Chương 13: Giao Dịch, Người Đến Từ Phủ Nam Dự (1)
Thất Nguyệt Vị Thì
16/11/2021
Nếu tăng thêm một phẩm nữa, Hứa Thanh Tiêu thậm chí cảm giác chính mình có thể giết người có phẩm cấp cao hơn, nhưng mà hiện tại Hứa Thanh Tiêu không dám hành động thiếu suy nghĩ, đối phương ít nhất là võ giả bát phẩm Ngũ Tạng cảnh.
Thua hai phẩm, đồng nghĩa với cách xa hai lạch trời.
Kích động chính là tìm chết.
“Ngươi còn chưa chết?”
Nam tử mở miệng, ánh mắt đầu tiên hắn nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu chợt cảm thấy có chút quen mắt, thoáng suy nghĩ liền nhớ lại Hứa Thanh Tiêu là ai.
Hắn có chút tò mò, dù sao thì trúng phải âm minh hàn khí của hắn, còn có thể kiên trì đến bây giờ quả là có phần không thể tin nổi.
Suy nghĩ cẩn thận, trong phút chốc nam tử tỏ vẻ xúc động.
“Âm minh hàn khí trong cơ thể ngươi biến mất rồi, khí huyết vô cùng tràn đầy, tựa như một ngọn lửa, ngươi tu luyện dị thuật chí dương, lại còn nhập phẩm rồi.”
“Giao dị thuật cho ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng.”
Chỉ trong nháy mắt, hắn liền đoán ra Hứa Thanh Tiêu đã tu luyện dị thuật chí dương, nói cách khác tên nha dịch nhãi nhép này trúng phải âm minh hàn khí của mình, chẳng những không chết mà lại còn nhập phẩm.
Chỉ có một khả năng này, cho nên hắn chủ động mở miệng, bảo Hứa Thanh Tiêu giao ra dị thuật chí dương, có thể thả cho hắn một đường lui.
Đáng tiếc chính là, mấy câu lừa gạt con nít ba tuổi này, Hứa Thanh Tiêu hiển nhiên không tin.
Nhưng hắn không lãng phí thời gian, mà nhìn về phía đối phương nói.
“Ta có thể giao dị thuật cho ngươi, nhưng mà một vật đổi một vật, đưa dị thuật của ngươi cho ta.”
“Còn nữa, đừng hòng giết ta, ta đã tu luyện dị thuật chí dương, lĩnh ngộ thần thông chí dương, tuy không thể chết ngươi, nhưng đủ khả năng lôi kéo ngươi một khoảng thời gian, chờ đến khi người trong nha môn tới, cho dù ngươi có thể trốn cũng đừng hòng sống sót rời khỏi huyện.”
Thời khắc này, sao Hứa Thanh Tiêu có thể trực tiếp giao ra Kim Ô Tôi Thể Thuật.
Hắn phải được nhận được dị thuật của đối phương, sau đó lại hù dọa đối phương, khiến hắn ta phải kiêng dè.
“Dựa vào ngươi?”
“Một người vừa nhập phẩm?”
Người đó cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt toàn là sự khinh thường.
“Có thể thử xem.”
Hứa Thanh Tiêu tiến lên phía trước một bước, có vẻ cực kỳ tự tin.
Hết cách rồi, lúc này không thể cúi đầu, cúi đầu là sẽ chết ngay, không cúi đầu ít nhất có thể lừa được hắn ta, không được nữa thì cố kéo dài của hắn chút thời gian, cùng lắm thì cùng chết, ngọc đá cùng vỡ.
Xem ai chịu thiệt.
Quả nhiên, Hứa Thanh Tiêu tiến lên phía trước một bước, trong ánh mắt của nam tử trung niên hiện lên một tia hồ nghi.
“Được, đây là dị thuật của ta, giao dị thuật của ngươi cho ta, ta lập tức rời đi.”
Gần như không hề có bất kỳ sự do dự nào, hắn vô cùng quyết đoán, trực tiếp ném một quyển sách nhỏ cho Hứa Thanh Tiêu, cũng không lo lắng Hứa Thanh Tiêu sẽ chơi kế.
“Cầm đi.”
Hứa Thanh Tiêu ném Kim Ô Tôi Thể Thuật cho đối phương.
Không có chơi tâm cơ, cũng không dám chơi tâm cơ, địch mạnh ta yếu, hù dọa là được rồi, làm bừa còn chết nhanh hơn.
Nhận lấy Kim Ô Tôi Thể Thuật, người đó trực tiếp mở ra, chỉ nhìn lướt qua liền xoay người rời đi.
Chẳng lẽ dọa được hắn ta rồi, nhưng Hứa Thanh Tiêu càng cho rằng là bởi vì đối phương không muốn tiếp tục ở lại, dù gì cũng giết tới kho công văn trong huyện nha rồi, tiếp tục chậm trễ thêm một hồi, người trong nha môn sẽ chạy đến thật.
Đến lúc đó muốn chạy cũng chạy không thoát.
Nam tử trung niên rời đi.
Hứa Thanh Tiêu nặng nề thở phào một hơi.
Lần thứ ba tìm được đường sống trong chỗ chết.
Lúc nãy mới vừa bắt đầu đã kích thích căng thẳng như thế, khỏi phải nói cũng biết tiếp theo đây sẽ gặp phải rất nhiều hung hiểm, sau này có ra sao cũng phải thận trọng, nhất định không thể khinh địch.
Đợi người đi rồi, Hứa Thanh Tiêu cũng không nhàn rỗi.
Lập tức đi đến sai dịch bị thương trước mặt, kiểm tra thử hô hấp.
Chết rồi.
Bất giác có chút cảm giác không nói nên lời, Hứa Thanh Tiêu lại nhìn thoáng qua một người khác, cũng đã chết.
Có lẽ đây là mạng người như cỏ rác.
Nếu như không phải bản thân hù dọa được đối phương, có khả năng bản thân cũng thành một cỗ thi thể.
Chỉ là không đợi bi thương tràn ngập, thần sắc Hứa Thanh Tiêu đã trở nên lạnh lẽo.
Hắn đi vào công văn kho, gỡ cây nến xuống, rồi sau đó châm lửa đốt cháy tất cả hồ sơ trong kho công văn, bao gồm hộp gỗ.
Hồ sơ không nhiều, cho nên tốc độ thiêu đốt cực nhanh, không đến thời gian nửa khắc, mười mấy kệ sách bị bén lửa, lửa lớn nuốt trọn toàn bộ kho công văn.
Đồng thời Hứa Thanh Tiêu mở ra dị thuật, vẫn là văn tự Đại Ngụy, viết 【 Thái Âm Ngưng Mạch Thuật 】.
Hứa Thanh Tiêu nhanh chóng đọc trong một khoảng thời gian ngắn, ghi nhớ tất cả nội dung trong dị thuật, rồi sau đó đặt lên kệ sách thiêu đốt, cho đến hóa thành tro, lúc này mới cảm thấy hài lòng.
Đợi lửa bốc chày ngùn ngụt, Hứa Thanh Tiêu đi khỏi kho công văn, sau đó đập mạnh một chưởng vào lòng ngực.
Phụt.
Dùng lực quá mạnh khiến ngũ tạng trong cơ thể của Hứa Thanh Tiêu run lên, khí huyết còn kích động hơn thế, phun ra một ngụm máu tươi ánh màu đỏ, làm hồng vạt áo.
Làm như vậy là để rửa sạch tất cả hiềm nghi, chuyện bản thân trúng phải khí âm minh toàn bộ huyện nha đều biết, vô duyên vô cớ khỏi hẳn, ai mà tin cho được?
Thua hai phẩm, đồng nghĩa với cách xa hai lạch trời.
Kích động chính là tìm chết.
“Ngươi còn chưa chết?”
Nam tử mở miệng, ánh mắt đầu tiên hắn nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu chợt cảm thấy có chút quen mắt, thoáng suy nghĩ liền nhớ lại Hứa Thanh Tiêu là ai.
Hắn có chút tò mò, dù sao thì trúng phải âm minh hàn khí của hắn, còn có thể kiên trì đến bây giờ quả là có phần không thể tin nổi.
Suy nghĩ cẩn thận, trong phút chốc nam tử tỏ vẻ xúc động.
“Âm minh hàn khí trong cơ thể ngươi biến mất rồi, khí huyết vô cùng tràn đầy, tựa như một ngọn lửa, ngươi tu luyện dị thuật chí dương, lại còn nhập phẩm rồi.”
“Giao dị thuật cho ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng.”
Chỉ trong nháy mắt, hắn liền đoán ra Hứa Thanh Tiêu đã tu luyện dị thuật chí dương, nói cách khác tên nha dịch nhãi nhép này trúng phải âm minh hàn khí của mình, chẳng những không chết mà lại còn nhập phẩm.
Chỉ có một khả năng này, cho nên hắn chủ động mở miệng, bảo Hứa Thanh Tiêu giao ra dị thuật chí dương, có thể thả cho hắn một đường lui.
Đáng tiếc chính là, mấy câu lừa gạt con nít ba tuổi này, Hứa Thanh Tiêu hiển nhiên không tin.
Nhưng hắn không lãng phí thời gian, mà nhìn về phía đối phương nói.
“Ta có thể giao dị thuật cho ngươi, nhưng mà một vật đổi một vật, đưa dị thuật của ngươi cho ta.”
“Còn nữa, đừng hòng giết ta, ta đã tu luyện dị thuật chí dương, lĩnh ngộ thần thông chí dương, tuy không thể chết ngươi, nhưng đủ khả năng lôi kéo ngươi một khoảng thời gian, chờ đến khi người trong nha môn tới, cho dù ngươi có thể trốn cũng đừng hòng sống sót rời khỏi huyện.”
Thời khắc này, sao Hứa Thanh Tiêu có thể trực tiếp giao ra Kim Ô Tôi Thể Thuật.
Hắn phải được nhận được dị thuật của đối phương, sau đó lại hù dọa đối phương, khiến hắn ta phải kiêng dè.
“Dựa vào ngươi?”
“Một người vừa nhập phẩm?”
Người đó cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt toàn là sự khinh thường.
“Có thể thử xem.”
Hứa Thanh Tiêu tiến lên phía trước một bước, có vẻ cực kỳ tự tin.
Hết cách rồi, lúc này không thể cúi đầu, cúi đầu là sẽ chết ngay, không cúi đầu ít nhất có thể lừa được hắn ta, không được nữa thì cố kéo dài của hắn chút thời gian, cùng lắm thì cùng chết, ngọc đá cùng vỡ.
Xem ai chịu thiệt.
Quả nhiên, Hứa Thanh Tiêu tiến lên phía trước một bước, trong ánh mắt của nam tử trung niên hiện lên một tia hồ nghi.
“Được, đây là dị thuật của ta, giao dị thuật của ngươi cho ta, ta lập tức rời đi.”
Gần như không hề có bất kỳ sự do dự nào, hắn vô cùng quyết đoán, trực tiếp ném một quyển sách nhỏ cho Hứa Thanh Tiêu, cũng không lo lắng Hứa Thanh Tiêu sẽ chơi kế.
“Cầm đi.”
Hứa Thanh Tiêu ném Kim Ô Tôi Thể Thuật cho đối phương.
Không có chơi tâm cơ, cũng không dám chơi tâm cơ, địch mạnh ta yếu, hù dọa là được rồi, làm bừa còn chết nhanh hơn.
Nhận lấy Kim Ô Tôi Thể Thuật, người đó trực tiếp mở ra, chỉ nhìn lướt qua liền xoay người rời đi.
Chẳng lẽ dọa được hắn ta rồi, nhưng Hứa Thanh Tiêu càng cho rằng là bởi vì đối phương không muốn tiếp tục ở lại, dù gì cũng giết tới kho công văn trong huyện nha rồi, tiếp tục chậm trễ thêm một hồi, người trong nha môn sẽ chạy đến thật.
Đến lúc đó muốn chạy cũng chạy không thoát.
Nam tử trung niên rời đi.
Hứa Thanh Tiêu nặng nề thở phào một hơi.
Lần thứ ba tìm được đường sống trong chỗ chết.
Lúc nãy mới vừa bắt đầu đã kích thích căng thẳng như thế, khỏi phải nói cũng biết tiếp theo đây sẽ gặp phải rất nhiều hung hiểm, sau này có ra sao cũng phải thận trọng, nhất định không thể khinh địch.
Đợi người đi rồi, Hứa Thanh Tiêu cũng không nhàn rỗi.
Lập tức đi đến sai dịch bị thương trước mặt, kiểm tra thử hô hấp.
Chết rồi.
Bất giác có chút cảm giác không nói nên lời, Hứa Thanh Tiêu lại nhìn thoáng qua một người khác, cũng đã chết.
Có lẽ đây là mạng người như cỏ rác.
Nếu như không phải bản thân hù dọa được đối phương, có khả năng bản thân cũng thành một cỗ thi thể.
Chỉ là không đợi bi thương tràn ngập, thần sắc Hứa Thanh Tiêu đã trở nên lạnh lẽo.
Hắn đi vào công văn kho, gỡ cây nến xuống, rồi sau đó châm lửa đốt cháy tất cả hồ sơ trong kho công văn, bao gồm hộp gỗ.
Hồ sơ không nhiều, cho nên tốc độ thiêu đốt cực nhanh, không đến thời gian nửa khắc, mười mấy kệ sách bị bén lửa, lửa lớn nuốt trọn toàn bộ kho công văn.
Đồng thời Hứa Thanh Tiêu mở ra dị thuật, vẫn là văn tự Đại Ngụy, viết 【 Thái Âm Ngưng Mạch Thuật 】.
Hứa Thanh Tiêu nhanh chóng đọc trong một khoảng thời gian ngắn, ghi nhớ tất cả nội dung trong dị thuật, rồi sau đó đặt lên kệ sách thiêu đốt, cho đến hóa thành tro, lúc này mới cảm thấy hài lòng.
Đợi lửa bốc chày ngùn ngụt, Hứa Thanh Tiêu đi khỏi kho công văn, sau đó đập mạnh một chưởng vào lòng ngực.
Phụt.
Dùng lực quá mạnh khiến ngũ tạng trong cơ thể của Hứa Thanh Tiêu run lên, khí huyết còn kích động hơn thế, phun ra một ngụm máu tươi ánh màu đỏ, làm hồng vạt áo.
Làm như vậy là để rửa sạch tất cả hiềm nghi, chuyện bản thân trúng phải khí âm minh toàn bộ huyện nha đều biết, vô duyên vô cớ khỏi hẳn, ai mà tin cho được?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.