Chương 583: Hóa ra là họ lâm ở hương giang
Đại Gia
18/03/2021
Gia chủ nhà họ Quách ở Thượng Hải, Quách Khải Xuân? Những người quen biết Quách Khải Xuân, giờ phút này gương mặt đều tràn ngập hoảng SỢ.
Ai mà ngờ được, chỉ có bằng ấy chuyện, ngay cả chủ nhà họ Quách cũng đích thân tìm tới Nhìn bộ dạng, chuyện ngày hôm nay, chắc là phải ồn ào hẳn ra rồi.
Quách Khải Xuân đi vào trong phòng, miệng ngậm xì gà, xì soạt hút lấy hai lượt, ánh mắt ngạo nghễ cùng vẻ ngông cuồng.
“Ông chủ.”
Quách Hoài Trung lập tức đi tới bên cạnh Quách Khải Xuân, vẻ mặt cung kính, nhỏ giọng nói vài câu.
Quách Kỳ Phong giống như người sắp chết chìm đột nhiên bắt được cọng cỏ cứu mạng, vội vã chạy tới phía sau ba mình, nói: “Ba, ba cuối cùng cũng đến rồi.”
Quách Khải Xuân gật gù, mang theo tám bảo vệ cá nhân, đứng ở một bên, vô cùng ra vẻ.
Người xung quanh cũng đều vô thức lùi vê sau vài bước.
Quách Khải Xuân đưa mắt nhìn La Túc trước tiên, lại nhìn tới Trần Bình, giả vờ cười giả lả nói: “Cậu Trần, tôi thấy, chuyện này hay là cứ thôi đi, con trai của tôi bây giờ sẽ xin lỗi cậu, được không?”
Ngang ngược! Hung hăng! Trong tình hình đã biết đối phương là La Túc và ngài Trần, Quách Khải Xuân lại còn ngang ngược như vậy.
Chẳng ai ngờ được.
Họ Quách ở Thượng Hải đúng là có chút thực lực và tài lực, cũng là ông hoàng nhỏ ở Thượng Hải.
Thế nhưng, lúc đối mặt với họ La ở Ninh Hải, họ Quách cũng phải nhún nhường.
Huống chi, bên cạnh La Túc còn là ngài Trần thần bí kia! Chỉ bằng sức một người ngài Trần đã diệt luôn họ Hồng! Quách Khải Xuân điên rồi sao?! Lại dám lên mặt nói chuyện với ngài Trần như vậy.
Trần Bình nhíu mày lại, lại nhìn Quách Khải Xuân đang đắc ý ở đối diện, người tầm bốn mươi năm mươi tuổi, vô cùng gan góc.
La Túc ngay lập tức đứng ra, trầm mặt nói: “Ông chủ Quách, chuyện này, họ Quách hòa không nổi đâu, nếu còn muốn làm ăn ở đất Thượng Hải, tôi thấy họ Quách các ông tốt nhất xin lỗi ngài Trần, đến tận khi ngài Trần hài lòng mới thôi, nếu không thì, không cần nói tới ngài Trần, ngay cả La Túc tôi, cũng là người đầu tiên không tha cho họ Quách.”
Tiếng ô vang lên.
La Túc này thế mà đã tạo áp lực với Quách Khải Xuân rồi.
Họ La, bây giờ là dòng họ lớn có hơn trăm tỉ Còn họ Quách? Cũng chỉ có bốn, năm trăm triệu, số lượng chênh lệch gấp đôi.
Quách Khải Xuân dù có ngu đi chăng nữa, cũng không dám nhe răng nanh ra với họ La.
Nhưng mà.
Không ngờ rằng. ——————-
Ai mà ngờ được, chỉ có bằng ấy chuyện, ngay cả chủ nhà họ Quách cũng đích thân tìm tới Nhìn bộ dạng, chuyện ngày hôm nay, chắc là phải ồn ào hẳn ra rồi.
Quách Khải Xuân đi vào trong phòng, miệng ngậm xì gà, xì soạt hút lấy hai lượt, ánh mắt ngạo nghễ cùng vẻ ngông cuồng.
“Ông chủ.”
Quách Hoài Trung lập tức đi tới bên cạnh Quách Khải Xuân, vẻ mặt cung kính, nhỏ giọng nói vài câu.
Quách Kỳ Phong giống như người sắp chết chìm đột nhiên bắt được cọng cỏ cứu mạng, vội vã chạy tới phía sau ba mình, nói: “Ba, ba cuối cùng cũng đến rồi.”
Quách Khải Xuân gật gù, mang theo tám bảo vệ cá nhân, đứng ở một bên, vô cùng ra vẻ.
Người xung quanh cũng đều vô thức lùi vê sau vài bước.
Quách Khải Xuân đưa mắt nhìn La Túc trước tiên, lại nhìn tới Trần Bình, giả vờ cười giả lả nói: “Cậu Trần, tôi thấy, chuyện này hay là cứ thôi đi, con trai của tôi bây giờ sẽ xin lỗi cậu, được không?”
Ngang ngược! Hung hăng! Trong tình hình đã biết đối phương là La Túc và ngài Trần, Quách Khải Xuân lại còn ngang ngược như vậy.
Chẳng ai ngờ được.
Họ Quách ở Thượng Hải đúng là có chút thực lực và tài lực, cũng là ông hoàng nhỏ ở Thượng Hải.
Thế nhưng, lúc đối mặt với họ La ở Ninh Hải, họ Quách cũng phải nhún nhường.
Huống chi, bên cạnh La Túc còn là ngài Trần thần bí kia! Chỉ bằng sức một người ngài Trần đã diệt luôn họ Hồng! Quách Khải Xuân điên rồi sao?! Lại dám lên mặt nói chuyện với ngài Trần như vậy.
Trần Bình nhíu mày lại, lại nhìn Quách Khải Xuân đang đắc ý ở đối diện, người tầm bốn mươi năm mươi tuổi, vô cùng gan góc.
La Túc ngay lập tức đứng ra, trầm mặt nói: “Ông chủ Quách, chuyện này, họ Quách hòa không nổi đâu, nếu còn muốn làm ăn ở đất Thượng Hải, tôi thấy họ Quách các ông tốt nhất xin lỗi ngài Trần, đến tận khi ngài Trần hài lòng mới thôi, nếu không thì, không cần nói tới ngài Trần, ngay cả La Túc tôi, cũng là người đầu tiên không tha cho họ Quách.”
Tiếng ô vang lên.
La Túc này thế mà đã tạo áp lực với Quách Khải Xuân rồi.
Họ La, bây giờ là dòng họ lớn có hơn trăm tỉ Còn họ Quách? Cũng chỉ có bốn, năm trăm triệu, số lượng chênh lệch gấp đôi.
Quách Khải Xuân dù có ngu đi chăng nữa, cũng không dám nhe răng nanh ra với họ La.
Nhưng mà.
Không ngờ rằng. ——————-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.