Người Quan Tài

Chương 76: Ai dám mở cửa cho cậu chứ!

Huyết Cao

10/03/2023

Sau khi quay về phòng, ta đặt cây lôi kích mộc đen thùi lùi đó trên bàn trà, tắm rửa xong định nằm trên sô pha phòng khách ngủ, lúc đi qua cửa phòng ngủ vô tình liếc mắt vào trong, cái liếc mắt này khiến cho ta giật cả mình

Trong phòng ngủ vô cùng sạch sẽ, giống như bị ai đó dọn dẹp qua vậy

Những mẩu gỗ vụn của chiếc quan tài màu xanh bị vỡ vụn hồi sáng đâu?

Ai đi vào trong phòng ta dọn dẹp rồi?

Sau khi ngẩn ra một lát, ta lắc lắc đầu không tiếp tục nghĩ đến chuyện này nữa, ở đây hơn một tháng rồi, những việc lạ cũng thấy nhiều rồi nên ta hiện giờ cũng đã bắt đầu quen với việc thỉnh thoảng lại xuất hiện những việc kỳ quái xung quanh mình

Nếu là lúc trước, ta nhất định sẽ nghi thần nghi quỷ, nhưng hiện giờ thì...

Đối với tòa chung cư cổ quái này, trong lòng ta đã sinh ra rất nhiều cảm giác khó nói, tuy là việc kỳ lạ nhiều, tính khí của hàng xóm cũng cố quái, nhưng ở đây ta rất yên tâm, ít nhất là cho đến bây giờ ta ngủ trong phòng mình cũng chưa từng xuất hiện việc ngoài ý muốn nào, với ta thế là đủ rồi!

Sau khi nằm lên sô pha không lâu thì ta đã chìm vào giấc ngủ.

Trong lúc ngủ say, ta mơ thấy bản thân đi ra khỏi cửa phòng ngủ!

Trong giấc mơ ta đi đến chỗ bàn trà trong phòng khách, cầm lấy cây lôi kích mộc đen xì đang đặt trên đó rồi đi ra khỏi nhà. Đi đến chỗ cầu thang, lúc cất bước bước lên bậc thang thông lên tầng sáu, từng trận tiếng gào rống từ các tầng bên trên truyền xuống

Chỉ là, những tiếng gào rống này dường như yếu hơn trước rất nhiều, loại cảm giác áp bức vô hình đó cũng nhỏ hơn trước rất nhiều

Ta nhanh chân bước lên tầng sáu, trong giây phút đặt bước chân lên hành lang tầng sáu, những tiếng gào rống đó lập tức biến mất, giống như chưa từng xuất hiện vậy

Ta cầm theo cây lôi kích mộc đi đến trước cửa phòng 601, giơ tay lên gõ cửa phòng

Ừ, đây là lần đầu tiên ta ở trong giấc mơ có lễ phép như vậy, lúc trước khi đi thăm viếng hàng xóm, cơ bản đều là trực tiếp nhảy qua ban công vào phòng, khiến cho không ít hàng xóm sợ hãi.

Chỉ là, khi mà gõ cửa nhưng không được đáp trả, thì ta dường như bắt đầu có chút bực mình.

" Pằng ~"



Theo một tiếng trầm muộn vang lên, cửa phòng 601 mở ra, đồng thời ta cũng thu lại cái chân vừa đá cửa của mình lại

Sau cánh cửa bị đạp ra, một bóng hình yểu điệu xuất hiện trước mặt ta, sắc mặt hắc quả phụ xám trắng, ánh mắt nhìn ta tràn đầy sự sợ hãi, ẩn ẩn còn có chút vội vàng, dường như muốn nói gì đó

Còn chưa đợi chị ta nói gì thì có tiếng gào rống từ trong phòng truyền ra, theo sát đó thân ảnh của người đàn ông trọc đầu cũng xuất hiện, mặt mày hung ác nhìn ta, giống như ta vừa làm hỏng chuyện gì tốt của hắn ta vậy

Giờ phút này nửa thân trên của người đàn ông trọc đầu có chút rách nát, nửa mặt giống như bị dã thú cắn nát, ẩn ẩn lộ ra xương cốt trắng phếu bên trong. Đồng thời, nửa người còn lại vẫn đang chảy máu, tuy trên người vết thương chồng chất, nhưng mà hắn dường như không hề có tý ty nào cảm giác đau đớn vậy

Mà hắc quả phụ đứng bên cạnh, khóe miệng vẫn còn vương vết máu, những vết máu đó rõ ràng không phải của chị ta, khi ta nhìn về phía hắc quả phụ, chị ta vội vàng đưa tay lau đi vết máu bên miệng.

" Cậu..."

Người đàn ông trọc đầu khuôn mặt tức giận hình như muốn mở miệng mắng, nhưng khi nhìn thấy cây lôi kích mộc đen sì đang nắm trong tay ta thì con ngươi co rụt lại, lập tức trở lên khẩn trương, giống như nhìn thấy gì đó rất đáng sợ vậy, bước chân cũng không tự chủ được lùi về đằng sau

Đồng thời, những vết thương trên nửa thân trên của hắn ta cũng lành lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, giống như đã chuẩn bị sẵn sàng để sống mái một chuyến với ta vậy

Trong giấc mơ ta líếc nhìn về phía hắc quả phụ, chỉ về hướng cầu thang, lạnh lùng nói:" Quay về phòng của cô đi!"

Sắc mặt hắc quả phụ biến ảo, có chút lo lắng nhìn về phía người đàn ông trọc đầu rồi lại có chút khẩn trương nói với ta:" Đừng giết anh ấy, cầu xin ngài!"

" Tôi đến để tặng quà!"

Trong giấc mơ ta lạnh lùng trả lời:" Yên tâm, con chó canh cửa này rất tốt, chỉ là tính cách có chút nóng nảy, tôi muốn nói chuyện riêng với nó!"

Trong giấc mơ, Hắc quả phụ cầu xin nhìn về hướng ta, còn muốn nói thêm gì đó, người đàn ông trọc đầu đã gào lên:" Không cần cô cầu xin cho lão tử, lão tử không tin cậu ta dám..."

" Pằng!"

Lại là một tiếng trầm đục vang lên, trong giấc mơ ta trực tiếp dùng một chân cắt đứt những lời nói sau đó của hắn ta, đạp hắn vào trong phòng



Theo sau, ta ở mạnh mẽ đẩy hắc quả phụ ra khỏi phòng, cầm lấy cây lôi kích mộc đen thui đi vào trong phòng 601

" grao ~"

Tiếp đó là một tiếng kêu tức giận vang lên, người đàn ông trọc đầu trong phòng sau khi đứng lên, đôi con ngươi lập tức biến thành màu đỏ, lông dài màu xám nhanh chóng mọc ra từ trên người hắn ta, vóc dáng cơ thể cũng nhanh chóng phình to lên

Chân tay của hắn biến thành móc vuốt sắc bén, vài cái răng nanh nhọn hoắt mọc ra từ trong miệng, khuôn mặt dài ra trông càng hung ác. Chỉ trong vài nhịp hô hấp, người đàn ông trọc đầu đã biến thành một con sói dài hơn hai mét, khí tức hung ác lập tức lấp đầy căn phòng

Chỉ là, con sói to lớn này hơi xấu, trên đầu không có lông, rõ ràng là một con sói trọc đầu

Trong giấc mơ ta không hề có chút ngạc nhiên nào, dường như đã đoán được từ sớm là người đàn ông trọc đầu sẽ biến thành con sói, lắc lắc cây gậy lôi kích mộc trong tay, lạnh lùng nói:" Nhìn có vẻ mày rất thích lễ vật này nhỉ! Cái thứ này dùng làm gậy đánh chó vô cùng hợp, có muốn thử không?"

" grao~"

Con sói trọc đầu đó gào lên một tiếng, mạnh mẽ vồ về phía ta

" pằng pằng pằng..."

Theo sát sau đó, là một chuỗi tiếng vang trầm đục từ trong phòng 601 truyền ra, xen vào đó còn có những tiếng gào rống quái dị và tiếng xương gãy, có thể đoán được trận chiến diễn ra kịch liệt cỡ nào

Sau vài phút, tiếng gào trong phòng yếu ớt đi nhiều, con sói trọc đầu giống như một bãi bùn nằm trên mặt đất, mà cây lôi kích mộc dính máu trong tay ta vẫn không ngừng đập vào người nó, trong đôi mắt đỏ của nó ngoài sự không cam lòng và sợ hãi ra, còn thoáng qua thần sắc cầu xin

Vào lúc này, ngoài cửa bỗng truyền đến từng tiếng nói yếu ớt

" Đừng đánh nữa, nếu tiếp tục đánh thì thật sự đánh chết nó mất!"

Không biết từ khi nào con chồn vàng mặc đồng phục bảo vệ đã đứng ở ngoài cửa, bên cạnh còn đứng hắc quả phụ sắc mặt xám trắng, nhìn có vẻ như hắc quả phụ đã gọi con chồn vàng này đến

" Nửa đêm nửa hôm còn đánh đập hàng xóm, đã ảnh hưởng đến không ít những hàng xóm khác, người ta ngày mai còn phải đi làm nữa, đừng có gây chuyện nữa được không?"

Con chồn vàng đưa móng vuốt ra vuốt vuốt mi tâm, liếc nhìn con sói trọc đầu như bãi bùn nằm dưới đất, dường như rất buồn bực thở dài nói với ta:" Bảo cậu đi thăm viếng hàng xóm, dọa nạt chút là được rồi, cậu thì hay rồi, đánh người ta thành bộ dạng này. Với cái tính cách này của cậu, sau này đi thăm những hàng xóm khác, ai còn dám mở cửa cho cậu?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Người Quan Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook