Chương 2686: Xin giúp đỡ!
Đại Gia
23/06/2021
Chỉ một con yêu thú liền có thể quậy cho toàn bộ thành trì đến mức long trời lở đất như vậy. amin.Com
Đoán chừng chuyện những con yêu thủ kia | biến dị cũng do con yêu thú này thúc đẩy.
| Nghe được những lời này, biểu cảm của Sư Chấn Thiên cũng có chút nghiêm túc, cho tới | bây giờ anh ta chưa bao giờ gặp phải dạng tồn tại lợi hại thế này.
Có dòng mua yêu thú vương, anh ta vẫn là người rất có địa vị.
Cho nên bầy yêu thú kia tuyệt đối không thể này có tâm lý kháng cực với mình, cho dù đánh ai cũng trăm trận trăm thắng.
Thế nhưng thế giới này lại khác, thế giới yêu thú này dường như không hề có bất cứ ý sùng bái nào với anh ta.
Cho nên thân phận của Sư Chấn Thiên ở đây
không có tiếng.
"Đây chính là cửa hàng mà cậu mới mở à? Nhìn rất xa hoa đấy, còn cao cấp hơn thành Nhật Nguyệt."
Sư Chấn Thiên không nhịn được cảm thán một câu.
Nghe đối phương tán dương, Trần Bình không nhịn được lắc đầu bất đắc dĩ, cái tên này tư duy cũng nhảy vọt đấy.
Lúc này Nặc Nhất đã về thế giới thực, nơi này nhìn qua như rắn mất đầu.
Đám Tiểu Bạch cũng đang bận rộn trong thế giới thực của Trần Bình, mặc dù bọn họ rất tò mò về thế giới này, nhưng cũng nhanh chóng dụng nhập vào trong đó.
Com | Cửa hàng của Trần Bình đã đóng cửa mấy ngày, ai cũng muốn anh mở cửa lại tiếp tục kinh doanh.
Lúc Trần Bình mở cửa lớn, phát hiện ở công có rất nhiều người đang xếp hàng.
| Đám người nhìn thấy Trần Bình mở cửa, lập tức kích động, điên cuồng nhào về phía Trần Bình, khẩn cầu đối phương bán hàng.
"Ông chủ, cầu xin anh, cho dù anh không
bán nhẫn thì cũng bán những thứ khác đi."
"Đúng vậy, chúng tôi nguyện ý trả tiền, chỉ cần anh bán là chúng tôi sẽ mua!".
Ai cũng như quỷ khóc sói gào cần xin Trần Bình, mọi người đều hi vọng Trần Bình kinh doanh lại.
Trong mấy ngày này có người lấy những đan dược này đi kiếm không ít tiền lời.
| Mà có người thì cầm những đan dược này đi cứu tế người của thành thị khác.
Nếu như không có những đan dược này trợ giúp, người trong nhà bọn họ cũng sớm chết rồi.
Cho nên hiện tại mọi người đều đã phát hiện ra công dụng của những viên thần dược này, dù là đập nồi bán sắt cũng phải mua những viên thần dược này.
| Những vũ khí bình thường họ dùng để công kích yêu thú thì không có vấn đề gì.
Chỉ là hiện tại đám quái thú đã hoàn toàn biến dị, khi họ dùng chúng để tấn công đám yêu thú đó, dường như chẳng có tác dụng gì.
Thậm chí có cảm giác như đang gãi ngứa cho đám yêu thú, nó sẽ chỉ làm cho đối phương thêm phấn khích.
Vì vậy, họ đã dần nhận ra sức mạnh của vũ khí mà Trần Bình bán ra.
Những con yêu thú này bị vũ khí chém nhẹ một cái thôi, chúng sẽ bị thương nặng ngay lập tức.
Uy lực của nó quá mạnh mẽ.
Khi bọn họ ý thức được chỗ lợi hại cũng những thứ này, muốn mua thì phát hiện Trần Bình không mở cửa.
Vì vậy, tất cả mọi người chỉ có thể tiếp tục chờ ở chỗ này lễ, hy vọng Trần Bình có thể tiếp tục mở cửa bán những thứ này cho bọn họ.
Không ngờ, đợi nhiều ngày như vậy, Trần Bình vẫn không có mở cửa. - Hôm nay, khi bọn họ tâm ý đã nguội lạnh, chuẩn bị rời đi, Trần Bình cuối cùng cũng mở cửa lón.
| Có điều bọn họ phát hiện, trên kệ không có | bán gì.
| Điều này chứng minh Trần Bình không có ý định bán đồ?
Chẳng lẽ đồ trong kho của anh đã tiêu thụ hết rồi? | "Ông chủ, chẳng lẽ toàn bộ kho hàng của
Đoán chừng chuyện những con yêu thủ kia | biến dị cũng do con yêu thú này thúc đẩy.
| Nghe được những lời này, biểu cảm của Sư Chấn Thiên cũng có chút nghiêm túc, cho tới | bây giờ anh ta chưa bao giờ gặp phải dạng tồn tại lợi hại thế này.
Có dòng mua yêu thú vương, anh ta vẫn là người rất có địa vị.
Cho nên bầy yêu thú kia tuyệt đối không thể này có tâm lý kháng cực với mình, cho dù đánh ai cũng trăm trận trăm thắng.
Thế nhưng thế giới này lại khác, thế giới yêu thú này dường như không hề có bất cứ ý sùng bái nào với anh ta.
Cho nên thân phận của Sư Chấn Thiên ở đây
không có tiếng.
"Đây chính là cửa hàng mà cậu mới mở à? Nhìn rất xa hoa đấy, còn cao cấp hơn thành Nhật Nguyệt."
Sư Chấn Thiên không nhịn được cảm thán một câu.
Nghe đối phương tán dương, Trần Bình không nhịn được lắc đầu bất đắc dĩ, cái tên này tư duy cũng nhảy vọt đấy.
Lúc này Nặc Nhất đã về thế giới thực, nơi này nhìn qua như rắn mất đầu.
Đám Tiểu Bạch cũng đang bận rộn trong thế giới thực của Trần Bình, mặc dù bọn họ rất tò mò về thế giới này, nhưng cũng nhanh chóng dụng nhập vào trong đó.
Com | Cửa hàng của Trần Bình đã đóng cửa mấy ngày, ai cũng muốn anh mở cửa lại tiếp tục kinh doanh.
Lúc Trần Bình mở cửa lớn, phát hiện ở công có rất nhiều người đang xếp hàng.
| Đám người nhìn thấy Trần Bình mở cửa, lập tức kích động, điên cuồng nhào về phía Trần Bình, khẩn cầu đối phương bán hàng.
"Ông chủ, cầu xin anh, cho dù anh không
bán nhẫn thì cũng bán những thứ khác đi."
"Đúng vậy, chúng tôi nguyện ý trả tiền, chỉ cần anh bán là chúng tôi sẽ mua!".
Ai cũng như quỷ khóc sói gào cần xin Trần Bình, mọi người đều hi vọng Trần Bình kinh doanh lại.
Trong mấy ngày này có người lấy những đan dược này đi kiếm không ít tiền lời.
| Mà có người thì cầm những đan dược này đi cứu tế người của thành thị khác.
Nếu như không có những đan dược này trợ giúp, người trong nhà bọn họ cũng sớm chết rồi.
Cho nên hiện tại mọi người đều đã phát hiện ra công dụng của những viên thần dược này, dù là đập nồi bán sắt cũng phải mua những viên thần dược này.
| Những vũ khí bình thường họ dùng để công kích yêu thú thì không có vấn đề gì.
Chỉ là hiện tại đám quái thú đã hoàn toàn biến dị, khi họ dùng chúng để tấn công đám yêu thú đó, dường như chẳng có tác dụng gì.
Thậm chí có cảm giác như đang gãi ngứa cho đám yêu thú, nó sẽ chỉ làm cho đối phương thêm phấn khích.
Vì vậy, họ đã dần nhận ra sức mạnh của vũ khí mà Trần Bình bán ra.
Những con yêu thú này bị vũ khí chém nhẹ một cái thôi, chúng sẽ bị thương nặng ngay lập tức.
Uy lực của nó quá mạnh mẽ.
Khi bọn họ ý thức được chỗ lợi hại cũng những thứ này, muốn mua thì phát hiện Trần Bình không mở cửa.
Vì vậy, tất cả mọi người chỉ có thể tiếp tục chờ ở chỗ này lễ, hy vọng Trần Bình có thể tiếp tục mở cửa bán những thứ này cho bọn họ.
Không ngờ, đợi nhiều ngày như vậy, Trần Bình vẫn không có mở cửa. - Hôm nay, khi bọn họ tâm ý đã nguội lạnh, chuẩn bị rời đi, Trần Bình cuối cùng cũng mở cửa lón.
| Có điều bọn họ phát hiện, trên kệ không có | bán gì.
| Điều này chứng minh Trần Bình không có ý định bán đồ?
Chẳng lẽ đồ trong kho của anh đã tiêu thụ hết rồi? | "Ông chủ, chẳng lẽ toàn bộ kho hàng của
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.