Người Đàn Ông Mang Thai Con Của Đại Sư Huyền Học
Chương 28:
Mang Quả Nhãn Kính Nương
17/11/2023
Sau một hồi sợ hãi, Đồng Diệu Hàm bỗng nhận ra: “Nếu mình nhớ không lầm, một khi đã phân phòng rồi, thì bọn mình sẽ không được đổi lại trong bốn năm tới đâu.”
Trừ khi bây giờ đậu nghiên cứu sinh, thì mới được dọn lên khu ký túc xá của khoa đó.
Đinh Song gật đầu: “Nói về năm ngoái trước đi, cô ấy là sinh viên năm nhất khoa báo chí và truyền thông, ở phòng đối diện phòng 111 của các em đấy, cũng là giáo hoa được chọn năm ngoái.”
Đồng Diệu Hàm nhanh tay lấy điện thoại lướt xem các bài đăng năm ngoái, thực ra cô chỉ lo ngắm gái xinh thôi, chứ mấy tin tức về gái xinh thì cô cũng không nhớ rõ mấy.
Trí nhớ Tô Lật tốt, lục từ trong ký ức ra một người phù hợp với điều kiện: “Đào Nhu.”
“Đúng rồi, là cô ấy.” Đinh Song nói tiếp: “Cô ấy có thói quen chạy bộ vào ban đêm, một buổi tối nọ cô chạy bộ một mình trên bờ kè, thực ra bờ kè đó cũng không có gì đặc biệt, chỉ là muốn trở về ký túc xá thì phải đi qua con đường đó, kết quả bị một tên đàn ông say rượu tấn công.”
Đồng Diệu Hàm hít một hơi khí lạnh: “Có bị thương không?”
Phụ nữ xinh đẹp và gã đàn ông say rượu làm cô liên tưởng đến mấy chuyện không hay, vì vậy huyết áp tăng vọt, siết chặt nắm đấm, giống như đang muốn tung ra một quyền.
Thế nhưng sắc mặt Đinh Song lại trở nên kỳ lạ: “Bị thương thì có á, nhưng người bị thương là gã say rượu kia cơ.”
Đồng Diệu Hàm:???
Tô Lật: “Đào Nhu tự vệ được sao, cô ấy có võ à?”
“Theo như Đào Nhu kể lại, sự việc đó xảy ra trong chớp mắt, trong đầu cô ấy lúc đó trống rỗng, bị dọa đến ngây người.” Đinh Song nói: “Chờ đến lúc cô ấy phản ứng lại, thì tên say rượu kia đã bị một nữ sinh xinh đẹp không biết nhảy từ đâu ra đá văng xuống sông rồi.”
Đồng Diệu Hàm giơ nắm đấm vui mừng, cứ như cô ấy mới là người đá tên kia xuống sông vậy: “Làm tốt lắm!”
Đinh Song giơ tay đồng ý với lời nói của Đồng Diệu Hàm, rồi tiếp tục nói: “Đào Nhu gọi cho bảo vệ trường trước, sau đó họ gọi cảnh sát, vớt tên kia từ dưới sông lên, tên đó phủ nhận tất cả mọi việc hắn ta đã làm, chỉ nói là uống say không nhớ gì cả. Hơn nữa ở nơi xảy ra sự việc lại không có camera giám sát, cô gái đã giúp đỡ cũng không biết đã đi đâu mất rồi. Không có bằng chứng nào khác, chỉ có một mình lời khai của Đào Nhu thì không làm gì được hắn ta cả.”
Trừ khi bây giờ đậu nghiên cứu sinh, thì mới được dọn lên khu ký túc xá của khoa đó.
Đinh Song gật đầu: “Nói về năm ngoái trước đi, cô ấy là sinh viên năm nhất khoa báo chí và truyền thông, ở phòng đối diện phòng 111 của các em đấy, cũng là giáo hoa được chọn năm ngoái.”
Đồng Diệu Hàm nhanh tay lấy điện thoại lướt xem các bài đăng năm ngoái, thực ra cô chỉ lo ngắm gái xinh thôi, chứ mấy tin tức về gái xinh thì cô cũng không nhớ rõ mấy.
Trí nhớ Tô Lật tốt, lục từ trong ký ức ra một người phù hợp với điều kiện: “Đào Nhu.”
“Đúng rồi, là cô ấy.” Đinh Song nói tiếp: “Cô ấy có thói quen chạy bộ vào ban đêm, một buổi tối nọ cô chạy bộ một mình trên bờ kè, thực ra bờ kè đó cũng không có gì đặc biệt, chỉ là muốn trở về ký túc xá thì phải đi qua con đường đó, kết quả bị một tên đàn ông say rượu tấn công.”
Đồng Diệu Hàm hít một hơi khí lạnh: “Có bị thương không?”
Phụ nữ xinh đẹp và gã đàn ông say rượu làm cô liên tưởng đến mấy chuyện không hay, vì vậy huyết áp tăng vọt, siết chặt nắm đấm, giống như đang muốn tung ra một quyền.
Thế nhưng sắc mặt Đinh Song lại trở nên kỳ lạ: “Bị thương thì có á, nhưng người bị thương là gã say rượu kia cơ.”
Đồng Diệu Hàm:???
Tô Lật: “Đào Nhu tự vệ được sao, cô ấy có võ à?”
“Theo như Đào Nhu kể lại, sự việc đó xảy ra trong chớp mắt, trong đầu cô ấy lúc đó trống rỗng, bị dọa đến ngây người.” Đinh Song nói: “Chờ đến lúc cô ấy phản ứng lại, thì tên say rượu kia đã bị một nữ sinh xinh đẹp không biết nhảy từ đâu ra đá văng xuống sông rồi.”
Đồng Diệu Hàm giơ nắm đấm vui mừng, cứ như cô ấy mới là người đá tên kia xuống sông vậy: “Làm tốt lắm!”
Đinh Song giơ tay đồng ý với lời nói của Đồng Diệu Hàm, rồi tiếp tục nói: “Đào Nhu gọi cho bảo vệ trường trước, sau đó họ gọi cảnh sát, vớt tên kia từ dưới sông lên, tên đó phủ nhận tất cả mọi việc hắn ta đã làm, chỉ nói là uống say không nhớ gì cả. Hơn nữa ở nơi xảy ra sự việc lại không có camera giám sát, cô gái đã giúp đỡ cũng không biết đã đi đâu mất rồi. Không có bằng chứng nào khác, chỉ có một mình lời khai của Đào Nhu thì không làm gì được hắn ta cả.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.