Chương 38:
Cửu Linh
24/04/2024
Trước giờ anh chưa từng tin Hàn Thành.
“Để anh làm pháp nhân cho em.”
Thẩm Đông Chí buông đũa nghĩ một hồi, cũng đúng, dù sao các loại giấy tờ của công ty đều cần pháp nhân ký tên, tự mình tìm người nhà thì sẽ tiện hơn một chút.
“Được.”
Thấy Thẩm Đông Chí đồng ý rồi trong lòng Đường Duy Quân thả lỏng hơn chút, anh nhìn Thẩm Đông Chí, đoán xem nguyên nhân tại sao cô lại thuận lợi như cá gặp nước trong tầng lớp giai cấp này.
Có lẽ bởi vì cô là cháu gái của ông cụ Thẩm?
Một thời gian ngắn trước khi Đường Đại Sơn qua đời, ngày nào Thẩm Đông Chí cũng bận rộn với vụ án lừa đảo, Đường Duy Quân đã ở cạnh Đường Đại Sơn, Đường Đại Sơn nắm tay anh giảng giải cho anh biết Thẩm Bách Khiêm đã lăn lộn ở trên thương trường như thế nào, gây dựng nhà họ Thẩm ra sao.
Ông nói, Thẩm Bách Khiêm chính là là Bá Nhạc của ông , không có Thẩm Bách Khiêm thì không có Đường Đại Sơn ông hôm nay.
Vậy thì Hàn Thành sẽ là Bá Nhạc của Thẩm Đông Chí sao?
Đường Duy Quân cảm thấy không phải.
*
Sau khi ăn tối và tắm rửa xong Thẩm Đông Chí dẫn theo Đường Duy Quân đi tới phòng ngủ của mình, Đường Duy Quân không biết cô muốn làm gì, thấy cô mở két sắt ở ngăn bên trái của tủ quần áo , lấy ra một chồng văn kiện cùng với hai cái vali xách tay.
Cô ngồi khoanh chân ở trên giường, tóc tai vẫn còn ướt, nhưng cô mặc kệ, chỉ đưa đồ trong tay cho Đường Duy Quân, Đường Duy Quân vừa nhận thì thấy là mấy thứ như sổ tiết kiệm linh tinh, hơn nữa tất cả đều đứng tên của anh, lại mở hai vali xách tay ra, bên trong một va ly chính là đồng Euro được sắp xếp ngay ngắn, nếu như đổi thành nhân dân tệ ước chừng cũng đến bảy tám trăm vạn, còn va ly còn lại toàn là châu báu trang sức, giá trị có lẽ cũng không khác với vali kia.
Thẩm Đông Chí không có thân phận, nhà ở xe cộ đều là của Hàn Thành, thứ mà cô thật sự có được chính là những thứ hiện giờ cho Đường Duy Quân, nói cách khác toàn bộ gia sản của cô đều giao cho Đường Duy Quân.
“Anh, anh giữ giúp em đi, lỡ có xảy ra chuyện gì thì anh cứ mang theo mấy thứ này đi càng xa càng tốt.”
Đường Duy Quân không từ chối.
“Lấy cho em cốc nước , khát muốn chết.”
Đường Duy Quân cầm cốc nước ở trên tủ đầu giường đưa cho cô, nhưng mà Thẩm Đông Chí uống được hai ngụm nước đã vội vàng đặt ly nước lại.
“Bỏng chết em! Á……”
Vừa rồi lúc Thẩm Đông Chí đi tắm thì nước vẫn chưa nguội, Đường Duy Quân vốn định mắng cô hai câu nhưng lại bị cảnh đẹp mê người ở trước mặt mê hoặc đến nỗi không nói ra lời.
Mới tắm xong cho nên Thẩm Đông Chí chỉ mặc một chiếc áo hai dây mỏng và quần đùi siêu ngắn, bởi vì bị bỏng bất ngờ cho nên hai đầṳ ѵú nhọn nhọn nhô hẳn lên hiện rõ hình dáng, lại có thêm hai luồng thịt phồng lên no đủ.
Hơn nữa thứ hấp dẫn người khơi gợi dục vọng của người khác chính là chiếc lưỡi nhỏ nhắn đang lè ra liên tục.
Ánh mắt của anh dừng ở trên đầu lưỡi nhỏ hồng hào của cô, hơi thở bỗng trở nên dồn dập, cô nhỏ như vậy, đầu lưỡi cũng ẩm ướt mềm mại, nếu như nhét côn tᏂịt vào trong miệng cô nhất định sẽ đầy căng nói không nên lời đúng không?
Đường Duy Quân không dám tưởng tượng tiếp nữa, anh dời tầm mắt xuống nhưng lại không nghĩ tới chỉ khiến hô hấp của mình càng thêm nặng nề.
“Để anh làm pháp nhân cho em.”
Thẩm Đông Chí buông đũa nghĩ một hồi, cũng đúng, dù sao các loại giấy tờ của công ty đều cần pháp nhân ký tên, tự mình tìm người nhà thì sẽ tiện hơn một chút.
“Được.”
Thấy Thẩm Đông Chí đồng ý rồi trong lòng Đường Duy Quân thả lỏng hơn chút, anh nhìn Thẩm Đông Chí, đoán xem nguyên nhân tại sao cô lại thuận lợi như cá gặp nước trong tầng lớp giai cấp này.
Có lẽ bởi vì cô là cháu gái của ông cụ Thẩm?
Một thời gian ngắn trước khi Đường Đại Sơn qua đời, ngày nào Thẩm Đông Chí cũng bận rộn với vụ án lừa đảo, Đường Duy Quân đã ở cạnh Đường Đại Sơn, Đường Đại Sơn nắm tay anh giảng giải cho anh biết Thẩm Bách Khiêm đã lăn lộn ở trên thương trường như thế nào, gây dựng nhà họ Thẩm ra sao.
Ông nói, Thẩm Bách Khiêm chính là là Bá Nhạc của ông , không có Thẩm Bách Khiêm thì không có Đường Đại Sơn ông hôm nay.
Vậy thì Hàn Thành sẽ là Bá Nhạc của Thẩm Đông Chí sao?
Đường Duy Quân cảm thấy không phải.
*
Sau khi ăn tối và tắm rửa xong Thẩm Đông Chí dẫn theo Đường Duy Quân đi tới phòng ngủ của mình, Đường Duy Quân không biết cô muốn làm gì, thấy cô mở két sắt ở ngăn bên trái của tủ quần áo , lấy ra một chồng văn kiện cùng với hai cái vali xách tay.
Cô ngồi khoanh chân ở trên giường, tóc tai vẫn còn ướt, nhưng cô mặc kệ, chỉ đưa đồ trong tay cho Đường Duy Quân, Đường Duy Quân vừa nhận thì thấy là mấy thứ như sổ tiết kiệm linh tinh, hơn nữa tất cả đều đứng tên của anh, lại mở hai vali xách tay ra, bên trong một va ly chính là đồng Euro được sắp xếp ngay ngắn, nếu như đổi thành nhân dân tệ ước chừng cũng đến bảy tám trăm vạn, còn va ly còn lại toàn là châu báu trang sức, giá trị có lẽ cũng không khác với vali kia.
Thẩm Đông Chí không có thân phận, nhà ở xe cộ đều là của Hàn Thành, thứ mà cô thật sự có được chính là những thứ hiện giờ cho Đường Duy Quân, nói cách khác toàn bộ gia sản của cô đều giao cho Đường Duy Quân.
“Anh, anh giữ giúp em đi, lỡ có xảy ra chuyện gì thì anh cứ mang theo mấy thứ này đi càng xa càng tốt.”
Đường Duy Quân không từ chối.
“Lấy cho em cốc nước , khát muốn chết.”
Đường Duy Quân cầm cốc nước ở trên tủ đầu giường đưa cho cô, nhưng mà Thẩm Đông Chí uống được hai ngụm nước đã vội vàng đặt ly nước lại.
“Bỏng chết em! Á……”
Vừa rồi lúc Thẩm Đông Chí đi tắm thì nước vẫn chưa nguội, Đường Duy Quân vốn định mắng cô hai câu nhưng lại bị cảnh đẹp mê người ở trước mặt mê hoặc đến nỗi không nói ra lời.
Mới tắm xong cho nên Thẩm Đông Chí chỉ mặc một chiếc áo hai dây mỏng và quần đùi siêu ngắn, bởi vì bị bỏng bất ngờ cho nên hai đầṳ ѵú nhọn nhọn nhô hẳn lên hiện rõ hình dáng, lại có thêm hai luồng thịt phồng lên no đủ.
Hơn nữa thứ hấp dẫn người khơi gợi dục vọng của người khác chính là chiếc lưỡi nhỏ nhắn đang lè ra liên tục.
Ánh mắt của anh dừng ở trên đầu lưỡi nhỏ hồng hào của cô, hơi thở bỗng trở nên dồn dập, cô nhỏ như vậy, đầu lưỡi cũng ẩm ướt mềm mại, nếu như nhét côn tᏂịt vào trong miệng cô nhất định sẽ đầy căng nói không nên lời đúng không?
Đường Duy Quân không dám tưởng tượng tiếp nữa, anh dời tầm mắt xuống nhưng lại không nghĩ tới chỉ khiến hô hấp của mình càng thêm nặng nề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.