Chương 202: Người phụ nữ đáng sợ nhất trên đời
Linh Linh
15/08/2023
Chương 202: Người phụ nữ đáng sợ nhất trên đời
“Nhị thiếu gia, phu nhân lên lầu rồi mau cất ảnh đi…”
Chu quản gia hốt hoảng, giục Quý Tư Hàn.
Nhưng hắn lại thong thả, vuốt ve tấm ảnh.
Cô đã chết, không còn gì để kiêng dè nữa.
Họ đã không để cho hắn chết, vậy thì hắn phải sống thật tốt.
Để cho họ biết rằng cứu một con quỷ sẽ có kết quả như thế?!
Tiếng xe lăn lăn trên mặt đất, lăn đến từ hướng hành lang bên ngoài cửa.
Mỗi lần lăn đều khiến cho Chu quản gia sợ hãi, thậm chí không dám thở mạnh.
Trong phòng vốn tối om, đột nhiên được chiếu sáng thành ban ngày trước khi nhóm người kia đi vào.
Người phụ nữ ngồi trên xe lăn được một người đàn ông cao to vạm vỡ đẩy vào.
Đi theo phía sau lại là một đám vệ sĩ chuyên nghiệp xuất thân từ bộ đội đặc chủng.
Sau khi họ đi vào, Quý Tư Hàn cũng không quay đầu lại, đôi mắt đầy tơ máu từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào người trong ảnh.
Người phụ nữ trên xe lắn thấy hắn biết mình đến vẫn có bất cứ phản ứng nào, thì sắc mặt lập tức sa sầm.
“Lấy thứ trong tay nó cho tôi.”
Nghe thấy bà ta ra lệnh, Quý Tư Hàn hừ lạnh.
Sau khi cất tấm ảnh vào ngăn đầu tiên trong két sắt, hắn nhanh chóng rút ra một khẩu súng từ ngăn thứ hai.
Khi người đàn ông đi đến phía sau hắn thì kéo chốt súng mở chốt an toàn, xoay người lại giơ súng lên chĩa thẳng vào trán người đàn ông.
Người đàn ông giật mình bởi hành động này của hắn, nhưng vẫn giữ bình tĩnh và nói: “Tư Hàn, cậu là cậu cháu, chĩa súng vào cậu không hay lắm nhỉ?”
“Cậu?”
Quý Tư Hàn nhếch khóe miệng nở nụ cười giễu cợt: “Cậu sẽ dìm đứa cháu ngoại năm tuổi vào hồ bơi, để nó chết đuối sao?”
Người đàn ông dường như không ngờ hắn vẫn nhớ lâu như vậy, sau khi thay đổi sắc mặt liền giải thích: “Cậu muốn dạy cháu bơi.”
Nụ cười nơi khóe miệng Quý Tư Hàn càng mỉa mai hơn, không tiếp lời của người đàn ông nữa mà trực tiếp bóp cò…
Khoảnh khắc viên đạn sắp được bắn ra, người phụ nữ trên xe lăn ra lệnh ném một người phụ nữ cả người đầy máu đến trước mặt hắn.
Khoảnh khắc Quý Tư Hàn và người phụ nữ nằm thoi thóp dưới đất nhìn nhau, lông mi khẽ run lên.
Hắn ngước đôi mắt lạnh lẽo lên nhìn vào người phụ nữ ngồi trên xe lăn, đưa lưng về phía ánh sáng, ẩn mình trong bóng tối.
Hắn không nói gì cả chỉ lạnh lùng nhìn thẳng vào bà ta, mà người trên xe lăn lại hất cằm với hắn.
“Thả cậu mày hay là để người của mày chôn cùng nó, chọn một đi.”
Một giọng nữ khàn khàn khó nghe vang lên trong phòng, lạnh thấu xương.
Người phụ nữ nằm dưới đất không khỏi rùng mình khi nghe thấy giọng nói này, nhưng lại không sợ nhìn về phía Quý Tư Hàn.
“Quý tổng, mặc kệ tôi, hãy làm chuyện mà anh luôn muốn làm đi…”
Khóe miệng A Lan bị thắt lưng đánh rách, đau đớn vô cùng nhưng những thứ này cũng không đủ để đánh bại cô ấy.
“Thật là một con chó ngoan…”
Người phụ nữ trên xe lăn vừa chơi đùa thắt lưng trong tay, vừa nở nụ cười giễu cợt nhìn A Lan.
“Nó đã rót bùa mê thuốc lú gì để cô trung thành như vậy, thậm chí còn dám giả mạo làm người phụ nữ của nó?”
“Lẽ nào cô không biết từ nhỏ đến lớn người mà nó quan tâm, đều sẽ bị tôi hủy hoại ư…”
Lúc bà ta nói câu cuối cùng giọng điệu rất nhẹ, giống như đang chơi một trò chơi để mọi người vỗ tay.
Đây là người phụ nữ đáng sợ nhất mà A Lan từng gặp trên đời này, không hề có sự dịu dàng của một người mẹ mà chỉ có sự tàn nhẫn.
Chỉ là Quý tổng thấy người bạn thân thuở nhỏ sống quá khó khăn mới sai người chăm sóc vài lần, vậy mà bà tại lại cho người hành hạ Thiển Thiển đến chết.
Đến khi họ biết được thì người đã chết, giống như Thư tiểu thư, nằm trong nhà vệ sinh người bê bết máu…
Điều khác nhau duy nhất là Thiển Thiển đã bị cưỡng hiếp trước khi chết, quần áo xộc xệch, khắp người không có một mảng da lành lặn…
“Nhị thiếu gia, phu nhân lên lầu rồi mau cất ảnh đi…”
Chu quản gia hốt hoảng, giục Quý Tư Hàn.
Nhưng hắn lại thong thả, vuốt ve tấm ảnh.
Cô đã chết, không còn gì để kiêng dè nữa.
Họ đã không để cho hắn chết, vậy thì hắn phải sống thật tốt.
Để cho họ biết rằng cứu một con quỷ sẽ có kết quả như thế?!
Tiếng xe lăn lăn trên mặt đất, lăn đến từ hướng hành lang bên ngoài cửa.
Mỗi lần lăn đều khiến cho Chu quản gia sợ hãi, thậm chí không dám thở mạnh.
Trong phòng vốn tối om, đột nhiên được chiếu sáng thành ban ngày trước khi nhóm người kia đi vào.
Người phụ nữ ngồi trên xe lăn được một người đàn ông cao to vạm vỡ đẩy vào.
Đi theo phía sau lại là một đám vệ sĩ chuyên nghiệp xuất thân từ bộ đội đặc chủng.
Sau khi họ đi vào, Quý Tư Hàn cũng không quay đầu lại, đôi mắt đầy tơ máu từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào người trong ảnh.
Người phụ nữ trên xe lắn thấy hắn biết mình đến vẫn có bất cứ phản ứng nào, thì sắc mặt lập tức sa sầm.
“Lấy thứ trong tay nó cho tôi.”
Nghe thấy bà ta ra lệnh, Quý Tư Hàn hừ lạnh.
Sau khi cất tấm ảnh vào ngăn đầu tiên trong két sắt, hắn nhanh chóng rút ra một khẩu súng từ ngăn thứ hai.
Khi người đàn ông đi đến phía sau hắn thì kéo chốt súng mở chốt an toàn, xoay người lại giơ súng lên chĩa thẳng vào trán người đàn ông.
Người đàn ông giật mình bởi hành động này của hắn, nhưng vẫn giữ bình tĩnh và nói: “Tư Hàn, cậu là cậu cháu, chĩa súng vào cậu không hay lắm nhỉ?”
“Cậu?”
Quý Tư Hàn nhếch khóe miệng nở nụ cười giễu cợt: “Cậu sẽ dìm đứa cháu ngoại năm tuổi vào hồ bơi, để nó chết đuối sao?”
Người đàn ông dường như không ngờ hắn vẫn nhớ lâu như vậy, sau khi thay đổi sắc mặt liền giải thích: “Cậu muốn dạy cháu bơi.”
Nụ cười nơi khóe miệng Quý Tư Hàn càng mỉa mai hơn, không tiếp lời của người đàn ông nữa mà trực tiếp bóp cò…
Khoảnh khắc viên đạn sắp được bắn ra, người phụ nữ trên xe lăn ra lệnh ném một người phụ nữ cả người đầy máu đến trước mặt hắn.
Khoảnh khắc Quý Tư Hàn và người phụ nữ nằm thoi thóp dưới đất nhìn nhau, lông mi khẽ run lên.
Hắn ngước đôi mắt lạnh lẽo lên nhìn vào người phụ nữ ngồi trên xe lăn, đưa lưng về phía ánh sáng, ẩn mình trong bóng tối.
Hắn không nói gì cả chỉ lạnh lùng nhìn thẳng vào bà ta, mà người trên xe lăn lại hất cằm với hắn.
“Thả cậu mày hay là để người của mày chôn cùng nó, chọn một đi.”
Một giọng nữ khàn khàn khó nghe vang lên trong phòng, lạnh thấu xương.
Người phụ nữ nằm dưới đất không khỏi rùng mình khi nghe thấy giọng nói này, nhưng lại không sợ nhìn về phía Quý Tư Hàn.
“Quý tổng, mặc kệ tôi, hãy làm chuyện mà anh luôn muốn làm đi…”
Khóe miệng A Lan bị thắt lưng đánh rách, đau đớn vô cùng nhưng những thứ này cũng không đủ để đánh bại cô ấy.
“Thật là một con chó ngoan…”
Người phụ nữ trên xe lăn vừa chơi đùa thắt lưng trong tay, vừa nở nụ cười giễu cợt nhìn A Lan.
“Nó đã rót bùa mê thuốc lú gì để cô trung thành như vậy, thậm chí còn dám giả mạo làm người phụ nữ của nó?”
“Lẽ nào cô không biết từ nhỏ đến lớn người mà nó quan tâm, đều sẽ bị tôi hủy hoại ư…”
Lúc bà ta nói câu cuối cùng giọng điệu rất nhẹ, giống như đang chơi một trò chơi để mọi người vỗ tay.
Đây là người phụ nữ đáng sợ nhất mà A Lan từng gặp trên đời này, không hề có sự dịu dàng của một người mẹ mà chỉ có sự tàn nhẫn.
Chỉ là Quý tổng thấy người bạn thân thuở nhỏ sống quá khó khăn mới sai người chăm sóc vài lần, vậy mà bà tại lại cho người hành hạ Thiển Thiển đến chết.
Đến khi họ biết được thì người đã chết, giống như Thư tiểu thư, nằm trong nhà vệ sinh người bê bết máu…
Điều khác nhau duy nhất là Thiển Thiển đã bị cưỡng hiếp trước khi chết, quần áo xộc xệch, khắp người không có một mảng da lành lặn…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.