Chương 190: Cả thế giới đều biết tôi thích anh (2)
Rose Novel
22/08/2017
Sở Tố Tâm chớp chớp mắt: “ Đúng thế, Tử Thần, hay là cháu cùng nó đi bộ đi. Niên Niên nhà cô cái gì cũng tốt, mỗi tội lười quá, cháu chơi với nó nhiều để nó học hỏi cháu.”
Hu hu hu học cái gì chứ? Anh ta da trắng mắt to đẹp trai chân dài lại còn học giỏi, con gái mẹ làm sao có thể so với người ta được chứ? Tô Niên Niên thầm lẩm bẩm trong lòng, Cố Tử Thần như biết nghe lời đặt bát đũa xuống, cười lễ phép nói: “ Vâng ạ, cháu đi cùng cô ấy.”
Tô Niên Niên há hốc mồm, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Cố Tử Thần lôi ra ngoài.
Đây là muốn triệt đường sống của cô cho nên mới nói chạy không thoát được vận mệnh bị sỉ nhục bị chán ghét sao?
Đi ra cửa, gió buổi tối trong lành thổi vào, khiến người ta vui vẻ thoải mái.
Phong cảnh thu biệt thự rất đẹp, yên tĩnh, an lành, ánh đèn hắt xuống, thậm chí còn có thể nhìn thấy ánh sao sáng lạn trên bầu trời rộng lớn.
Hai người bước đi chầm chậm, Tô Niên Niên chẳng có hứng thú mà thưởng thức cảnh sắc, chỉ cúi đầu đi sau lưng Cố Tử Thần.
Cố Tử Thần cau mày nhìn cô, dừng bước chân lại.
Tô Niên Niên hoàn toàn không để ý, ngay lập tức va vào lòng cậu.
“ Ui......đau quá......” Tô Niên Niên ôm đầu ngẩng lên, dùng ánh mắt oan ức nhìn Cố Tử Thần.
“ Lợn thần tài, vốn dĩ cô cũng là người biết nói chuyện, tại sao hôm nay im lặng thế, không giống như bình thường.” Giọng nói Cố Tử Thần mang theo phần châm chích.
Lời nói này lọt vào tai Tô Niên Niên lại giống như gây ra tổn thương cho cô vậy, cô cúi đầu xuống, nghĩ mình trong mắt Cố Tử Thần chắc chắn là vừa ồn ào vừa phiền phức, vậy mà anh ta còn chịu đựng mình lâu như thế.
“ Cố Tử Thần, thật sự cảm ơn anh đã dạy tôi học, uhm, đặc biệt cảm ơn......” Nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn nên nói lời cảm ơn với Cố Tử Thần, sau đó hít một hơi thật sâu, giống như hạ quyết tâm chuyện gì to tát vậy, “ Sau nàu tôi không sang nhà anh học nữa, mấy ngày này làm phiền anh rồi, sau này tôi sẽ không phiền đến anh nữa.”
Cố Tử Thần cau mày lại, cậu đã từng nói mình ghét cô sao? Tô Niên Niên lại trúng phải gió gì vậy?
“ Tô Niên Niên, thành công đạt được mục đích rồi là muốn qua cầu rút ván à? lần này có thể thi tốt, lần sau cô cho rằng còn có thể giống lần này được sao?” Giọng nói cậu lạnh lùng hơn chút, khiến Tô Niên Niên nghe mà run rẩy cả người.
Cô buồn bực vuốt vuốt tóc, “ Thi không tốt thì thi không tốt, dù sao tôi có thi đội sổ thứ nhất thì mẹ tôi cũng sẽ không mắng tôi. Cố Tử Thần, việc của tôi không cần anh bận tâm đâu.”
Cố Tử Thần nhìn chằm chằm Tô Niên Niên, hồi lâu, cậu với khuôn mặt châm biếm nói cô: “ Được, thế thì ít nhất cho tôi một lí do chứ? Sao thế, sợ bạn trai cô ghen à?”
Nhớ lại cảnh cô và Đường Dư thân thiết, trong mắt Cố Tử Thần có gì đó lạnh sắc lướt qua.
Tô Niên Niên chỉ cảm thấy ấm ức đến cực điểm, cái cảm giác thích mà không thể nói ra, cảm giác suy đi tính lại khiến bản thân hèn nhát đến cực điểm, cảm giác sợ bị người mình thích ghét, còn cả khoảng cách mà cô cho rằng giữa mình và Cố Tử Thần khó có thể kéo lại gần, các lại tâm trạng dồn nén lên đầu cô.
Nhất thời, cô quên hết tất cả cái gọi là chiến lược theo đuổi tình yêu, cái gọi là không thể bày tỏ, mà là đỏ bừng mặt, từng câu từng chữ nói: “ Cố Tử Thần, tôi không có bạn trai, từ nhỏ đến lớn tôi cũng chưa từng yêu ai, từ trước đến nay chưa từng rung động với bất cứ ai. Nhưng tôi thích anh, cả thế giới đều biết tôi thích anh, chỉ có anh không biết. Có lẽ những lời này đối với anh mà nói chẳng có nghĩa gì, có lẽ sẽ tạo cho anh khó xử, nhưng anh nghe cho rõ, người tôi thích, trước sau đều là anh!”
Hu hu hu học cái gì chứ? Anh ta da trắng mắt to đẹp trai chân dài lại còn học giỏi, con gái mẹ làm sao có thể so với người ta được chứ? Tô Niên Niên thầm lẩm bẩm trong lòng, Cố Tử Thần như biết nghe lời đặt bát đũa xuống, cười lễ phép nói: “ Vâng ạ, cháu đi cùng cô ấy.”
Tô Niên Niên há hốc mồm, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Cố Tử Thần lôi ra ngoài.
Đây là muốn triệt đường sống của cô cho nên mới nói chạy không thoát được vận mệnh bị sỉ nhục bị chán ghét sao?
Đi ra cửa, gió buổi tối trong lành thổi vào, khiến người ta vui vẻ thoải mái.
Phong cảnh thu biệt thự rất đẹp, yên tĩnh, an lành, ánh đèn hắt xuống, thậm chí còn có thể nhìn thấy ánh sao sáng lạn trên bầu trời rộng lớn.
Hai người bước đi chầm chậm, Tô Niên Niên chẳng có hứng thú mà thưởng thức cảnh sắc, chỉ cúi đầu đi sau lưng Cố Tử Thần.
Cố Tử Thần cau mày nhìn cô, dừng bước chân lại.
Tô Niên Niên hoàn toàn không để ý, ngay lập tức va vào lòng cậu.
“ Ui......đau quá......” Tô Niên Niên ôm đầu ngẩng lên, dùng ánh mắt oan ức nhìn Cố Tử Thần.
“ Lợn thần tài, vốn dĩ cô cũng là người biết nói chuyện, tại sao hôm nay im lặng thế, không giống như bình thường.” Giọng nói Cố Tử Thần mang theo phần châm chích.
Lời nói này lọt vào tai Tô Niên Niên lại giống như gây ra tổn thương cho cô vậy, cô cúi đầu xuống, nghĩ mình trong mắt Cố Tử Thần chắc chắn là vừa ồn ào vừa phiền phức, vậy mà anh ta còn chịu đựng mình lâu như thế.
“ Cố Tử Thần, thật sự cảm ơn anh đã dạy tôi học, uhm, đặc biệt cảm ơn......” Nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn nên nói lời cảm ơn với Cố Tử Thần, sau đó hít một hơi thật sâu, giống như hạ quyết tâm chuyện gì to tát vậy, “ Sau nàu tôi không sang nhà anh học nữa, mấy ngày này làm phiền anh rồi, sau này tôi sẽ không phiền đến anh nữa.”
Cố Tử Thần cau mày lại, cậu đã từng nói mình ghét cô sao? Tô Niên Niên lại trúng phải gió gì vậy?
“ Tô Niên Niên, thành công đạt được mục đích rồi là muốn qua cầu rút ván à? lần này có thể thi tốt, lần sau cô cho rằng còn có thể giống lần này được sao?” Giọng nói cậu lạnh lùng hơn chút, khiến Tô Niên Niên nghe mà run rẩy cả người.
Cô buồn bực vuốt vuốt tóc, “ Thi không tốt thì thi không tốt, dù sao tôi có thi đội sổ thứ nhất thì mẹ tôi cũng sẽ không mắng tôi. Cố Tử Thần, việc của tôi không cần anh bận tâm đâu.”
Cố Tử Thần nhìn chằm chằm Tô Niên Niên, hồi lâu, cậu với khuôn mặt châm biếm nói cô: “ Được, thế thì ít nhất cho tôi một lí do chứ? Sao thế, sợ bạn trai cô ghen à?”
Nhớ lại cảnh cô và Đường Dư thân thiết, trong mắt Cố Tử Thần có gì đó lạnh sắc lướt qua.
Tô Niên Niên chỉ cảm thấy ấm ức đến cực điểm, cái cảm giác thích mà không thể nói ra, cảm giác suy đi tính lại khiến bản thân hèn nhát đến cực điểm, cảm giác sợ bị người mình thích ghét, còn cả khoảng cách mà cô cho rằng giữa mình và Cố Tử Thần khó có thể kéo lại gần, các lại tâm trạng dồn nén lên đầu cô.
Nhất thời, cô quên hết tất cả cái gọi là chiến lược theo đuổi tình yêu, cái gọi là không thể bày tỏ, mà là đỏ bừng mặt, từng câu từng chữ nói: “ Cố Tử Thần, tôi không có bạn trai, từ nhỏ đến lớn tôi cũng chưa từng yêu ai, từ trước đến nay chưa từng rung động với bất cứ ai. Nhưng tôi thích anh, cả thế giới đều biết tôi thích anh, chỉ có anh không biết. Có lẽ những lời này đối với anh mà nói chẳng có nghĩa gì, có lẽ sẽ tạo cho anh khó xử, nhưng anh nghe cho rõ, người tôi thích, trước sau đều là anh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.