Người Quan Tài

Chương 60

Huyết Cao

18/01/2023

Mọi người đều có lòng yêu cái đẹp, càng huống hồ là những người trẻ tuổi nhiệt huyết như ta, lúc mà ta nhìn thấy Từ Xán Xán đứng dưới gốc cây, trong mắt ta thoảng qua một chút kinh ngạc

Người con gái vừa xinh đẹp vừa giàu như vậy, chắc chắn là người tình trong mộng của vô số người đàn ông

Chỉ là, kinh ngạc thì kinh ngạc, ta tuyệt đối không hề có suy nghĩ gì khác, dù sao khoảng cách giữa ta và cô ấy quá lớn

Tuổi tác không phải vấn đề, chủ yếu là sự chênh lệch về thân phận!

Mẹ người ta là thiết nương tử nổi tiếng ở Tô thành, tuy không biết vì sao Từ Xán Xán không kế thừa gia nghiệp của mẹ, vào trong công ty của Từ Vi nữ sĩ ma luyện, lại chạy tới trường đại học sư phạm Tô thành làm một trợ giáo nho nhỏ, nhưng có một điểm có thể khẳng định, ta với không tới người ta

Những lời nói xàm của Đường Lưu trước kia bảo ta theo đuổi Từ Xán Xán, ta vốn dĩ không hề coi là thật, tuy hiện nay không còn nhắc nhiều đến môn đăng hộ đối, nhưng những người con gái giống như Từ Xán Xán này, những việc liên quan đến hôn nhân sau này, vị thiết nương tử đó chắc đã tính toán giúp cô ta rồi, chắc chắn phải là những người thanh niên tài tuấn thân phận cao quý

Tiểu tử nghèo hèn hai bàn tay trắng như ta, dựa vào cái gì đi theo đuổi người ta, chẳng lẽ bảo ta đi ở rể hay sao?

Đừng con m* nó xàm xí nữa!

Đây không phải là tự ty, đây là hiểu rõ hiên thực, ít nhất trong lòng ta là như vậy thuyết phục bản thân mình

Cho nên, sau khi ta nhìn liếc về phía Từ Xán Xán đang đứng dưới gốc cây xong, thì trực tiếp quay người đi về hướng khác, chuẩn bị đi đường vòng đến nhà ăn

Chỉ là, có câu tục ngữ nói hay lắm, sợ cái gì thì đến cái đó

" Giang Dương!"

Tiếng nói của Từ Xán Xán vang lên sau lưng ta, khiến ta không cẩn thận run lên một cái

Cô nương này quả nhiên là đang chờ ta!

Đi ông nội người đi, không nghe thấy gì hết!

Ta tăng nhanh bước chân, không để ý đến tiếng gọi của Từ Xán Xán ở phía sau lưng, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này

Mà vào lúc ta mới đi xa khoảng hơn mười mét, đằng sau truyền đến tiếng bước chân đuổi theo, đồng thời Từ Xán Xán còn hét to:" Giang Dương, đợi chút!"



Đến mức này, nếu ta còn vờ như không nghe thấy thì có chút quá đáng, dù sao nam thanh nữ tú đi qua người ta đều đang dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn ta, thậm chí còn có nam sinh lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ ghen tỵ, giống như đang dùng ánh mắt dò hỏi vì sao con lợn đất như này lại có thể củng được bông cái trắng xinh đẹp như thế vậy!

Ta thở dài một cái, dừng bước chân, quay đầu nhìn về phía Từ Xán Xán đang chạy nhanh đến, lộ ra nụ cười nghi ngờ, hỏi:" Cô giáo Từ, có việc gì ạ?"

Từ Xán Xán đi đến trước mặt ta, vén tóc, cười híp mắt nhìn ta, ấm giọng nói:" Gọi là học tỷ là được rồi, dù sao ta cũng không lớn hơn cậu mấy tuổi, gọi là cô giáo luôn cảm thấy quá xa cách!"

Chị à, câu nói này của chị có vấn đề nhé! Hai chúng ta có quen thuộc lắm đâu, chị đừng có làm như hai ta có quan hệ đặc biệt gì không bằng vậy, khiến người khác hiểu lầm thì không tốt lắm đâu!

Ta cười gượng nói " Học tỷ, em có chút đói bụng rồi, nếu chị không có việc gì, em phải đi đến nhà ăn..."

" Thật đúng lúc, tôi cũng đói rôi!"

Từ Xán Xán cắt ngang ta, cười híp mắt nói:" Học đệ, vì để xin lỗi vì chuyện lần trước nên tôi mời cậu ăn cơm. Buổi chiều cậu không có lịch học, chúng ta đến một nhà hàng mới mở trong thành phố, món ăn ở đó không tệ... Đây là lần đầu tiên học tỷ tôi mời khách, học đệ cậu không đến mức không nể mặt chứ!"

Có người đẹp mời mọc, nếu đổi lại là người khác, nói không chừng ta không kịp suy nghĩ mà gật đầu luôn, vấn đề là ánh mắt người phụ nữ này nhìn ta cứ sai sai, ta sợ cô ta sẽ làm gì ta...

Phi!

Suy nghĩ này cũng hơi hạ lưu rồi!

Ta cũng biết, Từ Xán Xán có lẽ không phải là có ý với ta, chủ yếu là cảm thấy hiếu kỳ với ta mà thôi!

Nếu như đổi thành tên mập chết bầm Đường Lưu ở đây, ta dám đảm bảo, Từ Xán Xán cũng sẽ rất nhiệt tình mời Đường Lưu cùng đi ăn trưa.

Nói như cách của Đường Lưu, một người phụ nữ chỉ cần bắt đầu tò mò về một người đàn ông, thì chính là bắt đầu của sự trầm luân. Vấn đề ở đây là, ta luôn cảm thấy khoảng cách giữa ta và Từ Xán Xán rộng như dải ngân hà, có rất nhiều việc ta không thể nói với cô ấy, ta với cô ấy coi như là người của hai thế giới

Muốn làm tiêu tan sự tò mò của cô ta, trừ khi biểu hiện mặt ác liệt trước mặt cô ta, khiến cho cô ta thấy chán ghét mới được. Chỉ là, hiện nay cô ta trở thành cô giáo của ta, lỡ đến lúc đó cô ta quá ghét ta, làm khó cho ta thì làm thế nào? Điểm học phần không đặt tiêu chuẩn thì làm thế nào?

Trong lúc ta đang lăn tăn không biết làm sao để đánh tan sự tò mò của Từ Xán Xán đối với ta, cứu tinh xuất hiện!

" Phó chủ tịch, chúng tôi đang muốn tìm cậu đây!"



Vào lúc này, Trương Kiện lười biếng đi đến, bên cạnh còn có Hoàng Vân Vân và vị băng sơn mỹ nhân Hàn Nhã

" Học tỷ cũng ở đây ạ"

Trương Kiện chào hỏi Từ Xán Xán, bộ dạng giống như rất quen thuộc, cười ha ha nói:" Học tỷ biết phó chủ tịch của chúng tôi à? Hai người đang nói chuyện gì vậy?"

Trong lúc Trương Kiện chào hỏi Từ Xán Xán, người đẹp Hàn Nhã đã đi đến bên cạnh ta, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng đứng bên cạnh ta, tay rất tự nhiên quằng lấy tay ta, khiến ta vô thức run rẩy một cái

Ta vốn muốn rút tay ra, nhưng mà vào lúc quan trọng lại từ bỏ ý nghĩ này

Không thể động!

Cô gái này cũng là cao thủ chơi dao, là sát thủ chuyên nghiệp, nhỡ mà không cho cô ta mặt mũi, cô ta tức giận cho ta mấy dao thì ta tìm ai khóc?

Hơn nữa rất nhiều người qua đường nhìn thấy một màn này đều mắt to nhìn mắt nhỏ, có vài người chắc là đã quá quen thuộc với bộ dạng lạnh lùng của Hàn Nhã thì giờ này đều lộ ra biểu tình kinh ngạc không dám tin

Từ Xán Xán đứng trước mặt ta thì lại nhăn mi nhìn Hàn Nhã, theo sau ấm giọng nói với ta:" Học đệ, cậu và Hàn Nhã..."

" Cậu ta là bạn trai của tôi, cô đừng có giành với tôi!" Hàn Nhã lạnh lùng cắt ngang Từ Xán Xán

Toàn thân ta cứng ngắc, trên mặt lộ ra nụ cười cứng ngắc, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra được chữ nào

Trương Kiện thì cười ha ha, nói với Từ Xán Xán:" Học tỷ, tính cách của Hàn Nhã chị cũng biết mà, không có ý gì đâu. Cô ấy và phó chủ tịch tương đối có duyên, phó chủ tịch vẫn chưa đồng ý làm bạn trai cô ấy, toàn bộ là cô ấy một người tình nguyện mà thôi!"

Nghe xong, hàn nhã hơi nhăn mi, vừa tính nói gì đó, đứng ở một bên Hoàng Vân Vân kéo áo cô ấy, Hàn Nhã mới không nói ra những lời định nói

Sau khi Từ Xán Xán liếc nhìn Hàn nhã, cười mỉm nói với ta:" Nếu như học đệ có việc bận, thì học tỷ chị cũng không miễn cướng cậu nữa, đợi khi nào có thời gian lại mời cậu ăn cơm!"

Nói xong, Từ Xán Xán quay người đi, toàn bộ quá trình không hề để ý đến bọn Trương Kiện, Hoàng Vân Vân và Hàn Nhã

Hoàng Oánh Oánh nhìn về bóng lưng rời đi của Từ Xán Xán, thở dài một cái, có chút tức giận nói:" học tỷ hình như không thích gặp chúng ta lắm!"

Trương Kiện lười biếng nói:" Nói gì vậy, hình như các lãnh đạo trong trường hình như không có ai thích chúng ta cả, chúng ta không được yêu thích rất bình thường, con đường đi tìm chân lý luôn rất cô độc...Phó chủ tịch, buổi tối có hoạt động đi thám hiểm khu mộ Nam Viên, cậu có muốn đi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Người Quan Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook