Chương 2: Đồng Bạn
Kỳ Anh
17/11/2023
Quyển 1: Ác Ma Sẽ Lộ Diện
Từ Thanh Xuyên chột dạ né tránh ánh mắt của cô ta: “Hai người thì sao? Tên gì vậy?”
“Tôi… Tôi là Văn Sở Sở, lần đầu tiên vào Đêm Trắng.”
Cô gái tóc ngắn lại run cầm cập, vẻ mặt bất an: “Đáng lẽ tôi đang ngồi trong rạp chiếu phim để xem phim “Gặp Ma”, mới chớp mắt một cái mà đã tới đây rồi.”
“Rạp chiếu phim Bách Đạt ở thành phố Giang An à?”
“Đúng rồi!”
Từ Thanh Xuyên hơi hiểu ra, nhìn sang người thứ ba có mặt ở đây: “Cô cũng thế à?”
Người đó gật đầu.
Đó là một cô gái trẻ rất xinh đẹp, mắt phượng, tóc đen dài, da rất trắng, lúc trả lời anh ta dùng giọng điệu vừa lịch sự vừa dịu dàng: “Tôi là Bạch Sương Hành.”
Từ đầu tới cuối cô không khóc không làm ầm ĩ gì mà chỉ tiếp nhận sự thật trước mắt, lúc này, cô đã bắt đầu quan sát tình cảnh xung quanh.
Từ Thanh Xuyên tò mò: “Đây là lần thứ mấy cô vào Đêm Trắng rồi vậy?”
Bạch Sương Hành: “Lần đầu tiên.”
Vậy là… người mới à?
Từ Thanh Xuyên hơi kinh ngạc.
Đêm Trắng là cận kề cái chết, người bị mắc kẹt trong đây hoặc là bối rối, hoặc là tuyệt vọng, dù là người cá biệt dũng cảm thì cũng sẽ thể hiện một chút bực bội nôn nóng.
Nhưng anh ta hoàn toàn không phát hiện ra được bất cứ tâm trạng nào như thế trên mặt Bạch Sương Hành.
Từ Thanh Xuyên là một người trẻ con thẳng tính, tất cả cảm xúc đều viết hết ra mặt, Bạch Sương Hành bị anh ta nhìn thế thì cười: “Sao vậy?”
“Không có gì.”
Từ Thanh Xuyên đẩy kính, gãi gãi đầu: “Tôi cứ nghĩ là cô cần thêm thời gian để tiêu hóa một chút chứ. Dù sao đa phần những người gặp chuyện như thế đều sẽ nhất thời khó mà tiếp nhận được.”
Lần trước khi rơi vào Đêm Trắng, trong nhóm đi chung có người run lẩy bẩy, có người không chịu chấp nhận sự thật, đó là chưa kể tới những người gào khóc ỏm tỏi, nghĩ mình bị bắt cóc nên cố gắng chạy trốn, để rồi biến thành một làn sương máu —
Từ khi Đêm Trắng giáng xuống, Từ Thanh Xuyên đã xem rất nhiều phim và tiểu thuyết kinh dị, tình tiết cốt truyện thế này anh ta đã rất quen rồi.
Đồng đội có vẻ đáng tin cậy, Từ Thanh Xuyên khẽ thở phào:
“Để tôi giới thiệu sơ lược quy tắc nhé. Trong Đêm Trắng, mỗi người sẽ có nhiệm vụ chính và nhiệm vụ nhánh, chỉ khi hoàn thành được nhiệm vụ chính thì mới được sống sót thoát khỏi; về nhiệm vụ nhánh thì các cô hoàn thành càng nhiều sẽ nhận được phần thưởng càng phong phú.”
Bạch Sương Hành gật đầu.
Khi nãy lúc nghe tiếng hệ thống vang lên, trong đầu cô cũng xuất hiện giao diện nhiệm vụ.
[Ác Ma Sẽ Lộ Diện]
[Nhân vật của bạn: Một người trẻ tuổi đang nôn nóng tìm công việc mới, vị trí học trò của thầy Bách Lý là lựa chọn bắt buộc của bạn.]
[Nhiệm vụ chính: Hoàn thành ba thử thách của thầy Bách Lý]
[Nhiệm vụ nhánh: Chưa mở khóa]
[Kỹ năng chuyên môn: Chưa mở khóa]
Phần nhiệm vụ nhánh trống không, xem ra độ khó không nhỏ, phải tự tạo ra.
“Ngoài ra, mỗi người rơi vào Đêm Trắng đều sẽ được phân chia một kỹ năng chuyên môn.”
Từ Thanh Xuyên nói: “Chỉ khi thử thách đầu tiên kết thúc, kỹ năng mới được kích hoạt, hai người là người mới nên hiện chưa thể sử dụng được.”
Trong Đêm Trắng tràn ngập sự chết chóc và ma quỷ, “kỹ năng” có lẽ là chừa một con đường sống cho người ta.
Nghe nói sau khi hoàn thành nhiệm vụ còn có thể dùng điểm tích lũy đổi đủ thứ quý giá kỳ lạ, với điều kiện tiên quyết là họ có thể sống sót rời khỏi.
Văn Sở Sở tò mò: “Kỹ năng của anh là gì vậy?”
“Trói buộc.”
Từ Thanh Xuyên nói thẳng: “Có thể đông cứng ma quỷ tại chỗ hai phút, chỉ dùng được một lần trong mỗi hai mươi bốn tiếng.”
Rất rõ ràng, đây là một cọng cỏ cứu mạng rất có ích.
“Trễ rồi, nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ chính đi.”
Từ Thanh Xuyên nói: “Theo mô tả nhiệm vụ, ba người chúng ta là học trò định tới xin học thầy Bách Lý. Nếu đã muốn xin học, bước đầu tiên chắc chắn là phải tìm “thầy” rồi.”
Bạch Sương Hành gật đầu: “Số 444 đường Bách Gia.”
Như đáp lại lời họ, cô vừa nói xong, trong hư không đã chợt vang lên âm thanh nhắc nhở.
Lạ ở chỗ đây không phải âm thanh máy móc lạnh băng của hệ thống 056 mà rất du dương trầm bổng, hùng hồn mạnh mẽ, rất giống lời dẫn trong phim.
[Mọi người quyết định kết bạn với nhau, cùng nhau đi tới số 444 đường Bách Gia.]
[Con phố dài như không có điểm cuối, tựa như số phận gian trá khó lường vậy. Trong lòng mỗi người đều tình cờ hiện lên cùng một suy nghĩ: Liệu tất cả có thể sống sót được tới cuối cùng không?]
Văn Sở Sở bị tiếng nói đột nhiên xuất hiện làm cho giật mình: “Ai đang nói vậy?”
Từ Thanh Xuyên cũng mờ mịt: “Lạ quá, lần trước tôi không có nghe tiếng kiểu này.”
056 khẽ hừ một tiếng, giọng điệu vừa hung hãn vừa thản nhiên.
[Nhắc nhở thân thiện: “Ác Ma Sẽ Lộ Diện” là một trường quay, để diễn giải tình tiết và nội dung phim tốt hơn, thử thách lần này được thiết kế thêm lời dẫn, sẽ thông báo bất cứ lúc nào.]
[Mong mọi người sẽ cùng diễn ra một bộ phim thật chất lượng!]
Nghe nó nói xong, Từ Thanh Xuyên lại hơi nhức nhức cái đầu.
Thiết lập kiểu này đúng thật là phù hợp với sở thích xấu xa của Đêm Trắng.
Chỉ mong rằng lúc xuất hiện cốt truyện mấu chốt, lời dẫn sẽ không đột nhiên xuất hiện khiến họ giật bắn mình. Anh ta nhát gan lắm, thực sự không chịu nổi đâu.
Trong Đêm Trắng luôn có những chuyện kỳ dị khó lường, nếu ở ngoài nữa e là sẽ gặp phải thứ gì đó nguy hiểm mất.
Thấy sắc trời đang tối dần, Từ Thanh Xuyên nhìn hai đồng đội phía trước, trong giọng nói lộ ra sự căng thẳng rõ rệt: “Chúng ta đi thôi, tới số 444.”
Từ Thanh Xuyên chột dạ né tránh ánh mắt của cô ta: “Hai người thì sao? Tên gì vậy?”
“Tôi… Tôi là Văn Sở Sở, lần đầu tiên vào Đêm Trắng.”
Cô gái tóc ngắn lại run cầm cập, vẻ mặt bất an: “Đáng lẽ tôi đang ngồi trong rạp chiếu phim để xem phim “Gặp Ma”, mới chớp mắt một cái mà đã tới đây rồi.”
“Rạp chiếu phim Bách Đạt ở thành phố Giang An à?”
“Đúng rồi!”
Từ Thanh Xuyên hơi hiểu ra, nhìn sang người thứ ba có mặt ở đây: “Cô cũng thế à?”
Người đó gật đầu.
Đó là một cô gái trẻ rất xinh đẹp, mắt phượng, tóc đen dài, da rất trắng, lúc trả lời anh ta dùng giọng điệu vừa lịch sự vừa dịu dàng: “Tôi là Bạch Sương Hành.”
Từ đầu tới cuối cô không khóc không làm ầm ĩ gì mà chỉ tiếp nhận sự thật trước mắt, lúc này, cô đã bắt đầu quan sát tình cảnh xung quanh.
Từ Thanh Xuyên tò mò: “Đây là lần thứ mấy cô vào Đêm Trắng rồi vậy?”
Bạch Sương Hành: “Lần đầu tiên.”
Vậy là… người mới à?
Từ Thanh Xuyên hơi kinh ngạc.
Đêm Trắng là cận kề cái chết, người bị mắc kẹt trong đây hoặc là bối rối, hoặc là tuyệt vọng, dù là người cá biệt dũng cảm thì cũng sẽ thể hiện một chút bực bội nôn nóng.
Nhưng anh ta hoàn toàn không phát hiện ra được bất cứ tâm trạng nào như thế trên mặt Bạch Sương Hành.
Từ Thanh Xuyên là một người trẻ con thẳng tính, tất cả cảm xúc đều viết hết ra mặt, Bạch Sương Hành bị anh ta nhìn thế thì cười: “Sao vậy?”
“Không có gì.”
Từ Thanh Xuyên đẩy kính, gãi gãi đầu: “Tôi cứ nghĩ là cô cần thêm thời gian để tiêu hóa một chút chứ. Dù sao đa phần những người gặp chuyện như thế đều sẽ nhất thời khó mà tiếp nhận được.”
Lần trước khi rơi vào Đêm Trắng, trong nhóm đi chung có người run lẩy bẩy, có người không chịu chấp nhận sự thật, đó là chưa kể tới những người gào khóc ỏm tỏi, nghĩ mình bị bắt cóc nên cố gắng chạy trốn, để rồi biến thành một làn sương máu —
Từ khi Đêm Trắng giáng xuống, Từ Thanh Xuyên đã xem rất nhiều phim và tiểu thuyết kinh dị, tình tiết cốt truyện thế này anh ta đã rất quen rồi.
Đồng đội có vẻ đáng tin cậy, Từ Thanh Xuyên khẽ thở phào:
“Để tôi giới thiệu sơ lược quy tắc nhé. Trong Đêm Trắng, mỗi người sẽ có nhiệm vụ chính và nhiệm vụ nhánh, chỉ khi hoàn thành được nhiệm vụ chính thì mới được sống sót thoát khỏi; về nhiệm vụ nhánh thì các cô hoàn thành càng nhiều sẽ nhận được phần thưởng càng phong phú.”
Bạch Sương Hành gật đầu.
Khi nãy lúc nghe tiếng hệ thống vang lên, trong đầu cô cũng xuất hiện giao diện nhiệm vụ.
[Ác Ma Sẽ Lộ Diện]
[Nhân vật của bạn: Một người trẻ tuổi đang nôn nóng tìm công việc mới, vị trí học trò của thầy Bách Lý là lựa chọn bắt buộc của bạn.]
[Nhiệm vụ chính: Hoàn thành ba thử thách của thầy Bách Lý]
[Nhiệm vụ nhánh: Chưa mở khóa]
[Kỹ năng chuyên môn: Chưa mở khóa]
Phần nhiệm vụ nhánh trống không, xem ra độ khó không nhỏ, phải tự tạo ra.
“Ngoài ra, mỗi người rơi vào Đêm Trắng đều sẽ được phân chia một kỹ năng chuyên môn.”
Từ Thanh Xuyên nói: “Chỉ khi thử thách đầu tiên kết thúc, kỹ năng mới được kích hoạt, hai người là người mới nên hiện chưa thể sử dụng được.”
Trong Đêm Trắng tràn ngập sự chết chóc và ma quỷ, “kỹ năng” có lẽ là chừa một con đường sống cho người ta.
Nghe nói sau khi hoàn thành nhiệm vụ còn có thể dùng điểm tích lũy đổi đủ thứ quý giá kỳ lạ, với điều kiện tiên quyết là họ có thể sống sót rời khỏi.
Văn Sở Sở tò mò: “Kỹ năng của anh là gì vậy?”
“Trói buộc.”
Từ Thanh Xuyên nói thẳng: “Có thể đông cứng ma quỷ tại chỗ hai phút, chỉ dùng được một lần trong mỗi hai mươi bốn tiếng.”
Rất rõ ràng, đây là một cọng cỏ cứu mạng rất có ích.
“Trễ rồi, nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ chính đi.”
Từ Thanh Xuyên nói: “Theo mô tả nhiệm vụ, ba người chúng ta là học trò định tới xin học thầy Bách Lý. Nếu đã muốn xin học, bước đầu tiên chắc chắn là phải tìm “thầy” rồi.”
Bạch Sương Hành gật đầu: “Số 444 đường Bách Gia.”
Như đáp lại lời họ, cô vừa nói xong, trong hư không đã chợt vang lên âm thanh nhắc nhở.
Lạ ở chỗ đây không phải âm thanh máy móc lạnh băng của hệ thống 056 mà rất du dương trầm bổng, hùng hồn mạnh mẽ, rất giống lời dẫn trong phim.
[Mọi người quyết định kết bạn với nhau, cùng nhau đi tới số 444 đường Bách Gia.]
[Con phố dài như không có điểm cuối, tựa như số phận gian trá khó lường vậy. Trong lòng mỗi người đều tình cờ hiện lên cùng một suy nghĩ: Liệu tất cả có thể sống sót được tới cuối cùng không?]
Văn Sở Sở bị tiếng nói đột nhiên xuất hiện làm cho giật mình: “Ai đang nói vậy?”
Từ Thanh Xuyên cũng mờ mịt: “Lạ quá, lần trước tôi không có nghe tiếng kiểu này.”
056 khẽ hừ một tiếng, giọng điệu vừa hung hãn vừa thản nhiên.
[Nhắc nhở thân thiện: “Ác Ma Sẽ Lộ Diện” là một trường quay, để diễn giải tình tiết và nội dung phim tốt hơn, thử thách lần này được thiết kế thêm lời dẫn, sẽ thông báo bất cứ lúc nào.]
[Mong mọi người sẽ cùng diễn ra một bộ phim thật chất lượng!]
Nghe nó nói xong, Từ Thanh Xuyên lại hơi nhức nhức cái đầu.
Thiết lập kiểu này đúng thật là phù hợp với sở thích xấu xa của Đêm Trắng.
Chỉ mong rằng lúc xuất hiện cốt truyện mấu chốt, lời dẫn sẽ không đột nhiên xuất hiện khiến họ giật bắn mình. Anh ta nhát gan lắm, thực sự không chịu nổi đâu.
Trong Đêm Trắng luôn có những chuyện kỳ dị khó lường, nếu ở ngoài nữa e là sẽ gặp phải thứ gì đó nguy hiểm mất.
Thấy sắc trời đang tối dần, Từ Thanh Xuyên nhìn hai đồng đội phía trước, trong giọng nói lộ ra sự căng thẳng rõ rệt: “Chúng ta đi thôi, tới số 444.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.