Chương 5:
Cửu Linh
21/04/2024
Về vấn đề này, Hàn Thành đã mời Ngân hàng Đầu tư nổi tiếng Đỉnh Tín đưa ra phân tích chi tiết về tương lai và giá trị của Cự Minh. Với bảng phân tích, Cự Minh được xem như một miếng gỗ mục nát không thể giữ lại, các câu chữ đều bi quan, xu hướng biểu đồ là một đường đi xuống.
Chỉ có thể quy thành ba từ, không cứu nổi.
Kết hợp tình hình hiện tại cùng thực tiễn khách quan, lại thêm Hàn Thành ra giá không ít, tập đoàn sắt thép Tân Cương tin tưởng vào báo cáo này và bán toàn bộ cổ phần của mình tại Cự Minh cho anh. Đến nay, Quỹ đầu tư Thành Dương do Hàn Thành quản lý đã thành công trở thành chủ sở hữu mới của Cự Minh.
Về phần lý do tại sao Cự Minh bị dụ dỗ sử dụng quả bom hẹn giờ là bằng sáng chế lần này để hoàn thành việc đưa ra thị trường. Thẩm Đông Chí không rõ lắm, có lẽ nó có liên quan đến Hàn Thành, hoặc không, ai mà biết được?
"Mọi chuyện thế nào?"
Nghe thấy giọng nói của Hàn Thành đằng sau, cô không dừng lại mà tiếp tục chạy. Anh cầm ống nhòm đi đến cửa sổ hướng về phía phòng bệnh Vương Khải Minh, trên mặt không cảm xúc.
Thẩm Đông Chí giảm tốc độ chạy, thở hắt một hơi trả lời câu hỏi của anh, giọng cô ngọt ngào như nước suối trong veo.
"Tôi đoán chừng ông ta không thể chống đỡ được mấy ngày nữa. Cháu trai của ông ta đến đây mỗi ngày, luật sư cũng ở đó. Có lẽ đang trong quá trình phân chia tài sản."
"Lập di chúc à? Hay mục đích luật sư đến để xem xét lại việc trước đây?"
Nghe gọng điệu của anh, xem ra vụ này về cơ bản đã kết thúc.
"Tôi đã kiểm tra, không có vấn đề gì."
Nói xong, Thẩm Đông Chí tắt máy chạy bộ, vừa cầm khăn lau mồ hôi, vừa đi đến quầy bar bằng gỗ bên kia cầm lấy chai nước uống.
Hai năm gắn bó, cô hiểu khá rõ Hàn Thành.
Ngoại trừ Quỹ đầu tư Thành Dương, anh còn có hai công ty con dưới sự quản lý của mình là công ty Thiên Trung và Thiên Hòa mà trong số đó có một công ty đã bị cô lừa đảo. Hai công ty con này giống như nhà thám hiểm và người tiên phong. Khi tình thế thuận lợi sẽ cho Thành Dương can thiệp vào.
Trường hợp như của Cự Minh, anh sử dụng Thiên Trung đầu tư vào nhằm điều tra tin tức nội bộ, sau đó lại dùng Thành Dương để mua cổ phần Cự Minh.
Thẩm Đông Chí biết rõ Hàn Thành có được Cự Minh không phải vì muốn vận hành nó, mà là bán nó. Vỏ bọc công ty Cự Minh là được niêm yết, các công nghệ đều được cấp bằng sáng chế, các bộ phận chuyên môn bên trong, các nhà máy ngoại tuyến, v.v ... đều có thể bị loại bỏ.
Cô cảm thấy anh rất thông minh, am hiểu mọi chuyện, xác định đúng con mồi, bắt được con mồi, cuối cùng bán nó với giá thật cao. Anh quả thực là một thợ săn hung mãnh, một doanh nhân táo bạo.
Về phần bán cho ai, đó không phải là điều mà Thẩm Đông Chí có thể biết.
Thẩm Đông Chí thu lại suy nghĩ, thấy Hàn Thành đang nhìn mình.
Hai người ngồi trên nền đất nhìn nhau, anh tiến lại gần cô.
"Có phải rất nhàm chán khi em chỉ có thể đứng ở phía hậu trường không?" Lần này tham gia vào vụ Cự Minh, Thẩm Đông Chí vẫn luôn ở sau trợ giúp Hàn Thành, liên hệ với Đỉnh Tín, phân tích tài liệu, mua cổ phiếu, v.v... cô thấy mình giống nhân viên bán hàng hơn là một đối tác, mà anh về cơ bản lại không cho cô thân phân mới để đi ra bên ngoài.
Thấy cô im lặng, Hàn Thành nhặt một cái túi giấy dày từ bàn thấp đưa cho cô. Anh vươn tay chạm vào tai cô.
"Giấu người đẹp của chúng ta suốt hai năm, đã đến lúc bước ra ngoài rồi. "
———————————————————
[Ghi chú]
Cổ phiếu 1: đề cập đến các cổ phiếu đã được cảnh báo về rủi ro hủy niêm yết trong các công ty niêm yết trong ba năm liên tiếp.
Thị trường thứ cấp / cổ phiếu có thể giao dịch: cổ phiếu có thể giao dịch đề cập đến cổ phiếu của các công ty niêm yết. Đối với số lượng cổ phiếu đang lưu hành, thị trường thứ cấp dành cho cổ phiếu có thể giao dịch. Cổ phiếu không thể giao dịch là cổ phiếu không thể mua trên thị trường, nhưng chúng có thể được mua và bán thông qua chuyển nhượng thỏa thuận. Gọi nôm na là cổ phần.
Chỉ có thể quy thành ba từ, không cứu nổi.
Kết hợp tình hình hiện tại cùng thực tiễn khách quan, lại thêm Hàn Thành ra giá không ít, tập đoàn sắt thép Tân Cương tin tưởng vào báo cáo này và bán toàn bộ cổ phần của mình tại Cự Minh cho anh. Đến nay, Quỹ đầu tư Thành Dương do Hàn Thành quản lý đã thành công trở thành chủ sở hữu mới của Cự Minh.
Về phần lý do tại sao Cự Minh bị dụ dỗ sử dụng quả bom hẹn giờ là bằng sáng chế lần này để hoàn thành việc đưa ra thị trường. Thẩm Đông Chí không rõ lắm, có lẽ nó có liên quan đến Hàn Thành, hoặc không, ai mà biết được?
"Mọi chuyện thế nào?"
Nghe thấy giọng nói của Hàn Thành đằng sau, cô không dừng lại mà tiếp tục chạy. Anh cầm ống nhòm đi đến cửa sổ hướng về phía phòng bệnh Vương Khải Minh, trên mặt không cảm xúc.
Thẩm Đông Chí giảm tốc độ chạy, thở hắt một hơi trả lời câu hỏi của anh, giọng cô ngọt ngào như nước suối trong veo.
"Tôi đoán chừng ông ta không thể chống đỡ được mấy ngày nữa. Cháu trai của ông ta đến đây mỗi ngày, luật sư cũng ở đó. Có lẽ đang trong quá trình phân chia tài sản."
"Lập di chúc à? Hay mục đích luật sư đến để xem xét lại việc trước đây?"
Nghe gọng điệu của anh, xem ra vụ này về cơ bản đã kết thúc.
"Tôi đã kiểm tra, không có vấn đề gì."
Nói xong, Thẩm Đông Chí tắt máy chạy bộ, vừa cầm khăn lau mồ hôi, vừa đi đến quầy bar bằng gỗ bên kia cầm lấy chai nước uống.
Hai năm gắn bó, cô hiểu khá rõ Hàn Thành.
Ngoại trừ Quỹ đầu tư Thành Dương, anh còn có hai công ty con dưới sự quản lý của mình là công ty Thiên Trung và Thiên Hòa mà trong số đó có một công ty đã bị cô lừa đảo. Hai công ty con này giống như nhà thám hiểm và người tiên phong. Khi tình thế thuận lợi sẽ cho Thành Dương can thiệp vào.
Trường hợp như của Cự Minh, anh sử dụng Thiên Trung đầu tư vào nhằm điều tra tin tức nội bộ, sau đó lại dùng Thành Dương để mua cổ phần Cự Minh.
Thẩm Đông Chí biết rõ Hàn Thành có được Cự Minh không phải vì muốn vận hành nó, mà là bán nó. Vỏ bọc công ty Cự Minh là được niêm yết, các công nghệ đều được cấp bằng sáng chế, các bộ phận chuyên môn bên trong, các nhà máy ngoại tuyến, v.v ... đều có thể bị loại bỏ.
Cô cảm thấy anh rất thông minh, am hiểu mọi chuyện, xác định đúng con mồi, bắt được con mồi, cuối cùng bán nó với giá thật cao. Anh quả thực là một thợ săn hung mãnh, một doanh nhân táo bạo.
Về phần bán cho ai, đó không phải là điều mà Thẩm Đông Chí có thể biết.
Thẩm Đông Chí thu lại suy nghĩ, thấy Hàn Thành đang nhìn mình.
Hai người ngồi trên nền đất nhìn nhau, anh tiến lại gần cô.
"Có phải rất nhàm chán khi em chỉ có thể đứng ở phía hậu trường không?" Lần này tham gia vào vụ Cự Minh, Thẩm Đông Chí vẫn luôn ở sau trợ giúp Hàn Thành, liên hệ với Đỉnh Tín, phân tích tài liệu, mua cổ phiếu, v.v... cô thấy mình giống nhân viên bán hàng hơn là một đối tác, mà anh về cơ bản lại không cho cô thân phân mới để đi ra bên ngoài.
Thấy cô im lặng, Hàn Thành nhặt một cái túi giấy dày từ bàn thấp đưa cho cô. Anh vươn tay chạm vào tai cô.
"Giấu người đẹp của chúng ta suốt hai năm, đã đến lúc bước ra ngoài rồi. "
———————————————————
[Ghi chú]
Cổ phiếu 1: đề cập đến các cổ phiếu đã được cảnh báo về rủi ro hủy niêm yết trong các công ty niêm yết trong ba năm liên tiếp.
Thị trường thứ cấp / cổ phiếu có thể giao dịch: cổ phiếu có thể giao dịch đề cập đến cổ phiếu của các công ty niêm yết. Đối với số lượng cổ phiếu đang lưu hành, thị trường thứ cấp dành cho cổ phiếu có thể giao dịch. Cổ phiếu không thể giao dịch là cổ phiếu không thể mua trên thị trường, nhưng chúng có thể được mua và bán thông qua chuyển nhượng thỏa thuận. Gọi nôm na là cổ phần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.