Chương 37
Phản Thiệt Điểu
11/01/2021
Edit + Beta: Vịt
Nhưng trước khi xử lý vấn đề này, Lâm Chu Độ cũng bội phục bản thân, vậy mà còn có tâm tư để Tiền Nhạc Thiên gửi video đầy đủ tới đây.
Sau khi xem xong cậu mới thật sự muốn giết Tiền Nhạc Thiên, trong video, mình còn chưa kịp nói ra tên, gục đầu ngủ mất.
"Cậu thật sự là bảo vật edit," Lâm Chu Độ âm dương quái khí với Tiền Nhạc Thiên "Phù Đồ nhặt được quỷ rồi."
Tiền Nhạc Thiên lần này không vui nổi, vẻ mặt đau khổ bảo Lâm Chu Độ đừng nói móc hắn nữa.
Cái gọi là phòng làm việc của Lâm Chu Độ vừa thành lập, ngoại trừ trước kia đã có, người cũng chưa tuyển đủ. Cậu là ông chủ, chỉ có thể tự mình quyết định, cấp dưới mới có thể nghĩ xong phương án đi áp dụng. Trần Cảnh Tồn muốn xử lý, cũng phải hỏi suy nghĩ của Lâm Chu Độ mới có thể đi làm. Nếu không vạn nhất trống đánh xuôi kèn thổi ngược khẩu cung không nhất trí, càng sẽ làm ra chuyện cười lớn. Trần Cảnh Tồn dứt khoát ngồi một bên nghịch điện thoại, chờ hai bọn họ thương lượng xong. Tiền Nhạc Thiên dùng là mail công việc, không cẩn thận ấn phải group truyền thông, người làm việc trong nghề không tính là ít đều nhận được phần kinh hỉ này. Trên mạng truyền thông fans tất cả đều lật trời, hai người này rốt cuộc có hận vẫn là có yêu, thật sự không xem hiểu. Nếu như nói có hận, sao còn cùng ở KTV hát hò uống rượu, nếu như có yêu, sao Tiền Nhạc Thiên tâm địa ác độc như vậy đăng video còn phối với một tiêu đề.
Chẳng lẽ là vì yêu sinh hận?
Suy đoán nhiều hơn, vẫn là cái tên mà Lâm Chu Độ sắp nói ra khỏi miệng rốt cuộc là ai.
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Lâm Chu Độ xem hồi lâu, cũng không biết Tiền Nhạc Thiên rốt cục có phải có hận lại có yêu với cậu hay không, cậu chỉ biết mình nhất định là kiếp trược nợ Tiền Nhạc Thiên rất nhiều tiền.
"Nếu không tôi nói bị hack nick?" Tiền Nhạc Thiên ý tưởng đột phát, lại lập tức tự mình phủ quyết, "Vậy cũng không giải thích được video."
"Cậu có nữ minh tinh có thể công khai yêu đương với cậu không?" Tiền Nhạc Thiên hỏi.
Nữ minh tinh mà Lâm Chu Độ lần trước nói chuyện là Thiệu tiểu thư cự tuyệt làm vợ gay và Tống Y đã có chồng.
"Cậu come out là xong." Tiền Nhạc Thiên cam chịu.
Lâm Chu Độ quả thực muốn bắt đầu tìm dao: "Tôi come out với cậu được không hả. Cậu tỉnh táo chút!"
Cậu sở dĩ còn có tâm tình ở đây tán gẫu cái chủ đề này, rốt cục là bởi vì, đây bất quá là một video ngắn không có chút nội dung tính chân thực nào, tất cả tình cảm đều bị tiêu tan ở trong rượu, chỉ còn lại cảm xúc mơ hồ.
Sau khi Lâm Chu Độ và Tiền Nhạc Thiên rốt cục nghèo từ, Trần Cảnh Tồn mới gia nhập tiến vào. Y ngoài cười nhưng trong không cười hỏi: "Nói xong rồi?"
Nói xong thì nên làm việc, Trần Cảnh Tồn nói: "Tiểu Lâm cầm điện thoại của cậu tới, mở hình ra, lật tới cái ngày các cậu đi hát kia, xem xem cậu có chụp gì không, bên trong đã xóa cũng tìm xem."
Có thì có, nhưng không có chút liên quan nào, bất quá là mấy video Tiền Nhạc Thiên hát.
"Đủ rồi." Trần Cảnh Tồn nói, y ở trên màn hình ấn mấy cái, chọn cái Tiền Nhạc Thiên hát tới quỷ khóc sói gào nhất, "Cậu đăng cái này lên Weibo, tiêu đề dùng đối ứng, tỷ như KHIẾP SỢ! TIỀN NHẠC THIÊN VẬY MÀ Ở NIGHT CLUB LÀM RA LOẠI CHUYỆN NÀY!"
Còn có thể có loại mạch suy nghĩ này? Trần Cảnh Tồn lườm Tiền Nhạc Thiên một cái: "Còn cậu nữa, cầm điện thoại tới, ông đây tự tay đăng cho cậu."
Mấy phút sau, hai weibo đồng thời đăng ra. Của Lâm Chu Độ là GIỌNG HÁT CỦA TIỀN NHẠC THIÊN KHIẾN TÔI ĐÁNH MẤT LÝ TRÍ, còn ở trong comment lại đăng một @ "Tiền Nhạc Thiên chỉ cậu biết đăng video?", Tiền Nhạc Thiên thì là: Chờ lâu như vậy cũng không ai khóc đi tìm tôi đòi bản đầy đủ, đành phải tự đăng, share một con cẩu độc thân say rượu muốn yêu đương tới xuất hiện ảo giác, đáng tiếc ngay cả ảo tưởng cũng không tìm được.
Cái này được rồi chứ? Lâm Chu Độ còn có chút không dám tin. Trần Cảnh Tồn khinh bỉ nhìn cậu, nói lúc hai người các cậu nói lung tung, @ thủy quân copywriting tất cả đều sắp xếp xong rồi, hiện giờ thật sự điểm đen đều có thể tẩy, chút chuyện này của bọn họ, càng có thể nói thành chỉ là đùa giỡn giữa bạn bè. Trần Cảnh Tồn một bên hài lòng nhìn kết quả dư luận bị mạnh mẽ vặn trở lại, một bên mắng fans hai nhà bọn họ thật sự không nói lương tâm, mình là người đại diện ưu tú như vậy ngày ngày bị chửi, cách thức chết đều đổi mới bao nhiêu lần, Lâm Chu Độ và Tiền Nhạc Thiên nên thành lập cho y tổ chức chống anti để chuộc tội. Đương nhiên hình tượng Lâm Chu Độ không hút thuốc không uống rượu sụp đổ một nửa, bất quá ai còn quan tâm chứ, ngay cả fans Lâm Chu Độ cũng không để ý, bọn họ đang bận khen Lâm Chu Độ video tệ như vậy cũng rất đẹp trai, bận chửi Tiền Nhạc Thiên, vậy mà muốn Lâm Chu Độ đi ra thu dọn cụp diện rối rắm cho hắn.
"Có cần khuyên fans chút không?" Lâm Chu Độ cảm thấy vụ đấu khẩu này càng ngày càng nghiêm trọng.
Tiền Nhạc Thiên cực kỳ sợ hãi: "Cậu thật là hết thời quá lâu không biết fans thay đổi rồi, người ta đấu khẩu cái gì có liên quan tới cậu sao. Chúng ta quan hệ tốt có liên quan tới fans sao, cậu dựa vào cái gì tước đoạt nhạc thú mắng chửi người của người ta?"
Hắn bắt đầu ân cần dạy bảo Lâm Chu Độ, đối với loại chuyện vớ vẩn này nhất định phải ngậm miệng, ở trên điểm này, suy nghĩ của fans và thần tượng là vĩnh viễn không cách nào nhất trí. Lâm Chu Độ nhưng vẫn có chút kỳ cục: "Vậy chẳng lẽ sau này bọn họ mắng bạn gái cậu cũng không lên tiếng?"
"Tôi không có bạn gái, đây là vấn đề cậu nên lo lắng." Tiền Nhạc Thiên nói, "Bất quá trước đó, bản thân cậu sẽ bị chửi chết trước."
Lâm Chu Độ lại có nghi ngờ mới, người khác thật sự sẽ tin cách nói này sao? Mặc dù không hiểu lắm, nhưng trong video mình xác thực là biểu đạt ý tứ này.
"Cậu chỉ cần không bày tới trên mặt bàn," Trần Cảnh Tồn nói, "Fans có thể giả bộ mù. Cho nên xin giúp đỡ, yêu thương người ta một chút, đừng xảy ra loại chuyện này nữa."
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Chuyện làm xong rồi, mấy người mỗi người đi một ngả. Lâm Chu Độ tự mình về khách sạn, ngày mai cậu còn phải chạy về tổ phim quay cảnh kết. Mấy ngày nay một mực chạy khắp nơi, mười mấy tiếng không ngủ, còn xảy ra chuyện như vậy, Lâm Chu Độ không oán trách với ai, nhưng hiện tại cậu thật sự rất mệt.
Mệt mỏi tới một loại cực hạn, cậu bắt đầu rất nhớ Tạ Thành Văn. Lúc vừa nhận được tin tức cậu nghĩ, có phải nên để Tạ Thành Văn đi làm hay không, nhưng lập tức tự mình phủ quyết. Tạ Thành Văn không nên bị dùng như vậy, Lâm Chu Độ tình nguyện Tạ Thành Văn cái gì cũng không biết, chỉ phụ trách xuất hiện ở trong giấc mở của cậu, cho cậu một đêm ngủ ngon, chữa khỏi mệt mỏi của cậu. Bọn họ đã mấy tháng không gặp, có đôi khi, ví dụ như hiện tại, rõ ràng ở cùng một thành phố, nhưng kéo dài Đông Tây, lịch trình sắp xếp kín, chỉ có thể tiếp tục yêu xa.
Lâm Chu Độ mở cửa phòng ra, nhìn thấy Tạ Thành Văn đã sớm tiến vào giấc mộng của cậu.
Thật đúng là như Tiền Nhạc Thiên nói, muốn yêu đương tới sinh ảo giác rồi.
Tạ Thành Văn đi về phía Lâm Chu Độ, vậy mà hứng thú xấu xa nhéo mặt cậu: "Ngơ cái gì?"
"Em lâu lắm không mơ thấy anh rồi." Lâm Chu Độ oán trách, "Anh rốt cuộc chạy tới trong giấc mơ của em rồi."
Tạ Thành Văn phát hiện Lâm Chu Độ đã buồn ngủ tới thần chí không rõ, dắt Lâm Chu Độ đến bên giường, để cho cậu nhanh ngủ. Lâm Chu Độ lại vỗ chỗ trống bên cạnh, để cho Tạ Thành Văn cũng đi lên. Tạ Thành Văn nhìn công việc còn chưa xử lý xong bên cạnh bàn, nhận mệnh thở dài một hơi, nằm xuống theo Lâm Chu Độ.
Lâm Chu Độ ôm Tạ Thành Văn, âm thanh rất nhẹ: "Sao anh không hỏi em nói tên ai?"
Trên đường trở về, cậu nhận được không ít điện thoại an ủi, vòng tới vòng lui, muốn nghe bát quái không ít, đều hỏi cậu rốt cuộc nói tới ai. Lâm Chu Độ lặp đi lặp lại giải thích video Tiền Nhạc Thiên đăng cuối cùng là thật, bản thân cậu cũng không biết rốt cuộc là nói đến ai đã ngủ mất. Người khác pha trò theo, nói tôi biết rồi, nhưng giữa lời nói vẫn mang theo nghi ngờ.
Tạ Thành Văn suy nghĩ một chút, nói: "Anh muốn hỏi hơn, tại sao em nói không biết bắt đầu từ lúc nào?"
Lâm Chu Độ cười lên, không biết bởi vì mộng đẹp hay là thực tế, trước khi triệt để rơi vào giấc ngủ, Lâm Chu Độ nói: "Mối quan hệ mới vừa mới bắt đầu."
Trong video, lúc trả lời, cậu thật sự không biết. Đó rốt cuộc là bao dưỡng quy tắc ngầm hay là tình cảm thật sự, cậu không phân rõ. Nhưng đáp án cuối cùng là Tạ Thành Văn cho, thời gian kết thúc hợp đồng giống như là một điểm giới hạn, kết thúc đoạn quan hệ bao dưỡng kỳ dị kia, mà Lâm Chu Độ bây giờ, cực kỳ xác định Tạ Thành Văn rốt cuộc là người như thế nào của cậu.
Nhưng trước khi xử lý vấn đề này, Lâm Chu Độ cũng bội phục bản thân, vậy mà còn có tâm tư để Tiền Nhạc Thiên gửi video đầy đủ tới đây.
Sau khi xem xong cậu mới thật sự muốn giết Tiền Nhạc Thiên, trong video, mình còn chưa kịp nói ra tên, gục đầu ngủ mất.
"Cậu thật sự là bảo vật edit," Lâm Chu Độ âm dương quái khí với Tiền Nhạc Thiên "Phù Đồ nhặt được quỷ rồi."
Tiền Nhạc Thiên lần này không vui nổi, vẻ mặt đau khổ bảo Lâm Chu Độ đừng nói móc hắn nữa.
Cái gọi là phòng làm việc của Lâm Chu Độ vừa thành lập, ngoại trừ trước kia đã có, người cũng chưa tuyển đủ. Cậu là ông chủ, chỉ có thể tự mình quyết định, cấp dưới mới có thể nghĩ xong phương án đi áp dụng. Trần Cảnh Tồn muốn xử lý, cũng phải hỏi suy nghĩ của Lâm Chu Độ mới có thể đi làm. Nếu không vạn nhất trống đánh xuôi kèn thổi ngược khẩu cung không nhất trí, càng sẽ làm ra chuyện cười lớn. Trần Cảnh Tồn dứt khoát ngồi một bên nghịch điện thoại, chờ hai bọn họ thương lượng xong. Tiền Nhạc Thiên dùng là mail công việc, không cẩn thận ấn phải group truyền thông, người làm việc trong nghề không tính là ít đều nhận được phần kinh hỉ này. Trên mạng truyền thông fans tất cả đều lật trời, hai người này rốt cuộc có hận vẫn là có yêu, thật sự không xem hiểu. Nếu như nói có hận, sao còn cùng ở KTV hát hò uống rượu, nếu như có yêu, sao Tiền Nhạc Thiên tâm địa ác độc như vậy đăng video còn phối với một tiêu đề.
Chẳng lẽ là vì yêu sinh hận?
Suy đoán nhiều hơn, vẫn là cái tên mà Lâm Chu Độ sắp nói ra khỏi miệng rốt cuộc là ai.
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Lâm Chu Độ xem hồi lâu, cũng không biết Tiền Nhạc Thiên rốt cục có phải có hận lại có yêu với cậu hay không, cậu chỉ biết mình nhất định là kiếp trược nợ Tiền Nhạc Thiên rất nhiều tiền.
"Nếu không tôi nói bị hack nick?" Tiền Nhạc Thiên ý tưởng đột phát, lại lập tức tự mình phủ quyết, "Vậy cũng không giải thích được video."
"Cậu có nữ minh tinh có thể công khai yêu đương với cậu không?" Tiền Nhạc Thiên hỏi.
Nữ minh tinh mà Lâm Chu Độ lần trước nói chuyện là Thiệu tiểu thư cự tuyệt làm vợ gay và Tống Y đã có chồng.
"Cậu come out là xong." Tiền Nhạc Thiên cam chịu.
Lâm Chu Độ quả thực muốn bắt đầu tìm dao: "Tôi come out với cậu được không hả. Cậu tỉnh táo chút!"
Cậu sở dĩ còn có tâm tình ở đây tán gẫu cái chủ đề này, rốt cục là bởi vì, đây bất quá là một video ngắn không có chút nội dung tính chân thực nào, tất cả tình cảm đều bị tiêu tan ở trong rượu, chỉ còn lại cảm xúc mơ hồ.
Sau khi Lâm Chu Độ và Tiền Nhạc Thiên rốt cục nghèo từ, Trần Cảnh Tồn mới gia nhập tiến vào. Y ngoài cười nhưng trong không cười hỏi: "Nói xong rồi?"
Nói xong thì nên làm việc, Trần Cảnh Tồn nói: "Tiểu Lâm cầm điện thoại của cậu tới, mở hình ra, lật tới cái ngày các cậu đi hát kia, xem xem cậu có chụp gì không, bên trong đã xóa cũng tìm xem."
Có thì có, nhưng không có chút liên quan nào, bất quá là mấy video Tiền Nhạc Thiên hát.
"Đủ rồi." Trần Cảnh Tồn nói, y ở trên màn hình ấn mấy cái, chọn cái Tiền Nhạc Thiên hát tới quỷ khóc sói gào nhất, "Cậu đăng cái này lên Weibo, tiêu đề dùng đối ứng, tỷ như KHIẾP SỢ! TIỀN NHẠC THIÊN VẬY MÀ Ở NIGHT CLUB LÀM RA LOẠI CHUYỆN NÀY!"
Còn có thể có loại mạch suy nghĩ này? Trần Cảnh Tồn lườm Tiền Nhạc Thiên một cái: "Còn cậu nữa, cầm điện thoại tới, ông đây tự tay đăng cho cậu."
Mấy phút sau, hai weibo đồng thời đăng ra. Của Lâm Chu Độ là GIỌNG HÁT CỦA TIỀN NHẠC THIÊN KHIẾN TÔI ĐÁNH MẤT LÝ TRÍ, còn ở trong comment lại đăng một @ "Tiền Nhạc Thiên chỉ cậu biết đăng video?", Tiền Nhạc Thiên thì là: Chờ lâu như vậy cũng không ai khóc đi tìm tôi đòi bản đầy đủ, đành phải tự đăng, share một con cẩu độc thân say rượu muốn yêu đương tới xuất hiện ảo giác, đáng tiếc ngay cả ảo tưởng cũng không tìm được.
Cái này được rồi chứ? Lâm Chu Độ còn có chút không dám tin. Trần Cảnh Tồn khinh bỉ nhìn cậu, nói lúc hai người các cậu nói lung tung, @ thủy quân copywriting tất cả đều sắp xếp xong rồi, hiện giờ thật sự điểm đen đều có thể tẩy, chút chuyện này của bọn họ, càng có thể nói thành chỉ là đùa giỡn giữa bạn bè. Trần Cảnh Tồn một bên hài lòng nhìn kết quả dư luận bị mạnh mẽ vặn trở lại, một bên mắng fans hai nhà bọn họ thật sự không nói lương tâm, mình là người đại diện ưu tú như vậy ngày ngày bị chửi, cách thức chết đều đổi mới bao nhiêu lần, Lâm Chu Độ và Tiền Nhạc Thiên nên thành lập cho y tổ chức chống anti để chuộc tội. Đương nhiên hình tượng Lâm Chu Độ không hút thuốc không uống rượu sụp đổ một nửa, bất quá ai còn quan tâm chứ, ngay cả fans Lâm Chu Độ cũng không để ý, bọn họ đang bận khen Lâm Chu Độ video tệ như vậy cũng rất đẹp trai, bận chửi Tiền Nhạc Thiên, vậy mà muốn Lâm Chu Độ đi ra thu dọn cụp diện rối rắm cho hắn.
"Có cần khuyên fans chút không?" Lâm Chu Độ cảm thấy vụ đấu khẩu này càng ngày càng nghiêm trọng.
Tiền Nhạc Thiên cực kỳ sợ hãi: "Cậu thật là hết thời quá lâu không biết fans thay đổi rồi, người ta đấu khẩu cái gì có liên quan tới cậu sao. Chúng ta quan hệ tốt có liên quan tới fans sao, cậu dựa vào cái gì tước đoạt nhạc thú mắng chửi người của người ta?"
Hắn bắt đầu ân cần dạy bảo Lâm Chu Độ, đối với loại chuyện vớ vẩn này nhất định phải ngậm miệng, ở trên điểm này, suy nghĩ của fans và thần tượng là vĩnh viễn không cách nào nhất trí. Lâm Chu Độ nhưng vẫn có chút kỳ cục: "Vậy chẳng lẽ sau này bọn họ mắng bạn gái cậu cũng không lên tiếng?"
"Tôi không có bạn gái, đây là vấn đề cậu nên lo lắng." Tiền Nhạc Thiên nói, "Bất quá trước đó, bản thân cậu sẽ bị chửi chết trước."
Lâm Chu Độ lại có nghi ngờ mới, người khác thật sự sẽ tin cách nói này sao? Mặc dù không hiểu lắm, nhưng trong video mình xác thực là biểu đạt ý tứ này.
"Cậu chỉ cần không bày tới trên mặt bàn," Trần Cảnh Tồn nói, "Fans có thể giả bộ mù. Cho nên xin giúp đỡ, yêu thương người ta một chút, đừng xảy ra loại chuyện này nữa."
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Chuyện làm xong rồi, mấy người mỗi người đi một ngả. Lâm Chu Độ tự mình về khách sạn, ngày mai cậu còn phải chạy về tổ phim quay cảnh kết. Mấy ngày nay một mực chạy khắp nơi, mười mấy tiếng không ngủ, còn xảy ra chuyện như vậy, Lâm Chu Độ không oán trách với ai, nhưng hiện tại cậu thật sự rất mệt.
Mệt mỏi tới một loại cực hạn, cậu bắt đầu rất nhớ Tạ Thành Văn. Lúc vừa nhận được tin tức cậu nghĩ, có phải nên để Tạ Thành Văn đi làm hay không, nhưng lập tức tự mình phủ quyết. Tạ Thành Văn không nên bị dùng như vậy, Lâm Chu Độ tình nguyện Tạ Thành Văn cái gì cũng không biết, chỉ phụ trách xuất hiện ở trong giấc mở của cậu, cho cậu một đêm ngủ ngon, chữa khỏi mệt mỏi của cậu. Bọn họ đã mấy tháng không gặp, có đôi khi, ví dụ như hiện tại, rõ ràng ở cùng một thành phố, nhưng kéo dài Đông Tây, lịch trình sắp xếp kín, chỉ có thể tiếp tục yêu xa.
Lâm Chu Độ mở cửa phòng ra, nhìn thấy Tạ Thành Văn đã sớm tiến vào giấc mộng của cậu.
Thật đúng là như Tiền Nhạc Thiên nói, muốn yêu đương tới sinh ảo giác rồi.
Tạ Thành Văn đi về phía Lâm Chu Độ, vậy mà hứng thú xấu xa nhéo mặt cậu: "Ngơ cái gì?"
"Em lâu lắm không mơ thấy anh rồi." Lâm Chu Độ oán trách, "Anh rốt cuộc chạy tới trong giấc mơ của em rồi."
Tạ Thành Văn phát hiện Lâm Chu Độ đã buồn ngủ tới thần chí không rõ, dắt Lâm Chu Độ đến bên giường, để cho cậu nhanh ngủ. Lâm Chu Độ lại vỗ chỗ trống bên cạnh, để cho Tạ Thành Văn cũng đi lên. Tạ Thành Văn nhìn công việc còn chưa xử lý xong bên cạnh bàn, nhận mệnh thở dài một hơi, nằm xuống theo Lâm Chu Độ.
Lâm Chu Độ ôm Tạ Thành Văn, âm thanh rất nhẹ: "Sao anh không hỏi em nói tên ai?"
Trên đường trở về, cậu nhận được không ít điện thoại an ủi, vòng tới vòng lui, muốn nghe bát quái không ít, đều hỏi cậu rốt cuộc nói tới ai. Lâm Chu Độ lặp đi lặp lại giải thích video Tiền Nhạc Thiên đăng cuối cùng là thật, bản thân cậu cũng không biết rốt cuộc là nói đến ai đã ngủ mất. Người khác pha trò theo, nói tôi biết rồi, nhưng giữa lời nói vẫn mang theo nghi ngờ.
Tạ Thành Văn suy nghĩ một chút, nói: "Anh muốn hỏi hơn, tại sao em nói không biết bắt đầu từ lúc nào?"
Lâm Chu Độ cười lên, không biết bởi vì mộng đẹp hay là thực tế, trước khi triệt để rơi vào giấc ngủ, Lâm Chu Độ nói: "Mối quan hệ mới vừa mới bắt đầu."
Trong video, lúc trả lời, cậu thật sự không biết. Đó rốt cuộc là bao dưỡng quy tắc ngầm hay là tình cảm thật sự, cậu không phân rõ. Nhưng đáp án cuối cùng là Tạ Thành Văn cho, thời gian kết thúc hợp đồng giống như là một điểm giới hạn, kết thúc đoạn quan hệ bao dưỡng kỳ dị kia, mà Lâm Chu Độ bây giờ, cực kỳ xác định Tạ Thành Văn rốt cuộc là người như thế nào của cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.