Người Đưa Thư Khủng Bố

Chương 4: Người Đưa Thư (2)

Quá Thuỷ Khán Kiều

30/11/2022

Triệu Khách còn chú ý đến, thậm chí cơ bắp trên cánh tay còn không có triệu chứng kéo căng khi dùng sức, có nghĩa Mặt Sẹo không cần tốn quá nhiều sức để nhấc đối phương lên.

Ánh mắt nhìn lướt qua khuôn mặt hoảng sợ của những người xung quanh, Mặt Sẹo không nhịn được nở nụ cười hài lòng, hắng giọng một cái, vẻ mặt trở nên nghiêm túc như đang đọc thuộc lòng lời thoại.

“Khụ khụ, đầu tiên ta đại diện tất cả đồng nghiệp người đưa thư hoan nghênh mọi người gia nhập, sau này chúng ta sẽ là đồng nghiệp.”

“Ta biết các ngươi có rất nhiều nghi ngờ nhưng không sao cả, có phải ở trong hiện thực các ngươi đã nhận được một kiện hàng, có thể là màu đen, có thể là màu trắng, tóm lại bên trên dán một con tem trông rất kỳ quái. Nhận được kiện hàng này có nghĩa từ nay về sau các ngươi sẽ có một thân phận khác, đó là người đưa thư.”

Sau đó Mặt Sẹo bắt đầu giải thích rất kỹ càng cho mọi người.

Nơi này là một không gian khủng bố, chỉ có người đưa thư mới có thể tiến vào thế giới này.

Muốn rời khỏi nơi này nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ.

Sau khi trở thành người đưa thư, cách một đoạn thời gian sẽ nhận được một kiện hàng đến từ bưu điện, mặc kệ ngươi có nhận lấy hay mở ra không đều tiến vào một thế giới khác, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mới có thể rời đi.

Đương nhiên lúc ngươi hoàn thành nhiệm vụ cũng nhận được điểm bưu điện làm thù lao và khen thưởng, đương nhiên người may mắn còn thu hoạch được một con tem đặc thù.

Điểm bưu điện cũng là căn bản của người đưa thư, chỉ cần ngươi có đủ điểm bưu điện, vậy ngươi có thể mua được bất kỳ thứ gì mà mình muốn, nhớ kỹ là bất kỳ món đồ gì, cho dù là lực lượng cường đại.

“Cuối cùng, nói thêm một câu nữa, thân phận hiện tại của các ngươi là người đưa thư thực tập, cho nên độ khó cũng không quá cao, chỉ cần tìm được nhiệm vụ là có thể rời đi.”

“Chờ chút! Ngươi nói chúng ta có thể dùng điểm bưu điện mua tất cả mọi thứ, vậy có thể đổi thành tiền không?”



Thấy cuối cùng Mặt Sẹo đã nói xong, không biết tên hán tử trung niên trên mặt đất nghĩ đến điều gì, đột nhiên mở miệng hỏi.

“Tiền?”

Mặt Sẹo nhếch môi, trong ánh mắt nhìn đại hán hiện ra vẻ khinh thường, nhìn đối phương như đang nhìn một tên hề.

Tuy khinh thường nhưng Mặt Sẹo vẫn kiên nhẫn giải thích, chỉ thấy Mặt Sẹo đưa tay ra, không biết dùng ảo thuật gì lấy ra một cục gạch vàng từ chỗ nào, cầm trên tay ước lượng một chút nói: “Viên gạch vàng này nặng khoảng hai cân là vàng thật, chắc khoảng hai ba mươi vạn, chỉ cần một điểm bưu điện là có thể đổi được loại vàng này, hơn nữa đảm bảo nguồn gốc hợp pháp hợp lý, không gặp bất cứ rắc rối gì ở trong hiện thực.”

Sau khi nghe Mặt Sẹo nói vậy, Triệu Khách rõ ràng cảm nhận được hô hấp của mấy người ở đây đều bắt đầu nhanh hơn.

Đúng như dự đoán, so với những thứ mà bọn họ không thấy, tiền tài có sức cám dỗ lớn hơn, xem ra chỉ cần sống sót trở về là có thể lập tức giàu lên trong một đêm. Trong sự dụ dỗ này, cho dù trước đó có người ngờ vực vô căn cứ, tinh thần cũng bắt đầu dao động.

Mặt Sẹo nhíu mày, hắn ta đã nhận được phần thưởng trong nhiệm vụ dẫn dắt tân thủ, trong mặt hiện ra vẻ vui mừng.

“Mấy vị, ta đã hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo phải xem vận khí của các ngươi, vận khí tốt thì chúng ta sẽ gặp lại.”

Ngay lúc Mặt Sẹo nói xong, chỉ thấy bóng dáng Mặt Sẹo dần biến thành hư vô, từng điểm từng điểm biến mất trước mặt mọi người.

“Biến… Biến mất!”

Thấy Mặt Sẹo biến mất không thấy gì nữa, sắc mặt nữ lãnh đạo bên cạnh lập tức trở nên khó coi, trợn mắt hét to.

“Phì, mẹ nó, ta thấy đây chắc chắn là một âm mưu, biết đâu là loại hình chiếu gì đó, mọi người đừng sợ!”



Người nói chuyện là tên sinh viên chịu tiếng oan thay cho Triệu Khách, bị vị đại hán áo xanh kia đè trên mặt đất đánh tơi bời.

Chỉ thấy hắn ta đi đến vị trí Mặt Sẹo biến mất, đỡ mắt kính viền vàng của mình tiếp tục nói: “Ta cảm thấy đây chắc chắn là một trò lừa đảo công nghệ cao, chắc chắn người kia là hình chiếu, mọi người nghe ta, chúng ta… A, vì sao các ngươi nhìn ta như vậy?”

Hắn ta nói nửa câu đã không nói được nữa, chỉ thấy tất cả mọi người ngơ ngác nhìn hắn ta, sắc mặt như đang nhìn thấy quỷ.

Đặc biệt là sắc mặt nữ lãnh đạo trắng bệch, chỉ ra sau lưng hắn ta nói: “Ngươi… Ngươi… Sau lưng.”

Tên sinh viên thấy thế ngơ ngác, lập tức hiểu ra điều gì đó, khóe môi nhếch lên tự tin cười nói: “Có phải sau lưng ta có quỷ không? Ha ha, ta đã nói đó là hình chiếu, là…”

“Tí tách!”

Hắn ta còn chưa nói hết câu đã cảm thấy đỉnh đầu nóng lên, duỗi tay sờ không biết thứ gì ướt sũng dinh dính.

Bên tai vang lên tiếng gào thét trầm thấp, theo đó là mùi hôi thối nồng nặc xông vào mũi, khiến trong lòng hắn ta có một dự cảm xấu.

Rầm!

Tên sinh viên này nuốt một ngụm nước bọt chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn cái miệng lớn to như chậu máu gần trong gang tấc, khuôn mặt cứng đờ: “Mả mẹ nó!”

“Cạch!”

Một tiếng xương vỡ vụn kích thích thần kinh của tất cả mọi người, chỉ thấy con gấu đen cao hai mét kia một phát cắn nát đầu Vương Đỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Người Đưa Thư Khủng Bố

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook