Chương 310: Lễ hội âm nhạc (4)
Rose Novel
06/09/2017
Tô Niên Niên cong môi, sắp khóc òa lên rồi.
Đây gọi là cái gì chứ, rõ ràng là cậu sắp đi đại học C, bây giờ cho cô quyền lợi buồn bực một chút cũng không được sao? vậy mà còn chê cô ngốc chứ.
Tô Niên Niên ấm ức, càng nghĩ càng đau lòng, tên này có phải đã bắt đầu chán ghét cô rồi không! Không không không, hình như là từ khi bắt đầu yêu đã chê ghét cô rồi!
Anh ấy đến đại học C rồi chắc chắn sẽ chán mình, sau đó sẽ lại cặp với một em gái đáng yêu, từ đó sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.......
Tô Niên Niên đau lòng tuyệt vọng, lập tức cảm thấy sống không bằng chết, cô hậm hực nói: “ Đi mà cám dỗ em xinh gái đáng yêu của anh đi, để em ở đây một mình mà chết vì ngốc đi.”
Cố Tử Thần cau mày, không giống như cô lúc bình thường.
Cậu lại thở dài, bộ dạng không biết làm sao: “ Em lại nghĩ cái gì thế? Ai nói với em là anh muốn đi đại học C, còn nữa, anh đã có em rồi, em còn muốn anh đi cám dỗ ai chứ?”
Tô Niên Niên chớp chớp mắt, khó khăn tiêu hóa lời nói của cậu.
Lẽ nào là nói anh ấy không muốn đi đại học C sao?
Gió nhè nhẹ thổi, gần lúc hoàng hôn, trên đường chạy vẫn còn tiếng bước chân dưới ánh nắng mặt trời.
Tiếng cười trong trẻo, tiếng cãi nhau, tiếng thở hổn hển.......xung quanh đều là tiếng tạp âm, Tô Niên Niên chỉ nghe thấy lời của Cố Tử Thần.
“ Anh không đi đại học C, tư cách nhường cho người khác rồi.”
Tô Niên Niên ngốc nghếch há hốc mồm, mơ hồ có cảm giác không thể tin nổi: “ Tại sao anh lại ngốc thế! Đại học C là trường tốt như thế anh còn không đi, anh......anh quả thật đúng là.......”
“ Anh làm sao?” Cố Tử Thần cười cười, “ Đại học C mặc dù tốt, nhưng anh không muốn đi, tham gia thi đại học chọn trường mình thích không được sao?”
Tô Niên Niên dè dặt hỏi: “ thế anh muốn đi đâu?’
Chỉ cần không phải đại học biến thái như kiểu đại học C là được, ít nhất đổi một mục tiêu khác mà cô có thể theo đuổi.
“ Bộ đại học Thánh Âm.”
Phụt ----
Tô Niên Niên không ngờ mục tiêu của Cố Tử Thần thấp như thế, đại học Thánh Âm cũng ở Dụ Thành, trường có ba ngành nổi tiếng là thương nghiệp, pháp luật, mỹ thuật. Những năm này cũng không ít nhân tài ra trường, nhưng so với đại học C thì vẫn cách xa.
Tô Niên Niên nghi ngờ hỏi cậu: “ Tại sao em không cảm thấy đại học của Thánh Âm tốt hơn chứ.....đại học C là 981 đại học trọng điểm.......ai, tại sao lại đánh em?”
Cô xoa xoa trán mình, biểu cảm của Cố Tử Thần lạnh lùng cao quý: “ Muốn đi thì đi thôi, làm gì có tại sao lắm thế, anh quay về lớp tự học đây, em tiếp tục ở đây mà ngơ ngẩn đi.”
Cậu quay người rời đi, gió nhẹ khiến mấy lá cây rụng xuống, rơi xuống ngay sau lưng cậu.
Tô Niên Niên nhìn bóng cậu cách mình càng ngàng càng xa, tâm trạng trở nên hân hoan nhảy nhót.
Nếu như muốn đi Thánh Âm, cô có thể tham gia thi nghệ thuật, có hy vọng rất lớn có thể đỗ được vào chuyên ngành của Thánh Âm!
Cô vui vẻ đi về phía Tống Dư Hi, dường như người vừa nãy thất thểu lạc lõng không phải cô vậy.
Từ phía xa, Cố Tử Thần nhếch môi, để lộ nét mặt tươi cười.
Có lẽ cậu đã có lúc do dự, chỉ là ở trên lớp nhìn thấy bóng Tô Niên Niên một mình trốn trong góc, tâm trạng trở nên khó nói.
Khoảnh khắc đó, cậu đột nhiên hiểu ra, đi trường nào đối với cậu mà nói đều không quan trọng đến thế.
Từ khi cậu xót xa, thì đã hối hận rồi.
Cậu đứng dưới gốc cây, nhìn nụ cười sáng lạn của Tô Niên Niên ở phía xa, lẩm bẩm nói: “ Đúng là đồ con lợn, nhanh như thế đã lật mặt rồi.”
Có điều nói đi nói lại, điểm số của Thánh Âm liệu có cao quá không?
Biết sớm thì đã tìm một trường mà con lợn này nhất định thi đỗ, ôi, suy nghĩ không thấu đáo mà.
Đây gọi là cái gì chứ, rõ ràng là cậu sắp đi đại học C, bây giờ cho cô quyền lợi buồn bực một chút cũng không được sao? vậy mà còn chê cô ngốc chứ.
Tô Niên Niên ấm ức, càng nghĩ càng đau lòng, tên này có phải đã bắt đầu chán ghét cô rồi không! Không không không, hình như là từ khi bắt đầu yêu đã chê ghét cô rồi!
Anh ấy đến đại học C rồi chắc chắn sẽ chán mình, sau đó sẽ lại cặp với một em gái đáng yêu, từ đó sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.......
Tô Niên Niên đau lòng tuyệt vọng, lập tức cảm thấy sống không bằng chết, cô hậm hực nói: “ Đi mà cám dỗ em xinh gái đáng yêu của anh đi, để em ở đây một mình mà chết vì ngốc đi.”
Cố Tử Thần cau mày, không giống như cô lúc bình thường.
Cậu lại thở dài, bộ dạng không biết làm sao: “ Em lại nghĩ cái gì thế? Ai nói với em là anh muốn đi đại học C, còn nữa, anh đã có em rồi, em còn muốn anh đi cám dỗ ai chứ?”
Tô Niên Niên chớp chớp mắt, khó khăn tiêu hóa lời nói của cậu.
Lẽ nào là nói anh ấy không muốn đi đại học C sao?
Gió nhè nhẹ thổi, gần lúc hoàng hôn, trên đường chạy vẫn còn tiếng bước chân dưới ánh nắng mặt trời.
Tiếng cười trong trẻo, tiếng cãi nhau, tiếng thở hổn hển.......xung quanh đều là tiếng tạp âm, Tô Niên Niên chỉ nghe thấy lời của Cố Tử Thần.
“ Anh không đi đại học C, tư cách nhường cho người khác rồi.”
Tô Niên Niên ngốc nghếch há hốc mồm, mơ hồ có cảm giác không thể tin nổi: “ Tại sao anh lại ngốc thế! Đại học C là trường tốt như thế anh còn không đi, anh......anh quả thật đúng là.......”
“ Anh làm sao?” Cố Tử Thần cười cười, “ Đại học C mặc dù tốt, nhưng anh không muốn đi, tham gia thi đại học chọn trường mình thích không được sao?”
Tô Niên Niên dè dặt hỏi: “ thế anh muốn đi đâu?’
Chỉ cần không phải đại học biến thái như kiểu đại học C là được, ít nhất đổi một mục tiêu khác mà cô có thể theo đuổi.
“ Bộ đại học Thánh Âm.”
Phụt ----
Tô Niên Niên không ngờ mục tiêu của Cố Tử Thần thấp như thế, đại học Thánh Âm cũng ở Dụ Thành, trường có ba ngành nổi tiếng là thương nghiệp, pháp luật, mỹ thuật. Những năm này cũng không ít nhân tài ra trường, nhưng so với đại học C thì vẫn cách xa.
Tô Niên Niên nghi ngờ hỏi cậu: “ Tại sao em không cảm thấy đại học của Thánh Âm tốt hơn chứ.....đại học C là 981 đại học trọng điểm.......ai, tại sao lại đánh em?”
Cô xoa xoa trán mình, biểu cảm của Cố Tử Thần lạnh lùng cao quý: “ Muốn đi thì đi thôi, làm gì có tại sao lắm thế, anh quay về lớp tự học đây, em tiếp tục ở đây mà ngơ ngẩn đi.”
Cậu quay người rời đi, gió nhẹ khiến mấy lá cây rụng xuống, rơi xuống ngay sau lưng cậu.
Tô Niên Niên nhìn bóng cậu cách mình càng ngàng càng xa, tâm trạng trở nên hân hoan nhảy nhót.
Nếu như muốn đi Thánh Âm, cô có thể tham gia thi nghệ thuật, có hy vọng rất lớn có thể đỗ được vào chuyên ngành của Thánh Âm!
Cô vui vẻ đi về phía Tống Dư Hi, dường như người vừa nãy thất thểu lạc lõng không phải cô vậy.
Từ phía xa, Cố Tử Thần nhếch môi, để lộ nét mặt tươi cười.
Có lẽ cậu đã có lúc do dự, chỉ là ở trên lớp nhìn thấy bóng Tô Niên Niên một mình trốn trong góc, tâm trạng trở nên khó nói.
Khoảnh khắc đó, cậu đột nhiên hiểu ra, đi trường nào đối với cậu mà nói đều không quan trọng đến thế.
Từ khi cậu xót xa, thì đã hối hận rồi.
Cậu đứng dưới gốc cây, nhìn nụ cười sáng lạn của Tô Niên Niên ở phía xa, lẩm bẩm nói: “ Đúng là đồ con lợn, nhanh như thế đã lật mặt rồi.”
Có điều nói đi nói lại, điểm số của Thánh Âm liệu có cao quá không?
Biết sớm thì đã tìm một trường mà con lợn này nhất định thi đỗ, ôi, suy nghĩ không thấu đáo mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.