Chương 34
Minh Tinh
14/01/2016
Lăng Thủy Nguyệt cảm nhận được ý đồ hắn, đột nhiên giãy dụa mãnh liệt,“Không…… Nơi này là phòng bếp……”
“Anh đợi đáp án của em.”
“Van cầu anh nha……”
“Em phải trả lời…..”
“Em…… Em yêu anh…… Thượng Quan Nghiêu,em yêu anh……” Cô ủy khuất khóc lớn, hai tay dùng sức giãy tránh thoát kiềm chế của hắn, gắt gao ôm lấy hông của hắn giống như chỉ cần thả lỏng một chút hắn liền biến mất trước mắt cô.
“Vừa thấy tin tức đính hôn của anh,em ghen tị đến độ sắp nổi điên , em không biết anh đến tột cùng có yêu em không, càng không biết quan hệ hiện của chúng ta là như thế nào……”
Thượng Quan Nghiêu không nói một câu chỉ lẳng lặng nghe cô nói.
“Em rất sợ hãi sẽ mất đi anh,em không thể dễ dàng tha thứ để người phụ nữ khác có được anh,em thậm chí muốn đánh anh ngất sau đó đóng gói mang đi, tùy tiện đi đến chổ nào cũng được, chỉ cần chúng ta có thể sống chung một chỗ……”
Nghe tiếng nói đứt quãng phát ra từ nội tâm cô,Thượng Quan Nghiêu một tay kéo cô vào trong ngực, môi dán bên tai cô, nhẹ nhàng dụ dỗ:“Nếu yêu anh,em càng phải tin tưởng anh.”
……………..
Lăng Thủy Nguyệt đến bây giờ vẫn không dám tin tưởng, giờ này khắc này Thượng Quan Nghiêu lại đưa cô ngồi trên chuyên cơ tư nhân, trở lại biệt thự xa hoa ở trường đảo Mĩ Quốc.
Bên người hắn như trước có rất nhiều bảo vệ đi theo, nghe hắn nói không có việc gì hắn sẽ đến nơi này ở mấy ngày, thả lỏng một chút.
Tuy rằng hắn không thường tới nơi này, nhưng bình thường đều có người chuyên gia quét dọn, cho nên phòng óc luôn vô cùng sạch sẽ.
Thẳng đến chân của cô quả thật dẫm lên đất Mĩ Quốc,vẻ mặt cô như cũ có chút khó hiểu, nhịn không được nhíu mày,“Nếu em nhớ không lầm, hôm nay hẳn là ngày đính hôn của anh.”
Hắn căn dặn thuộc hạ và bảo vệ,để cho bọn họ xử lý chuyện lạ,lúc này Thượng Quan Nghiêu mới kéo Lăng Thủy Nguyệt vào trong lòng mình,để cho cô ngồi ở trên đùi chính mình rồi gật đầu.
“Đúng vậy, hôm nay đúng là ngày đính hôn của anh và Phương Tử San, nhưng chú rễ hiện tại lại đưa tình nhân ra nước ngoài nghỉ phép .”
Lăng Thủy Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái,“Thượng Quan Nghiêu, chuyện vui này tuyệt không buồn cười.”
Hắn cũng quá điên cuồng bỏ vị hôn thê ở tiệc cưới, công khai đưa cô ra nước ngoài, này…… Này…… Là cái gì nha!
“Chuyện đính hôn với Phương Tử San là do cha anh quyết định , tiệc cưới cũng do một tay cha anh an bài , về phần vị hôn thê đương nhiên cũng là do ông ấy chọn.Nếu cha anh thích nắm trong tay tất cả những gì liên quan đến anh,anh đương nhiên sẽ thành toàn khổ tâm cho ông.”
Hắn sủng ái nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, lén cười hì hì,“Ông ấy muốn chơi trò chơi,anh đương nhiên sẽ cực lực phối hợp.”
“Nhưng…… Nhưng mà như vậy được không?” Cô vẫn có chút lo lắng,“Loại trường hợp lớn này, nếu nam chính không có ở đó ông ấy nhất định sẽ rất tức giận nh.”
“Đây không phải là vấn đề anh quan tâm .” Thượng Quan Nghiêu hoàn toàn không có cảm giác áy náy cười lạnh một tiếng,nhớ đến lần trước ông xâm vào nhà hắn, ra mệnh lệnh hắn nhất định phải cưới Phương Tử San, quan hệ cha con vốn tệ đến cực điểm,ông ấy cư nhiên còn muốn dùng chiêu này khống chế hắn, thật là nực cười.
Cuộc đời của hắn phải do hắn làm chủ, nếu Thượng Quan Hồng Đồ muốn đấu với hắn, hắn cũng không ngại chơi với ông một chút .
Về phần Đại tiểu thư Phương gia kia hắn chỉ gặp qua vài lần, chỉ có thể nói cô xui xẻo không biết mình trở thành vật hy sinh cho lợi ích gia tộc.
Ai bảo cô xuẩn ngốc như vậy, không nên có ý gả vào Thượng Quan gia.Lúc trước hắn đã cảnh cáo cô một lần, hắn tuyệt đối sẽ không lấy cô,không ngờ cô cố tình ngây ngô nghĩ hắn sẽ ngoan ngoãn nghe theo an bài cha mình.
Nếu hắn đem hiểu lầm giải thích rõ ràng,Lăng Thủy Nguyệt cũng không phải bởi vì chuyện này mà không vui, hơn nữa hai người lại trốn đến Mĩ Quốc, gạt bỏ tất cả quấy nhiễu bên ngoài, cho nên lại bắt đầu thế giới ngọt ngào của hai người.
Thượng Quan Nghiêu hoàn toàn đem chính mình trở thành một con trùng bám lấy hạt gạo, mỗi ngày quấn quít bên cạnh Lăng Thủy Nguyệt bảo cô làm món ngon cho hắn ăn, chỉ cần hắn tìm được thứ gì cô liền làm ra món ăn, hơn nữa mỗi một món đều là theo hắn yêu thích mà nấ thành.Hắn chẳng những ăn rất no, trong lòng cũng ấm áp .
Bữa tối hắn thích ăn món Trung Quốc cho nên cô chỉ cần nấu cháo, bánh bao,bánh sủi cảo, hắn đều một hơi ăn sạch toàn bộ.
Cuộc sống không có phiền não hơn nữa Lăng Thủy Nguyệt lại đích than ra tay, mới đến Mĩ Quốc vài ngày Thượng Quan Nghiêu đã muốn béo lên mấy kg, khí sắc thoạt nhìn hồng nhuận hữu thần.
Hơn nữa hắn thích nhất là cùng cô làm sủi cảo, hắn tuy rằng tung hoành thương trường giống như không có chuyện gì có thể làm khó được hắn,chỉ duy nhất không chuyện am hiểu phòng bếp.
Mỗi lần cùng làm hắn đều khiến cho cả người đều là bột mì, cô làm ra bánh sủi cảo tinh xảo khéo léo, còn hắn lúc nào làm ra cũng giống như hình cầu, nhân bánh bên trong cũng lòi ra ngoài, có thể nói là làm mấy cái thì hư mấy cái.
Cuối cùng làm Lăng Thủy Nguyệt tức giận đuổi hắn ra khỏi phòng bếp, miễn cho hắn vướng tay vướng chân lại lãng phí nguyên liệu nấu ăn.
Hắn lại mặt dày mày dạng muốn chen chúc với cô ở trong phòng bếp, cuối cùng khiến cho trên người hai người tất cả đều là bột mì, đùa giỡn hết sức, hắn còn có thể cười hì hì ôm cô vào trong ngực, cũng không quan tâm người đang bẩn , hướng về cái miệng nhỏ nhắn khả ái hôn lên.
Chẳng phân biệt được thời gian địa điểm trường hợp, hai người ở trong biệt thự to lớn thân mật cọ sát lẫn nhau, bình tĩnh trải qua cuộc sống hạnh phúc.
“Anh đợi đáp án của em.”
“Van cầu anh nha……”
“Em phải trả lời…..”
“Em…… Em yêu anh…… Thượng Quan Nghiêu,em yêu anh……” Cô ủy khuất khóc lớn, hai tay dùng sức giãy tránh thoát kiềm chế của hắn, gắt gao ôm lấy hông của hắn giống như chỉ cần thả lỏng một chút hắn liền biến mất trước mắt cô.
“Vừa thấy tin tức đính hôn của anh,em ghen tị đến độ sắp nổi điên , em không biết anh đến tột cùng có yêu em không, càng không biết quan hệ hiện của chúng ta là như thế nào……”
Thượng Quan Nghiêu không nói một câu chỉ lẳng lặng nghe cô nói.
“Em rất sợ hãi sẽ mất đi anh,em không thể dễ dàng tha thứ để người phụ nữ khác có được anh,em thậm chí muốn đánh anh ngất sau đó đóng gói mang đi, tùy tiện đi đến chổ nào cũng được, chỉ cần chúng ta có thể sống chung một chỗ……”
Nghe tiếng nói đứt quãng phát ra từ nội tâm cô,Thượng Quan Nghiêu một tay kéo cô vào trong ngực, môi dán bên tai cô, nhẹ nhàng dụ dỗ:“Nếu yêu anh,em càng phải tin tưởng anh.”
……………..
Lăng Thủy Nguyệt đến bây giờ vẫn không dám tin tưởng, giờ này khắc này Thượng Quan Nghiêu lại đưa cô ngồi trên chuyên cơ tư nhân, trở lại biệt thự xa hoa ở trường đảo Mĩ Quốc.
Bên người hắn như trước có rất nhiều bảo vệ đi theo, nghe hắn nói không có việc gì hắn sẽ đến nơi này ở mấy ngày, thả lỏng một chút.
Tuy rằng hắn không thường tới nơi này, nhưng bình thường đều có người chuyên gia quét dọn, cho nên phòng óc luôn vô cùng sạch sẽ.
Thẳng đến chân của cô quả thật dẫm lên đất Mĩ Quốc,vẻ mặt cô như cũ có chút khó hiểu, nhịn không được nhíu mày,“Nếu em nhớ không lầm, hôm nay hẳn là ngày đính hôn của anh.”
Hắn căn dặn thuộc hạ và bảo vệ,để cho bọn họ xử lý chuyện lạ,lúc này Thượng Quan Nghiêu mới kéo Lăng Thủy Nguyệt vào trong lòng mình,để cho cô ngồi ở trên đùi chính mình rồi gật đầu.
“Đúng vậy, hôm nay đúng là ngày đính hôn của anh và Phương Tử San, nhưng chú rễ hiện tại lại đưa tình nhân ra nước ngoài nghỉ phép .”
Lăng Thủy Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái,“Thượng Quan Nghiêu, chuyện vui này tuyệt không buồn cười.”
Hắn cũng quá điên cuồng bỏ vị hôn thê ở tiệc cưới, công khai đưa cô ra nước ngoài, này…… Này…… Là cái gì nha!
“Chuyện đính hôn với Phương Tử San là do cha anh quyết định , tiệc cưới cũng do một tay cha anh an bài , về phần vị hôn thê đương nhiên cũng là do ông ấy chọn.Nếu cha anh thích nắm trong tay tất cả những gì liên quan đến anh,anh đương nhiên sẽ thành toàn khổ tâm cho ông.”
Hắn sủng ái nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, lén cười hì hì,“Ông ấy muốn chơi trò chơi,anh đương nhiên sẽ cực lực phối hợp.”
“Nhưng…… Nhưng mà như vậy được không?” Cô vẫn có chút lo lắng,“Loại trường hợp lớn này, nếu nam chính không có ở đó ông ấy nhất định sẽ rất tức giận nh.”
“Đây không phải là vấn đề anh quan tâm .” Thượng Quan Nghiêu hoàn toàn không có cảm giác áy náy cười lạnh một tiếng,nhớ đến lần trước ông xâm vào nhà hắn, ra mệnh lệnh hắn nhất định phải cưới Phương Tử San, quan hệ cha con vốn tệ đến cực điểm,ông ấy cư nhiên còn muốn dùng chiêu này khống chế hắn, thật là nực cười.
Cuộc đời của hắn phải do hắn làm chủ, nếu Thượng Quan Hồng Đồ muốn đấu với hắn, hắn cũng không ngại chơi với ông một chút .
Về phần Đại tiểu thư Phương gia kia hắn chỉ gặp qua vài lần, chỉ có thể nói cô xui xẻo không biết mình trở thành vật hy sinh cho lợi ích gia tộc.
Ai bảo cô xuẩn ngốc như vậy, không nên có ý gả vào Thượng Quan gia.Lúc trước hắn đã cảnh cáo cô một lần, hắn tuyệt đối sẽ không lấy cô,không ngờ cô cố tình ngây ngô nghĩ hắn sẽ ngoan ngoãn nghe theo an bài cha mình.
Nếu hắn đem hiểu lầm giải thích rõ ràng,Lăng Thủy Nguyệt cũng không phải bởi vì chuyện này mà không vui, hơn nữa hai người lại trốn đến Mĩ Quốc, gạt bỏ tất cả quấy nhiễu bên ngoài, cho nên lại bắt đầu thế giới ngọt ngào của hai người.
Thượng Quan Nghiêu hoàn toàn đem chính mình trở thành một con trùng bám lấy hạt gạo, mỗi ngày quấn quít bên cạnh Lăng Thủy Nguyệt bảo cô làm món ngon cho hắn ăn, chỉ cần hắn tìm được thứ gì cô liền làm ra món ăn, hơn nữa mỗi một món đều là theo hắn yêu thích mà nấ thành.Hắn chẳng những ăn rất no, trong lòng cũng ấm áp .
Bữa tối hắn thích ăn món Trung Quốc cho nên cô chỉ cần nấu cháo, bánh bao,bánh sủi cảo, hắn đều một hơi ăn sạch toàn bộ.
Cuộc sống không có phiền não hơn nữa Lăng Thủy Nguyệt lại đích than ra tay, mới đến Mĩ Quốc vài ngày Thượng Quan Nghiêu đã muốn béo lên mấy kg, khí sắc thoạt nhìn hồng nhuận hữu thần.
Hơn nữa hắn thích nhất là cùng cô làm sủi cảo, hắn tuy rằng tung hoành thương trường giống như không có chuyện gì có thể làm khó được hắn,chỉ duy nhất không chuyện am hiểu phòng bếp.
Mỗi lần cùng làm hắn đều khiến cho cả người đều là bột mì, cô làm ra bánh sủi cảo tinh xảo khéo léo, còn hắn lúc nào làm ra cũng giống như hình cầu, nhân bánh bên trong cũng lòi ra ngoài, có thể nói là làm mấy cái thì hư mấy cái.
Cuối cùng làm Lăng Thủy Nguyệt tức giận đuổi hắn ra khỏi phòng bếp, miễn cho hắn vướng tay vướng chân lại lãng phí nguyên liệu nấu ăn.
Hắn lại mặt dày mày dạng muốn chen chúc với cô ở trong phòng bếp, cuối cùng khiến cho trên người hai người tất cả đều là bột mì, đùa giỡn hết sức, hắn còn có thể cười hì hì ôm cô vào trong ngực, cũng không quan tâm người đang bẩn , hướng về cái miệng nhỏ nhắn khả ái hôn lên.
Chẳng phân biệt được thời gian địa điểm trường hợp, hai người ở trong biệt thự to lớn thân mật cọ sát lẫn nhau, bình tĩnh trải qua cuộc sống hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.