Chương 313: Lễ hội âm nhạc (7)
Rose Novel
06/09/2017
Cố Tử Thần đứng bên cạnh Tô Niên Niên, đội mũ áo lên ch cô, “ Đừng để cảm lạnh.”
Tô Niên Niên một giây sau liền thay đổi theo kiểu phim ảnh: “ oppa, sao anh lại tốt với em như thế chứ! Em quyết định rồi, để anh sinh con cho em, mu..oa!”
Cố Tử Thần và Doãn Sơ Hạ cùng lúc lộ ra biểu cảm không thể tin được.
May là Cố Tử Thần điềm tĩnh, nhưng hồi lâu cũng mới phản ứng được, ấp úng nói: “ Được, anh...anh sinh cho em.”
Chân Doãn Sơ Hạ mền nhũn, trong khoảnh khắc cảm thấy hình tượng nam thần trong đầu vụt tắt.
Tô Niên Niên hừm một tiếng, đây là bạn trai của cô! Người khác đừng mong có ý đồ!
Vui vẻ cùng đi với Cố Tử Thần, đến một góc không có người qua lại, Tô Niên Niên bị kéo sát lại, Cố Tử Thần nhéo má cô, giọng nói oán trách: “ Lợn thần tài, gan to quá nhỉ, còn dám bảo anh sinh con cho em sao?”
“ Uh....nhẹ chút nhẹ chút, anh không phải đồng ý rồi sao?” Tô Niên Niên ấm ức cầu cứu.
Cố Tử Thần buông nhẹ lực tay ra, kiêu ngạo hừm một tiếng, vùa nãy còn không phải vì phối hợp với con lợn này sao? nếu không cậu liệu có nói những lời sến sẩm như thế không!
Cậu đạp xe đạp, đưa Tô Niên Niên về nhà.
Bớt được gánh nặng suy nghĩ cậu sẽ đi đến đại học C, Tô Niên Niên bắt đầu lải nhải với cậu về việc mình dự định thi nghệ thuật, hơn nữa còn kể việc Giang Mộ phụ đạo cho mình để tham gia lễ hội âm nhạc.
Cố Tử Thần đột ngột phanh xe, do quán tính Tô Niên Niên bổ nhào vào sau lưng cậu.
“ Âm hồn không tan! Anh làm gì thế!”
Cố Tử Thần: “ Đang bình thường, cần gì phải phụ đạo cho em, chắc chắn là có ý đồ gì đó không tốt, uhm, nhất định là như thế.”
Tô Niên Niên xoa xoa đầu mình, bị trò lật mặt âm mưu đó của Cố Tử Thần làm cho sững sờ.
“ Sao có thể thế được chứ! Thầy ấy đánh đàn cực kỳ giỏi! Còn tham gia các cuộc thi âm nhạc toàn quốc, kỹ thuật siêu đẳng! Người lợi hại như thế sao có thể là người xấu được chứ!”
“ Anh không lí luận với một con lợn, logic của em có vấn đề, người lợi hại thì không thể là người xấu sao? thông thường những vụ án lớn phạm nhân đều là người có chỉ số thông minh cao đấy.”
“ Thế anh có chỉ số thông minh cao sao không đi phạm tội đi! Hừm.”
Hai tên trẻ con đó cãi nhau cả buổi, Tô Niên Niên ấm ức, nhảy xuống xe cậu, “ Anh còn cáu với em! Tham gia lễ hội âm nhạc mà thắng là có thể đi Thánh Âm đấy, em muốn học cùng một trường với anh sao mà khó đến thế chứ! Không có đầu óc thông minh như anh, đến cố gắng cũng trở thành vô nghĩa sao?”
Cố Tử Thần thở dài nói: “ Anh không có ý đó.” Cậu chỉ là cảm thấy Giang Mộ đối tốt với Tô Niên Niên, chắc chắn là có gì ẩn khuất ở đây.
Nếu như là việc tốt đương nhiên là tốt nhất, nếu như không phải việc gì tốt thì làm thế nào? Nếu như anh ta làm tổn thương đến Tô Niên Niên thì làm thế nào?
Cậu không thích những việc ngoài ý muốn không nằm trong dự đoán của cậu.
Tô Niên Niên lí lẽ hùng hồn nói với cậu: “ Anh thật là!” Nói xong còn dùng lực đẩy Cố Tử Thần ra, cướp xe đạp của cậu, rất có khí thế nói: “ Anh tự đi bộ về đi, em muốn đạp xe của anh đi! Hừm!”
Cố Tử Thần khóc dở mếu dở, bộ dạng con lợn này xù lông thật là......ngốc mà.
“ em đi đây, tạm biệt!” Tô Niên Niên đạp xe định rời đi.
Cố Tử Thần ở đằng sau nhăn trán: “ Em không phải không biết lái xe đấy chứ?”
Lời còn chưa dứt, chiếc xe bị nghiêng, Tô Niên Niên lắc lư nghiêng ngả ngã từ trên xe xuống.
Cố Tử Thần nhanh tay nhanh mắt, đỡ được cả người cả xe.
Tô Niên Niên ngồi trên xe trừng mắt cả buổi với cậu, trong lòng có cảm giác như chịu sự thách thức cực lớn.!
Tô Niên Niên một giây sau liền thay đổi theo kiểu phim ảnh: “ oppa, sao anh lại tốt với em như thế chứ! Em quyết định rồi, để anh sinh con cho em, mu..oa!”
Cố Tử Thần và Doãn Sơ Hạ cùng lúc lộ ra biểu cảm không thể tin được.
May là Cố Tử Thần điềm tĩnh, nhưng hồi lâu cũng mới phản ứng được, ấp úng nói: “ Được, anh...anh sinh cho em.”
Chân Doãn Sơ Hạ mền nhũn, trong khoảnh khắc cảm thấy hình tượng nam thần trong đầu vụt tắt.
Tô Niên Niên hừm một tiếng, đây là bạn trai của cô! Người khác đừng mong có ý đồ!
Vui vẻ cùng đi với Cố Tử Thần, đến một góc không có người qua lại, Tô Niên Niên bị kéo sát lại, Cố Tử Thần nhéo má cô, giọng nói oán trách: “ Lợn thần tài, gan to quá nhỉ, còn dám bảo anh sinh con cho em sao?”
“ Uh....nhẹ chút nhẹ chút, anh không phải đồng ý rồi sao?” Tô Niên Niên ấm ức cầu cứu.
Cố Tử Thần buông nhẹ lực tay ra, kiêu ngạo hừm một tiếng, vùa nãy còn không phải vì phối hợp với con lợn này sao? nếu không cậu liệu có nói những lời sến sẩm như thế không!
Cậu đạp xe đạp, đưa Tô Niên Niên về nhà.
Bớt được gánh nặng suy nghĩ cậu sẽ đi đến đại học C, Tô Niên Niên bắt đầu lải nhải với cậu về việc mình dự định thi nghệ thuật, hơn nữa còn kể việc Giang Mộ phụ đạo cho mình để tham gia lễ hội âm nhạc.
Cố Tử Thần đột ngột phanh xe, do quán tính Tô Niên Niên bổ nhào vào sau lưng cậu.
“ Âm hồn không tan! Anh làm gì thế!”
Cố Tử Thần: “ Đang bình thường, cần gì phải phụ đạo cho em, chắc chắn là có ý đồ gì đó không tốt, uhm, nhất định là như thế.”
Tô Niên Niên xoa xoa đầu mình, bị trò lật mặt âm mưu đó của Cố Tử Thần làm cho sững sờ.
“ Sao có thể thế được chứ! Thầy ấy đánh đàn cực kỳ giỏi! Còn tham gia các cuộc thi âm nhạc toàn quốc, kỹ thuật siêu đẳng! Người lợi hại như thế sao có thể là người xấu được chứ!”
“ Anh không lí luận với một con lợn, logic của em có vấn đề, người lợi hại thì không thể là người xấu sao? thông thường những vụ án lớn phạm nhân đều là người có chỉ số thông minh cao đấy.”
“ Thế anh có chỉ số thông minh cao sao không đi phạm tội đi! Hừm.”
Hai tên trẻ con đó cãi nhau cả buổi, Tô Niên Niên ấm ức, nhảy xuống xe cậu, “ Anh còn cáu với em! Tham gia lễ hội âm nhạc mà thắng là có thể đi Thánh Âm đấy, em muốn học cùng một trường với anh sao mà khó đến thế chứ! Không có đầu óc thông minh như anh, đến cố gắng cũng trở thành vô nghĩa sao?”
Cố Tử Thần thở dài nói: “ Anh không có ý đó.” Cậu chỉ là cảm thấy Giang Mộ đối tốt với Tô Niên Niên, chắc chắn là có gì ẩn khuất ở đây.
Nếu như là việc tốt đương nhiên là tốt nhất, nếu như không phải việc gì tốt thì làm thế nào? Nếu như anh ta làm tổn thương đến Tô Niên Niên thì làm thế nào?
Cậu không thích những việc ngoài ý muốn không nằm trong dự đoán của cậu.
Tô Niên Niên lí lẽ hùng hồn nói với cậu: “ Anh thật là!” Nói xong còn dùng lực đẩy Cố Tử Thần ra, cướp xe đạp của cậu, rất có khí thế nói: “ Anh tự đi bộ về đi, em muốn đạp xe của anh đi! Hừm!”
Cố Tử Thần khóc dở mếu dở, bộ dạng con lợn này xù lông thật là......ngốc mà.
“ em đi đây, tạm biệt!” Tô Niên Niên đạp xe định rời đi.
Cố Tử Thần ở đằng sau nhăn trán: “ Em không phải không biết lái xe đấy chứ?”
Lời còn chưa dứt, chiếc xe bị nghiêng, Tô Niên Niên lắc lư nghiêng ngả ngã từ trên xe xuống.
Cố Tử Thần nhanh tay nhanh mắt, đỡ được cả người cả xe.
Tô Niên Niên ngồi trên xe trừng mắt cả buổi với cậu, trong lòng có cảm giác như chịu sự thách thức cực lớn.!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.