Chương 1945: Tam đương gia, trương thánh giang
Đại Gia
23/06/2021
Trần Bình nhìn thấy vô số chiến hạm chằng chịt trước mặt, cũng lạnh giọng mà nói: “Hung hăng mà đánh cho tôi, hôm nay phải bắn cho hết mấy ngàn vạn linh thạch này cho tôi, tôi cũng không tin không đi ra được khe sâu Hắc Phong.”
Sau khi tiếng nói của Trần Bình vang lên, toàn bộ chiến hạm Hắc Ưng, và cả năm chiến thuyền ảo ảnh trêи chiến hạm Hắc Ưng đều nổ súng.
Vô số pháo đạn năng lượng đánh vào vô số những chiến hạm chằng chịt kia, ngay lập tức, cả khe sâu Hắc Phong đều xuất hiện tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Hình như toàn bộ khe sâu Hắc Phong đều đang run rẩy, vô số tu giả thiên phú nguyên tố đều hoảng sợ ngóng nhìn tiếng nổ mạnh ở phương xa, cứ như có người đang tấn công khe sâu Hắc Phong vậy.
Mà hạm đội của khe sâu Hắc Phong có bao giờ từng thấy qua lửa đạn mãnh liệt như vậy chứ.
Khe sâu Hắc Phong quanh năm không có chiến sự, bình thường cũng chỉ lái chiến hạm đi dạo nơi nơi, nhiêu nhất là đi săn một ít mãnh thú mà thôi.
Nhưng mà ưu thế của hạm đội Hắc Phong là có nhiêu người, nhiêu tàu, vô số chiến hạm đang ùa lên.
Mà chiến hạm của Trần Bình cũng dựa vào những làn lửa đạn mãnh liệt này mà không ngừng di động hướng vê phía trước.
Chiến đấu kịch liệt cả giờ, toàn bộ khe sâu Hắc Phong đều xuất hiện dao động.
Vô số chiến hạm ngừng lại, hàng loạt tu giả thiên phú nguyên tố muốn nhìn xem chuyện gì đã xảy ra.
“Hình như có người đang tiến công khe sâu Hắc Phong đấy, lửa đạn lại mãnh liệt đến như vậy.
“Vẫn nên cẩn thận một chút, đừng để lan đến gần chúng ta.”
“Nghe nói có một người không để tâm đến giới hạn tốc độ của khe sâu Hắc Phong, nổi lên xung đột với hạm đội Hắc Phong.”
Lời này vừa nói ra, lập tức đã khiến cho vô số người nghị luận.
“Nếu là như vậy, lá gan của người kia cũng quá lớn.”
“Hắc hắc, thật ra tôi cũng muốn kiến thức một chút, cũng không biết mấy năm nay Hắc Phong Đạo buôn bán lời được bao nhiêu linh thạch.”
“Tôi nhớ một trăm năm trước có người xông vào khe sâu Hắc Phong, cuối cùng người nọ bị Hắc Phong Đạo đặt trêи bình nguyên Hắc Phong phơi nắng thành thây khô.”
Nghe đến đó, không ít tu giả thiên phú nguyên tố đều lạnh cả tóc gáy, không khỏi nhìn về phía không trêи của khe sâu Hắc Phong.
Lúc này trêи không khe sâu, bởi vì chiến hạm chiến đấu kịch liệt, dẫn đến vô số Hắc Phong Bạo, mà không ngờ là, chiến hạm đó lại bị cuốn vào bên trong.
Cho nên hiện tại không có chiến hạm phi hành ở tầng cao nhất của khe sâu Hắc Phong, vì không an toàn.
Một giờ sau, Trần Bình ngồi trêи chiến hạm Ngự Phong, nhìn thấy chiến hạm Hắc Ưng lung lay sắp đổ trước mặt cũng cảm thấy vô cùng đau lòng.
“Chủ nhân, linh thạch đã bản hết sạch rồi.”
Sắc mặt của Hạ Hàn Tuyết cũng khó coi ——————-
Sau khi tiếng nói của Trần Bình vang lên, toàn bộ chiến hạm Hắc Ưng, và cả năm chiến thuyền ảo ảnh trêи chiến hạm Hắc Ưng đều nổ súng.
Vô số pháo đạn năng lượng đánh vào vô số những chiến hạm chằng chịt kia, ngay lập tức, cả khe sâu Hắc Phong đều xuất hiện tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Hình như toàn bộ khe sâu Hắc Phong đều đang run rẩy, vô số tu giả thiên phú nguyên tố đều hoảng sợ ngóng nhìn tiếng nổ mạnh ở phương xa, cứ như có người đang tấn công khe sâu Hắc Phong vậy.
Mà hạm đội của khe sâu Hắc Phong có bao giờ từng thấy qua lửa đạn mãnh liệt như vậy chứ.
Khe sâu Hắc Phong quanh năm không có chiến sự, bình thường cũng chỉ lái chiến hạm đi dạo nơi nơi, nhiêu nhất là đi săn một ít mãnh thú mà thôi.
Nhưng mà ưu thế của hạm đội Hắc Phong là có nhiêu người, nhiêu tàu, vô số chiến hạm đang ùa lên.
Mà chiến hạm của Trần Bình cũng dựa vào những làn lửa đạn mãnh liệt này mà không ngừng di động hướng vê phía trước.
Chiến đấu kịch liệt cả giờ, toàn bộ khe sâu Hắc Phong đều xuất hiện dao động.
Vô số chiến hạm ngừng lại, hàng loạt tu giả thiên phú nguyên tố muốn nhìn xem chuyện gì đã xảy ra.
“Hình như có người đang tiến công khe sâu Hắc Phong đấy, lửa đạn lại mãnh liệt đến như vậy.
“Vẫn nên cẩn thận một chút, đừng để lan đến gần chúng ta.”
“Nghe nói có một người không để tâm đến giới hạn tốc độ của khe sâu Hắc Phong, nổi lên xung đột với hạm đội Hắc Phong.”
Lời này vừa nói ra, lập tức đã khiến cho vô số người nghị luận.
“Nếu là như vậy, lá gan của người kia cũng quá lớn.”
“Hắc hắc, thật ra tôi cũng muốn kiến thức một chút, cũng không biết mấy năm nay Hắc Phong Đạo buôn bán lời được bao nhiêu linh thạch.”
“Tôi nhớ một trăm năm trước có người xông vào khe sâu Hắc Phong, cuối cùng người nọ bị Hắc Phong Đạo đặt trêи bình nguyên Hắc Phong phơi nắng thành thây khô.”
Nghe đến đó, không ít tu giả thiên phú nguyên tố đều lạnh cả tóc gáy, không khỏi nhìn về phía không trêи của khe sâu Hắc Phong.
Lúc này trêи không khe sâu, bởi vì chiến hạm chiến đấu kịch liệt, dẫn đến vô số Hắc Phong Bạo, mà không ngờ là, chiến hạm đó lại bị cuốn vào bên trong.
Cho nên hiện tại không có chiến hạm phi hành ở tầng cao nhất của khe sâu Hắc Phong, vì không an toàn.
Một giờ sau, Trần Bình ngồi trêи chiến hạm Ngự Phong, nhìn thấy chiến hạm Hắc Ưng lung lay sắp đổ trước mặt cũng cảm thấy vô cùng đau lòng.
“Chủ nhân, linh thạch đã bản hết sạch rồi.”
Sắc mặt của Hạ Hàn Tuyết cũng khó coi ——————-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.