Người Nhà Bất Công, Tôi Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ.
Chương 32: Ban thi đua, thiên tài đứng đầu!
Phì Nga Phác Hỏa
17/11/2024
Chiều hôm đó, trường trung học quốc tế Thánh Thụy nhanh chóng phát đi thông báo cảnh cáo và xử lý vi phạm!
Ngụy Thắng vì gây chuyện khiêu khích bị ghi lỗi và phải đứng trước mặt mọi người trong phòng phát thanh đọc một bản kiểm điểm dài đến ba ngàn chữ.
Sự việc lần này chính thức khép lại, chấm dứt sự náo loạn trên sân trường.
Nhưng, dư âm của nó lại tạo nên sóng gió không nhỏ cả trong lẫn ngoài trường học.
Không chỉ khiến toàn thể thầy trò trong trường há hốc mồm kinh ngạc mà ngay cả những cậu ấm cô chiêu con nhà giàu trong thành phố Giang Châu cũng xôn xao bàn tán. Thậm chí, tin đồn mơ hồ lan truyền khắp trên mạng xã hội.
Dù tập đoàn Ngụy Thị cố gắng hết sức dập tắt làn sóng dư luận nhưng uy tín của họ vẫn bị tổn hại nghiêm trọng khiên Ngụy gia không tránh khỏi mất mặt như bị dẫm xuống vũng bùn.
Nghe chuyện, tất cả người nhà Ngụy gia đều giận đến bùng nổ. Ngụy Thắng vì quá xấu hổ trước những lời bàn tán của bạn học nên đành xin nghỉ để về nhà tránh mặt.
Cả Kỷ Bằng và Tạ Tư Tư cũng bị người lớn trong nhà gọi về trách mắng nghiêm khắc. Không ai trong số họ dám bén mảng đến gần Ngụy Hoằng nữa, cũng xin nghỉ ở nhà luôn.
Nhiều cậu con nhà giàu từng chơi thân với Ngụy Thắng sợ liên lụy cũng rút lui, không dám đến trường.
Chỉ trong một thời gian ngắn, lớp 12/2 bỗng nhiên thưa vắng đi rất nhiều.
Ngược lại, Ngụy Hoằng chẳng hề để tâm đến điều này.
Cậu vẫn ngồi yên trên bàn học, chăm chú nghiên cứu các loại sách vở. Ngay cả khi thầy giáo giảng bài, cậu cũng chỉ mải mê lật sách, tự mình nghiền ngẫm mà không hề để ý xung quanh.
Một chiếc kính gọng vàng tinh tế vắt trên sống mũi làm tôn lên khí chất thư sinh nhẹ nhàng mà cao quý.
Vẻ ngoài trầm tĩnh nghiêm túc của Ngụy Hoằng khiến các nữ sinh trong lớp không khỏi rung động. Họ mất tập trung, lòng dạ xao xuyến, thậm chí còn có cả những nữ sinh từ lớp khác kéo nhau đến nhìn trộm. Độ nổi tiếng của cậu giờ đây đã vượt xa so với quá khứ đầy tai tiếng.
"Ngụy Hoằng, đây là tấm lòng của mình, mong cậu nhận lấy."
Vài nữ sinh mặt đỏ bừng lấy hết can đảm đưa thư tình màu hồng cho cậu.
"Cảm ơn!"
Ngụy Hoằng không từ chối mà chỉ mỉm cười lịch sự, nhẹ nhàng nhận lấy.
"Oa, cậu ấy nhận rồi! Trời ơi, tuyệt quá!"
"Bạn học Ngụy, đây là tôi!"
"Cậu nhận lấy nhé!"
Các nữ sinh lập tức rộn ràng, náo nhiệt.
Hôm nay, video Ngụy Hoằng đánh nhau trông cực kỳ phong độ cùng những bức ảnh khi đọc sách với dáng vẻ nho nhã, tự tin đã lan truyền khắp diễn đàn trường. Không ít người mê mẩn và xem cậu như một nam thần.
Một chàng trai với thân phận tôn quý, thần bí, uy nghiêm lại có nét bá đạo như vậy, hoàn toàn thỏa mãn mọi tưởng tượng của các cô gái trẻ.
Hết lá thư tình này đến lá thư tình khác nhanh chóng chất đầy bàn học của cậu.
"Này này, nhiều người tụ tập ở đây làm gì vậy?"
Một thầy giáo trung niên cao gầy đẩy cửa bước vào, lập tức chấm dứt cảnh tượng náo nhiệt. Các nữ sinh vội vàng tản đi, phòng học lại khôi phục trật tự.
"Ngụy Hoằng, cậu đúng là nổi tiếng thật đấy, nhiều thư tình thế này mà đem bán phế liệu chắc cũng kiếm được khối tiền!" Thầy giáo trung niên cười đùa.
"Chào thầy Lương!" Ngụy Hoằng lễ phép gật đầu.
Người thầy này tên là Lương Phi Bằng, một giáo viên xuất sắc của lớp thi đua trong trường. Trước đây, khi Ngụy Hoằng bị mang tiếng xấu, thầy là người duy nhất tin tưởng cậu. Vì thế, dù ông chỉ là một giáo viên bình thường, Ngụy Hoằng vẫn rất tôn trọng.
"Ngồi đi!" Lương Phi Bằng phẩy tay, liếc qua ánh mắt tò mò của cả lớp rồi đi thẳng vào vấn đề: "Thầy muốn hỏi em, có muốn vào lớp thi đua không?
Bây giờ, phần lớn chương trình học của năm cuối đã kết thúc, chủ yếu chỉ còn ôn tập và bổ sung kiến thức. Thầy đã xem qua thành tích của em, hoàn toàn có khả năng thi đỗ Thanh Hoa hoặc Bắc Đại.
“Tham gia lớp thi đua không chỉ giúp em có thêm thành tích đáng tự hào mà còn có thể được cộng điểm hoặc thậm chí nhận suất tuyển thẳng vào đại học. Em suy nghĩ thử xem!"
Ngụy Thắng vì gây chuyện khiêu khích bị ghi lỗi và phải đứng trước mặt mọi người trong phòng phát thanh đọc một bản kiểm điểm dài đến ba ngàn chữ.
Sự việc lần này chính thức khép lại, chấm dứt sự náo loạn trên sân trường.
Nhưng, dư âm của nó lại tạo nên sóng gió không nhỏ cả trong lẫn ngoài trường học.
Không chỉ khiến toàn thể thầy trò trong trường há hốc mồm kinh ngạc mà ngay cả những cậu ấm cô chiêu con nhà giàu trong thành phố Giang Châu cũng xôn xao bàn tán. Thậm chí, tin đồn mơ hồ lan truyền khắp trên mạng xã hội.
Dù tập đoàn Ngụy Thị cố gắng hết sức dập tắt làn sóng dư luận nhưng uy tín của họ vẫn bị tổn hại nghiêm trọng khiên Ngụy gia không tránh khỏi mất mặt như bị dẫm xuống vũng bùn.
Nghe chuyện, tất cả người nhà Ngụy gia đều giận đến bùng nổ. Ngụy Thắng vì quá xấu hổ trước những lời bàn tán của bạn học nên đành xin nghỉ để về nhà tránh mặt.
Cả Kỷ Bằng và Tạ Tư Tư cũng bị người lớn trong nhà gọi về trách mắng nghiêm khắc. Không ai trong số họ dám bén mảng đến gần Ngụy Hoằng nữa, cũng xin nghỉ ở nhà luôn.
Nhiều cậu con nhà giàu từng chơi thân với Ngụy Thắng sợ liên lụy cũng rút lui, không dám đến trường.
Chỉ trong một thời gian ngắn, lớp 12/2 bỗng nhiên thưa vắng đi rất nhiều.
Ngược lại, Ngụy Hoằng chẳng hề để tâm đến điều này.
Cậu vẫn ngồi yên trên bàn học, chăm chú nghiên cứu các loại sách vở. Ngay cả khi thầy giáo giảng bài, cậu cũng chỉ mải mê lật sách, tự mình nghiền ngẫm mà không hề để ý xung quanh.
Một chiếc kính gọng vàng tinh tế vắt trên sống mũi làm tôn lên khí chất thư sinh nhẹ nhàng mà cao quý.
Vẻ ngoài trầm tĩnh nghiêm túc của Ngụy Hoằng khiến các nữ sinh trong lớp không khỏi rung động. Họ mất tập trung, lòng dạ xao xuyến, thậm chí còn có cả những nữ sinh từ lớp khác kéo nhau đến nhìn trộm. Độ nổi tiếng của cậu giờ đây đã vượt xa so với quá khứ đầy tai tiếng.
"Ngụy Hoằng, đây là tấm lòng của mình, mong cậu nhận lấy."
Vài nữ sinh mặt đỏ bừng lấy hết can đảm đưa thư tình màu hồng cho cậu.
"Cảm ơn!"
Ngụy Hoằng không từ chối mà chỉ mỉm cười lịch sự, nhẹ nhàng nhận lấy.
"Oa, cậu ấy nhận rồi! Trời ơi, tuyệt quá!"
"Bạn học Ngụy, đây là tôi!"
"Cậu nhận lấy nhé!"
Các nữ sinh lập tức rộn ràng, náo nhiệt.
Hôm nay, video Ngụy Hoằng đánh nhau trông cực kỳ phong độ cùng những bức ảnh khi đọc sách với dáng vẻ nho nhã, tự tin đã lan truyền khắp diễn đàn trường. Không ít người mê mẩn và xem cậu như một nam thần.
Một chàng trai với thân phận tôn quý, thần bí, uy nghiêm lại có nét bá đạo như vậy, hoàn toàn thỏa mãn mọi tưởng tượng của các cô gái trẻ.
Hết lá thư tình này đến lá thư tình khác nhanh chóng chất đầy bàn học của cậu.
"Này này, nhiều người tụ tập ở đây làm gì vậy?"
Một thầy giáo trung niên cao gầy đẩy cửa bước vào, lập tức chấm dứt cảnh tượng náo nhiệt. Các nữ sinh vội vàng tản đi, phòng học lại khôi phục trật tự.
"Ngụy Hoằng, cậu đúng là nổi tiếng thật đấy, nhiều thư tình thế này mà đem bán phế liệu chắc cũng kiếm được khối tiền!" Thầy giáo trung niên cười đùa.
"Chào thầy Lương!" Ngụy Hoằng lễ phép gật đầu.
Người thầy này tên là Lương Phi Bằng, một giáo viên xuất sắc của lớp thi đua trong trường. Trước đây, khi Ngụy Hoằng bị mang tiếng xấu, thầy là người duy nhất tin tưởng cậu. Vì thế, dù ông chỉ là một giáo viên bình thường, Ngụy Hoằng vẫn rất tôn trọng.
"Ngồi đi!" Lương Phi Bằng phẩy tay, liếc qua ánh mắt tò mò của cả lớp rồi đi thẳng vào vấn đề: "Thầy muốn hỏi em, có muốn vào lớp thi đua không?
Bây giờ, phần lớn chương trình học của năm cuối đã kết thúc, chủ yếu chỉ còn ôn tập và bổ sung kiến thức. Thầy đã xem qua thành tích của em, hoàn toàn có khả năng thi đỗ Thanh Hoa hoặc Bắc Đại.
“Tham gia lớp thi đua không chỉ giúp em có thêm thành tích đáng tự hào mà còn có thể được cộng điểm hoặc thậm chí nhận suất tuyển thẳng vào đại học. Em suy nghĩ thử xem!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.