Chương 100: Dỡ tòa nhà dạy học cũ này
Huyết Cao
07/02/2024
Từ trong những lời của cô gái mặc áo trắng và Trương Kiện có thể hiểu rằng, nhà cũ của cô gái mặc áo trắng dường như chính là ở trong trường Long Hưng này, sau này vì xây dựng trường long Hưng, cô gái mặc áo trắng bị buộc phải dời đi. Mà mộ nhà cô ấy, chính là ở dưới tòa nhà mà ta đang đứng, theo như những lời Trương Kiện nói thì, vì tòa nhà này được xây dựng trên phần mộ tổ tiên của cô gái mặc áo trắng, nên mấy năm gần đây trường Long Hưng mới luôn thuận lợi
Mà Trương Kiện muốn tối nay giết chết ngô tổng tại đây, chính là muốn phá vỡ mắt trận, triệt để hủy diệt phong thủy của ngôi trường này
Hôm nay trăng sáng trời trong, mặt trăng tròn trịa treo giữa không trung, cũng không biết sao mà Trương Kiệt bắt buộc phải rat ay trong hôm nay, lẽ nào có lý do nào chăng?
Cô gái áo trắng và Trương Kiện cũng không nói nhiều lắm, chỉ là từ trong những lời nói của họ đoán ra những cái này, tuy trong lòng ta rất tò mò, nhưng cũng rất biết điều không mở miệng hỏi vào lúc này
Còn về việc vì sao những anh chị em họ của Trương Kiệt lại ngụy trang thành giáo viên học sinh đến trường này, chủ yếu là do Trương Kiệt đã truyền ra tin tức nào đó, thu hút bọn họ đến đây, sau khi giết chết bọn họ xong, dùng thân thể linh hồn của bọn họ phá vỡ một phần trận pháp phong thủy ở đây, muốn tăng nhanh quá trình phá hỏng trận pháp phong thủy ở đây
Đối với Trương Kiện mà nói, giết người vô tội sẽ làm cho cậu ta thấy hổ thẹn tuy nhiên giết người cùng tộc thì cậu ta lại chẳng có chút áp lực nào
Sau khi nghe xong những lời Trương Kiện nói, ta nhịn không được dùng ánh mắt quái dị đánh giá cậu ta, ở một phương diện nào đó Trương Kiện và Đường Lưu thật sự rât giống nhau
Đường Lưu giống như hiểu được những gì ta nghĩ, bĩu môi thấp giọng lầm bầm:" ông mày ít nhất cũng không giống cái tên dại gái này vì một người con gái mà làm ra những việc như thé, ông mày rất có nguyên tắc nhé!"
Tên biến thái có sở thích lục lọi thi thể người chết, đồng thời cũng là bệnh nhân tâm thần phân liệt thì có tư cách gì mà nói đến nguyên tắc?
Vào lúc trong lòng ta đang oán thầm Đường Lưu thì người đẹp mặc áo trắng đi đến trước mặt ta, ấm giọng nói:" Tôi muốn tìm chỗ nói chuyện riêng với cậu ấy, chỗ này giao cho cậu nhé, được không?"
Cô hỏi tôi như thế là ý gì, cho dù hai người có đi thuê phòng nói chuyện cuộc sống, tôi cũng không ngăn được cơ mà!
Trương Kiện đứng ở một bên thì ánh mắt sáng quắc nhìn ta, trong mắt tràn đầy khát vọng, làm cho ta cảm thấy rất quái lạ, giống như nếu ta không đồng ý thì cái tên dại gái này không có cơ hội đến gần nữ thần của hắn vậy!
Ta còn chưa kịp trả lời, khóa trường sinh trên cổ ta lóe lên ánh sáng màu xanh, hoa văn con chó pooh ở trên đó dường như hơi động đậy
" weng weng..."
Có tiếng chó sủa yếu ớt truyền ra, tương đối nghiêm khắc, nhưng mà càng khiến cho người ta có cảm giác chó cậy gần nhà
Người đẹp mặc áo trắng hình như có chút khẩn trương, âm thanh dịu dàng hơi vội vàng thậm chí còn có chút cầu xin:" Sẽ không mất nhiều thời gia đâu, tôi bảo đảm trước mười hai giờ sẽ về đến chung cư, có được không?"
" Học đệ!"
Lúc này Trương Kiện cũng nói, giọng nói có chút run rẩy:" Cầu xin cậu!"
" weng..."
" weng cái con mẹ mày!"
Ta đưa tay chộp lấy khóa trường sinh trên cổ, vẫy vẫy tay với cô gái áo trắng thoải mái nói:" Đi đi, lúc nào về chung cư cũng được, là người lớn cả rồi, việc này không cần phải xin ý kiến tôi, chú ý an toàn là được!"
" Chỗ bác Hoàng sợ là..."
" Yên tâm, sau khi về tôi sẽ nói với bác ý, tôi vẫn còn có chút uy tín với bác ấy!"
Ta cao giọng đảm bảo bác Hoàng sẽ không gây phiền phức cho cô gái áo trắng xong, cô ấy mới nở một nụ cười chân thành, sau khi cảm ơn ta, thì đi đến bên cạnh cầm lấy tay Trương Kiện
Trương Kiện run lên một cái, không có tiền đồ mà đỏ mặt, bộ dáng rất vui vẻ kích động, mặc cho cô gái áo trắng cầm lấy tay cậu ta nhảy xuống khỏi sân thượng
Lúc mà ta và Đường Lưu đi đến mép sân thượng thì Trương Kiện và cô gái đó đã biến mất vào trong màn đêm không thấy đâu nữa rồi
Ta trầm mặc một lát, quay đầu nhìn Đường Lưu, thấp giọng nói:" Bạch lộ này là người hay quỷ?"
" Sao anh biết được?"
Đường lưu nhún vai, không còn cách nào khác nói:" cái anh quan tâm bây giờ không phải cái này, chúng mình tốt hơn vẫn là nghĩ xem tý giải thích với Ngô tổng vụ tối nay như thế nào đi!"
Nhìn về phía ngô tổng còn đang hôn mê, ta thờ dài, sau khi đưa tay lên bóp trán, thì cùng Đường Lưu khiên Ngô tổng xuống dưới
Đi đến mặt có cách tòa nhà dạy học cũ ấy không xa, ta và Đường lưu vừa hút thuốc vừa thương lượng xem tý nên nói dối thế nào, sau đó mới ấn vào nhân trung của Ngô tổng, đánh thức ông ta tỉnh lại
Sau khi tỉnh lại Ngô tổng có chút mờ mịt nhìn chúng ta, đợi một lúc lâu mới trở lại bình thường, sắc mặt xám trắng nói:" Sao tôi lại ở chỗ này?"
Ta sắc mặt nghiêm túc nói:" Ngô tổng, ông còn nhớ những chuyện trước khi bị hôn mê không?"
Ngô tổng rất dứt khoát lắc đầu, có chút căng thẳng nhìn ta và Đường lưu run rẩy nói " Tôi vừa mới đi vào phòng họp, thì thấy mắt tối sầm, sau đó thì không biết gì nữa!"
Uh, thế thì dễ làm, nếu vậy thì mấy lời nói dối tiếp theo của ta và Đường Lưu sẽ không bị vạch trần
Đường Lưu rất giỏi nói chuyện, làm cho sự nguy hiểm vừa rồi tăng lên mấy cấp độ, còn rất tự hào cho Ngô tổng xem những vết thương trên người anh ấy, nói là đánh nhau mấy trăm hiệp với hơn một trăm con lệ quỷ mới có thể giết hết được bọn họ
Nghe Đường Lưu chém gió thành bão, càng nói càng ghê, ta cũng có chút không chấp nhận nổi
Con mẹ nó, nếu đúng thật là có hơn trăm con lệ quỷ thì cái mạng nhỏ của Đường lưu đã chết mấy trăm lần rồi còn đứng đó mà nói phét nữa à
Sau khi ta hắng giọng nhắc nhở, Đường Lưu có chút tiếc nuối kết thúc chém gió, nghiêm chỉnh nói với Ngô tổng:" Ngô tổng, tuy là an hem chúng tôi đã giải quyết xong việc ở đây, nhưng mà trị ngọn không trị được gốc, nếu như không thể trừ tận gốc thì sau này nói không chừng vẫn sẽ có người chết nữa!"
" thế phải làm thế nào?"
Ngô tổng vội vàng, nói với chúng tôi:" Tôi thêm tiền, hai vị cho cái giá đi, chỉ cần hai vị có thể giải quyết tận gốc vấn đề ở đây cho tôi là được!"
Vừa nghe đến Ngô tổng nói thêm tiền, con ngươi Đường lưu bỗng chốc sáng lên, nhưng miệng vẫn đàng hoàng từ chối:" Ngộ tổng là đang coi thường an hem chúng tôi à? Chúng tôi làm ăn rất nghiêm túc không thể làm ra việc ép tăng giá thất đức như vậy đâu, làm nghề này của chúng tôi chú ý năng nhặt chặt bị, chỉ có kẻ điên mới làm ra việc mổ gà lấy trứng này, sau này vẫn hi vọng ngô tổng có thể giúp chúng tôi tuyên truyền nữa đấy.."
Cảm ngộ của Đường Lưu có thể cao như thế, thực sự khiến cho ta bất ngờ, nhưng mà không thể không thừa nhận những lời của anh ấy rất có lý
"Muốn xử lý sạch sẽ việc ở đây, phải có sự hỗ trợ của Ngô tổng mới được!"
Đường lưu chỉ về toàn nhà dạy học cũ kỹ ở đằng xa nghiêm túc nói với:" dỡ tòa nhà này đi, đào sâu xuống đất một đoạn, có thể sẽ đào ra một ít xương cốt. Đợi sau khi đào được chỗ xương cốt ý thì Ngô tổng báo cho an hem tôi là được, trong lúc làm việc này, tốt nhất đừng để tin đồn lan ra, cũng đừng để bất kỳ ai chà đạp lên chỗ xương cốt ý, nếu không phiền phức của Ngô tổng ngài sẽ càng lúc càng lớn!"
Mà Trương Kiện muốn tối nay giết chết ngô tổng tại đây, chính là muốn phá vỡ mắt trận, triệt để hủy diệt phong thủy của ngôi trường này
Hôm nay trăng sáng trời trong, mặt trăng tròn trịa treo giữa không trung, cũng không biết sao mà Trương Kiệt bắt buộc phải rat ay trong hôm nay, lẽ nào có lý do nào chăng?
Cô gái áo trắng và Trương Kiện cũng không nói nhiều lắm, chỉ là từ trong những lời nói của họ đoán ra những cái này, tuy trong lòng ta rất tò mò, nhưng cũng rất biết điều không mở miệng hỏi vào lúc này
Còn về việc vì sao những anh chị em họ của Trương Kiệt lại ngụy trang thành giáo viên học sinh đến trường này, chủ yếu là do Trương Kiệt đã truyền ra tin tức nào đó, thu hút bọn họ đến đây, sau khi giết chết bọn họ xong, dùng thân thể linh hồn của bọn họ phá vỡ một phần trận pháp phong thủy ở đây, muốn tăng nhanh quá trình phá hỏng trận pháp phong thủy ở đây
Đối với Trương Kiện mà nói, giết người vô tội sẽ làm cho cậu ta thấy hổ thẹn tuy nhiên giết người cùng tộc thì cậu ta lại chẳng có chút áp lực nào
Sau khi nghe xong những lời Trương Kiện nói, ta nhịn không được dùng ánh mắt quái dị đánh giá cậu ta, ở một phương diện nào đó Trương Kiện và Đường Lưu thật sự rât giống nhau
Đường Lưu giống như hiểu được những gì ta nghĩ, bĩu môi thấp giọng lầm bầm:" ông mày ít nhất cũng không giống cái tên dại gái này vì một người con gái mà làm ra những việc như thé, ông mày rất có nguyên tắc nhé!"
Tên biến thái có sở thích lục lọi thi thể người chết, đồng thời cũng là bệnh nhân tâm thần phân liệt thì có tư cách gì mà nói đến nguyên tắc?
Vào lúc trong lòng ta đang oán thầm Đường Lưu thì người đẹp mặc áo trắng đi đến trước mặt ta, ấm giọng nói:" Tôi muốn tìm chỗ nói chuyện riêng với cậu ấy, chỗ này giao cho cậu nhé, được không?"
Cô hỏi tôi như thế là ý gì, cho dù hai người có đi thuê phòng nói chuyện cuộc sống, tôi cũng không ngăn được cơ mà!
Trương Kiện đứng ở một bên thì ánh mắt sáng quắc nhìn ta, trong mắt tràn đầy khát vọng, làm cho ta cảm thấy rất quái lạ, giống như nếu ta không đồng ý thì cái tên dại gái này không có cơ hội đến gần nữ thần của hắn vậy!
Ta còn chưa kịp trả lời, khóa trường sinh trên cổ ta lóe lên ánh sáng màu xanh, hoa văn con chó pooh ở trên đó dường như hơi động đậy
" weng weng..."
Có tiếng chó sủa yếu ớt truyền ra, tương đối nghiêm khắc, nhưng mà càng khiến cho người ta có cảm giác chó cậy gần nhà
Người đẹp mặc áo trắng hình như có chút khẩn trương, âm thanh dịu dàng hơi vội vàng thậm chí còn có chút cầu xin:" Sẽ không mất nhiều thời gia đâu, tôi bảo đảm trước mười hai giờ sẽ về đến chung cư, có được không?"
" Học đệ!"
Lúc này Trương Kiện cũng nói, giọng nói có chút run rẩy:" Cầu xin cậu!"
" weng..."
" weng cái con mẹ mày!"
Ta đưa tay chộp lấy khóa trường sinh trên cổ, vẫy vẫy tay với cô gái áo trắng thoải mái nói:" Đi đi, lúc nào về chung cư cũng được, là người lớn cả rồi, việc này không cần phải xin ý kiến tôi, chú ý an toàn là được!"
" Chỗ bác Hoàng sợ là..."
" Yên tâm, sau khi về tôi sẽ nói với bác ý, tôi vẫn còn có chút uy tín với bác ấy!"
Ta cao giọng đảm bảo bác Hoàng sẽ không gây phiền phức cho cô gái áo trắng xong, cô ấy mới nở một nụ cười chân thành, sau khi cảm ơn ta, thì đi đến bên cạnh cầm lấy tay Trương Kiện
Trương Kiện run lên một cái, không có tiền đồ mà đỏ mặt, bộ dáng rất vui vẻ kích động, mặc cho cô gái áo trắng cầm lấy tay cậu ta nhảy xuống khỏi sân thượng
Lúc mà ta và Đường Lưu đi đến mép sân thượng thì Trương Kiện và cô gái đó đã biến mất vào trong màn đêm không thấy đâu nữa rồi
Ta trầm mặc một lát, quay đầu nhìn Đường Lưu, thấp giọng nói:" Bạch lộ này là người hay quỷ?"
" Sao anh biết được?"
Đường lưu nhún vai, không còn cách nào khác nói:" cái anh quan tâm bây giờ không phải cái này, chúng mình tốt hơn vẫn là nghĩ xem tý giải thích với Ngô tổng vụ tối nay như thế nào đi!"
Nhìn về phía ngô tổng còn đang hôn mê, ta thờ dài, sau khi đưa tay lên bóp trán, thì cùng Đường Lưu khiên Ngô tổng xuống dưới
Đi đến mặt có cách tòa nhà dạy học cũ ấy không xa, ta và Đường lưu vừa hút thuốc vừa thương lượng xem tý nên nói dối thế nào, sau đó mới ấn vào nhân trung của Ngô tổng, đánh thức ông ta tỉnh lại
Sau khi tỉnh lại Ngô tổng có chút mờ mịt nhìn chúng ta, đợi một lúc lâu mới trở lại bình thường, sắc mặt xám trắng nói:" Sao tôi lại ở chỗ này?"
Ta sắc mặt nghiêm túc nói:" Ngô tổng, ông còn nhớ những chuyện trước khi bị hôn mê không?"
Ngô tổng rất dứt khoát lắc đầu, có chút căng thẳng nhìn ta và Đường lưu run rẩy nói " Tôi vừa mới đi vào phòng họp, thì thấy mắt tối sầm, sau đó thì không biết gì nữa!"
Uh, thế thì dễ làm, nếu vậy thì mấy lời nói dối tiếp theo của ta và Đường Lưu sẽ không bị vạch trần
Đường Lưu rất giỏi nói chuyện, làm cho sự nguy hiểm vừa rồi tăng lên mấy cấp độ, còn rất tự hào cho Ngô tổng xem những vết thương trên người anh ấy, nói là đánh nhau mấy trăm hiệp với hơn một trăm con lệ quỷ mới có thể giết hết được bọn họ
Nghe Đường Lưu chém gió thành bão, càng nói càng ghê, ta cũng có chút không chấp nhận nổi
Con mẹ nó, nếu đúng thật là có hơn trăm con lệ quỷ thì cái mạng nhỏ của Đường lưu đã chết mấy trăm lần rồi còn đứng đó mà nói phét nữa à
Sau khi ta hắng giọng nhắc nhở, Đường Lưu có chút tiếc nuối kết thúc chém gió, nghiêm chỉnh nói với Ngô tổng:" Ngô tổng, tuy là an hem chúng tôi đã giải quyết xong việc ở đây, nhưng mà trị ngọn không trị được gốc, nếu như không thể trừ tận gốc thì sau này nói không chừng vẫn sẽ có người chết nữa!"
" thế phải làm thế nào?"
Ngô tổng vội vàng, nói với chúng tôi:" Tôi thêm tiền, hai vị cho cái giá đi, chỉ cần hai vị có thể giải quyết tận gốc vấn đề ở đây cho tôi là được!"
Vừa nghe đến Ngô tổng nói thêm tiền, con ngươi Đường lưu bỗng chốc sáng lên, nhưng miệng vẫn đàng hoàng từ chối:" Ngộ tổng là đang coi thường an hem chúng tôi à? Chúng tôi làm ăn rất nghiêm túc không thể làm ra việc ép tăng giá thất đức như vậy đâu, làm nghề này của chúng tôi chú ý năng nhặt chặt bị, chỉ có kẻ điên mới làm ra việc mổ gà lấy trứng này, sau này vẫn hi vọng ngô tổng có thể giúp chúng tôi tuyên truyền nữa đấy.."
Cảm ngộ của Đường Lưu có thể cao như thế, thực sự khiến cho ta bất ngờ, nhưng mà không thể không thừa nhận những lời của anh ấy rất có lý
"Muốn xử lý sạch sẽ việc ở đây, phải có sự hỗ trợ của Ngô tổng mới được!"
Đường lưu chỉ về toàn nhà dạy học cũ kỹ ở đằng xa nghiêm túc nói với:" dỡ tòa nhà này đi, đào sâu xuống đất một đoạn, có thể sẽ đào ra một ít xương cốt. Đợi sau khi đào được chỗ xương cốt ý thì Ngô tổng báo cho an hem tôi là được, trong lúc làm việc này, tốt nhất đừng để tin đồn lan ra, cũng đừng để bất kỳ ai chà đạp lên chỗ xương cốt ý, nếu không phiền phức của Ngô tổng ngài sẽ càng lúc càng lớn!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.