Chương 336: Đây là bạn gái của cháu (5)
Rose Novel
09/09/2017
Lời vừa nói ra, cả sảnh lớn lập tức như vỡ òa!
Nên biết Cố Lí bây giờ đang hot, vé vào cửa nghìn tệ còn khó mua, muốn nghe anh ta hát trên sân khấu quả thật không phải chuyện đùa!
Không ngờ anh ta lại vì sinh nhật của Doãn Sơ Hạ mà hát! Không thể không nói rất nể mặt nhà họ Doãn!
Nụ cười trên mặt Doãn Sơ Hạ sắp sáng lạn thành hoa mặt trời rồi, học sinh lớp F ai nấy đều ngưỡng mộ, mắt chăm chăm nhìn Cố Lí biểu diễn.
Cố Lí đưa tay ra hiệu, đội hình của ban nhạc sau lưng bắt đầu biểu diễn, vừa nhìn là biết chuyên nghiệp.
Vừa mở miệng, giọng hát quyến rũ trầm ấm của anh ta chinh phục tất cả mọi người ở đó!
Anh ta hát một bài tiếng anh rất nhẹ nhàng, tiết tấu vui vẻ, giọng đầy tính từ trường, rất có lực cảm hóa.
Tô Niên Niên đột nhiên phát hiện, Cố Lí hát thật sự hay.
Anh ta còn có chất giọng trời sinh, cộng thêm nội lực trong giọng hát, còn cả khuôn mặt làm đảo điên chúng sinh, không hot trong làng giải trí mới là lạ!
Bài hát vừa hết, những tràng pháo tay nhiệt liệt vang lên, bầu không khí tại đó càng dâng cao.
Tiếp sau đó, lại có không ít những minh tinh khác cũng biểu diễn tiết mục, khiến mọi người trầm trồ đây đâu phải là bữa tiệc sinh nhật, rõ ràng là lễ hội âm nhạc cỡ nhỏ mà!
Biểu diễn tiết mục xong, Doãn Sơ Hạ xách váy dài, thướt tha bước lên sân khấu, cười ngọt ngào nói với mọi người: “ Cảm ơn mọi người đã đến dự sinh nhật của tôi, cảm ơn chúc phúc của mọi người........”
Tô Niên Niên không nghe đoạn sau nữa, trong lòng nghĩ cô ta cũng chẳng nói được lời gì khác người đâu mà, chầm chậm bưng cốc nước do Cố Tử Thần rót cho cô uống một ngụm.
Nhưng câu nói tiếp theo của Doãn Sơ Hạ khiến cô phụt toàn bộ nước ra ----
“ Tiếp sau đây xin mời bạn học cùng lớp của tôi Đường Dư, mang đến một bài hát tặng mọi người.”
Không chỉ cô, đến Đường Dư cũng sững sờ.
Giọng hát hay Hoa Hạ gần đây rất hot, cho nên có không ít người trong làng giải trí biết đến tên Đường Dư, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía cậu.
Đường Dư nheo mày, Doãn Sơ Hạ mặc dù khóe miệng mang ý cười, nhưng giữa hai lông mày lại hiện lên vẻ thách thức.
Cậu hiểu, đây là đang ép cậu.
Doãn Sơ Hạ chắc chắn là tức cậu đã không biểu diễn tiết mục hát tặng cô ta, cho nên cố tình làm trò này.
Hàng trăm người ở đó, càng không ít người trong làng giải trí, người sáng tác cũng có, nếu như Đường Dư vẫn còn muốn tiếp tục trong làng giải trí, thì không thể không nể mặt Doãn Sơ Hạ mà bước lên sân khấu.
Tô Niên Niên bực tức nói: “ Cậu ta sao có thể thế được chứ! Đường Dư chắc chắn là chưa chuẩn bị tí gì!”
Cố Tử Thần vỗ vỗ mu bàn tay, an ủi tâm trạng của cô.
Có điều con lợn này có phải hơi để ý đến người bạn này của cô ấy không? Cố Tử Thần liếc nhìn Đường Dư, sắc mặt cậu vẫn điềm tĩnh, chỉ có điều ánh mắt lại lướt về phía Tô Niên Niên ở bên cạnh cậu.
“ Niên Niên, có thể phiền cậu giúp mình đệm đàn không?” Đường Dư cười trong sáng, giống như thiếu niên thể thao trong kí ức của cô vậy.
Tô Niên Niên gật đầu: “ Đương nhiên là được rồi!”
Đường Dư khẽ cười, nheo nheo mày với Cố Tử Thần, sải bước lên sân khấu, Tô Niên Niên vội đi theo sau cậu.
Cố Tử Thần không ngăn Tô Niên Niên lại, chỉ có điều cảm thấy có chút ngạc nhiên, tên tiểu từ này vừa nãy........biểu thị uy hiếp sao?
Trên sân khấu không có đàn, Tô Niên Niên lễ phép chào hỏi với một thầy giáo đàn điện, rồi ngồi xuống trước đàn.
Tiếng đàn thánh thót vang lên, Đường Dư cũng hát lên.
“ tại sao gió càng gào thét
Tim tôi càng lạc lõng
ảo ảnh như bụi mờ
mặc gió tự do nhảy nhót
tôi phải nắm chặt trong tay kiên định
dù cho gió thổi tan dũng khí
tôi sẽ biến thành người khổng lồ
bước những bước đi trong mơ........”
Chỉ mấy câu ngắn ngủn, trong khoảnh khắc khiến mọi người như vỡ òa!
Đường Dư hát, không thua kém gì Cố Lí!
Nên biết Cố Lí bây giờ đang hot, vé vào cửa nghìn tệ còn khó mua, muốn nghe anh ta hát trên sân khấu quả thật không phải chuyện đùa!
Không ngờ anh ta lại vì sinh nhật của Doãn Sơ Hạ mà hát! Không thể không nói rất nể mặt nhà họ Doãn!
Nụ cười trên mặt Doãn Sơ Hạ sắp sáng lạn thành hoa mặt trời rồi, học sinh lớp F ai nấy đều ngưỡng mộ, mắt chăm chăm nhìn Cố Lí biểu diễn.
Cố Lí đưa tay ra hiệu, đội hình của ban nhạc sau lưng bắt đầu biểu diễn, vừa nhìn là biết chuyên nghiệp.
Vừa mở miệng, giọng hát quyến rũ trầm ấm của anh ta chinh phục tất cả mọi người ở đó!
Anh ta hát một bài tiếng anh rất nhẹ nhàng, tiết tấu vui vẻ, giọng đầy tính từ trường, rất có lực cảm hóa.
Tô Niên Niên đột nhiên phát hiện, Cố Lí hát thật sự hay.
Anh ta còn có chất giọng trời sinh, cộng thêm nội lực trong giọng hát, còn cả khuôn mặt làm đảo điên chúng sinh, không hot trong làng giải trí mới là lạ!
Bài hát vừa hết, những tràng pháo tay nhiệt liệt vang lên, bầu không khí tại đó càng dâng cao.
Tiếp sau đó, lại có không ít những minh tinh khác cũng biểu diễn tiết mục, khiến mọi người trầm trồ đây đâu phải là bữa tiệc sinh nhật, rõ ràng là lễ hội âm nhạc cỡ nhỏ mà!
Biểu diễn tiết mục xong, Doãn Sơ Hạ xách váy dài, thướt tha bước lên sân khấu, cười ngọt ngào nói với mọi người: “ Cảm ơn mọi người đã đến dự sinh nhật của tôi, cảm ơn chúc phúc của mọi người........”
Tô Niên Niên không nghe đoạn sau nữa, trong lòng nghĩ cô ta cũng chẳng nói được lời gì khác người đâu mà, chầm chậm bưng cốc nước do Cố Tử Thần rót cho cô uống một ngụm.
Nhưng câu nói tiếp theo của Doãn Sơ Hạ khiến cô phụt toàn bộ nước ra ----
“ Tiếp sau đây xin mời bạn học cùng lớp của tôi Đường Dư, mang đến một bài hát tặng mọi người.”
Không chỉ cô, đến Đường Dư cũng sững sờ.
Giọng hát hay Hoa Hạ gần đây rất hot, cho nên có không ít người trong làng giải trí biết đến tên Đường Dư, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía cậu.
Đường Dư nheo mày, Doãn Sơ Hạ mặc dù khóe miệng mang ý cười, nhưng giữa hai lông mày lại hiện lên vẻ thách thức.
Cậu hiểu, đây là đang ép cậu.
Doãn Sơ Hạ chắc chắn là tức cậu đã không biểu diễn tiết mục hát tặng cô ta, cho nên cố tình làm trò này.
Hàng trăm người ở đó, càng không ít người trong làng giải trí, người sáng tác cũng có, nếu như Đường Dư vẫn còn muốn tiếp tục trong làng giải trí, thì không thể không nể mặt Doãn Sơ Hạ mà bước lên sân khấu.
Tô Niên Niên bực tức nói: “ Cậu ta sao có thể thế được chứ! Đường Dư chắc chắn là chưa chuẩn bị tí gì!”
Cố Tử Thần vỗ vỗ mu bàn tay, an ủi tâm trạng của cô.
Có điều con lợn này có phải hơi để ý đến người bạn này của cô ấy không? Cố Tử Thần liếc nhìn Đường Dư, sắc mặt cậu vẫn điềm tĩnh, chỉ có điều ánh mắt lại lướt về phía Tô Niên Niên ở bên cạnh cậu.
“ Niên Niên, có thể phiền cậu giúp mình đệm đàn không?” Đường Dư cười trong sáng, giống như thiếu niên thể thao trong kí ức của cô vậy.
Tô Niên Niên gật đầu: “ Đương nhiên là được rồi!”
Đường Dư khẽ cười, nheo nheo mày với Cố Tử Thần, sải bước lên sân khấu, Tô Niên Niên vội đi theo sau cậu.
Cố Tử Thần không ngăn Tô Niên Niên lại, chỉ có điều cảm thấy có chút ngạc nhiên, tên tiểu từ này vừa nãy........biểu thị uy hiếp sao?
Trên sân khấu không có đàn, Tô Niên Niên lễ phép chào hỏi với một thầy giáo đàn điện, rồi ngồi xuống trước đàn.
Tiếng đàn thánh thót vang lên, Đường Dư cũng hát lên.
“ tại sao gió càng gào thét
Tim tôi càng lạc lõng
ảo ảnh như bụi mờ
mặc gió tự do nhảy nhót
tôi phải nắm chặt trong tay kiên định
dù cho gió thổi tan dũng khí
tôi sẽ biến thành người khổng lồ
bước những bước đi trong mơ........”
Chỉ mấy câu ngắn ngủn, trong khoảnh khắc khiến mọi người như vỡ òa!
Đường Dư hát, không thua kém gì Cố Lí!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.