Chương 282: Du xuân (4)
Rose Novel
02/09/2017
Nhịn đi nhịn đi, dù sao kiếp trước cô chắc chắn nợ nhà họ Cố, kiếp này mới phải trả nợ!
Tô Niên Niên cố bình tâm lại, nhưng không phải là kiểu người được chiều chuộng mà kiêu ngạo, gặp phảo tình cảnh này cũng không cãi nhau với người phụ nữ béo đó, mà là đi đến quán cafe gần đó mua đồ uống mà bà ta cần mang về,
Tô Niên Niên đưa túi đồ uống cho bà ta, người phụ nữ béo đó hừm một tiếng, đến tiếng cảm ơn cũng không nói, bảo Tô Niên Niên đem chia những đồ uống đó.
Tô Niên Niên mặt dửng dưng liếc nhìn bà ta, trong lòng đã không vui, đồ uống đưa đến tay những nhân viên đang bận túi bụi.
“ Ôi! Tại sao cô lại cho hai viên sữa chứ!” Người phụ nữ béo cao giọng nói, đặt mạnh ca cao xuống bàn, “ Tôi bảo cô làm việc thế nào, mua đồ cũng không biết, sao lại ngốc như thế chứ!”
Tô Niên Niên bình tĩnh nói: “ Là bà nói muốn hai phần.”
“ Tại sao tôi không nhớ gì! Cô còn dám cãi lại tôi à, cô mới đến có mấy ngày, đã không kính trọng tiền bối như thế à!” Người phụ nữ béo lớn tiếng chèn ép người khác.
Những nhân viên khác đều cười ha ha xem náo nhiệt, chèn ép người mới trong làng giải trí coi là quy định bất thành văn, cộng thêm lý lịch người phụ nữ rất cao, chỉ là tính cách cáu giận và lười có tiếng, người khác khuyên bà ta cũng không cần, mọi người coi việc bà ta ức hiếp người mới thành truyện cười.
“ Tất cả mọi người đều đang đợi M.E đích thân mời người đệm đàn piano đến, cô xem xem mọi người đều bận như thế này! Cô lại còn làm rối thêm nữa! Nếu như cô có công việc, có gì không hài lòng, có thể tùy ý rời đi bất cứ lúc nào! Chúng tôi ở đây không phải là nơi tự do thích làm gì thì làm đâu nhé.”
Tô Niên Niên hít mấy hơi thật sâu, đổi sang những nhân viên thực tập có thể chịu nhịn, nhưng cô không phải!
Xách chín cốc nước đó chạy đường xa như thế, lại còn phải tự trả tiền, cuối cùng lại đổ hết lỗi lên đầu cô.
Tô Niên Niên đột nhiên cười lên, cười hết sức ngọt ngào, đi đến trước mặt người phụ nữ béo đó. “ Nếu đã thiếu một viên sữa mà bà không vui, thì đừng uống nữa, tôi lại đi mua cốc khác cho bà, thế nào?”
Xoạt----
Cô đổ cốc ca cao đó ra đất, trong khoảnh khắc thành một đống choe choét, người phụ nữ béo giật nảy mình, hét toáng rồi nhảy lên, những thớ thịt trên người rung lên.
“ Cô điên rồi à! ai ya, con người bây giờ tại sao lại thành thế này chứ!”
Tiếng ồn ào như thế, Cố Lí ở bên trong đều nghe thấy, bảo trợ lý Kiều ra xem thế nào.
Trợ lý Kiều đi ra quan sát, trong lòng thầm nghĩ, không phải Tô Niên Niên cậy mạnh ức hiếp người khác đấy chứ? Cũng quá huênh hoang rồi.
Chỉ có điều anh ta rất khách sáo, chỉ nói: “ Tô Tiểu thư, nên vào khu thu âm rồi, phiền cô đi theo tôi.”
Tiếng hét của người phụ nữ vang lên trong không trung bỗng dưng im bặt, giống như âm thanh lóe lên rồi vụt tắt.
Mọi người ngạc nhiên, vừa nãy bọn họ nói người đệm đàn của Cố Lí là người phụ việc rồi?
Tô Niên Niên: “ Nhưng tôi còn phải đi mua cho cô đây đồ uống.”
Mọi người ở đó cười ồ lên, sắc mặt người phụ nữ béo thay đổi liên tục, lại không dám mở mồm.
“ Trợ lý Kiều sững người, “ Ồ......nếu đã như thế, để tôi đi mua, tiểu thư Tô mau vào trong đi.”
Tô Niên Niên cong môi, bước vào khu thu âm.
Trợ lý Kiều hỏi: “ Bà muốn uống gì?”
Người phụ nữ béo hoảng loạn lắc đầu, bà ta nào dám sai trợ lý của Cố Lí đi mua đồ uống chứ, thế không phải tìm chết à!
Trợ Lý Kiều hừm một tiếng lạnh lùng, quay người rời đi.
Phòng thu âm.
Tô Niên Niên đi vào, phòng rất rộng, bày các loại thiết bị hòa âm, Cố Lí đang thu bài hát, nhìn thấy Tô Niên Niên bước vào liền đặt tai nghe xuống, giọng nói điềm đạm, “ Tô Niên Niên, tính cách này của cô sau này sẽ chịu thiệt nhiều đấy.”
Tô Niên Niên cố bình tâm lại, nhưng không phải là kiểu người được chiều chuộng mà kiêu ngạo, gặp phảo tình cảnh này cũng không cãi nhau với người phụ nữ béo đó, mà là đi đến quán cafe gần đó mua đồ uống mà bà ta cần mang về,
Tô Niên Niên đưa túi đồ uống cho bà ta, người phụ nữ béo đó hừm một tiếng, đến tiếng cảm ơn cũng không nói, bảo Tô Niên Niên đem chia những đồ uống đó.
Tô Niên Niên mặt dửng dưng liếc nhìn bà ta, trong lòng đã không vui, đồ uống đưa đến tay những nhân viên đang bận túi bụi.
“ Ôi! Tại sao cô lại cho hai viên sữa chứ!” Người phụ nữ béo cao giọng nói, đặt mạnh ca cao xuống bàn, “ Tôi bảo cô làm việc thế nào, mua đồ cũng không biết, sao lại ngốc như thế chứ!”
Tô Niên Niên bình tĩnh nói: “ Là bà nói muốn hai phần.”
“ Tại sao tôi không nhớ gì! Cô còn dám cãi lại tôi à, cô mới đến có mấy ngày, đã không kính trọng tiền bối như thế à!” Người phụ nữ béo lớn tiếng chèn ép người khác.
Những nhân viên khác đều cười ha ha xem náo nhiệt, chèn ép người mới trong làng giải trí coi là quy định bất thành văn, cộng thêm lý lịch người phụ nữ rất cao, chỉ là tính cách cáu giận và lười có tiếng, người khác khuyên bà ta cũng không cần, mọi người coi việc bà ta ức hiếp người mới thành truyện cười.
“ Tất cả mọi người đều đang đợi M.E đích thân mời người đệm đàn piano đến, cô xem xem mọi người đều bận như thế này! Cô lại còn làm rối thêm nữa! Nếu như cô có công việc, có gì không hài lòng, có thể tùy ý rời đi bất cứ lúc nào! Chúng tôi ở đây không phải là nơi tự do thích làm gì thì làm đâu nhé.”
Tô Niên Niên hít mấy hơi thật sâu, đổi sang những nhân viên thực tập có thể chịu nhịn, nhưng cô không phải!
Xách chín cốc nước đó chạy đường xa như thế, lại còn phải tự trả tiền, cuối cùng lại đổ hết lỗi lên đầu cô.
Tô Niên Niên đột nhiên cười lên, cười hết sức ngọt ngào, đi đến trước mặt người phụ nữ béo đó. “ Nếu đã thiếu một viên sữa mà bà không vui, thì đừng uống nữa, tôi lại đi mua cốc khác cho bà, thế nào?”
Xoạt----
Cô đổ cốc ca cao đó ra đất, trong khoảnh khắc thành một đống choe choét, người phụ nữ béo giật nảy mình, hét toáng rồi nhảy lên, những thớ thịt trên người rung lên.
“ Cô điên rồi à! ai ya, con người bây giờ tại sao lại thành thế này chứ!”
Tiếng ồn ào như thế, Cố Lí ở bên trong đều nghe thấy, bảo trợ lý Kiều ra xem thế nào.
Trợ lý Kiều đi ra quan sát, trong lòng thầm nghĩ, không phải Tô Niên Niên cậy mạnh ức hiếp người khác đấy chứ? Cũng quá huênh hoang rồi.
Chỉ có điều anh ta rất khách sáo, chỉ nói: “ Tô Tiểu thư, nên vào khu thu âm rồi, phiền cô đi theo tôi.”
Tiếng hét của người phụ nữ vang lên trong không trung bỗng dưng im bặt, giống như âm thanh lóe lên rồi vụt tắt.
Mọi người ngạc nhiên, vừa nãy bọn họ nói người đệm đàn của Cố Lí là người phụ việc rồi?
Tô Niên Niên: “ Nhưng tôi còn phải đi mua cho cô đây đồ uống.”
Mọi người ở đó cười ồ lên, sắc mặt người phụ nữ béo thay đổi liên tục, lại không dám mở mồm.
“ Trợ lý Kiều sững người, “ Ồ......nếu đã như thế, để tôi đi mua, tiểu thư Tô mau vào trong đi.”
Tô Niên Niên cong môi, bước vào khu thu âm.
Trợ lý Kiều hỏi: “ Bà muốn uống gì?”
Người phụ nữ béo hoảng loạn lắc đầu, bà ta nào dám sai trợ lý của Cố Lí đi mua đồ uống chứ, thế không phải tìm chết à!
Trợ Lý Kiều hừm một tiếng lạnh lùng, quay người rời đi.
Phòng thu âm.
Tô Niên Niên đi vào, phòng rất rộng, bày các loại thiết bị hòa âm, Cố Lí đang thu bài hát, nhìn thấy Tô Niên Niên bước vào liền đặt tai nghe xuống, giọng nói điềm đạm, “ Tô Niên Niên, tính cách này của cô sau này sẽ chịu thiệt nhiều đấy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.