Chương 88: Tôi sẽ là người trị cô ta
Ruby Joy
18/03/2020
Băng bó xong, Từ Phương Hiểu cùng Yến Quang Nam bước ra ngoài Hoa
Châu Châu vội đến dìu Từ Phương Hiểu, Yến Quang Nam nhìn mọi
người rất cất giọng nói:"Vết thương của Hân Hân không quá sâu
máu cũng đã được cầm rồi nên mọi người cứ yên tâm Hân Hân không sao đâu."
Đỗ Huệ Di bước đến dáng người nghiêm túc đứng trước mặt của Mộ Khánh Dương nói với anh:
"Thiếu gia! Người đàn ông mà Kiều Hân tiểu thư đuổi theo đã chết rồi và theo như điều tra người đàn ông đó chính là kẻ đã gây ra tai nạn cho Kiều Hân tiểu thư và Hoa tiểu thư."
"Gì chứ? Hắn ta là kẻ gây ra tai nạn cho Hân Hân và Châu Châu? Chẳng phải đó chỉ là một tai nạn bình thường thôi sao?" Vũ Quân Minh kinh ngạc thốt lên.
Âu Hoằng Phong nhìn Từ Phương Hiểu lên tiếng hỏi:
"Phương Hiểu! Có phải em đã biết chuyện này đúng không? Bởi vậy, lúc nãy em mới bảo anh đuổi theo đến như vậy? Còn nữa nếu như anh đoán không sai em cũng đã biết người đứng sau vụ này đúng không?"
Từ Phương Hiểu cùng Hoa Châu Châu nhìn nhau bỗng nhiên Từ Phương Hiểu ngã tựa người vào Mộ Khánh Dương:
"Anh hai! Chúng ta hãy quay về thôi đột nhiên em cảm thấy mệt quá."
Âu Hoằng Phong lo lắng tiến đến một bước xem cô:"Phương Hiểu! Em bị làm sao vậy? Có chỗ nào không khỏe sao?"
Mộ Khánh Dương mặt không đổi sắc từ từ cất giọng nói với Từ Phương Hiểu:
"Em đừng có mà giả vờ với anh chỉ có mấy tên ngốc mới tin em bị làm sao thôi."
Từ Phương Hiểu đứng ngay ngắn lại bĩu môi nhìn Mộ Khánh Dương, Âu Hoằng Phong mắt trừng trừng nhìn Mộ Khánh Dương thầm nghĩ trong đầu:
"Dám mắng mình là tên ngốc cũng may anh là anh trai của Phương Hiểu nếu không tôi đã xử anh lâu rồi."
"Thôi được rồi! Em nói! Người đứng sau vụ tai nạn chính là bạn gái của anh ta." Từ Phương Hiểu chỉ thẳng vào Âu Hoằng Phong nói.
Tất cả ánh mắt đều hướng về phía của Âu Hoằng Phong mặt anh ngơ ra tự chỉ mình hỏi cô:
"Bạn gái của anh? Bạn gái của anh chẳng phải là em sao?"
Từ Phương Hiểu hừ một tiếng vẻ mặt giận dỗi đáp lại:
"Ai là bạn gái của anh chứ? Anh đang nằm mơ đó sao? Người mà tôi nói đến chính là Dương Mộc Đồng."
"Dương Mộc Đồng?" Mộ Khánh Dương, Âu Hoằng Phong cùng Vũ Quân Minh đồng thanh cất giọng lên.
"Ừm...Người chủ mưu hại em và Hân Hân chính là cô ta chính tai em nghe thấy." Hoa Châu Châu gật đầu lên tiếng nói với mấy người các anh.
"Không ngờ cô ta lại độc ác đến như vậy đúng là đồ rắn độc." Vũ Quân Minh tức giận mắng Dương Mộc Đồng.
"Chuyện này anh sẽ cho người xử lý bây giờ chúng ta quay về thôi cũng gần tối rồi." Mộ Khánh Dương vẫn giữ vẻ mặt lạnh nói.
Tại một căn biệt thự khá lớn, Dương Nguyên Khánh bước vào phòng thấy Mộ Kiều Lam đang xem điện thoại anh cười nhẹ bước đến hỏi cô:
"Lam Lam! Em đang xem cái gì vậy?"
Mộ Kiều Lam đang đợi điện thoại của Hoa Châu Châu thì giật mình khi nghe giọng nói của Dương Nguyên Khánh liền tắt điện thoại đặt xuống bàn nở nụ cười gượng gạo:"Anh về rồi sao?"
"Em đang xem gì mà chăm chú quá vậy?" Dương Nguyên Khánh gật đầu nhìn cô với ánh mắt cưng chiều, yêu thương.
"Không có gì! Chỉ là mấy bản tin xem cho đã nhàm chán thôi."
"Nếu em thấy chán thì để anh dẫn em đi du lịch." Dương Nguyên Khánh ngồi cạnh nắm lấy bàn tay của cô.
"Thôi! Không cần đâu hai năm qua chúng ta đã đi nhiều lắm rồi bây giờ em chỉ muốn ở đây nếu buồn chán thì em đi mua sắm là được rồi." Mộ Kiều Lam lắc đầu từ chối ngay lập tức.
"Được! Em muốn sao cũng được mọi thứ đều nghe theo em." Dương Nguyên Khánh gật đầu cười tươi, nghe theo cô không muốn cô phải buồn.
Quán bar Lovers
"Hoằng Phong! Nghe nói Phương Hiểu bị thương bây giờ cô ấy sao rồi?" Lục Dĩ Tường ngồi cạnh Âu Hoằng Phong cất giọng hỏi.
"Cô ấy không sao nếu cô ấy có sao thì bây giờ tôi đã không có ngồi đây cùng với các cậu rồi." Âu Hoằng Phong lắc đầu chậm rãi đáp.
Đột nhiên, anh nhớ đến chuyện gì đó ánh mắt liền chuyển hướng nhìn Tần Đình Danh:"Đình Danh! Bạn gái của cậu có biết võ không vậy?"
Tần Đình Danh hơi cau mày lắc đầu đáp:"Không! Huệ Di không hề biết võ mà tại sao đột nhiên cậu lại hỏi chuyện này? Có chuyện gì liên quan đến cô ấy sao?"
"Lúc tôi xém bị chém chính Đỗ Huệ Di đã cứu tôi cô ấy đánh nhau với tên đó theo tôi thấy cô ấy không chỉ đơn thuần là biết võ thôi đâu mà tôi còn cảm thấy cô ấy đã học võ rất lâu rồi kìa đánh rất dứt khoát, mạnh mẽ." Âu Hoằng Phong nói cho Tần Đình Danh nghe những gì mà mình đã chứng kiến.
"Không thể nào! Huệ Di nói với tôi cô ấy không hề biết võ là một cô gái yếu đuối." Tần Đình Danh hơi khó tin những lời mà anh đã nói.
"Vậy thì chuyện này rất kì lạ đấy tôi còn thấy và nghe cô ấy gọi Mộ Khánh Dương là thiếu gia gọi Phương Hiểu là tiểu thư từ cách ăn mặc đến lời nói giống như là một vệ sĩ vậy." Âu Hoằng Phong nhíu mày nói.
"Đình Danh! Cậu có từng điều tra Đỗ Huệ Di không?" Dạ Thành Đông lên tiếng hỏi Tần Đình Danh.
Tần Đình Danh lắc đầu đáp:"Không! Tôi không có lý do gì mà phải điều tra cô ấy cả."
"Vậy thì lần này cậu phải điều tra rồi đấy tôi nghĩ chuyện này không còn đơn giản nữa rồi." Phương Thần tay cầm ly rượu mắt nhìn Tần Đình Danh lên tiếng.
"Mà đúng rồi Hoằng Phong cậu có biết ai là người đứng đằng sau chuyện hãm hại Phương Hiểu không?" Lục Dĩ Tường thắc mắc hỏi anh.
"Người đứng đằng sau chính là Dương Mộc Đồng." Âu Hoằng Phong không nhanh không chậm đáp lại.
"Cái gì? Dương Mộc Đồng? Không ngờ đấy." Lục Dĩ Tường bất ngờ, sững sốt khi nghe anh nói.
Phương Thần uống một ngụm rượu đặt ly xuống rồi cất giọng:
"Xem ra Dương Mộc Đồng chính là Nghê Quân Dao thứ hai rồi nói không chừng cô ta còn lợi hại hơn cả Nghê Quân Dao."
"Nghê Quân Dao còn có Tử Quyên trị nhưng với tính cách hiền lành, yếu đuối của Phương Hiểu thì không chắc là có thể trị được Dương Mộc Đồng đâu." Lục Dĩ Tường gật gù cảm thấy lời của Phương Thần nói rất đúng.
"Quả thật Phương Hiểu không phải là đối thủ của Dương Mộc Đồng nên tôi sẽ không để cô ấy phải đối đầu với Dương Mộc Đồng đâu tôi không muốn Phương Hiểu phải gặp nguy hiểm với bẩn tay của cô ấy đâu. Tôi sẽ là người trị cô ta chính tay tôi sẽ xử lý Dương Mộc Đồng." Âu Hoằng Phong đôi mắt hơi nheo lại cất giọng với ngữ điệu lạnh lẽo.
Đỗ Huệ Di bước đến dáng người nghiêm túc đứng trước mặt của Mộ Khánh Dương nói với anh:
"Thiếu gia! Người đàn ông mà Kiều Hân tiểu thư đuổi theo đã chết rồi và theo như điều tra người đàn ông đó chính là kẻ đã gây ra tai nạn cho Kiều Hân tiểu thư và Hoa tiểu thư."
"Gì chứ? Hắn ta là kẻ gây ra tai nạn cho Hân Hân và Châu Châu? Chẳng phải đó chỉ là một tai nạn bình thường thôi sao?" Vũ Quân Minh kinh ngạc thốt lên.
Âu Hoằng Phong nhìn Từ Phương Hiểu lên tiếng hỏi:
"Phương Hiểu! Có phải em đã biết chuyện này đúng không? Bởi vậy, lúc nãy em mới bảo anh đuổi theo đến như vậy? Còn nữa nếu như anh đoán không sai em cũng đã biết người đứng sau vụ này đúng không?"
Từ Phương Hiểu cùng Hoa Châu Châu nhìn nhau bỗng nhiên Từ Phương Hiểu ngã tựa người vào Mộ Khánh Dương:
"Anh hai! Chúng ta hãy quay về thôi đột nhiên em cảm thấy mệt quá."
Âu Hoằng Phong lo lắng tiến đến một bước xem cô:"Phương Hiểu! Em bị làm sao vậy? Có chỗ nào không khỏe sao?"
Mộ Khánh Dương mặt không đổi sắc từ từ cất giọng nói với Từ Phương Hiểu:
"Em đừng có mà giả vờ với anh chỉ có mấy tên ngốc mới tin em bị làm sao thôi."
Từ Phương Hiểu đứng ngay ngắn lại bĩu môi nhìn Mộ Khánh Dương, Âu Hoằng Phong mắt trừng trừng nhìn Mộ Khánh Dương thầm nghĩ trong đầu:
"Dám mắng mình là tên ngốc cũng may anh là anh trai của Phương Hiểu nếu không tôi đã xử anh lâu rồi."
"Thôi được rồi! Em nói! Người đứng sau vụ tai nạn chính là bạn gái của anh ta." Từ Phương Hiểu chỉ thẳng vào Âu Hoằng Phong nói.
Tất cả ánh mắt đều hướng về phía của Âu Hoằng Phong mặt anh ngơ ra tự chỉ mình hỏi cô:
"Bạn gái của anh? Bạn gái của anh chẳng phải là em sao?"
Từ Phương Hiểu hừ một tiếng vẻ mặt giận dỗi đáp lại:
"Ai là bạn gái của anh chứ? Anh đang nằm mơ đó sao? Người mà tôi nói đến chính là Dương Mộc Đồng."
"Dương Mộc Đồng?" Mộ Khánh Dương, Âu Hoằng Phong cùng Vũ Quân Minh đồng thanh cất giọng lên.
"Ừm...Người chủ mưu hại em và Hân Hân chính là cô ta chính tai em nghe thấy." Hoa Châu Châu gật đầu lên tiếng nói với mấy người các anh.
"Không ngờ cô ta lại độc ác đến như vậy đúng là đồ rắn độc." Vũ Quân Minh tức giận mắng Dương Mộc Đồng.
"Chuyện này anh sẽ cho người xử lý bây giờ chúng ta quay về thôi cũng gần tối rồi." Mộ Khánh Dương vẫn giữ vẻ mặt lạnh nói.
Tại một căn biệt thự khá lớn, Dương Nguyên Khánh bước vào phòng thấy Mộ Kiều Lam đang xem điện thoại anh cười nhẹ bước đến hỏi cô:
"Lam Lam! Em đang xem cái gì vậy?"
Mộ Kiều Lam đang đợi điện thoại của Hoa Châu Châu thì giật mình khi nghe giọng nói của Dương Nguyên Khánh liền tắt điện thoại đặt xuống bàn nở nụ cười gượng gạo:"Anh về rồi sao?"
"Em đang xem gì mà chăm chú quá vậy?" Dương Nguyên Khánh gật đầu nhìn cô với ánh mắt cưng chiều, yêu thương.
"Không có gì! Chỉ là mấy bản tin xem cho đã nhàm chán thôi."
"Nếu em thấy chán thì để anh dẫn em đi du lịch." Dương Nguyên Khánh ngồi cạnh nắm lấy bàn tay của cô.
"Thôi! Không cần đâu hai năm qua chúng ta đã đi nhiều lắm rồi bây giờ em chỉ muốn ở đây nếu buồn chán thì em đi mua sắm là được rồi." Mộ Kiều Lam lắc đầu từ chối ngay lập tức.
"Được! Em muốn sao cũng được mọi thứ đều nghe theo em." Dương Nguyên Khánh gật đầu cười tươi, nghe theo cô không muốn cô phải buồn.
Quán bar Lovers
"Hoằng Phong! Nghe nói Phương Hiểu bị thương bây giờ cô ấy sao rồi?" Lục Dĩ Tường ngồi cạnh Âu Hoằng Phong cất giọng hỏi.
"Cô ấy không sao nếu cô ấy có sao thì bây giờ tôi đã không có ngồi đây cùng với các cậu rồi." Âu Hoằng Phong lắc đầu chậm rãi đáp.
Đột nhiên, anh nhớ đến chuyện gì đó ánh mắt liền chuyển hướng nhìn Tần Đình Danh:"Đình Danh! Bạn gái của cậu có biết võ không vậy?"
Tần Đình Danh hơi cau mày lắc đầu đáp:"Không! Huệ Di không hề biết võ mà tại sao đột nhiên cậu lại hỏi chuyện này? Có chuyện gì liên quan đến cô ấy sao?"
"Lúc tôi xém bị chém chính Đỗ Huệ Di đã cứu tôi cô ấy đánh nhau với tên đó theo tôi thấy cô ấy không chỉ đơn thuần là biết võ thôi đâu mà tôi còn cảm thấy cô ấy đã học võ rất lâu rồi kìa đánh rất dứt khoát, mạnh mẽ." Âu Hoằng Phong nói cho Tần Đình Danh nghe những gì mà mình đã chứng kiến.
"Không thể nào! Huệ Di nói với tôi cô ấy không hề biết võ là một cô gái yếu đuối." Tần Đình Danh hơi khó tin những lời mà anh đã nói.
"Vậy thì chuyện này rất kì lạ đấy tôi còn thấy và nghe cô ấy gọi Mộ Khánh Dương là thiếu gia gọi Phương Hiểu là tiểu thư từ cách ăn mặc đến lời nói giống như là một vệ sĩ vậy." Âu Hoằng Phong nhíu mày nói.
"Đình Danh! Cậu có từng điều tra Đỗ Huệ Di không?" Dạ Thành Đông lên tiếng hỏi Tần Đình Danh.
Tần Đình Danh lắc đầu đáp:"Không! Tôi không có lý do gì mà phải điều tra cô ấy cả."
"Vậy thì lần này cậu phải điều tra rồi đấy tôi nghĩ chuyện này không còn đơn giản nữa rồi." Phương Thần tay cầm ly rượu mắt nhìn Tần Đình Danh lên tiếng.
"Mà đúng rồi Hoằng Phong cậu có biết ai là người đứng đằng sau chuyện hãm hại Phương Hiểu không?" Lục Dĩ Tường thắc mắc hỏi anh.
"Người đứng đằng sau chính là Dương Mộc Đồng." Âu Hoằng Phong không nhanh không chậm đáp lại.
"Cái gì? Dương Mộc Đồng? Không ngờ đấy." Lục Dĩ Tường bất ngờ, sững sốt khi nghe anh nói.
Phương Thần uống một ngụm rượu đặt ly xuống rồi cất giọng:
"Xem ra Dương Mộc Đồng chính là Nghê Quân Dao thứ hai rồi nói không chừng cô ta còn lợi hại hơn cả Nghê Quân Dao."
"Nghê Quân Dao còn có Tử Quyên trị nhưng với tính cách hiền lành, yếu đuối của Phương Hiểu thì không chắc là có thể trị được Dương Mộc Đồng đâu." Lục Dĩ Tường gật gù cảm thấy lời của Phương Thần nói rất đúng.
"Quả thật Phương Hiểu không phải là đối thủ của Dương Mộc Đồng nên tôi sẽ không để cô ấy phải đối đầu với Dương Mộc Đồng đâu tôi không muốn Phương Hiểu phải gặp nguy hiểm với bẩn tay của cô ấy đâu. Tôi sẽ là người trị cô ta chính tay tôi sẽ xử lý Dương Mộc Đồng." Âu Hoằng Phong đôi mắt hơi nheo lại cất giọng với ngữ điệu lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.