Nói đi, chúng ta so gì? Mau chuẩn bị!”
“Đừng vội, tôi còn chưa nói nếu tôi thắng thì làm thế nào?”, Lâm Chính nói.
Tiêu Sĩ Kiệt sững sờ, lạnh lùng nói: “Cậu yên tâm, tôi sẽ không thua, vậy nên cậu không thể thắng”.
“Nhỡ may tôi thắng thì sao?”
“Không có nhỡ may”.
“Vậy cậu cho tôi đáp án đi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.