Chương 44: Khắp người đều là dấu hôn
Linh Linh
17/06/2023
“Vãn Vãn, đây là......”
Thư Vãn còn chưa nhận ra trên cổ mình có rất nhiều dấu hôn, nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của Sam Sam, lúc này mới phản ứng lại.
Cô vội vàng lấy tay che cổ, xấu hổ cúi đầu.
“Tớ......”
“Có phải Lâm tổng kia ép buộc cậu không?”
Ánh mắt Lâm tổng nhìn Thư Vãn, tựa như đang nhìn con mồi.
Ngày hôm qua Sam Sam đã muốn nhắc nhở Thư Vãn, nhưng vì quá bận rộn hôn lễ và chăm sóc người thân của Giang Vũ, cũng chưa kịp tìm cô nói chuyện.
Bây giờ thấy Thư Vãn trở về như vậy, lại càng hoài nghi cô bị Lâm tổng kia bắt nạt.
"Vãn Vãn, cậu nói thật với tớ, nếu cậu thật sự bị hắn cưỡng ép, tớ sẽ đi tìm hắn liều mạng!"
Sam Sam vừa nghĩ tới Thư Vãn bị một người đàn ông ức hiếp, liền tức giận không nhịn được, xắn tay áo lên muốn vọt vào phòng bếp lấy dao phay.
Thư Vãn vội vàng ngăn cô lại: "Sam Sam, không phải Lâm tổng."
Sam Sam sửng sốt một chút: "Vậy là ...?”
Loại chuyện này, Thư Vãn thật sự không biết nên nói như thế nào.
Sam Sam thấy bộ dạng muốn nói lại thôi của cô, bỗng nhiên có chút hiểu được.
“Cậu và Quý Tư Hàn lại làm hòa rồi?”
Lúc trước Thư Vãn từ chỗ Quý Tư Hàn trở về, trên người luôn có những vết xanh tím như thế này.
Sam Sam cũng cho rằng là Quý Tư Hàn làm, dù sao người đàn ông kia luôn đối với Thư Vãn rất tàn nhẫn.
“Không phải anh ta.”
Thư Vãn không muốn lừa Sam Sam nữa, cũng nói thật: "Tối... tối qua tớ ở cùng một chỗ với người đàn ông khác.”
Sam Sam có chút khiếp sợ, cô lại còn ở cùng một chỗ với người khác ngoài Quý Tư Hàn?
Sam sam có chút không dám tin, nhưng thấy dáng vẻ xấu hổ của Thư Vãn bày ra trước mắt lại không thể không tin.
Sam Sam nắm tay Thư Vãn, khẩn trương hỏi: "Là ai vậy? Anh ta có đáng tin không?”
Thư Vãn thấy vẻ mặt lo lắng của Sam Sam, cắn răng nói: "Đáng... đáng tin cậy...”
Sam Sam nhíu mày, "Vãn Vãn, có phải cậu có chuyện gì giấu tớ không?”
Sam Sam luôn cảm thấy trong khoảng thời gian này Thư Vãn rất không bình thường, khiến lòng cô không khỏi bất an.
Thư Vãn lại ôm cánh tay cô lắc lắc, "Ai nha, Sam Sam, bạn tốt của tớ, cậu cũng đừng lo lắng quá, đợi đến lúc tớ và anh ấy bàn đến chuyện kết hôn, lúc đó tớ sẽ dẫn người đến trước mặt cậu, được không?"
Nghe được mấy chữ kết hôn, sắc mặt Sam Sam lúc này mới dịu đi một chút.
"Cậu và Quý Tư Hàn mới tách ra không bao lâu, sao nhanh như vậy lại tìm được đối tượng kết hôn rồi?”
“Hơn nữa còn giao mình cho người ta nhanh như vậy, đều này có chút không giống với tính cách ngoan ngoãn của Thư Vãn mà tớ biết.”
"Đó là đối tác của công ty tớ, cậu cũng biết công việc của tớ tiếp xúc với nhiều người, trước kia ở cùng Quý Tư Hàn tớ không có thời gian yêu đương, bây giờ tách ra rồi, có người thích hợp thì tiến tới, không phải cậu cũng muốn tớ sớm kết hôn sao?"
“Đương nhiên là tớ muốn cậu sớm kết hôn rồi!”
“Vậy cậu còn lo lắng cái gì?”
Thư Vãn cười ngắt lời cô.
“Tớ lo cậu gặp phải người không đáng tin cậy.”
Sam Sam sợ lải nhải quá nhiều, khiến Thư Vãn phiền nên cũng im lặng không nói nữa.
"Được rồi, đối tượng kết hôn của cậu phải cần để tớ xem xét thật kĩ, quyết không thể qua loa!"
“Được, chỉ cần cậu không đồng ý, cả đời này tớ cũng không lấy chồng!”
“Sao có thể không lấy chồng, cậu còn muốn làm một bà lão độc thân già khộm sao?”
Sam Sam trừng mắt nhìn Thư Vãn.
“Tớ nói đùa thôi.”
Thư Vãn làm bộ như không có việc gì, nở nụ cười ngọt ngào cho qua chuyện.
Vãn Vãn nhà cô từ nhỏ đã hiền lành hiểu chuyện, tuyệt đối sẽ không xằng bậy, không có gì là không yên lòng cả.
Hai người trò chuyện một lúc thì Giang Vũ tới đón Sam Sam.
Hai người bọn họ mới kết hôn xong, đương nhiên phải đi Malayxia hưởng tuần trăng mật rồi.
Giang Vũ đổi chuyến bay đến buổi tối, đúng lúc Thư Vãn rảnh rỗi không bận gì nên đưa hai người ra sân bay.
Sau khi dặn dò Sam Sam và Giang Vũ chú ý an toàn, Thư Vãn vẫy tay tạm biệt họ.
Sau khi cô đón xe về đến nhà, liền vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.
Rất kỳ quái, bị Lâm Trạch Thần đụng một cái cô liền cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Nhưng Dạ tiên sinh này thô lỗ với cô như vậy, cô lại không có cảm giác buồn nôn.
Thậm chí...... Thậm chí lúc làm chuyện đó, trong đầu cô đều là Quý Tư Hàn.
Là cô quá nhớ Quý Tư Hàn, mới có thể tưởng tượng tên biến thái kia thành Quý Tư Hàn sao?
Thư Vãn cảm thấy rất đáng xấu hổ, thân thể của mình đã bị người lạ làm nhục, còn có tư cách gì nghĩ đến Quý Tư Hàn?
Thư Vãn đã không còn sạch sẽ, nên trên cơ thể cô đã không còn bất cứ dấu vết nào của Quý Tư Hàn nữa rồi.
Thư Vãn còn chưa nhận ra trên cổ mình có rất nhiều dấu hôn, nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của Sam Sam, lúc này mới phản ứng lại.
Cô vội vàng lấy tay che cổ, xấu hổ cúi đầu.
“Tớ......”
“Có phải Lâm tổng kia ép buộc cậu không?”
Ánh mắt Lâm tổng nhìn Thư Vãn, tựa như đang nhìn con mồi.
Ngày hôm qua Sam Sam đã muốn nhắc nhở Thư Vãn, nhưng vì quá bận rộn hôn lễ và chăm sóc người thân của Giang Vũ, cũng chưa kịp tìm cô nói chuyện.
Bây giờ thấy Thư Vãn trở về như vậy, lại càng hoài nghi cô bị Lâm tổng kia bắt nạt.
"Vãn Vãn, cậu nói thật với tớ, nếu cậu thật sự bị hắn cưỡng ép, tớ sẽ đi tìm hắn liều mạng!"
Sam Sam vừa nghĩ tới Thư Vãn bị một người đàn ông ức hiếp, liền tức giận không nhịn được, xắn tay áo lên muốn vọt vào phòng bếp lấy dao phay.
Thư Vãn vội vàng ngăn cô lại: "Sam Sam, không phải Lâm tổng."
Sam Sam sửng sốt một chút: "Vậy là ...?”
Loại chuyện này, Thư Vãn thật sự không biết nên nói như thế nào.
Sam Sam thấy bộ dạng muốn nói lại thôi của cô, bỗng nhiên có chút hiểu được.
“Cậu và Quý Tư Hàn lại làm hòa rồi?”
Lúc trước Thư Vãn từ chỗ Quý Tư Hàn trở về, trên người luôn có những vết xanh tím như thế này.
Sam Sam cũng cho rằng là Quý Tư Hàn làm, dù sao người đàn ông kia luôn đối với Thư Vãn rất tàn nhẫn.
“Không phải anh ta.”
Thư Vãn không muốn lừa Sam Sam nữa, cũng nói thật: "Tối... tối qua tớ ở cùng một chỗ với người đàn ông khác.”
Sam Sam có chút khiếp sợ, cô lại còn ở cùng một chỗ với người khác ngoài Quý Tư Hàn?
Sam sam có chút không dám tin, nhưng thấy dáng vẻ xấu hổ của Thư Vãn bày ra trước mắt lại không thể không tin.
Sam Sam nắm tay Thư Vãn, khẩn trương hỏi: "Là ai vậy? Anh ta có đáng tin không?”
Thư Vãn thấy vẻ mặt lo lắng của Sam Sam, cắn răng nói: "Đáng... đáng tin cậy...”
Sam Sam nhíu mày, "Vãn Vãn, có phải cậu có chuyện gì giấu tớ không?”
Sam Sam luôn cảm thấy trong khoảng thời gian này Thư Vãn rất không bình thường, khiến lòng cô không khỏi bất an.
Thư Vãn lại ôm cánh tay cô lắc lắc, "Ai nha, Sam Sam, bạn tốt của tớ, cậu cũng đừng lo lắng quá, đợi đến lúc tớ và anh ấy bàn đến chuyện kết hôn, lúc đó tớ sẽ dẫn người đến trước mặt cậu, được không?"
Nghe được mấy chữ kết hôn, sắc mặt Sam Sam lúc này mới dịu đi một chút.
"Cậu và Quý Tư Hàn mới tách ra không bao lâu, sao nhanh như vậy lại tìm được đối tượng kết hôn rồi?”
“Hơn nữa còn giao mình cho người ta nhanh như vậy, đều này có chút không giống với tính cách ngoan ngoãn của Thư Vãn mà tớ biết.”
"Đó là đối tác của công ty tớ, cậu cũng biết công việc của tớ tiếp xúc với nhiều người, trước kia ở cùng Quý Tư Hàn tớ không có thời gian yêu đương, bây giờ tách ra rồi, có người thích hợp thì tiến tới, không phải cậu cũng muốn tớ sớm kết hôn sao?"
“Đương nhiên là tớ muốn cậu sớm kết hôn rồi!”
“Vậy cậu còn lo lắng cái gì?”
Thư Vãn cười ngắt lời cô.
“Tớ lo cậu gặp phải người không đáng tin cậy.”
Sam Sam sợ lải nhải quá nhiều, khiến Thư Vãn phiền nên cũng im lặng không nói nữa.
"Được rồi, đối tượng kết hôn của cậu phải cần để tớ xem xét thật kĩ, quyết không thể qua loa!"
“Được, chỉ cần cậu không đồng ý, cả đời này tớ cũng không lấy chồng!”
“Sao có thể không lấy chồng, cậu còn muốn làm một bà lão độc thân già khộm sao?”
Sam Sam trừng mắt nhìn Thư Vãn.
“Tớ nói đùa thôi.”
Thư Vãn làm bộ như không có việc gì, nở nụ cười ngọt ngào cho qua chuyện.
Vãn Vãn nhà cô từ nhỏ đã hiền lành hiểu chuyện, tuyệt đối sẽ không xằng bậy, không có gì là không yên lòng cả.
Hai người trò chuyện một lúc thì Giang Vũ tới đón Sam Sam.
Hai người bọn họ mới kết hôn xong, đương nhiên phải đi Malayxia hưởng tuần trăng mật rồi.
Giang Vũ đổi chuyến bay đến buổi tối, đúng lúc Thư Vãn rảnh rỗi không bận gì nên đưa hai người ra sân bay.
Sau khi dặn dò Sam Sam và Giang Vũ chú ý an toàn, Thư Vãn vẫy tay tạm biệt họ.
Sau khi cô đón xe về đến nhà, liền vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.
Rất kỳ quái, bị Lâm Trạch Thần đụng một cái cô liền cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Nhưng Dạ tiên sinh này thô lỗ với cô như vậy, cô lại không có cảm giác buồn nôn.
Thậm chí...... Thậm chí lúc làm chuyện đó, trong đầu cô đều là Quý Tư Hàn.
Là cô quá nhớ Quý Tư Hàn, mới có thể tưởng tượng tên biến thái kia thành Quý Tư Hàn sao?
Thư Vãn cảm thấy rất đáng xấu hổ, thân thể của mình đã bị người lạ làm nhục, còn có tư cách gì nghĩ đến Quý Tư Hàn?
Thư Vãn đã không còn sạch sẽ, nên trên cơ thể cô đã không còn bất cứ dấu vết nào của Quý Tư Hàn nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.