Người Qua Đường, Cô Bạo Hồng Tinh Tế

Chương 26:

Nhàn Thời Thính Vũ

28/08/2024

Tống Xuân Thời khựng lại, mũi tên vẫn chĩa về phía hắn, không hạ xuống cũng không đáp lại.

Carol đứng dậy, hai tay vẫn hơi giơ lên, ra hiệu mình không có ác ý.

Hai người cách nhau hơn trăm mét, thấy đối phương vẫn luôn cảnh giác, hắn không tiện lại gần nên đành phải hét to giải thích: “Em còn nhớ mấy người trẻ tuổi năm ngày trước không! Họ là học viên của Học viện quân sự Đế quốc Tử Kinh, đến Hoang Tinh tiến hành kỳ thi tốt nghiệp, tôi là giáo quan của bọn họ. Tôi thấy em có tiềm năng rất tốt, muốn hỏi em có hứng thú vào học viện quân sự không!”

Hắn nói xong, đợi một lúc lâu thấy cô gái vẫn lạnh lùng, đành phải gãi má để giảm bớt sự xấu hổ: “Cho nên lũ trẻ Hoang Tinh không thích vào học viện quân sự à?”

Trên thực tế, Tống Xuân Thời chỉ bối rối mỉa mai với hệ thống: [Ông này đang gào cái quỷ gì thế?]

Đã cách xa thì chớ, lại còn nói nhanh dài dòng, thêm nữa là tiếng phổ thông, cô căn bản nghe không hiểu.

Nhưng có vẻ như không có ác ý, vừa nãy né tránh mũi tên của cô rõ ràng không dùng hết sức, cũng không có ý phản công.

Vì vậy, cô cũng hét to: “Anh, nói gì! Không hiểu!”

Nghe vậy, Carol ngây ra vài giây, đầu óc mới khó khăn phản ứng lại: “Em không hiểu tiếng phổ thông?”

“Hiểu một chút!”



Carol im lặng.

Hắn từng đoán cô gái có thế lực khác phía sau chống lưng nên không mảy may động lòng trước lời chiêu mộ của Đế Quốc, cũng từng nghĩ cô không hiểu ý nghĩa của Học viện quân sự Đế Quốc, vì vậy không động lòng, thậm chí còn cho rằng có khi cô thích cách sinh tồn của Hoang Tinh, duy chỉ có không ngờ tới, cô thậm chí còn không hiểu lời hắn nói.

Nhớ lại, hôm đó cô gái nói chuyện với mấy học viên hình như cũng nói từng chữ một, vô cùng khó khăn, lúc đó hắn còn tưởng cô nhóc này trời sinh lạnh lùng.

Carol dở khóc dở cười, cho dù ở Hoang Tinh thì không biết tiếng phổ thông cũng hơi quá đáng rồi.

Hắn hơi đau đầu, cô nhóc này vừa cảnh giác lại không hiểu lời hắn nói, giao tiếp thế nào đây?

Không đợi hắn nghĩ ra cách, Tống Xuân Thời đã thu cung tên, chậm rãi đi về phía lối ra của hẻm núi.

Carol kinh ngạc: “Không sợ tôi là người xấu sao?”

Vừa nãy còn ra vẻ muốn bắn chết hắn.

Ánh mắt Tống Xuân Thời lướt qua hắn từ trên xuống dưới, người này rất trẻ, lại rất cường tráng, có thể thấy cơ bắp trên người không phải đồ bỏ đi, mà là rèn luyện từ trong chiến đấu, hơn nữa trang bị của hắn rất tiên tiến, nếu thực sự muốn đối phó với cô thì không cần phải nói nhiều lời vô nghĩa mất thời gian như vậy, cô không phải đối thủ của hắn.

Thừa nhận mình yếu thế không phải chuyện gì to tát, nhưng Tống Xuân Thời không cho rằng mình sẽ vĩnh viễn yếu hơn người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Người Qua Đường, Cô Bạo Hồng Tinh Tế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook