Người Định Mệnh Của Tôi Là Tinh Linh Mạnh Nhất

Chương 3: Máu của Ligan (1)

Đồng Niên

05/05/2024

Khương Đồng cầm tờ thông tin nhiệm vụ trở về nhà. Ba nuôi của cậu, La Bác đang làm bữa tối. Ông đặt món canh cuối lên bàn thì thấy con trai trở về, mùi hương trên người cậu chứng tỏ cậu lại vào rừng hái Ginger. Lần đầu tiên Khương Đồng mang Ginger về, La Bác đã mắng cậu thật lâu, vì ông biết rằng loài cây khó tìm như thế nào, lúc đấy cậu còn mang thương tích trở về, ông đã rất giận. Khương Đồng là con trai duy nhất của Khương Nhân và Thu Đồng, ông đã thề sẽ chăm sóc và bảo vệ cậu bằng cả tính mạng của mình. Lúc đấy, Khươnng Đồng nói rằng việc ông lo cho cậu cũng giống như cậu lo cho mẹ vậy. Cậu phải tìm được Ginger để mẹ không phải chịu đau đớn vào đông. Vậy nên những năm gần đây, tình trạng sức khỏe của bà đã khá hơn rất nhiều nên ông đành nhắm mắt cho qua, chỉ dặn cậu cẩn thận khi vào rừng.

“Con về rồi, mẹ đâu ạ?” – Khương Đồng đặt giỏ lên kệ bếp, hỏi ba mình.

“Trên lầu, sẽ xuống ngay thôi, con đi tắm đi” – La Bác đuổi cậu nhóc đến nhà vệ sinh, vừa tranh thủ đi xử lí giỏ thuốc cậu mang về.

Trên bàn cơm ấm áp, Khương Đồng nhanh tay gắp đồ ăn cho ba và mẹ. Đồ ăn trong nhà đều là ba nấu, mẹ của cậu là một tiểu thư quý tộc. Từ bỏ cuộc sống giàu sang để cùng sống với La Bác. Tình yêu của họ đã từng bị gia tộc của mẹ cấm đoán rất nhiều, nhưng họ đã vượt qua tất cả. Vì sức khỏe yếu ớt, mẹ cậu không thể mang thai, bà cũng yêu thương cậu như con ruột của mình, thường cố gắng tự mình may quần áo cho cậu lúc rãnh rồi. Khương Đồng nuốt đồ ăn hỏi ba mình

“Ba đã từng nghe nói về máu của Ligan chưa?”

“Hửm? Con lại nhận nhiệm vụ quái gì ở chỗ tên họ Bạch đó vậy?” – La Bác nhíu mày hỏi cậu

“Con chỉ thắc mắc thôi, nghe nói máu của chúng là dược hiệu vô cùng tốt cho tinh linh” – Khương Đồng biết ba của mình biết nhiều thứ hơn cậu tưởng, ông cũng là một pháp sư

“Là thuốc chữa bệnh cho tinh linh, chúng tôi dù có mạnh như thế nào, cũng có khả năng bị thương. Vết thương nhỏ có thể từ từ hồi phục, vết thương nặng muốn khôi phục nhanh phải có máu của Ligan” – trả lời cậu không phải La Bác, mà là tinh linh của ông – Hera. La Bác là một pháp sư hệ thủy cao cấp, Hera cũng là một tinh linh thuần chủng mạnh mẽ, cô ấy rất ít khi xuất hiện.

“Có thể tìm thấy Ligan ở Bolia sao?” – Khương Đồng hứng thú hỏi, nếu là thuốc của tinh linh, hẳn cậu có thể hỏi các tinh linh ở rừng Bolia

“Có thể, tuy nhiên Ligan là một sinh vật có trí tuệ hơn người, chúng cực kì giỏi trong việc lẩn trốn. Lớp da bên ngoài như áo giáp của loài này có thể vô hiệu quá các đòn tấn công của tinh linh, nên dù có bị thương rất nặng, chúng tôi thường sẽ chờ tự hồi phục hơn là tìm kiếm chúng” – Hera thở dài giải thích cho Khương Đồng

“Vậy sao?” – Khương Đồng có vẻ tiếc nuối. Tiền thưởng của nhiệm vụ này cực kì cao, hẳn là có người cần dùng nó để cứu tinh linh thuần chủng, nếu không cũng không cất công như vậy

La Bác xoa đầu Hera ra hiệu cô về lại kết giới của mình. Ông quay sang Khương Đồng, nhắc nhở



“Tốt nhất con hãy quên nhiệm vụ này đi, dù là pháp sư có sự trợ giúp của tinh linh, chưa chắc đã lấy được máu của Ligan, huống chi con còn không có tinh linh”

La Bác dọn dẹp chén đũa, rồi đưa vợ mình lên lầu. Khương Đồng suy ngẫm lại những gì Hera đã nói, cậu quyết định ngày mai nhất định vào rừng hỏi lại các tinh linh ở đấy lần nữa.

Sáng hôm sau, Khương Đồng đi vào rừng. Rika từ xa đã cảm nhận được hơi thở của cậu, nhanh chóng xuất hiện đón cậu. Nhìn Rika đang bay đến, Khương Đồng nhớ lần đầu tiên mình đi lạc ở rừng già. Lúc đấy, tinh linh ở rừng xuất hiện nhiều đến mức cả khu rừng như hóa thành cầu vòng, chúng bay xung quanh cậu, tìm thảo dược giúp cậu và đưa cậu ra khỏi rừng. So với những lời nhận xét tinh linh khó gần và lẫn tránh con người, cậu chỉ thấy chúng thật ra rất thân thiện. Cậu đã đi lại ở rừng già này được vài năm, cũng quen biết được rất nhiều tinh linh. Rika là một trong số đấy, nhóc còn rất nhiệt tình với cậu.

“Đồng Đồng đến rồi, tớ còn nghĩ cậu phải vài hôm nữa mới quay lại” – Rika vui vẻ ôm vai của Khương Đồng, nhóc chỉ cao bằng đứa trẻ 6,7 tuổi, nhưng thật tế đã hơn 100 tuổi.

“Có chút việc, tôi muốn hỏi về Ligan” – Khương Đồng xoa đầu Rika, cõng nhóc trên lưng đi vào rừng.

“Ligan hở, hưm, Rika không thích chúng đâu” – tiểu tinh linh dẩu môi lắc đầu

“Nhóc từng thấy chúng rồi ư?”

“Có thấy, chúng sống cách thung lũng hôm qua 3 dặm về hướng Tây, nơi đó cũng rất ít tinh linh đến, cậu muốn đến sao, chúng rất hung dữ” – Rika nhanh chóng bay đối diện Khương Đồng, liên tục lắc tay với cậu

“Tôi muốn xem chúng một chút thôi, sẽ không gây sự với chúng”

Trước khi đi về hướng nơi ở của Ligan, cậu đi qua bên kia thung lũng hái một ít Diệp Quả cho Rika, cám ơn nhóc đã chỉ đường cho cậu. Dặn cô ở đây, đừng đi theo cậu sang bên kia. Rika ngoan ngoãn nhận Diệp Quả, nhưng lại rất lo lắng cho Khương Đồng, vì vậy nhóc bay lại vào rừng, gọi tinh linh khác đến.

Ở bên này, Khương Đồng đi đến chỗ ở của Ligan, nơi này là một vùng đầm lầy rộng lớn, chất nhày trong đầm dày đặc đến mắt thường cũng có thể nhìn rõ. Khương Đồng niệm chú tạo lớp cách không gian quan mình, di chuyển nhẹ nhàng đến gần đầm lầy. Tại gốc cây gần đấy, cậu leo lên cây quan sát ở phía dưới. Địa hình ở nơi này thật phù hợp để lẫn trốn và tập kích. Khương Đồng không cảm nhận được bất kì hơi thở sự sống nào quanh đây cả, tuy nhiên cậu cũng không dám lỗ mãng di chuyển đến gần đầm lầy. Trực giác cho cậu biết nơi này có điểm bất thường. Quả nhiên, chỉ sau 15 phút chờ ở trên cây, Khương Đồng đã tận mắt thấy được mặt mũi sinh vật bá vương ở nơi này – Ligan.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Người Định Mệnh Của Tôi Là Tinh Linh Mạnh Nhất

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook