Chương 277: Dẫn lợn thần tài về nhà (3)
Rose Novel
01/09/2017
Trong phòng khách đã chuẩn bị xong tiệc rượu, các loại sơn hào hải vị, món trung tây đều có.
Tô Niên Niên lúc này chẳng có tâm trạng ăn uống gì, nơm nớp lo sợ chào hỏi ông Cố và Cố Ngôn Chuẩn, ngồi ở vị trí gần cuối, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của mình.
Nhưng Cố Lí vẫn không chịu để yên cho cô, cứ đặt mông xuống là ngồi bên cạnh cô không chịu đi, bộ dạng đó nào giống nam thần quốc dân, rõ ràng chính là lưu manh mà!
Anh ta mỉm cười với Tô Niên Niên: “ Niên Niên, cô thích ăn gì? Có thích ăn món gì tôi có thể dặn dò nhà bếp làm cho cô.”
Tô Niên Niên cười mà như không cười: “ Không cần phiền phức, tôi không kén đồ.”
Dù cho kén đồ cũng không ăn thức ăn anh ta gọi! Tô Niên Niên trong lòng nắm chặt nắm đấm, sống chết cũng phải chiến đấu với Cố Lí đến cùng.
Cố Tử Thần cau mày, ngồi bên phải Tô Niên Niên.
Trên bàn ăn im lặng căng thẳng.
Cả nhà họ Cố đều đến đông đủ, vợ chồng Cố Ngôn Chuẩn, ông Cố, còn cả mẹ của Cố Lí, hai em họ trong nhà của Cố Ngôn Chuẩn, nhìn đúng là có mùi vị gia đình.
Tô Niên Niên hiểu ra, gia đình quý tộc tụ họp thì không khác gì Hồng Môn Yến, quả nhiên không sai, cô vừa ăn được hai miếng cơm, đã bị mẹ của Cố Lí là An Như Tẩm nói cho một câu khiến cô phát nghẹn, “ Niên Niên à, làm bạn gái của Tử Thần đừng có áp lực quá, thằng bé này mặc dù tính cách lạnh lùng chút, nhưng cô thấy là người biết suy nghĩ, nhất định sẽ tốt với cháu.”
“ Dạ.....cảm ơn cô ạ.” Tô Niên Niên cố gắng nở nụ cười, không ngờ An Như Tẩm lại tiếp tục nói: “ chỉ là con dâu nhà họ Cố không dễ dàng bước chân vào như thế đâu, Tử Thần đồng ý đưa cháu về, nói rõ trong lòng có cháu, trưởng bối như các cô cũng không muốn can thiệp vào tình cảm bọn trẻ các cháu. Chỉ là, sau này cháu vẫn cần tự tôn tự trọng tự ái, dù cho không phải vì nhà họ Tô cháu, cũng phải vì thể diện nhà họ Cố mà cân nhắc.”
(/)
Quả nhiên là mẹ của Cố Lí.......cách nói chuyện khiến người khác ghét này đúng là người một nhà mà!
Tô Niên Niên còn chưa kịp nói, Cố Tử Thần đã nheo mày, lạnh lùng liếc nhìn An Như Tẩm.
An Như Tẩm bị ánh mắt đó của cậu khiến cho lưng nóng ran, không dám nói nhiều nữa.
“ Ôi, trẻ con lớn rồi thì không dễ quản, mấy đứa trẻ các con còn trẻ mà đã yêu đương, thật là khiến người làm cha mẹ như chúng tôi phải bận tâm.” Còn chưa đợi An Như Tẩm yên tĩnh lại, Diệp Tư Vân lại bắt đầu lên tiếng than thở.
“ Đúng thế mà, may là A Lí khiến tôi không phải bận tâm.” An Như Tẩm cười với vẻ mặt người mẹ hiền đức.
Tô Niên Niên đương nhiên chẳng còn muốn ăn nữa, rốt cuộc tụ họp vẫn thành đại hội phê bình, hóa ra toàn bộ đều đổ lên đầu cô và Cố Tử Thần.
Cố Tử Thần điềm nhiên nói: “ Không cần bận tâm, việc của tôi và Niên Niên, chúng tôi tự biết chừng mực.”
Biểu cảm của Diệp Tư Vân và An Như Tẩm giống như ăn phải rắn vậy, Cố Tử Thần bảo vệ Tô Niên Niên, trên thực tế đang đánh vào mặt hai người họ.
“ Được rồi, đều là người một nhà, có việc gì ăn cơm xong hãy nói!” Cố Ngôn Chuẩn quả thật nhìn không đành, kết thúc trận đấu mồm tẻ nhạt đó.
Ông Cố cười ha ha, tất cả chuyện đó đều thu vào tầm mắt.
Cả bữa cơm, Tô Niên Niên ăn vị nhạt như nước ốc.
Cố Tử Thần nhìn cô ăn ít, lại múc cho cô bát canh đặt trước mặt cô, “ Cẩn thận nóng.”
Tô Niên Niên bí bức không vui “ vâng” một tiếng, cầm thìa múc canh, khi cô ngẩng đầu lên, phát hiện ánh mắt của mọi người trên bàn ăn đều chằm chằm nhìn mình.
Trong lòng những người đó như chấn động, Cố Tử Thần lại hạ thấp mình mà múc canh cho cô sao?
Xem ra Tô Niên Niên trong lòng cậu quả nhiên không tầm thường.
Tô Niên Niên lúc này chẳng có tâm trạng ăn uống gì, nơm nớp lo sợ chào hỏi ông Cố và Cố Ngôn Chuẩn, ngồi ở vị trí gần cuối, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của mình.
Nhưng Cố Lí vẫn không chịu để yên cho cô, cứ đặt mông xuống là ngồi bên cạnh cô không chịu đi, bộ dạng đó nào giống nam thần quốc dân, rõ ràng chính là lưu manh mà!
Anh ta mỉm cười với Tô Niên Niên: “ Niên Niên, cô thích ăn gì? Có thích ăn món gì tôi có thể dặn dò nhà bếp làm cho cô.”
Tô Niên Niên cười mà như không cười: “ Không cần phiền phức, tôi không kén đồ.”
Dù cho kén đồ cũng không ăn thức ăn anh ta gọi! Tô Niên Niên trong lòng nắm chặt nắm đấm, sống chết cũng phải chiến đấu với Cố Lí đến cùng.
Cố Tử Thần cau mày, ngồi bên phải Tô Niên Niên.
Trên bàn ăn im lặng căng thẳng.
Cả nhà họ Cố đều đến đông đủ, vợ chồng Cố Ngôn Chuẩn, ông Cố, còn cả mẹ của Cố Lí, hai em họ trong nhà của Cố Ngôn Chuẩn, nhìn đúng là có mùi vị gia đình.
Tô Niên Niên hiểu ra, gia đình quý tộc tụ họp thì không khác gì Hồng Môn Yến, quả nhiên không sai, cô vừa ăn được hai miếng cơm, đã bị mẹ của Cố Lí là An Như Tẩm nói cho một câu khiến cô phát nghẹn, “ Niên Niên à, làm bạn gái của Tử Thần đừng có áp lực quá, thằng bé này mặc dù tính cách lạnh lùng chút, nhưng cô thấy là người biết suy nghĩ, nhất định sẽ tốt với cháu.”
“ Dạ.....cảm ơn cô ạ.” Tô Niên Niên cố gắng nở nụ cười, không ngờ An Như Tẩm lại tiếp tục nói: “ chỉ là con dâu nhà họ Cố không dễ dàng bước chân vào như thế đâu, Tử Thần đồng ý đưa cháu về, nói rõ trong lòng có cháu, trưởng bối như các cô cũng không muốn can thiệp vào tình cảm bọn trẻ các cháu. Chỉ là, sau này cháu vẫn cần tự tôn tự trọng tự ái, dù cho không phải vì nhà họ Tô cháu, cũng phải vì thể diện nhà họ Cố mà cân nhắc.”
(/)
Quả nhiên là mẹ của Cố Lí.......cách nói chuyện khiến người khác ghét này đúng là người một nhà mà!
Tô Niên Niên còn chưa kịp nói, Cố Tử Thần đã nheo mày, lạnh lùng liếc nhìn An Như Tẩm.
An Như Tẩm bị ánh mắt đó của cậu khiến cho lưng nóng ran, không dám nói nhiều nữa.
“ Ôi, trẻ con lớn rồi thì không dễ quản, mấy đứa trẻ các con còn trẻ mà đã yêu đương, thật là khiến người làm cha mẹ như chúng tôi phải bận tâm.” Còn chưa đợi An Như Tẩm yên tĩnh lại, Diệp Tư Vân lại bắt đầu lên tiếng than thở.
“ Đúng thế mà, may là A Lí khiến tôi không phải bận tâm.” An Như Tẩm cười với vẻ mặt người mẹ hiền đức.
Tô Niên Niên đương nhiên chẳng còn muốn ăn nữa, rốt cuộc tụ họp vẫn thành đại hội phê bình, hóa ra toàn bộ đều đổ lên đầu cô và Cố Tử Thần.
Cố Tử Thần điềm nhiên nói: “ Không cần bận tâm, việc của tôi và Niên Niên, chúng tôi tự biết chừng mực.”
Biểu cảm của Diệp Tư Vân và An Như Tẩm giống như ăn phải rắn vậy, Cố Tử Thần bảo vệ Tô Niên Niên, trên thực tế đang đánh vào mặt hai người họ.
“ Được rồi, đều là người một nhà, có việc gì ăn cơm xong hãy nói!” Cố Ngôn Chuẩn quả thật nhìn không đành, kết thúc trận đấu mồm tẻ nhạt đó.
Ông Cố cười ha ha, tất cả chuyện đó đều thu vào tầm mắt.
Cả bữa cơm, Tô Niên Niên ăn vị nhạt như nước ốc.
Cố Tử Thần nhìn cô ăn ít, lại múc cho cô bát canh đặt trước mặt cô, “ Cẩn thận nóng.”
Tô Niên Niên bí bức không vui “ vâng” một tiếng, cầm thìa múc canh, khi cô ngẩng đầu lên, phát hiện ánh mắt của mọi người trên bàn ăn đều chằm chằm nhìn mình.
Trong lòng những người đó như chấn động, Cố Tử Thần lại hạ thấp mình mà múc canh cho cô sao?
Xem ra Tô Niên Niên trong lòng cậu quả nhiên không tầm thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.