Chương 148: Quỳ mà hát chinh phục (1)
Rose Novel
17/08/2017
Học phụ đạo xong, Tô Niên Niên giống như quả cà bị sét đánh, ủ rũ lết về nhà.
Trong phòng khách, Trần Doãn Hoa và Sở Tố Tâm đang nói chuyện, nhìn thấy Tô Niên Niên bước vào, Sở Tố Tâm vẫy vẫy tay gọi: “ Niên Niên, lại đây một lát, mẹ có chuyện muốn nói với con.”
(/)
Tô Niên Niên ngoan ngoãn bước đến.
Sở Tố Tâm: “ Ngày mai là mừng thọ 70 tuổi cụ ông nhà họ Cố, đúng lễ nghĩa thì bố mẹ nên đi mừng thọ, nhưng công ty của mẹ và chú Trần đều rất bận, Niên Niên, con và Trần Nguyên thay mẹ và chú đi có được không?”
Tô Niên Niên không nghĩ nhiều, đồng ý luôn.
Trần Nguyên là biết ở công ty có một vài chuyện, gần đây nhà họ Cố đang tiến hành chèn ép rất nhiều công ty ở Dụ Thành, Trần Doãn Hoa và Sở Tố Tâm lo lắng bận tâm chuyện công ty đã đủ phiền muộn rồi, làm gì có tâm trạng mà đi chúc thọ tên đầu sỏ đó chứ?
Cậu biết Trần Doãn Hoa và Sở Tố Tâm không nói những chuyện này với hai anh em họ là vì muốn tốt cho họ, dù sao Cố Tử Thần và cậu cũng là bạn tốt, không muốn để bọn họ vì việc của đời trước mà nảy sinh mâu thuẫn.
Cho nên Trần Nguyên chỉ dặn dò Tô Niên Niên nghỉ ngơi sớm, không nói gì thêm nữa.
--- ---
Ngày hôm sau, vừa sáng ra, Tô Niên Niên và Trần Nguyên sắp xếp xong xuôi, Trần Nguyên lái xe đưa Tô Niên Niên đến nhà tổ của họ Cố.
Trong vườn non nước hữu tình, liễu rủ mặt nước, phong cảnh cổ điển, thi vị. Bước vào cửa chính, Trần Nguyên mang lễ mừng thọ tặng cho nhà họ Cố, kéo Tô Niên Niên đi vào phía góc đứng.
Địa vị của cụ ông nhà họ Cố ở Dụ Thành không hề tầm thường, bữa tiệc mừng thọ hôm nay quy tụ rất nhiều nhân vật nổi tiếng, minh tinh trong làng giải trí, những người có máu mặt đều đến.
Chẳng qua Trần Nguyên và Tô Niên Niên đến cho có mặt, một là không phải tạo mối quan hệ, hai là không phải bàn chuyện kinh doanh, Trần Nguyên yên tâm thoải mái tìm một chỗ yên tĩnh, kéo theo đứa em của mình theo.Chẳng mấy chốc, Diệp Tinh Vũ cũng đến rồi, tích cực mang những đồ ăn ngon đẩy đến trước mặt Tô Niên Niên.
Trần Nguyên cảm thấy địa vị của mình đang bị lung lay, thế là cũng ra sức đẩy những đồ ăn ngon đến trước mặt Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên vui vẻ ăn những món điểm tâm đó, trước mặt hiện ra một bóng dáng quen thuộc.
Tiếu Vũ ngông nghênh bước đến, vỗ vào vai Trình Hạo: “ Hạo hạo, cậu đến sớm thế à.”
Trình Hạo mặt mày đau khổ: “ Đại ca đừng gọi em là Hạo Hạo mà, như con gái ấy!”
Tiếu Vũ sởi lởi nói: “ Không sao, anh đây không để ý.”
Trình Hạo lẩm bẩm trong lòng: đại ca, anh không để ý nhưng người bị tổn thương lại là em......
Tiếu Vũ thân thiết hỏi han đệ tử của mình, nói đông nói tây không biết nói gì lại liên quan đến em gái xinh đẹp mà mình gần đây tán.
Tiếu Vũ nói: “ Ôi, đại diện môn tiếng Anh của lớp C rất xinh, mẹ kiếp, chỉ là lúc nào cũng nói với tao tiếng Nga, Hạo Hạo, mày nói xem, tất cả đều là người Trung Quốc, mày nói xem tại sao cứ thích dùng tiếng nước ngoài chứ.”
“ Đại ca, cô ấy nói gì với anh?” Trình Hạo tò mò hỏi.
“ Get-outget-awayget-off......đại loại thế.........” Tiếu Vũ ấp úng bật ra mấy từ, Tô Niên Niên bụm miệng cười phá lên.
“ Mày nói xem có phải cô ấy đang biểu thị tình yêu với tao? Ôi, tao nói mà, sức hấp dẫn của tao chẳng ai sánh bằng!” Tiếu Vũ ra sức chém gió, Trình Hạo không đành lòng nói cho cậu ta biết đó là ý “ khốn nạn”, đành phải cười gượng.
“ Trình tán gái của lão tử ở Thánh Âm không có đối thủ, ôi, lại nói đến Tô Niên Niên gì đó. Sớm muộn sẽ có một ngày, tao sẽ tán đổ nha đầu đó, khiến cô ta quỳ dưới đũng quần tao mà hát chinh phục!”
Trong phòng khách, Trần Doãn Hoa và Sở Tố Tâm đang nói chuyện, nhìn thấy Tô Niên Niên bước vào, Sở Tố Tâm vẫy vẫy tay gọi: “ Niên Niên, lại đây một lát, mẹ có chuyện muốn nói với con.”
(/)
Tô Niên Niên ngoan ngoãn bước đến.
Sở Tố Tâm: “ Ngày mai là mừng thọ 70 tuổi cụ ông nhà họ Cố, đúng lễ nghĩa thì bố mẹ nên đi mừng thọ, nhưng công ty của mẹ và chú Trần đều rất bận, Niên Niên, con và Trần Nguyên thay mẹ và chú đi có được không?”
Tô Niên Niên không nghĩ nhiều, đồng ý luôn.
Trần Nguyên là biết ở công ty có một vài chuyện, gần đây nhà họ Cố đang tiến hành chèn ép rất nhiều công ty ở Dụ Thành, Trần Doãn Hoa và Sở Tố Tâm lo lắng bận tâm chuyện công ty đã đủ phiền muộn rồi, làm gì có tâm trạng mà đi chúc thọ tên đầu sỏ đó chứ?
Cậu biết Trần Doãn Hoa và Sở Tố Tâm không nói những chuyện này với hai anh em họ là vì muốn tốt cho họ, dù sao Cố Tử Thần và cậu cũng là bạn tốt, không muốn để bọn họ vì việc của đời trước mà nảy sinh mâu thuẫn.
Cho nên Trần Nguyên chỉ dặn dò Tô Niên Niên nghỉ ngơi sớm, không nói gì thêm nữa.
--- ---
Ngày hôm sau, vừa sáng ra, Tô Niên Niên và Trần Nguyên sắp xếp xong xuôi, Trần Nguyên lái xe đưa Tô Niên Niên đến nhà tổ của họ Cố.
Trong vườn non nước hữu tình, liễu rủ mặt nước, phong cảnh cổ điển, thi vị. Bước vào cửa chính, Trần Nguyên mang lễ mừng thọ tặng cho nhà họ Cố, kéo Tô Niên Niên đi vào phía góc đứng.
Địa vị của cụ ông nhà họ Cố ở Dụ Thành không hề tầm thường, bữa tiệc mừng thọ hôm nay quy tụ rất nhiều nhân vật nổi tiếng, minh tinh trong làng giải trí, những người có máu mặt đều đến.
Chẳng qua Trần Nguyên và Tô Niên Niên đến cho có mặt, một là không phải tạo mối quan hệ, hai là không phải bàn chuyện kinh doanh, Trần Nguyên yên tâm thoải mái tìm một chỗ yên tĩnh, kéo theo đứa em của mình theo.Chẳng mấy chốc, Diệp Tinh Vũ cũng đến rồi, tích cực mang những đồ ăn ngon đẩy đến trước mặt Tô Niên Niên.
Trần Nguyên cảm thấy địa vị của mình đang bị lung lay, thế là cũng ra sức đẩy những đồ ăn ngon đến trước mặt Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên vui vẻ ăn những món điểm tâm đó, trước mặt hiện ra một bóng dáng quen thuộc.
Tiếu Vũ ngông nghênh bước đến, vỗ vào vai Trình Hạo: “ Hạo hạo, cậu đến sớm thế à.”
Trình Hạo mặt mày đau khổ: “ Đại ca đừng gọi em là Hạo Hạo mà, như con gái ấy!”
Tiếu Vũ sởi lởi nói: “ Không sao, anh đây không để ý.”
Trình Hạo lẩm bẩm trong lòng: đại ca, anh không để ý nhưng người bị tổn thương lại là em......
Tiếu Vũ thân thiết hỏi han đệ tử của mình, nói đông nói tây không biết nói gì lại liên quan đến em gái xinh đẹp mà mình gần đây tán.
Tiếu Vũ nói: “ Ôi, đại diện môn tiếng Anh của lớp C rất xinh, mẹ kiếp, chỉ là lúc nào cũng nói với tao tiếng Nga, Hạo Hạo, mày nói xem, tất cả đều là người Trung Quốc, mày nói xem tại sao cứ thích dùng tiếng nước ngoài chứ.”
“ Đại ca, cô ấy nói gì với anh?” Trình Hạo tò mò hỏi.
“ Get-outget-awayget-off......đại loại thế.........” Tiếu Vũ ấp úng bật ra mấy từ, Tô Niên Niên bụm miệng cười phá lên.
“ Mày nói xem có phải cô ấy đang biểu thị tình yêu với tao? Ôi, tao nói mà, sức hấp dẫn của tao chẳng ai sánh bằng!” Tiếu Vũ ra sức chém gió, Trình Hạo không đành lòng nói cho cậu ta biết đó là ý “ khốn nạn”, đành phải cười gượng.
“ Trình tán gái của lão tử ở Thánh Âm không có đối thủ, ôi, lại nói đến Tô Niên Niên gì đó. Sớm muộn sẽ có một ngày, tao sẽ tán đổ nha đầu đó, khiến cô ta quỳ dưới đũng quần tao mà hát chinh phục!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.