Chương 211
Vụ Thỉ Dực
06/10/2019
Đối với “Tú Tú”, Úc Linh và Hề Từ có ấn tượng sâu nhất. Dù gì thì lúc vào hề, ở trong mộ Tu La, Úc Linh được ăn một miếng bánh ngọt do Kỳ Tú Tú làm cho Bùi lang, lúc ấy Bùi Lang cũng không có biểu hiện như trời sụp thế này, khiến cô có ấn tượng rất sâu.
Đương nhiên ấn tượng sâu nhất, vẫn là câu chuyện của Bùi Lang và Tú Tú, vì hâm mộ bánh ngọt như mạng, hơn nữa lại chọc phải một con yêu dễ chọc người khác tức giận làm bạn trai, Kỳ Tú Tú thực ra cũng rất cực khổ.
Kỳ Tú tú khiến người ta có ấn tượng đầu tiên là một cô gái bình thường, diện mạo thanh tú, da thịt trắng trẻo, dáng người nhỏ nhắn yêu kiều, thoạt nhìn là một cô gái vô cùng bình thường, đi trong đám dông cũng không ai phát hiện ra.
Mỗi người đều là nhân vật chính có cuộc sống độc nhất vô nhị, một cô gái bình thường cũng có một câu chuyện về mình. Chuyện của Kỳ Tú Tú, tuy bình thường, nhưng lại bởi trong cuộc sống có một con yêu lang làm bạn trai lại thêm thú vị vô hạn.
Nhưng nhìn cô ấy và Bùi Lang ở cùng nhau nhiều năm vậy mà không ra tay, thì có thể thấy được cô ấy không biểu hiện bình thường như ra bên ngoài vậy, mà có một mị lực chỉ thuộc về Kỳ Tú Tú.
Trước mặt người ngoài, Kỳ Tú Tú vẫn nể mặt mũi Bùi Lang, dù hiện giờ muốn đánh mắng anh ta, song vẫn tươi cười, chào hỏi hai vị trước mặt.
Nhìn thấy bộ dáng Hề Từ, Kỳ Tú Tú cũng biết người đàn ông này thật sự là yêu. Còn phần anh cõng con người trên lưng, Kỳ Tú Tú cũng biết, đây là nữ ngôi sao có danh tiếng trong giới giải trí, vào sáu tháng cuối năm bởi có một cuốn video đột nhiên gặp may trên mạng, hiện giờ danh tiếng vẫn cao không ngừng.
Trong tháng này ở rạp có chiếu bộ phim (Cuồng hiệp) vẫn tăng cao chưa dừng, mấy hôm trước, Kỳ Tú Tú cùng Bùi Lang đi xem bộ phim (Cuồng hiệp) của đạo diễn Chung, thấy rất rõ vẻ mặt người nữ hiệp trong phim đó cao cao khiến người ta hay cười, Kỳ Tú Tú rất là thích, lúc ấy nghe Bùi Lang nói là anh ta biết nữ diễn viễn này, cô nàng vẫn chưa tin, lúc này thì thực ra tin rồi.
Lại nhìn thấy con người thật, phát hiện tính cách chẳng khác trong phim là mấy, cũng bộ dạng cao lạnh, đưa cô ấy vào trong phim, bất giác thấy thân thiết hơn hẳn, không kìm được nhìn họ cười cười.
Chỉ là với Hề Từ ở trong xã hội loài người, vẫn duy trì bộ dáng loài yêu, khiến cô nàng hơi nghi hoặc.
Chuyện ở mộ Tu La, Kỳ Tú Tú cũng đã nghe Bùi lang nói qua, nghe nói lúc đó thiên sư và yêu đều bị thương mấy người, chắc vị này là một trong những vị yêu bị thương đó chăng?
Úc Linh tụt từ lưng Hề Từ xuống, cất tiếng chú giáng sinh vui vẻ với họ, không kìm được liếc mắt nhìn Kỳ Tú Tú đánh giá, bảo, “Tiểu thư Kỳ làm bánh gato ăn rất ngon, nghe nói cô có mở một quán bán bánh gato, lúc nào rảnh chúng tôi cũng tới thăm”
Người khác khẳng định thành quả của mình, Kỳ Tú tú rất cao hứng, hỏi, “Tiểu thư Giang đã từng nếm qua bánh gato tôi làm rồi sao?”
Úc Linh chưa kịp đáp, vẻ mặt Bùi Lang đã ấm ức bảo, ‘Đợt tháng 7 tới Mạc Trang, em có làm bánh gato cho anh, một miếng bánh cuối đã bị cô ấy ăn rồi”
Kỳ Tú Tú bỗng chốc hiểu ra. Bùi Lang này cũng không chịu thua kém, lúc ở mộ Tu La, miếng bánh ngọt cuối cùng đã bị Hề Triển Vương cướp mất cho vợ, vì chuyện này mà vẫn nhớ trong lòng. Sau khi từ mộ Tu La trở về, vẫn lải nhải nói đến chuyện bánh ngọt của anh ta với Kỳ Tú Tú, bảo Kỳ Tú tú phải làm bồi thường cho anh ta, cuối cùng cũng làm cho anh ta mấy loại bánh gato trong một tháng mà anh ta thích ăn nhất.
Lúc này nhìn thấy đương sự, không kìm được lại liếc mắt nhìn Hề Từ, đột nhiên bảo, ‘Hôm nay lễ Giáng Sinh, nếu hai vị không chê, hiện giờ có thể đến trong quán của tôi nếm thử bánh gato Noel, ở ngay gần bên thôi, rất gần”
Sau đó đưa cho một người một yêu danh thiếp của mình, rất vui nếu họ rảnh tới thăm quán của mình.
Úc Linh khách sáo tiếp nhận.
Bùi Lang tương tự chưa kịp mở miệng đã kêu lên, “Không được, Tú Tú, chúng mình hiện giờ phải đi xem băng đăng mới được”
Kỳ Tú Tú ngoài cười nhưng lòng không cười, bảo, “Có quỷ mới thèm đi cùng anh xem băng đăng, em còn phải đãi khách nữa’
“Tú Tú, thành quỷ cũng được, chúng ta yêu và quỷ xưa nay nước giếng không phạm nước sông, không can thiệp chuyện của nhau, nếu em là quỷ, chúng ta muốn ở cùng nhau rất khó, trừ phi em luyện thành Quỷ Vương. Vì thế, đừng biến thành quỷ mới cùng với anh đi, hiện giờ chúng mình nên đi đi” Vẻ mặt Bùi Lang khẩn cầu.
Lòng Kỳ Tú Tú sắt đá, không tiếp tục nhìn anh ta nữa, mời nhóm Úc Linh đến tiệm bánh gato của cô nàng.
Điều này Úc Linh và Hề Từ cũng nhìn ra, Kỳ Tú Tú tức giận với Bùi Lang, mới mời họ như thế, muốn ép chất Bùi Lang.
Sau khi phóng thích ra yêu lực, bản tính Hề Triển Vương cũng giống y chang chẳng ý tốt lành gì, nói, “Vừa rồi tôi cũng đói, tiệm bánh Kỳ Tiểu thư lại ở gần đây, vậy thì đi ăn một miếng bánh gato đi, rồi mang chút về cho ba vợ”
Úc Linh do dự, nghĩ đến lế Giáng Sinh hôm nay, ba cô vẫn ở trong nhà nên đồng ý luôn. Vì thế hai người hai yêu cùng đi tới tiệm bánh gato của Kỳ Tú Tú.
Úc Linh và Kỳ Tú Tú đi phía trước, hai cô gái tuy là lần đầu tiên gặp nhau nhưng cũng không xa lạ, lập tức cùng nói chuyện với nhau.
“Mấy ngày trước em và Bùi Lang đi xem bộ phim (Cuồng Hiệp), chị đóng ở trong đó rất hay, em rất thích nhân vật chị diễn. Trong tiệm bánh của em có nhân viên cũng là fan của chị, lúc nào cũng lên mạng để ý tới chị, nếu cô ấy mà biết chị tới tiệm bánh ngọt của em ăn, nhất định sẽ cao hứng đến mức ngất xỉu đi đó, đợi lát nữa cũng ký lưu niệm cho chúng em nhé”
Úc Linh cười đồng ý.
Hề Từ và Bùi Lang đi phía sau, thấy Bùi Lang ủ rũ, tuy chưa lộ ra tai và đuôi sói, nhưng cũng không kém là bao, biết rõ còn cố tình hỏi, “Cậu sao thế?’
Bùi Lang ai oán nhìn anh, “Các anh vì sao đồng ý tới tiệm của Tú Tú chứ? em vốn định dẫn Tú Tu đi xem băng đăng mà, tiện cầu hôn luôn” Ai ngờ anh ta khiến Tú Tú tức giận.
Vì để nghênh đón lễ Giáng Sinh, trong công viên gần đó tổ chức một buổi triển lãm băng đăng, Bùi Lang một lòng muốn dẫn Tú Tú tới đó, thừa dịp không khí đẹp thì cầu hôn, năm nay chắc có thể cùng Tú Tú đi nhận giấy đăng ký kết hôn luôn.
Không có giấy đăng ký kết hôn của nhân loại, anh ta lúc nào cũng lo Tú Tú bỏ anh ta, tìm nhân loại kết hôn.
Hề Từ a một tiếng, nói thản nhiên, “Dùng băng đăng cầu hôn sao? Rất lãng mạn, cố lên nhé” trong lòng thì lại nghĩ, muốn lãng mạn thì dùng băng đăng cầu hôn, biết đâu cuối cùng lại bị con soi ngu ngốc ngày phá hỏng, kết quả thành công dã tràng.
Nghĩ đến đây, bất giác thấy bản thân cao hứng vì xuống tay nhanh, tốc độ kết hôn cũng đánh nhanh, không giống con soi ngốc này, đều giữ lâu vậy rồi mà còn dại dột không để cho con gái người ta gật đầu đồng ý kết hôn với anh ta được, biết đâu một ngày nào đó vứt bỏ anh ta, tìm một bạn trai biết săn sóc hơn anh ta thì sao.
Tính nữ nhân hiện đại cũng không giống tính nữ nhân trăm năm trước, độc lập tự chủ, muốn đổi bạn trai cực kỳ dễ dàng.
Bùi Lang không biết suy nghĩ trong lòng anh, tiếp tục oán giận hai bóng đèn là họ, thế giới hai người thật đẹp, càng không muốn họ đến, muốn làm bạn của Hề Triển Vương không dễ nha.
Dọc đường đi, Hề Từ nghe những lời oán giận cũng không mất hứng mà lại vô cùng vui sướng.
Cso đối lập mới thấy hiện giờ anh hạnh phúc, quả nhiên giống đực thì phải ra tay trước mới đúng, không giống con soi ngốc này được.
Tiệm bánh ngọt cảu Tú Tú cũng không xa, đi hết hai con phố thì tới. Do hiện giờ đang mười giờ đêm, tiệm bánh ngọt đã hết giờ làm, Kỳ Tú Tú lấy chìa khóa mở cửa, bật đèn trong tiệm bánh lên, mời họ vào, sau đó đi lấy quà bánh gato đã chuẩn bị kỹ lúc ban ngày định tặng cho Bùi Lang lấy ra chiêu đãi nhóm họ.
Bùi lang đau lòng tới mức tức giận. Nhưng anh ta không dám tức giận với Kỳ Tú Tú, đánh da mặt dày ngồi xuống, cùng họ thưởng thức bánh ngọt.
Hề Từ cũng không phải loại thích ăn bánh ngọt, nhưng thấy bộ dạng con sói ngốc đau lòng đó thì cao hứng hỏi, “Vết thương La Phách Vương thế nào rồi?”
“Không rõ, dù sao cũng không chết được” Bùi Lang không để ý đáp, “Mấy hoonm trước tôi thấy La Luyến tới, cô ấy có nói lúc này La Phách Vương đã có sức đi chơi bời với Bạch Thỏ nữa, hẳn là khôi phục cũng gần khỏi rồi”
Úc Linh và Kỹ Tú Tú nghe nói thế, một người thì đăm chiêu, một người thì chán ghét.
Kỳ Tú Tú đun sữa nóng xong rót cho Úc Linh một cốc, reo lên, “Đều bị thương, vẫn có thể như thế…. Anh cũng không thể bắt chước anh ta được”
Rõ ràng Kỳ Tú Tú cũng biết La Phách Vương cai quản địa phương loài yêu này, vô cùng ngứa mắt với con yêu chẳng biết điều này, nếu tam quan Bùi Lang không quân tử, có thể quản được nửa thân dưới của mình, không giống với con yêu này, nếu không cô nàng đã sớm bỏ anh ta rồi.
Con soi ngu ngốc này cũng chỉ có ưu điểm ấy làm cô nàng vừa lòng.
“Yên tâm đi, tuyệt đối sẽ không thế đâu, anh vốn là sói, trung thành với bạn gái, có trời đất chứng giám, trên trời minh chứng, ruộng biển nương dâu cũng không thay đổi!’ Bùi Lang lập tức thề thốt, còn phóng đại ưu điểm của sói lên.
Kỳ Tú Tú lườm nhẹ anh ta một cái, rồi lại đi bận rộn.
Bùi Lang cũng đi tới, Kỳ Tú Tú đi đâu, thì dính sát đó, gây trở ngại nghiêm trọng đến việc của cô nàng, đạp anh ta một đạp, “Đi ăn bánh ngọt của anh đi, nếu không ăn, em ném vào nhà vệ sinh đó”
Bùi Lang đành rầu rĩ không vui trở lại bàn. Hề Từ nhìn đức hạnh của sói ngốc, càng thêm sung sướng, tiếp tục hỏi, ‘Phía Đông Bắc hiện giờ thế nào rồi?’
“Rất tốt, đám cương thi trà trộn vào Đông bắc đã bị diệt sát gần hết, hiện giờ La Luyến đang ở lại kiểm tra an toàn bên đó” Bùi Lang nói xong, uốn tóc nói, “Đúng rồi, La Phách Vương cũng để ý tới cổ mộ ở Tây Bắc đó, ngài ấy có bảo sớm muốn gì đám thiên sư huyền môn cũng tới thăm viếng cổ mộ, đến lúc đó chắc chúng ta cũng phái người đi cùng những người đó đó”
Hề Từ ừ một tiếng, thần sắc thản nhiên.
Cổ một không rõ vậy đã chắc chanw có cương thi vương ngàn năm rồi, cho dù hiện giờ thiên sư có phái người tới cửa cổ mộ phong tỏa lại, nhưng chỉ cần một ngày chưa loại bỏ cương thi vương kia, thì là một ngày tai họa ngầm, không biết ngày nào đó cương thi vương đi ra được, đến lúc ấy giới Đông Phương sẽ gặp nguy hiểm.
Nguy hiểm của Cương thi vương cũng không so sánh với cương thi thường lúc trước được, cả La phách Vương cũng không dám chắc chắn bản thân hắn có thể đối phó được với cương thi vương.
Vì thế sau khi phát hiện cổ mộ ở Tây Bắc, không những có thiên sư huyền môn để ý, mà phía bên yêu này cũng vô cùng chú ý tới, chỉ là hiện giờ còn không rõ chi tiết cổ mộ, bên phía huyền môn cũng không rõ có an bài gì, yêu bên này dĩ nhiên cũng không dám hành động mạo muội, nhỡ bất cẩn lại bị nhân loại bụng dạ khó lường lợi dụng.
Bùi Lang truyền lời rồi không nói tiếp chuyện này nữa mà tiếp tục toàn tâm toàn ý thưởng thức bánh ngọt do Kỳ Tú Tú làm, tràn ngập mong chờ.
Kỳ Tú Tú mời Úc Linh tới, dĩ nhiên cũng không để cho họ tay không mà về, lập tức gói cho bọ cái bánh gato tự mình làm đưa họ mang về, cười bảo, ‘Chúc mọi người có một kỳ lễ Noel vui vẻ”
Úc Linh cười cảm ơn cô nàng, rồi cùng Hề Từ rời đi.
Sau khi tiễn xong một người một yêu đi, Bùi Lang lập tức giụp Kỳ Tú Tú nhanh ra khỏi nhà, đi xem băng đăng.
Kỳ Tú Tú đứng một bên, nhìn người đàn ông cao lớn đóng cửa tiệm, bỏ chìa khóa cẩn thận vào trong túi áo, vẻ mặt háo hức lôi cô nàng vội vã đi tới công viên triển lãm băng đăng, khóe miệng nhếch lên cười, đợi anh ta nhìn lại vẫn là một bộ dạng không chút quan tâm.
“Em sao lại vẫn còn giận thế? Anh và em xin lỗi nhau không được sao? Em nói cái gì thì sau này anh đều nghe lời em hết…”
Kỳ Tú Tú đáp thản nhiên, “Lần nào anh cũng nói thế, nhưng lần nào cũng đều khiến em tức giận hết”
Bùi Lang ngây ngô, mới bảo, ‘Anh đây cũng không rõ vì sao em lại tức giận nữa?”
Kỳ Tú Tú, “….”
Cô nàng đây không tức giận thì con sói ngốc này vốn chẳng biết mình đã làm sai gì nữa.
***
Sau khi ra khỏi tiệm bánh ngọt của Kỳ Tú Tú, họ cùng đi dạo gần đó một lát, mãi cho đến khi Úc Linh ngáo, Hề Từ mới cùng cô ngồi xe về nhà.
Về đến nhà, chỉ thấy Giang Vũ Thành và Úc Mẫn Mẫn đang ngồi ở phòng khách xem ti vi, vừa tán gẫu, một người một quỷ ở cùng nhau vô cùng hài hòa, rõ ràng là một đôi vợ chồng bình thường.
Đương nhiên đây cũng là ngẫu nhiên.
Thấy họ cùng về, Giang Vũ Thành nói từ tốn, “Đã về rồi à” rồi mắt lạnh nhìn con gái rượu dẫn yêu nam đi lêu lổng một tối.
HỀ Từ mang bánh ngọt về đặt trên bàn trà, cười bảo, “Đây là bánh ngọt Úc Linh mang về làm quà Noel cho mọi người đó, mùi vị cũng khá được, cha vợ có thể ném thử ạ”’
Giang Vũ Thành lúc này mới vui vẻ đứng dậy, thấy con gái bộ dạng uể oải, biết hiện giờ cũng đã khuya rồi, con bé bắt đầu mệt mỏi, vọi vàng bảo cô đi nghỉ, hơn nữa còn dùng ánh mắt ám chỉ yêu nam, không cho phép anh đêm nay đùa giỡ con gái rượu khiến cô ấy mất ngủ.
Vị yêu nam vôc ùng tùy hứng không nhìn ám chỉ của cha vợ, mà đi theo Úc Linh về phòng.
trong phòng tắm, hơi nóng bốc lên, thân thể nam nữ quấn quít thân mật trong sương mù như ẩn như hiện, thường thường có tiếng thở dốc không nén được vang lên.
Hề Từ nhìn người trong lòng, hôn dịu dàng lên mặt môi cô, động tác hạ đúng lúc không dịu dàng như cái hôn, kịch liệt từng chút từng chút một vùi thẳng mình vào trong nơi sâu nhất của cô, cảm thụ sự ấm áp và bao dung chỉ của cô.
Hai thân thể họ thân mật kết hợp cùng nhau, động tác ra vào cực kỳ nguyên thủy thoải mái.
Một tiếng sau, vẻ mặt yêu nam hơi bất mãn ôm lấy người trong lòng gần như mê man đi ra.
Mặc quần áo cho cô, lau tóc sạch sẽ, mới nhíu mi lại, cố chịu thân thể khó chịu, ôm cô cùng đi ngủ. Mai là lễ Giáng Sinh, Úc Linh ngủ cực lười biếng.
Mãi cho đến tận lúc tỉnh lại, mở to mắt mới nhìn thấy yêu nam có đôi mắt màu tím không biết đã tỉnh từ bao giờ đang nhìn cười khành khạch.
“Xin chào” Úc Linh nói khàn khàn. Hề Từ cũng cho một câu chào hỏi bằng cái hôn, rồi hỏi, “Còn muốn ngủ nữa không?”
Úc Linh nhìn thoáng qua giờ, ngáp một cái đáp, ‘Không ngủ nữa”
Vốn định hôm nay đi tới đoàn làm phim, nhưng do Hề Từ tới một mình cùng cô trải qua lễ Giáng sinh nên Úc Linh vô cùng không nghĩa khí xin nghỉ, tính ở nhà cả ngày, hôm sau mới đi đến đoàn làm phim.
Nghe thấy lời cô, mắt anh sáng lên, đưa tay sờ nơi đẫy đà phía trước của cô, không đợi cô lên tiếng, đã hôn môi cô, tiếp tục chuyện tình vợ chồng bị gián đoạn vì cô ngủ mê man ngày hôm qua.
Đợi Úc Linh có thể rời khỏi giường thì đã trưa rồi.
Giang Vũ Thành đã đến công ty, trong nhà chỉ còn có hai vợ chồng họ không ai quấy rầy.
Nét mặt yêu nam tỏa sáng vô cùng vui vẻ đi làm bữa tra] phong phú cho vợ, nhìn thần sắc thản nhiên của cô, bất giác thấy hơi chột dạ chút, trên mặt vẫn là bộ dáng yêu dã của yêu, không nhìn ra thực hư trong lòng anh lúc này.
Úc Linh cũng hiểu tính cách anh, không để ý lấy lòng của anh, nếm xong cơm trưa, vùi mình chơi ở ban công với Nhị Hắc.
Hề Từ cùng cô dây dưa ghế xích đu trên ban công, ôm cô vào lòng, bảo, “Chiều nay chúng mình đến nhà họ Nhiếp đi, anh lấy được một ít thuốc bổ ở công ty Lâm Đạt mang cho dượng em rồi”
Úc Linh ừ một tiếng, đột nhiên nghĩ tới gì đó, hỏi, “Lâm Đạt đã tỉnh chưa/’
“Mấy hôm trước tỉnh rồi” Hề Từ biết cô định hỏi gì, bảo, ‘Lâm Đạt nói, đêm đó cậu ấy đuổi theo người đó đi đến một nơi rất kỳ lạ, tiếc là chưa kịp đợi cậu ta tra rõ ra cái gì thì cậu ta đã ngửi thấy một mùi hoa rồi hôn mê”
“Nơi kỳ lạ sao?” Úc Linh trầm ngâm
Đương nhiên ấn tượng sâu nhất, vẫn là câu chuyện của Bùi Lang và Tú Tú, vì hâm mộ bánh ngọt như mạng, hơn nữa lại chọc phải một con yêu dễ chọc người khác tức giận làm bạn trai, Kỳ Tú Tú thực ra cũng rất cực khổ.
Kỳ Tú tú khiến người ta có ấn tượng đầu tiên là một cô gái bình thường, diện mạo thanh tú, da thịt trắng trẻo, dáng người nhỏ nhắn yêu kiều, thoạt nhìn là một cô gái vô cùng bình thường, đi trong đám dông cũng không ai phát hiện ra.
Mỗi người đều là nhân vật chính có cuộc sống độc nhất vô nhị, một cô gái bình thường cũng có một câu chuyện về mình. Chuyện của Kỳ Tú Tú, tuy bình thường, nhưng lại bởi trong cuộc sống có một con yêu lang làm bạn trai lại thêm thú vị vô hạn.
Nhưng nhìn cô ấy và Bùi Lang ở cùng nhau nhiều năm vậy mà không ra tay, thì có thể thấy được cô ấy không biểu hiện bình thường như ra bên ngoài vậy, mà có một mị lực chỉ thuộc về Kỳ Tú Tú.
Trước mặt người ngoài, Kỳ Tú Tú vẫn nể mặt mũi Bùi Lang, dù hiện giờ muốn đánh mắng anh ta, song vẫn tươi cười, chào hỏi hai vị trước mặt.
Nhìn thấy bộ dáng Hề Từ, Kỳ Tú Tú cũng biết người đàn ông này thật sự là yêu. Còn phần anh cõng con người trên lưng, Kỳ Tú Tú cũng biết, đây là nữ ngôi sao có danh tiếng trong giới giải trí, vào sáu tháng cuối năm bởi có một cuốn video đột nhiên gặp may trên mạng, hiện giờ danh tiếng vẫn cao không ngừng.
Trong tháng này ở rạp có chiếu bộ phim (Cuồng hiệp) vẫn tăng cao chưa dừng, mấy hôm trước, Kỳ Tú Tú cùng Bùi Lang đi xem bộ phim (Cuồng hiệp) của đạo diễn Chung, thấy rất rõ vẻ mặt người nữ hiệp trong phim đó cao cao khiến người ta hay cười, Kỳ Tú Tú rất là thích, lúc ấy nghe Bùi Lang nói là anh ta biết nữ diễn viễn này, cô nàng vẫn chưa tin, lúc này thì thực ra tin rồi.
Lại nhìn thấy con người thật, phát hiện tính cách chẳng khác trong phim là mấy, cũng bộ dạng cao lạnh, đưa cô ấy vào trong phim, bất giác thấy thân thiết hơn hẳn, không kìm được nhìn họ cười cười.
Chỉ là với Hề Từ ở trong xã hội loài người, vẫn duy trì bộ dáng loài yêu, khiến cô nàng hơi nghi hoặc.
Chuyện ở mộ Tu La, Kỳ Tú Tú cũng đã nghe Bùi lang nói qua, nghe nói lúc đó thiên sư và yêu đều bị thương mấy người, chắc vị này là một trong những vị yêu bị thương đó chăng?
Úc Linh tụt từ lưng Hề Từ xuống, cất tiếng chú giáng sinh vui vẻ với họ, không kìm được liếc mắt nhìn Kỳ Tú Tú đánh giá, bảo, “Tiểu thư Kỳ làm bánh gato ăn rất ngon, nghe nói cô có mở một quán bán bánh gato, lúc nào rảnh chúng tôi cũng tới thăm”
Người khác khẳng định thành quả của mình, Kỳ Tú tú rất cao hứng, hỏi, “Tiểu thư Giang đã từng nếm qua bánh gato tôi làm rồi sao?”
Úc Linh chưa kịp đáp, vẻ mặt Bùi Lang đã ấm ức bảo, ‘Đợt tháng 7 tới Mạc Trang, em có làm bánh gato cho anh, một miếng bánh cuối đã bị cô ấy ăn rồi”
Kỳ Tú Tú bỗng chốc hiểu ra. Bùi Lang này cũng không chịu thua kém, lúc ở mộ Tu La, miếng bánh ngọt cuối cùng đã bị Hề Triển Vương cướp mất cho vợ, vì chuyện này mà vẫn nhớ trong lòng. Sau khi từ mộ Tu La trở về, vẫn lải nhải nói đến chuyện bánh ngọt của anh ta với Kỳ Tú Tú, bảo Kỳ Tú tú phải làm bồi thường cho anh ta, cuối cùng cũng làm cho anh ta mấy loại bánh gato trong một tháng mà anh ta thích ăn nhất.
Lúc này nhìn thấy đương sự, không kìm được lại liếc mắt nhìn Hề Từ, đột nhiên bảo, ‘Hôm nay lễ Giáng Sinh, nếu hai vị không chê, hiện giờ có thể đến trong quán của tôi nếm thử bánh gato Noel, ở ngay gần bên thôi, rất gần”
Sau đó đưa cho một người một yêu danh thiếp của mình, rất vui nếu họ rảnh tới thăm quán của mình.
Úc Linh khách sáo tiếp nhận.
Bùi Lang tương tự chưa kịp mở miệng đã kêu lên, “Không được, Tú Tú, chúng mình hiện giờ phải đi xem băng đăng mới được”
Kỳ Tú Tú ngoài cười nhưng lòng không cười, bảo, “Có quỷ mới thèm đi cùng anh xem băng đăng, em còn phải đãi khách nữa’
“Tú Tú, thành quỷ cũng được, chúng ta yêu và quỷ xưa nay nước giếng không phạm nước sông, không can thiệp chuyện của nhau, nếu em là quỷ, chúng ta muốn ở cùng nhau rất khó, trừ phi em luyện thành Quỷ Vương. Vì thế, đừng biến thành quỷ mới cùng với anh đi, hiện giờ chúng mình nên đi đi” Vẻ mặt Bùi Lang khẩn cầu.
Lòng Kỳ Tú Tú sắt đá, không tiếp tục nhìn anh ta nữa, mời nhóm Úc Linh đến tiệm bánh gato của cô nàng.
Điều này Úc Linh và Hề Từ cũng nhìn ra, Kỳ Tú Tú tức giận với Bùi Lang, mới mời họ như thế, muốn ép chất Bùi Lang.
Sau khi phóng thích ra yêu lực, bản tính Hề Triển Vương cũng giống y chang chẳng ý tốt lành gì, nói, “Vừa rồi tôi cũng đói, tiệm bánh Kỳ Tiểu thư lại ở gần đây, vậy thì đi ăn một miếng bánh gato đi, rồi mang chút về cho ba vợ”
Úc Linh do dự, nghĩ đến lế Giáng Sinh hôm nay, ba cô vẫn ở trong nhà nên đồng ý luôn. Vì thế hai người hai yêu cùng đi tới tiệm bánh gato của Kỳ Tú Tú.
Úc Linh và Kỳ Tú Tú đi phía trước, hai cô gái tuy là lần đầu tiên gặp nhau nhưng cũng không xa lạ, lập tức cùng nói chuyện với nhau.
“Mấy ngày trước em và Bùi Lang đi xem bộ phim (Cuồng Hiệp), chị đóng ở trong đó rất hay, em rất thích nhân vật chị diễn. Trong tiệm bánh của em có nhân viên cũng là fan của chị, lúc nào cũng lên mạng để ý tới chị, nếu cô ấy mà biết chị tới tiệm bánh ngọt của em ăn, nhất định sẽ cao hứng đến mức ngất xỉu đi đó, đợi lát nữa cũng ký lưu niệm cho chúng em nhé”
Úc Linh cười đồng ý.
Hề Từ và Bùi Lang đi phía sau, thấy Bùi Lang ủ rũ, tuy chưa lộ ra tai và đuôi sói, nhưng cũng không kém là bao, biết rõ còn cố tình hỏi, “Cậu sao thế?’
Bùi Lang ai oán nhìn anh, “Các anh vì sao đồng ý tới tiệm của Tú Tú chứ? em vốn định dẫn Tú Tu đi xem băng đăng mà, tiện cầu hôn luôn” Ai ngờ anh ta khiến Tú Tú tức giận.
Vì để nghênh đón lễ Giáng Sinh, trong công viên gần đó tổ chức một buổi triển lãm băng đăng, Bùi Lang một lòng muốn dẫn Tú Tú tới đó, thừa dịp không khí đẹp thì cầu hôn, năm nay chắc có thể cùng Tú Tú đi nhận giấy đăng ký kết hôn luôn.
Không có giấy đăng ký kết hôn của nhân loại, anh ta lúc nào cũng lo Tú Tú bỏ anh ta, tìm nhân loại kết hôn.
Hề Từ a một tiếng, nói thản nhiên, “Dùng băng đăng cầu hôn sao? Rất lãng mạn, cố lên nhé” trong lòng thì lại nghĩ, muốn lãng mạn thì dùng băng đăng cầu hôn, biết đâu cuối cùng lại bị con soi ngu ngốc ngày phá hỏng, kết quả thành công dã tràng.
Nghĩ đến đây, bất giác thấy bản thân cao hứng vì xuống tay nhanh, tốc độ kết hôn cũng đánh nhanh, không giống con soi ngốc này, đều giữ lâu vậy rồi mà còn dại dột không để cho con gái người ta gật đầu đồng ý kết hôn với anh ta được, biết đâu một ngày nào đó vứt bỏ anh ta, tìm một bạn trai biết săn sóc hơn anh ta thì sao.
Tính nữ nhân hiện đại cũng không giống tính nữ nhân trăm năm trước, độc lập tự chủ, muốn đổi bạn trai cực kỳ dễ dàng.
Bùi Lang không biết suy nghĩ trong lòng anh, tiếp tục oán giận hai bóng đèn là họ, thế giới hai người thật đẹp, càng không muốn họ đến, muốn làm bạn của Hề Triển Vương không dễ nha.
Dọc đường đi, Hề Từ nghe những lời oán giận cũng không mất hứng mà lại vô cùng vui sướng.
Cso đối lập mới thấy hiện giờ anh hạnh phúc, quả nhiên giống đực thì phải ra tay trước mới đúng, không giống con soi ngốc này được.
Tiệm bánh ngọt cảu Tú Tú cũng không xa, đi hết hai con phố thì tới. Do hiện giờ đang mười giờ đêm, tiệm bánh ngọt đã hết giờ làm, Kỳ Tú Tú lấy chìa khóa mở cửa, bật đèn trong tiệm bánh lên, mời họ vào, sau đó đi lấy quà bánh gato đã chuẩn bị kỹ lúc ban ngày định tặng cho Bùi Lang lấy ra chiêu đãi nhóm họ.
Bùi lang đau lòng tới mức tức giận. Nhưng anh ta không dám tức giận với Kỳ Tú Tú, đánh da mặt dày ngồi xuống, cùng họ thưởng thức bánh ngọt.
Hề Từ cũng không phải loại thích ăn bánh ngọt, nhưng thấy bộ dạng con sói ngốc đau lòng đó thì cao hứng hỏi, “Vết thương La Phách Vương thế nào rồi?”
“Không rõ, dù sao cũng không chết được” Bùi Lang không để ý đáp, “Mấy hoonm trước tôi thấy La Luyến tới, cô ấy có nói lúc này La Phách Vương đã có sức đi chơi bời với Bạch Thỏ nữa, hẳn là khôi phục cũng gần khỏi rồi”
Úc Linh và Kỹ Tú Tú nghe nói thế, một người thì đăm chiêu, một người thì chán ghét.
Kỳ Tú Tú đun sữa nóng xong rót cho Úc Linh một cốc, reo lên, “Đều bị thương, vẫn có thể như thế…. Anh cũng không thể bắt chước anh ta được”
Rõ ràng Kỳ Tú Tú cũng biết La Phách Vương cai quản địa phương loài yêu này, vô cùng ngứa mắt với con yêu chẳng biết điều này, nếu tam quan Bùi Lang không quân tử, có thể quản được nửa thân dưới của mình, không giống với con yêu này, nếu không cô nàng đã sớm bỏ anh ta rồi.
Con soi ngu ngốc này cũng chỉ có ưu điểm ấy làm cô nàng vừa lòng.
“Yên tâm đi, tuyệt đối sẽ không thế đâu, anh vốn là sói, trung thành với bạn gái, có trời đất chứng giám, trên trời minh chứng, ruộng biển nương dâu cũng không thay đổi!’ Bùi Lang lập tức thề thốt, còn phóng đại ưu điểm của sói lên.
Kỳ Tú Tú lườm nhẹ anh ta một cái, rồi lại đi bận rộn.
Bùi Lang cũng đi tới, Kỳ Tú Tú đi đâu, thì dính sát đó, gây trở ngại nghiêm trọng đến việc của cô nàng, đạp anh ta một đạp, “Đi ăn bánh ngọt của anh đi, nếu không ăn, em ném vào nhà vệ sinh đó”
Bùi Lang đành rầu rĩ không vui trở lại bàn. Hề Từ nhìn đức hạnh của sói ngốc, càng thêm sung sướng, tiếp tục hỏi, ‘Phía Đông Bắc hiện giờ thế nào rồi?’
“Rất tốt, đám cương thi trà trộn vào Đông bắc đã bị diệt sát gần hết, hiện giờ La Luyến đang ở lại kiểm tra an toàn bên đó” Bùi Lang nói xong, uốn tóc nói, “Đúng rồi, La Phách Vương cũng để ý tới cổ mộ ở Tây Bắc đó, ngài ấy có bảo sớm muốn gì đám thiên sư huyền môn cũng tới thăm viếng cổ mộ, đến lúc đó chắc chúng ta cũng phái người đi cùng những người đó đó”
Hề Từ ừ một tiếng, thần sắc thản nhiên.
Cổ một không rõ vậy đã chắc chanw có cương thi vương ngàn năm rồi, cho dù hiện giờ thiên sư có phái người tới cửa cổ mộ phong tỏa lại, nhưng chỉ cần một ngày chưa loại bỏ cương thi vương kia, thì là một ngày tai họa ngầm, không biết ngày nào đó cương thi vương đi ra được, đến lúc ấy giới Đông Phương sẽ gặp nguy hiểm.
Nguy hiểm của Cương thi vương cũng không so sánh với cương thi thường lúc trước được, cả La phách Vương cũng không dám chắc chắn bản thân hắn có thể đối phó được với cương thi vương.
Vì thế sau khi phát hiện cổ mộ ở Tây Bắc, không những có thiên sư huyền môn để ý, mà phía bên yêu này cũng vô cùng chú ý tới, chỉ là hiện giờ còn không rõ chi tiết cổ mộ, bên phía huyền môn cũng không rõ có an bài gì, yêu bên này dĩ nhiên cũng không dám hành động mạo muội, nhỡ bất cẩn lại bị nhân loại bụng dạ khó lường lợi dụng.
Bùi Lang truyền lời rồi không nói tiếp chuyện này nữa mà tiếp tục toàn tâm toàn ý thưởng thức bánh ngọt do Kỳ Tú Tú làm, tràn ngập mong chờ.
Kỳ Tú Tú mời Úc Linh tới, dĩ nhiên cũng không để cho họ tay không mà về, lập tức gói cho bọ cái bánh gato tự mình làm đưa họ mang về, cười bảo, ‘Chúc mọi người có một kỳ lễ Noel vui vẻ”
Úc Linh cười cảm ơn cô nàng, rồi cùng Hề Từ rời đi.
Sau khi tiễn xong một người một yêu đi, Bùi Lang lập tức giụp Kỳ Tú Tú nhanh ra khỏi nhà, đi xem băng đăng.
Kỳ Tú Tú đứng một bên, nhìn người đàn ông cao lớn đóng cửa tiệm, bỏ chìa khóa cẩn thận vào trong túi áo, vẻ mặt háo hức lôi cô nàng vội vã đi tới công viên triển lãm băng đăng, khóe miệng nhếch lên cười, đợi anh ta nhìn lại vẫn là một bộ dạng không chút quan tâm.
“Em sao lại vẫn còn giận thế? Anh và em xin lỗi nhau không được sao? Em nói cái gì thì sau này anh đều nghe lời em hết…”
Kỳ Tú Tú đáp thản nhiên, “Lần nào anh cũng nói thế, nhưng lần nào cũng đều khiến em tức giận hết”
Bùi Lang ngây ngô, mới bảo, ‘Anh đây cũng không rõ vì sao em lại tức giận nữa?”
Kỳ Tú Tú, “….”
Cô nàng đây không tức giận thì con sói ngốc này vốn chẳng biết mình đã làm sai gì nữa.
***
Sau khi ra khỏi tiệm bánh ngọt của Kỳ Tú Tú, họ cùng đi dạo gần đó một lát, mãi cho đến khi Úc Linh ngáo, Hề Từ mới cùng cô ngồi xe về nhà.
Về đến nhà, chỉ thấy Giang Vũ Thành và Úc Mẫn Mẫn đang ngồi ở phòng khách xem ti vi, vừa tán gẫu, một người một quỷ ở cùng nhau vô cùng hài hòa, rõ ràng là một đôi vợ chồng bình thường.
Đương nhiên đây cũng là ngẫu nhiên.
Thấy họ cùng về, Giang Vũ Thành nói từ tốn, “Đã về rồi à” rồi mắt lạnh nhìn con gái rượu dẫn yêu nam đi lêu lổng một tối.
HỀ Từ mang bánh ngọt về đặt trên bàn trà, cười bảo, “Đây là bánh ngọt Úc Linh mang về làm quà Noel cho mọi người đó, mùi vị cũng khá được, cha vợ có thể ném thử ạ”’
Giang Vũ Thành lúc này mới vui vẻ đứng dậy, thấy con gái bộ dạng uể oải, biết hiện giờ cũng đã khuya rồi, con bé bắt đầu mệt mỏi, vọi vàng bảo cô đi nghỉ, hơn nữa còn dùng ánh mắt ám chỉ yêu nam, không cho phép anh đêm nay đùa giỡ con gái rượu khiến cô ấy mất ngủ.
Vị yêu nam vôc ùng tùy hứng không nhìn ám chỉ của cha vợ, mà đi theo Úc Linh về phòng.
trong phòng tắm, hơi nóng bốc lên, thân thể nam nữ quấn quít thân mật trong sương mù như ẩn như hiện, thường thường có tiếng thở dốc không nén được vang lên.
Hề Từ nhìn người trong lòng, hôn dịu dàng lên mặt môi cô, động tác hạ đúng lúc không dịu dàng như cái hôn, kịch liệt từng chút từng chút một vùi thẳng mình vào trong nơi sâu nhất của cô, cảm thụ sự ấm áp và bao dung chỉ của cô.
Hai thân thể họ thân mật kết hợp cùng nhau, động tác ra vào cực kỳ nguyên thủy thoải mái.
Một tiếng sau, vẻ mặt yêu nam hơi bất mãn ôm lấy người trong lòng gần như mê man đi ra.
Mặc quần áo cho cô, lau tóc sạch sẽ, mới nhíu mi lại, cố chịu thân thể khó chịu, ôm cô cùng đi ngủ. Mai là lễ Giáng Sinh, Úc Linh ngủ cực lười biếng.
Mãi cho đến tận lúc tỉnh lại, mở to mắt mới nhìn thấy yêu nam có đôi mắt màu tím không biết đã tỉnh từ bao giờ đang nhìn cười khành khạch.
“Xin chào” Úc Linh nói khàn khàn. Hề Từ cũng cho một câu chào hỏi bằng cái hôn, rồi hỏi, “Còn muốn ngủ nữa không?”
Úc Linh nhìn thoáng qua giờ, ngáp một cái đáp, ‘Không ngủ nữa”
Vốn định hôm nay đi tới đoàn làm phim, nhưng do Hề Từ tới một mình cùng cô trải qua lễ Giáng sinh nên Úc Linh vô cùng không nghĩa khí xin nghỉ, tính ở nhà cả ngày, hôm sau mới đi đến đoàn làm phim.
Nghe thấy lời cô, mắt anh sáng lên, đưa tay sờ nơi đẫy đà phía trước của cô, không đợi cô lên tiếng, đã hôn môi cô, tiếp tục chuyện tình vợ chồng bị gián đoạn vì cô ngủ mê man ngày hôm qua.
Đợi Úc Linh có thể rời khỏi giường thì đã trưa rồi.
Giang Vũ Thành đã đến công ty, trong nhà chỉ còn có hai vợ chồng họ không ai quấy rầy.
Nét mặt yêu nam tỏa sáng vô cùng vui vẻ đi làm bữa tra] phong phú cho vợ, nhìn thần sắc thản nhiên của cô, bất giác thấy hơi chột dạ chút, trên mặt vẫn là bộ dáng yêu dã của yêu, không nhìn ra thực hư trong lòng anh lúc này.
Úc Linh cũng hiểu tính cách anh, không để ý lấy lòng của anh, nếm xong cơm trưa, vùi mình chơi ở ban công với Nhị Hắc.
Hề Từ cùng cô dây dưa ghế xích đu trên ban công, ôm cô vào lòng, bảo, “Chiều nay chúng mình đến nhà họ Nhiếp đi, anh lấy được một ít thuốc bổ ở công ty Lâm Đạt mang cho dượng em rồi”
Úc Linh ừ một tiếng, đột nhiên nghĩ tới gì đó, hỏi, “Lâm Đạt đã tỉnh chưa/’
“Mấy hôm trước tỉnh rồi” Hề Từ biết cô định hỏi gì, bảo, ‘Lâm Đạt nói, đêm đó cậu ấy đuổi theo người đó đi đến một nơi rất kỳ lạ, tiếc là chưa kịp đợi cậu ta tra rõ ra cái gì thì cậu ta đã ngửi thấy một mùi hoa rồi hôn mê”
“Nơi kỳ lạ sao?” Úc Linh trầm ngâm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.