Chương 422: Anh là ánh sáng ấm áp (15)
Rose Novel
25/09/2017
Cố Tử Thần không hề cảm thấy ông ta đáng thương, ông ta có thể làm ra những chuyện này, thì không đáng đồng tình.
Ông Cố che mặt, nước mắt hai hàng.
Tâm tư lại nghĩ đến mười hai năm trước.
Hồi đó, Tô Dĩ An và Cố Ngôn Chuẩn quan hệ cực tốt, hai người thường xuyên thân thiết gọi nhau là anh em, ông Cố cũng giúp đỡ không ít trước khi Tô Dĩ An lập nghiệp.
Tô Dĩ An không thích kiểu giao tiếp xã giao rượu chè xanh đèn đỏ rượu, ngược lại rất thích đến chỗ ông Cố uống trà, chơi cờ, là một người đàn ông nho nhã lịch sự, lúc nào cũng được sự chào đón của nhà họ Cố.
Là từ khi nào bắt đầu biến chất chứ?
(/)
Tô Dĩ An dần lộ tài hoa thương nghiệp ra, kinh doanh càng làm càng lớn, cho đến khi cạnh tranh giành một dự án nước ngoài cùng với nhà họ Cố, dựa vào ưu thế khả năng thắng Cố thị rất cao.
Lúc đó ông Cố hiểu ra, nếu như để cho Tô Dĩ An tự do phát triển, sẽ có một ngày vượt qua Cố Thị.
Ông Cố một tay gây dựng thương nghiệp thiên hạ, dựa vào cái gì mà phải nhường cho người khác chứ?
Người có thể ở thế giới thương gia đi đến được vị trí này như ông, làm gì có ai mà đàng hoàng chân chính chứ, chèn ép đối thủ, gạt bỏ đồng môn, thậm chí có lúc, sẽ vì lợi ích mà không quản mạng người.
Tô Niên Niên chính là như thế trở thành vật trở ngại trên con đường thương nghiệp của Cố Dung ông ta.
Ông ta sắp xếp tầng lớp, thông qua các loại thủ đoạn, mua chuộc Tả Thiên Sơn.
Tả Thiên Sơn cũng là một người chỉ vì tiền, không chút do dự, lên kế hoạch cùng nhau đâm chết Tô Dĩ An.
Vợ của Giang Triết lúc đó lâm trọng bệnh, vì để vợ có thể tiếp tục sống, Giang Triết không chùn bước mà đi vào con đường không có lối về. Sau khi xong việc, ông Cố cho ông ta một cọc tiền lớn, bảo ông ta trốn chạy khỏi quê hương.Nhưng đến cuối cùng, công ta vẫn quay về Dụ Thành, ở gaàn nơi mà con trai ông ta đi làm, chỉ vì có thể nhìn thấy anh từ phía xa.
Dù là cuối cùng ông ta tự thú, cũng không dám để lộ chân tướng năm đó. Tại vì ông ta biết, nếu như ông ta nói ra, Giang Mộ sẽ gặp nguy hiểm.
Khi Cố Tử Thần tìm được Giang Triết, ông ta vẫn ngậm mồm không nói, cho đến sau khi Cố Tử Thần nói thuyết phục Giang Mộ, Giang Triết mới ở trong tù viết lời khai.
Chân tướng rõ ràng.
“ Ông là ông nội của cháu, cháu sẽ không đưa ông vào tù, nhưng cháu hy vọng ông hiểu, con đường sai lầm thì vẫn là sai lầm, cách con đường chân chính một bước, nhưng chỉ cần đã đi là sẽ không quay trở lại được.” Cố Tử Thần nhìn ông Cố nội, “ Cháu biết còn rất nhiều, kể cả việc Niên Niên hồi đó bị bắt cóc, không phải đều do ông làm mà ra sao? sau này Niên Niên có xảy ra chuyện gì, cháu không dám bảo đảm mình sẽ làm ra chuyện gì?”
Ông Cố nội im lặng nghe, biết Cố Tử Thần là đang uy hiếp ông.
Ông đột nhiên cười đau khổ, run rẩy chỉ Cố Tử Thần, “ Mày và đứa con gái đó chia tay rồi, mày nói muốn tiếp quản công ty, mày nói muốn đính hôn với nhà họ Doãn....tất cả điều này đều là mày tính toán cả rồi phải không! Chỉ vì một đứa con gái......ha ha........”
Chỉ vì một người con gái, anh chọn con đường khó đi nhất.
Cuối cùng, anh đứng ở vị trí mà vô số người đều thấy khó tin.
Chỉ vì Tô Niên Niên.
“ Không sai, cháu chính là vì cô ấy.” Cố Tử Thần bình thản nói hết, ông Cố cười khẩy nói: “ Quả nhiên là cháu trai của ta, nhưng ta cảm thấy con bé sẽ thích cháu trai của kẻ giết bố mình sao?”
Cố Tử Thần cười cười, “ Biết rồi thì sao chứ, cháu sẽ dành tất cả bù đắp cho cô ấy.”
Tô Niên Niên tức giận một ngày, anh sẽ đi dỗ dành cô một ngày, một năm tức giận, sẽ dỗ dành một năm, sẽ có một ngày tha thứ cho anh.
“ Cháu cảm thấy nhà họ Tả sẽ để yên như thế sao?” Một câu nói của ông cố khiến Cố Tử Thần sững sờ.
Ông Cố che mặt, nước mắt hai hàng.
Tâm tư lại nghĩ đến mười hai năm trước.
Hồi đó, Tô Dĩ An và Cố Ngôn Chuẩn quan hệ cực tốt, hai người thường xuyên thân thiết gọi nhau là anh em, ông Cố cũng giúp đỡ không ít trước khi Tô Dĩ An lập nghiệp.
Tô Dĩ An không thích kiểu giao tiếp xã giao rượu chè xanh đèn đỏ rượu, ngược lại rất thích đến chỗ ông Cố uống trà, chơi cờ, là một người đàn ông nho nhã lịch sự, lúc nào cũng được sự chào đón của nhà họ Cố.
Là từ khi nào bắt đầu biến chất chứ?
(/)
Tô Dĩ An dần lộ tài hoa thương nghiệp ra, kinh doanh càng làm càng lớn, cho đến khi cạnh tranh giành một dự án nước ngoài cùng với nhà họ Cố, dựa vào ưu thế khả năng thắng Cố thị rất cao.
Lúc đó ông Cố hiểu ra, nếu như để cho Tô Dĩ An tự do phát triển, sẽ có một ngày vượt qua Cố Thị.
Ông Cố một tay gây dựng thương nghiệp thiên hạ, dựa vào cái gì mà phải nhường cho người khác chứ?
Người có thể ở thế giới thương gia đi đến được vị trí này như ông, làm gì có ai mà đàng hoàng chân chính chứ, chèn ép đối thủ, gạt bỏ đồng môn, thậm chí có lúc, sẽ vì lợi ích mà không quản mạng người.
Tô Niên Niên chính là như thế trở thành vật trở ngại trên con đường thương nghiệp của Cố Dung ông ta.
Ông ta sắp xếp tầng lớp, thông qua các loại thủ đoạn, mua chuộc Tả Thiên Sơn.
Tả Thiên Sơn cũng là một người chỉ vì tiền, không chút do dự, lên kế hoạch cùng nhau đâm chết Tô Dĩ An.
Vợ của Giang Triết lúc đó lâm trọng bệnh, vì để vợ có thể tiếp tục sống, Giang Triết không chùn bước mà đi vào con đường không có lối về. Sau khi xong việc, ông Cố cho ông ta một cọc tiền lớn, bảo ông ta trốn chạy khỏi quê hương.Nhưng đến cuối cùng, công ta vẫn quay về Dụ Thành, ở gaàn nơi mà con trai ông ta đi làm, chỉ vì có thể nhìn thấy anh từ phía xa.
Dù là cuối cùng ông ta tự thú, cũng không dám để lộ chân tướng năm đó. Tại vì ông ta biết, nếu như ông ta nói ra, Giang Mộ sẽ gặp nguy hiểm.
Khi Cố Tử Thần tìm được Giang Triết, ông ta vẫn ngậm mồm không nói, cho đến sau khi Cố Tử Thần nói thuyết phục Giang Mộ, Giang Triết mới ở trong tù viết lời khai.
Chân tướng rõ ràng.
“ Ông là ông nội của cháu, cháu sẽ không đưa ông vào tù, nhưng cháu hy vọng ông hiểu, con đường sai lầm thì vẫn là sai lầm, cách con đường chân chính một bước, nhưng chỉ cần đã đi là sẽ không quay trở lại được.” Cố Tử Thần nhìn ông Cố nội, “ Cháu biết còn rất nhiều, kể cả việc Niên Niên hồi đó bị bắt cóc, không phải đều do ông làm mà ra sao? sau này Niên Niên có xảy ra chuyện gì, cháu không dám bảo đảm mình sẽ làm ra chuyện gì?”
Ông Cố nội im lặng nghe, biết Cố Tử Thần là đang uy hiếp ông.
Ông đột nhiên cười đau khổ, run rẩy chỉ Cố Tử Thần, “ Mày và đứa con gái đó chia tay rồi, mày nói muốn tiếp quản công ty, mày nói muốn đính hôn với nhà họ Doãn....tất cả điều này đều là mày tính toán cả rồi phải không! Chỉ vì một đứa con gái......ha ha........”
Chỉ vì một người con gái, anh chọn con đường khó đi nhất.
Cuối cùng, anh đứng ở vị trí mà vô số người đều thấy khó tin.
Chỉ vì Tô Niên Niên.
“ Không sai, cháu chính là vì cô ấy.” Cố Tử Thần bình thản nói hết, ông Cố cười khẩy nói: “ Quả nhiên là cháu trai của ta, nhưng ta cảm thấy con bé sẽ thích cháu trai của kẻ giết bố mình sao?”
Cố Tử Thần cười cười, “ Biết rồi thì sao chứ, cháu sẽ dành tất cả bù đắp cho cô ấy.”
Tô Niên Niên tức giận một ngày, anh sẽ đi dỗ dành cô một ngày, một năm tức giận, sẽ dỗ dành một năm, sẽ có một ngày tha thứ cho anh.
“ Cháu cảm thấy nhà họ Tả sẽ để yên như thế sao?” Một câu nói của ông cố khiến Cố Tử Thần sững sờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.