Chương 2
Thiên Cầm
24/02/2014
Trên đường cái nhộn nhịp, hai cô gái trẻ vui vẻ đi giữa đám đông, một người hơi béo nắm tay của người kia, cười hì hì nói:
“Lâm Nguyệt, nghe nói Tiêu thị đang cần tìm người mẫu tạm thời, tớ rất muốn đi nha!”
“Người mẫu?” Lâm Duyệt quay đầu nhìn bạn, đánh giá nàng từ trên xuống dưới, đột nhiên cười ha ha:
”Người mẫu? Cậu đi sao? Ha ha….cười chết lão nương………!”
Đã sớm biết bị nàng nói không có giá trị Lưu Tuyết cũng không tức giận, cười ha ha nói:
“Ý của tớ là cậu đi nộp đơn, tớ đi cùng cậu, tớ chỉ muốn nhìn vị Tổng tài Tiêu thị Tiêu Kí Phàm trong truyền thuyết thì được rồi”.
“Tiêu Ký Phàm?” Lâm Duyệt liếc cô một cái, đảo cặp mắt trắng dã “người ta đã có người thành đôi, thật không tiền đồ!”.
“Chán ghét, cậu không thể không đả kích tớ sao?” Lưu Tuyết ai oán, mặc hắn có nữ nhân rồi hay không, dù sao thì hắn cũng là người tình trong mộng của cô, kiếp này mà không thấy mặt hắn một lần, cô chết mà vẫn hối tiếc nha!
“Hơn nữa, nếu chẳng may cậu trúng tuyển, cũng có thể kiếm thêm một khoản thu nhập nha, cậu đỡ phải chết đói” Lưu Tuyết không tha, dụ dỗ nói.
“Tớ có một công việc đã rất vất vả rồi, vẫn tiếp tục như vậy đi” Lâm Duyệt hết hi vọng, bởi vì nếu cô không giành nhiều để học tập một chút, có thể tốt nghiệp trung học hay không cũng là một vấn đề, còn đại học, cô cơ bản đã không còn trông mong gì.
“Nhưng…”
“Tớ rất đói bụng” Lâm Duyệt dừng chân lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào quán ăn vặt đối diện bên đường, các loại thức ăn đầy dầu mỡ trực tiếp dụ dỗ nước miếng của cô.
“Nếu cậu đi nộp đơn như tớ nói, tớ sẽ mời cậu ăn” Lưu Tuyết chớp hai mắt, dụ dỗ nói.
Thật không tiền đồ, Lâm Duyệt hưng phấn mà gật đầu, chỉ cần có ăn, cho dù bắt cô làm gì hay là lên núi đao xuống biển lửa, đồng ý trước rồi nói sau. Lưu Tuyết hướng cô dùng tay làm một động tác cố lên, đắc ý hướng quán ăn vặt đi đến.
Bởi vì muốn thịt chiên, bước chậm lại một chút, bụng Lâm Duyệt đang kêu to, cô đứng ở bên đường chờ. Thỉnh thoảng trước mắt xe lại chạy lướt qua mặt cô.
“Có xe thật tốt, có tiền thật tốt, tớ muốn tiền….!” Lâm Duyệt nói thầm, nhưng vẫn ai thán vận mệnh của bản thân. Đột nhiên một tia sáng trắng chợt lóe ở trước mặt, hướng nàng thẳng vọt tới.
Lâm Nguyệt hét lên một tiếng, rất nhanh chóng bước sang một bên, sắc mặt nháy mắt trắng bạch. Mà quái vật ánh sáng trắng kia cư nhiên là một chiếc xe BMW màu bạc cao cấp, viền xe màu xanh, dừng ngay ở bên cạnh chân cô, nếu vừa rồi cô không có kịp thời phản ứng, như vậy cô đã sang thế giới bên kia, không bao giờ phải chịu đói nữa.
Bên trong xe không có phản ứng, Lâm Duyệt nhanh chóng khôi phục lại, đánh giá chiếc xe trước mặt. Nụ cười gian lập tức thay thế bằng hoảng sợ, ban đầu nghĩ rằng người chủ có tiền, cơ hội tống tiền tới!
About these ads
“Lâm Nguyệt, nghe nói Tiêu thị đang cần tìm người mẫu tạm thời, tớ rất muốn đi nha!”
“Người mẫu?” Lâm Duyệt quay đầu nhìn bạn, đánh giá nàng từ trên xuống dưới, đột nhiên cười ha ha:
”Người mẫu? Cậu đi sao? Ha ha….cười chết lão nương………!”
Đã sớm biết bị nàng nói không có giá trị Lưu Tuyết cũng không tức giận, cười ha ha nói:
“Ý của tớ là cậu đi nộp đơn, tớ đi cùng cậu, tớ chỉ muốn nhìn vị Tổng tài Tiêu thị Tiêu Kí Phàm trong truyền thuyết thì được rồi”.
“Tiêu Ký Phàm?” Lâm Duyệt liếc cô một cái, đảo cặp mắt trắng dã “người ta đã có người thành đôi, thật không tiền đồ!”.
“Chán ghét, cậu không thể không đả kích tớ sao?” Lưu Tuyết ai oán, mặc hắn có nữ nhân rồi hay không, dù sao thì hắn cũng là người tình trong mộng của cô, kiếp này mà không thấy mặt hắn một lần, cô chết mà vẫn hối tiếc nha!
“Hơn nữa, nếu chẳng may cậu trúng tuyển, cũng có thể kiếm thêm một khoản thu nhập nha, cậu đỡ phải chết đói” Lưu Tuyết không tha, dụ dỗ nói.
“Tớ có một công việc đã rất vất vả rồi, vẫn tiếp tục như vậy đi” Lâm Duyệt hết hi vọng, bởi vì nếu cô không giành nhiều để học tập một chút, có thể tốt nghiệp trung học hay không cũng là một vấn đề, còn đại học, cô cơ bản đã không còn trông mong gì.
“Nhưng…”
“Tớ rất đói bụng” Lâm Duyệt dừng chân lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào quán ăn vặt đối diện bên đường, các loại thức ăn đầy dầu mỡ trực tiếp dụ dỗ nước miếng của cô.
“Nếu cậu đi nộp đơn như tớ nói, tớ sẽ mời cậu ăn” Lưu Tuyết chớp hai mắt, dụ dỗ nói.
Thật không tiền đồ, Lâm Duyệt hưng phấn mà gật đầu, chỉ cần có ăn, cho dù bắt cô làm gì hay là lên núi đao xuống biển lửa, đồng ý trước rồi nói sau. Lưu Tuyết hướng cô dùng tay làm một động tác cố lên, đắc ý hướng quán ăn vặt đi đến.
Bởi vì muốn thịt chiên, bước chậm lại một chút, bụng Lâm Duyệt đang kêu to, cô đứng ở bên đường chờ. Thỉnh thoảng trước mắt xe lại chạy lướt qua mặt cô.
“Có xe thật tốt, có tiền thật tốt, tớ muốn tiền….!” Lâm Duyệt nói thầm, nhưng vẫn ai thán vận mệnh của bản thân. Đột nhiên một tia sáng trắng chợt lóe ở trước mặt, hướng nàng thẳng vọt tới.
Lâm Nguyệt hét lên một tiếng, rất nhanh chóng bước sang một bên, sắc mặt nháy mắt trắng bạch. Mà quái vật ánh sáng trắng kia cư nhiên là một chiếc xe BMW màu bạc cao cấp, viền xe màu xanh, dừng ngay ở bên cạnh chân cô, nếu vừa rồi cô không có kịp thời phản ứng, như vậy cô đã sang thế giới bên kia, không bao giờ phải chịu đói nữa.
Bên trong xe không có phản ứng, Lâm Duyệt nhanh chóng khôi phục lại, đánh giá chiếc xe trước mặt. Nụ cười gian lập tức thay thế bằng hoảng sợ, ban đầu nghĩ rằng người chủ có tiền, cơ hội tống tiền tới!
About these ads
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.