Người Qua Đường, Cô Bạo Hồng Tinh Tế
Chương 43:
Nhàn Thời Thính Vũ
02/09/2024
Chọn xong chuyên ngành, cô tiện thể lướt lướt trên Tinh Võng, thời sự, kinh tế, giải trí, mua sắm... vô số thông tin ập đến trước mắt, hình chiếu 3D bao vây cô 360 độ.
Lúc đầu Tống Xuân Thời còn thấy khá mới lạ, nhưng chẳng mấy chốc đã hoa mắt chóng mặt, cô đã quen với sự yên tĩnh của Hoang Tinh, nhất thời khó thích ứng với sự náo nhiệt này.
“Hay là nghe tin tức đi.” Cô lẩm bẩm tắt hình ảnh, chỉ để lại chức năng phát tin tức.
“Rạng sáng hôm nay, nhà di truyền học nổi tiếng Avid Rocky đã qua đời tại nhà riêng ở khu trung tâm…”
“Do tinh thú hoành hành, chính phủ Đế Quốc tuyên bố đóng cửa vô thời hạn mỏ năng lượng Z-089…”
“Đế Quốc Tử Kinh sắp đón lễ kỷ niệm 800 năm…”
Nghe tin tức, Tống Xuân Thời mở tài khoản cá nhân kiểm tra tài sản của mình.
Trước đó bán mấy viên đá ở biên giới, mua hai bộ quần áo, trong thẻ còn lại 11.800 điểm tín dụng, vừa rồi Học viện quân sự Đế Quốc đã chuyển 8 triệu điểm tín dụng, coi như tiền mua Tinh Quang thạch, ngoài ra, hệ thống bảo vệ dân số cũng phát cho cô khoản trợ cấp cho người chưa thành niên, mỗi tháng 1.000 điểm tín dụng.
Còn về giá cả ở Đế quốc Tử Kinh, vừa rồi khi lướt Tinh Võng, cô đã tìm hiểu sơ qua, một ống dịch dinh dưỡng cơ bản chỉ cần 2 điểm tín dụng, nhà cho thuê được chính phủ trợ cấp, tiền thuê nhà mỗi tháng 300 điểm tín dụng, đi xe bay, giá khởi điểm 1 điểm tín dụng, còn lương của người dân bình thường ở Đế Quốc một tháng khoảng từ 3.000 đến 5.000 điểm tín dụng.
Nói cách khác, trong tay cô có 8 triệu điểm tín dụng, nếu không làm gì cả, cứ nằm ườn ra như vậy cũng có thể nằm cả đời.
Nhưng Tống Xuân Thời lại tra xét giá cả nguồn năng lượng.
Loại thẻ năng lượng cô mua trên Hoang Tinh, ở thủ đô tinh, một thẻ là 100 điểm tín dụng. Nạp 1 điểm năng lượng cho hệ thống cần một trăm thẻ năng lượng như vậy, tức là 10.000 điểm tín dụng.
Vì vậy, nếu nạp năng lượng cho hệ thống thì số tài sản 8 triệu của cô chỉ có thể nạp được 800 điểm năng lượng, trong khi mục tiêu của hệ thống là 1 triệu điểm năng lượng, quy ra điểm tín dụng sẽ là 10 tỷ điểm.
Không thể nằm lười, căn bản không thể nằm lười được.
“Sao càng tính càng thấy nghèo thế này.” Tống Xuân Thời nhíu mày lẩm bẩm.
Cô lại mở bảng hệ thống ra xem thông tin cá nhân của mình, hầu hết các dữ liệu vẫn giữ nguyên, chỉ có điều trước khi mùa đông trên Hoang Tinh đến, cô lại đào được một mỏ năng lượng, vì vậy điểm năng lượng có sự thay đổi.
Lúc đầu Tống Xuân Thời còn thấy khá mới lạ, nhưng chẳng mấy chốc đã hoa mắt chóng mặt, cô đã quen với sự yên tĩnh của Hoang Tinh, nhất thời khó thích ứng với sự náo nhiệt này.
“Hay là nghe tin tức đi.” Cô lẩm bẩm tắt hình ảnh, chỉ để lại chức năng phát tin tức.
“Rạng sáng hôm nay, nhà di truyền học nổi tiếng Avid Rocky đã qua đời tại nhà riêng ở khu trung tâm…”
“Do tinh thú hoành hành, chính phủ Đế Quốc tuyên bố đóng cửa vô thời hạn mỏ năng lượng Z-089…”
“Đế Quốc Tử Kinh sắp đón lễ kỷ niệm 800 năm…”
Nghe tin tức, Tống Xuân Thời mở tài khoản cá nhân kiểm tra tài sản của mình.
Trước đó bán mấy viên đá ở biên giới, mua hai bộ quần áo, trong thẻ còn lại 11.800 điểm tín dụng, vừa rồi Học viện quân sự Đế Quốc đã chuyển 8 triệu điểm tín dụng, coi như tiền mua Tinh Quang thạch, ngoài ra, hệ thống bảo vệ dân số cũng phát cho cô khoản trợ cấp cho người chưa thành niên, mỗi tháng 1.000 điểm tín dụng.
Còn về giá cả ở Đế quốc Tử Kinh, vừa rồi khi lướt Tinh Võng, cô đã tìm hiểu sơ qua, một ống dịch dinh dưỡng cơ bản chỉ cần 2 điểm tín dụng, nhà cho thuê được chính phủ trợ cấp, tiền thuê nhà mỗi tháng 300 điểm tín dụng, đi xe bay, giá khởi điểm 1 điểm tín dụng, còn lương của người dân bình thường ở Đế Quốc một tháng khoảng từ 3.000 đến 5.000 điểm tín dụng.
Nói cách khác, trong tay cô có 8 triệu điểm tín dụng, nếu không làm gì cả, cứ nằm ườn ra như vậy cũng có thể nằm cả đời.
Nhưng Tống Xuân Thời lại tra xét giá cả nguồn năng lượng.
Loại thẻ năng lượng cô mua trên Hoang Tinh, ở thủ đô tinh, một thẻ là 100 điểm tín dụng. Nạp 1 điểm năng lượng cho hệ thống cần một trăm thẻ năng lượng như vậy, tức là 10.000 điểm tín dụng.
Vì vậy, nếu nạp năng lượng cho hệ thống thì số tài sản 8 triệu của cô chỉ có thể nạp được 800 điểm năng lượng, trong khi mục tiêu của hệ thống là 1 triệu điểm năng lượng, quy ra điểm tín dụng sẽ là 10 tỷ điểm.
Không thể nằm lười, căn bản không thể nằm lười được.
“Sao càng tính càng thấy nghèo thế này.” Tống Xuân Thời nhíu mày lẩm bẩm.
Cô lại mở bảng hệ thống ra xem thông tin cá nhân của mình, hầu hết các dữ liệu vẫn giữ nguyên, chỉ có điều trước khi mùa đông trên Hoang Tinh đến, cô lại đào được một mỏ năng lượng, vì vậy điểm năng lượng có sự thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.