Chương 330: Ngày càng sâu đậm (6)
Rose Novel
08/09/2017
“ Sao thế? Em còn muốn mơ mộng viển vông à?” Cố Tử Thần chầm chậm nói, giọng nói trầm xuống, mang theo ý nguy hiểm.
Tô Niên Niên không chút nghi ngờ, nếu như cô nói phải, nhất định sẽ bị Cố Tử Thần ném từ trên sân khấu xuống.
“ Hì hì, sao có thể thế được chứ.........em chẳng qua chỉ muốn số điện thoại giới thiệu cho Nọa Nọa, cậu ấy thích nhất kiểu thiếu niên yêu nghệ thuật như thế.” Tô Niên Niên vội vàng giải thích, chứng minh trong sạch.
Cố Tử Thần hừm một tiếng, tạm thời tha cho cô.
“ Đi xem thi đấu đi.” Cậu bình thản nói, cầm lấy tay Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên đi bên cạnh cậu, khí chất của cậu áp đảo, không nhân viên nào dám ngăn lại.
Thi đấu đã vào phần kết, MC bắt đầu tuyên bố thứ tự đạt giải, khi nghe thấy tiếng nói trầm bổng của anh ta vang lên, “ Tô Niên Niên, quán quân!”, Tô Niên Niên quả thực hết sức xúc động.
Đội fan cổ vũ như vỡ òa, Sở Tố Tâm kích động suýt chút nữa làm rơi chiếc biển hiệu trong tay vào đầu người ngồi trước, dọa cho Tô Niên Niên vội vàng kéo bà lạ, chỉ sợ mẹ mình đập vào người ta còn phải đi bù tiền viện phí.
Cô sung sướng cười cả buổi, Tiếu Vũ bên cạnh cong môi: “ Niên Niên, cậu có phải vui quá hóa rồ không? Cười như nữ thần kinh vậy.”
Tô Niên Niên hừm một tiếng: “ Cậu mới là nữ thần kinh ấy! Đạt giải nhất đương nhiên phải vui rồi!”
“ Kiêu ngạo thế! Này tôi mới là đại ca đấy! Xin tôn trọng chức vị học sinh cá biệt của tôi!” Tiếu Vũ bực tức nói.
Hu hu hu cậu ta rong ruổi ở Thánh Âm bao nhiêu năm, tại sao lại cứ bị dìm ở chỗ Tô Niên Niên chứ?
“ Cậu là đại ca của Hạo Hạo, không phải của tôi, Hạo Hạo, cậu mau quản cậu ta đi, cậu ta sắp thành thiếu niên không có thuốc chữa rồi! mau chữa trị cho cậu ta đi!” Tô Niên Niên suốt ngày ở cạnh Cố Tử Thần, độc mồm độc miệng không phải đã lên một bước rồi sao, Tiếu Vũ lập tức bị dọa cho thành bã.
Trình Hạo mặt mày đau khổ kéo kéo góc áo của Tiếu Vũ: “ Đại ca, anh đừng nói nữa........”
“ Còn có nhân quyền nữa hay không! Đến nói cũng không cho, mày mày mày đừng có kéo tao!” Tiếu Vũ sa sầm mặt mày, trong sâu xa cảm nhận được địa vị của mình đang bị lung lay.
Sỉ nhục! Quả thật là bị nhục mà!
Cố Tử Thần lạnh lùng hừm một tiếng: “ Cậu muốn làm gì? Có cần nói chuyện lí tưởng đời người với tôi không.”
“ đúng thế! Cậu xem xem cậu, lớn như thế còn đi ức hiếp con gái, không biết xấu hổ!” Diệp Tinh Vũ lại bồi thêm một câu.
Tiếu Vũ lập tức cảm thấy ngực như bị trúng một nhát dao, đau nhói trong tim.
Đời người lại phải khổ cực như thế này sao?
Cậu ta bi ai liếc nhìn Tô Niên Niên, hạ quyết tâm: sau này tuyệt đối không động đến cô, tuyệt đối tôn kính coi cô như bà cố nội!
Tô Niên Niên vốn dĩ muốn gọi điện cho Trần Nguyên, nghĩ đến thời gian khác biệt nên chỉ gửi một tin nhắn.
Giang Mộ hôm nay có việc không đến, cô gọi điện cho Giang Mộ nói về thành tích, Giang Mộ cười cười ở đầu dây bên kia điện thoại: “ Chúc mừng em nhé, nỗ lực cuối cùng cũng được báo đáp.........”
Tô Niên Niên nhanh nhạy cảm nhận được có gì đó không tự nhiên trong giọng nói của anh, hỏi: “ Thầy giáo, thầy không sao chứ? Có phải trong người không khỏe?”
Giang Mộ: “ Không có gì, hơi cảm cúm mà thôi.”
“ Ồ........” Tô Niên Niên tắt điện thoại, lắc lắc đầu.
Mình đúng là buồn lo vô cớ, thầy Giang Mộ sao có chuyện gì chứ?
Còn lúc này, Giang Mộ đang ngồi ở đồn cảnh sát Dụ Thành, viên cảnh sát trước mặt đẩy một tập văn kiện ra: “ Căn cứ vào manh mối còn lại của vụ tai nạn năm đó, chúng tôi tìm được tung tích kẻ phạm tội khả nghi, mấy ngày gần đây đã xuất hiện ở gần khu vực Dụ Thành. Nếu như có liên hệ với anh, xin phối hợp với cảnh sát hành động.”
Tô Niên Niên không chút nghi ngờ, nếu như cô nói phải, nhất định sẽ bị Cố Tử Thần ném từ trên sân khấu xuống.
“ Hì hì, sao có thể thế được chứ.........em chẳng qua chỉ muốn số điện thoại giới thiệu cho Nọa Nọa, cậu ấy thích nhất kiểu thiếu niên yêu nghệ thuật như thế.” Tô Niên Niên vội vàng giải thích, chứng minh trong sạch.
Cố Tử Thần hừm một tiếng, tạm thời tha cho cô.
“ Đi xem thi đấu đi.” Cậu bình thản nói, cầm lấy tay Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên đi bên cạnh cậu, khí chất của cậu áp đảo, không nhân viên nào dám ngăn lại.
Thi đấu đã vào phần kết, MC bắt đầu tuyên bố thứ tự đạt giải, khi nghe thấy tiếng nói trầm bổng của anh ta vang lên, “ Tô Niên Niên, quán quân!”, Tô Niên Niên quả thực hết sức xúc động.
Đội fan cổ vũ như vỡ òa, Sở Tố Tâm kích động suýt chút nữa làm rơi chiếc biển hiệu trong tay vào đầu người ngồi trước, dọa cho Tô Niên Niên vội vàng kéo bà lạ, chỉ sợ mẹ mình đập vào người ta còn phải đi bù tiền viện phí.
Cô sung sướng cười cả buổi, Tiếu Vũ bên cạnh cong môi: “ Niên Niên, cậu có phải vui quá hóa rồ không? Cười như nữ thần kinh vậy.”
Tô Niên Niên hừm một tiếng: “ Cậu mới là nữ thần kinh ấy! Đạt giải nhất đương nhiên phải vui rồi!”
“ Kiêu ngạo thế! Này tôi mới là đại ca đấy! Xin tôn trọng chức vị học sinh cá biệt của tôi!” Tiếu Vũ bực tức nói.
Hu hu hu cậu ta rong ruổi ở Thánh Âm bao nhiêu năm, tại sao lại cứ bị dìm ở chỗ Tô Niên Niên chứ?
“ Cậu là đại ca của Hạo Hạo, không phải của tôi, Hạo Hạo, cậu mau quản cậu ta đi, cậu ta sắp thành thiếu niên không có thuốc chữa rồi! mau chữa trị cho cậu ta đi!” Tô Niên Niên suốt ngày ở cạnh Cố Tử Thần, độc mồm độc miệng không phải đã lên một bước rồi sao, Tiếu Vũ lập tức bị dọa cho thành bã.
Trình Hạo mặt mày đau khổ kéo kéo góc áo của Tiếu Vũ: “ Đại ca, anh đừng nói nữa........”
“ Còn có nhân quyền nữa hay không! Đến nói cũng không cho, mày mày mày đừng có kéo tao!” Tiếu Vũ sa sầm mặt mày, trong sâu xa cảm nhận được địa vị của mình đang bị lung lay.
Sỉ nhục! Quả thật là bị nhục mà!
Cố Tử Thần lạnh lùng hừm một tiếng: “ Cậu muốn làm gì? Có cần nói chuyện lí tưởng đời người với tôi không.”
“ đúng thế! Cậu xem xem cậu, lớn như thế còn đi ức hiếp con gái, không biết xấu hổ!” Diệp Tinh Vũ lại bồi thêm một câu.
Tiếu Vũ lập tức cảm thấy ngực như bị trúng một nhát dao, đau nhói trong tim.
Đời người lại phải khổ cực như thế này sao?
Cậu ta bi ai liếc nhìn Tô Niên Niên, hạ quyết tâm: sau này tuyệt đối không động đến cô, tuyệt đối tôn kính coi cô như bà cố nội!
Tô Niên Niên vốn dĩ muốn gọi điện cho Trần Nguyên, nghĩ đến thời gian khác biệt nên chỉ gửi một tin nhắn.
Giang Mộ hôm nay có việc không đến, cô gọi điện cho Giang Mộ nói về thành tích, Giang Mộ cười cười ở đầu dây bên kia điện thoại: “ Chúc mừng em nhé, nỗ lực cuối cùng cũng được báo đáp.........”
Tô Niên Niên nhanh nhạy cảm nhận được có gì đó không tự nhiên trong giọng nói của anh, hỏi: “ Thầy giáo, thầy không sao chứ? Có phải trong người không khỏe?”
Giang Mộ: “ Không có gì, hơi cảm cúm mà thôi.”
“ Ồ........” Tô Niên Niên tắt điện thoại, lắc lắc đầu.
Mình đúng là buồn lo vô cớ, thầy Giang Mộ sao có chuyện gì chứ?
Còn lúc này, Giang Mộ đang ngồi ở đồn cảnh sát Dụ Thành, viên cảnh sát trước mặt đẩy một tập văn kiện ra: “ Căn cứ vào manh mối còn lại của vụ tai nạn năm đó, chúng tôi tìm được tung tích kẻ phạm tội khả nghi, mấy ngày gần đây đã xuất hiện ở gần khu vực Dụ Thành. Nếu như có liên hệ với anh, xin phối hợp với cảnh sát hành động.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.