Người Tình Của Tổng Giám Đốc Đài Truyền Hình
Chương 7: Quan hệ chuyển biến tốt đẹp
Cơ Thủy Linh
28/05/2019
Trong phòng tiếng nhạc càng lúc càng lớn, tiếng ca cũng càng ngày càng cao,
đoàn người chơi đùa cũng khá HIGH! Nhưng càng trong hoàn cảnh náo nhiệt, thì trong lòng người nào đó thì càng cảm thấy bản thân mình thật khổ sở và cô độc!
Quan Tĩnh ngồi lỳ ở trong góc, rốt cục lúc mười giờ, cô đứng lên nói với người dẫn đầu: "Tôi về trước đây, buồn ngủ quá rồi. Sáng sớm ngày mai tôi còn phải lên hình cho chương trình tin tức sáng sớm!"
Người dẫn đầu tỏ ý đã hiểu gật đầu, sau đó bắt đầu hô hào mọi người: "Có ai trong chúng ta tiện đường với người đẹp Tĩnh không. Người đẹp Tĩnh ở tại đường XX!" Sau khi hỏi xong, người dẫn đầu mới chợt nhớ ra, cũng không có ai về cùng đường Quan Tĩnh hết!
"Tôi ở tại phố XX, ở kế tiếp nơi ở của chủ biên Quan Tĩnh, tôi sẽ về cùng với cô ấy..." Lý Sấm, người vừa nhậm chức lãnh đạo phòng ngày hôm nay từ trên ghế sofa đứng lên!
"Như vậy không được, hôm nay mọi người mở tiệc để chào mừng anh! Tự tôi có thể ngồi taxi về nhà được mà, không dám làm phiền anh!" Quan Tĩnh vội vàng xua tay, lấy túi chuẩn bị ra cửa!
Lý Sấm đã xốc lại quần áo, chào tạm biệt các đồng nghiệp, cũng đi theo ra ngoài: "Hôm nay tôi còn có chút việc phải về nhà, vừa vặn chúng ta tiện đường đi cùng nhau!"
Nhìn hai người cùng nhau rời đi, mọi người còn lại ở trong phòng ào ào nổi lên phỏng đoán.
"Wow, thủ trưởng mới tới thích chủ biên Quan của chúng ta rồi!" Một gã đồng nghiệp nam nói!
Một cô gái khác mặc T-shirt, đội mũ lưỡi trai ra sức gật đầu. "Nhất định thế, tối hôm nay người ta luôn luôn nhìn thủ trưởng mới, người ta có thể nhìn thấy ánh mắt thủ trưởng mới luôn luôn dừng ở trên người Quan Tĩnh ... "
"Ha ha, thật là một cặp xứng đôi nhỉ? Tuấn nam đi cùng mỹ nữ nhé!" Một người bỗng nhiên nói ra, những người khác ào ào gật đầu tỏ vẻ đồng ý!
****************** phân cách tuyến ******************
Đồ đàn bà chết tiệt, đã muộn thế này mà vẫn chưa thèm về nhà, xem ra cuộc sống về đêm của cô ta cũng khá phong phú đây! Từ lúc đưa bạn gái về nhà, sau đó Tưởng Vũ Hàng liền mở cửa phòng của Quan Tĩnh ra! Anh nghĩ rằng cô vẫn giống như ngày xưa, đã vui vẻ tắm xong xuôi, sau đó cuộn mình ở trong phòng khách chờ anh!
Kết quả mọi ý nghĩ của anh đều sai hết, cô hoàn toàn không có ở nhà. Hơn nữa, hiện tại đã 10 giờ rưỡi rồi, vậy mà cô vẫn còn chưa buồn trở về nhà!
Anh đứng ở bên cửa sổ trên lầu, phiền chán hút thuốc lá, cặp mắt chim ưng quan sát bên ngoài cửa sổ!
Vào lúc 10 giờ 50 phút, có một chiếc xe hơi dừng lại ở phía dưới lầu!
"Cảm ơn anh đã đưa tôi về nhà!" Quan Tĩnh tháo dây an toàn ra, cảm ơn thủ trưởng mới của mình!
"Ôi chà, cô không cần cảm ơn tôi đâu, tôi thật sự thấy xấu hổ lắm!" Anh làm một cái mặt quỷ, tự cười giễu mình, nói. "Cô nói xem, cái xe này đúng là cũng quá không nể mặt tôi, nó chuyên môn làm cho tôi mất mặt! Lần đầu tiên đưa người đẹp về nhà, thế mà nó lại xảy ra chút trục trặc nho nhỏ!"
"Ha ha, không sao, chỉ có điều xe cũng cần phải bảo dưỡng đúng hẹn... anh lái xe về nhà cần cẩn thận một chút. Tôi lên lầu đây, hẹn gặp lại!" Sau khi lễ độ nói lời từ biệt, Quan Tĩnh xuống xe, đi về hướng cửa nhà trọ!
Quan Tĩnh vừa mở cửa phòng ra, từ bên trong căn phòng tối đen vang lên một giọng nói đầy châm biếm của đàn ông: “Khá lắm, không ngờ cuộc sống về đêm của cô lại muôn màu muôn vẻ như vậy!"
Cô chạy nhanh tới bật công tắc đèn, khi nhìn thấy người mà mình ngày nhớ đêm mong thật sự xuất hiện ở trong phòng của mình, cô hưng phấn đến mức phát ra tiếng nức nở: "Không phải là anh nói sẽ không tới đó sao? Chẳng phải là anh không cần em nữa sao?" Hai tay cô bưng kín lấy miệng, nước mắt cũng lập tức đã ươn ướt bàn tay mình!
Nhìn thấy cô kích động như vậy, cũng không biết vì sao, vốn dĩ anh nghĩ sẽ hung hăng ép hỏi cô, chất vấn cô một trận, vậy mà cơn giận dữ trong người anh nhất thời giảm đi phân nửa! "Có phải cô đã ước gì tôi không cần cô nữa hay không? Bởi vì cô đã có người mới để vui vẻ rồi kia mà?"
Không biết anh có chú ý tới ngữ điệu trong lời nói của anh có nồng đậm vị chua hay không!
"Không phải, em không phải như vậy!" Cô nói, nước mắt như hoa lê đẫm mưa. Chợt cô nhào vào trong lòng anh, vội vàng nói nhận sai: "Vũ Hàng, em sai rồi, là em đã phá vỡ quy tắc trò chơi, lần sau em nhất định sẽ không ghen tị loạn lên nữa, cũng không sẽ ở bên cạnh Vũ Nghê mà nói lung tung nữa, anh tha thứ cho em có được không?"
Cô liều mạng ôm lấy anh, trong lòng chua sót nghĩ mặc kệ cho anh coi thường mình cũng được! Không sai, dù anh đánh cô, nhưng không sao đánh được tình yêu của cô đối với anh. Đúng vậy, cô đã yêu anh!
"Cô có biết là mình đã sai rồi không?" Anh để cô tùy ý ôm mình, hai tay của anh cũng không khống chế nổi nữa, cũng đã vuốt ve trên thân thể cô!
"Em biết rồi... "
"Tốt lắm, bây giờ anh sẽ tha thứ cho em, tuyệt đối không được có sự lộn xộn lần thứ hai nữa đâu đấy!" Bàn tay to của anh đã với vào trong vạt áo của cô, ra sức vuốt ve nơi cao vút, mềm mại của cô ...
Quan Tĩnh nhón mũi chân lên, chủ động hôn vào môi của anh.
Cô vừa mới dính vào môi mỏng của anh, anh lập tức đón nhận, chuyển thành chủ động, ra sức hôn cô thật sâu! "Nói cho anh biết, tối hôm nay người đàn ông đưa em về là ai vậy?"
Cô đã lâm trong cảnh ý loạn tình mê, vừa chấp nhận nụ hôn môi, vừa cố gắng duy trì tỉnh táo đáp lại: "Lý Sấm!"
Hóa ra là anh ta...
"Em và anh ta không xứng với nhau, đừng có ý nghĩ lung tung với anh ta!" Anh bình luận!
Quan Tĩnh nở nụ cười, đưa tay lên ra sức kéo bàn tay to của anh đang ở trên cổ mình xuống ...
Lập tức, hai người bọn họ cùng ngã ra ở trên sàn. "Em không quan tâm anh ta với em có xứng với nhau hay không? Em không thích anh ta, em chỉ thích anh thôi, chỉ có anh... "
Những lời này đã gạt đi hết một nửa sự tức giận còn lại trong người của anh. Anh không sao chần chờ được nữa, lập tức vùi đầu vào trong cảm xúc mạnh mẽ... Người phụ nữ đáng chết này, chính cô ta đã chọc giận anh, khiến mấy ngày nay anh rất muốn cô, nhưng lại không bỏ được thể diện!
Hôm nay, nhất định anh sẽ phải trừng phạt cô thật nặng!
Quần áo bị kéo ra hết, để lộ ra một thân thể trắng trẻo non mềm! Không lâu sau, trong phòng liền vang lên tiếng hoan ái làm cho người ta mặt đỏ tim đập!
Gò má áp vào vòm ngực nóng bỏng của anh, bên tai là tiếng tim anh đang đập mãnh liệt, thậm chí... lòng bàn chân của cô còn đang áp vào vật nam tính của anh vừa mới thu nhỏ lại ...
Cảm xúc mãnh liệt tồn tại lúc này một lần nữa nhắc nhở cô rằng, anh đang ở ngay tại cạnh cô, không phải anh không cần cô, anh đã trở lại rồi!
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn như hoa như ngọc ở bên trên mình, anh thực sự mỉm cười thỏa mãn!
"Đứng lên đi..." liên tục muốn cô tới bốn lần, anh đã thỏa mãn rồi! "Anh về nhà đây!"
"Vâng!" Mặc dù trong lòng có nghìn nghìn vạn vạn lần không muốn, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đứng lên, hầu hạ anh mặc quần áo! Quan hệ vừa mới hòa dịu lại, càng làm cho cô quý trọng gấp đôi. "Trên đường lái xe phải cẩn thận một chút nhé!"
Anh tóm lấy cái cằm của cô, đặt lên trên môi đỏ mọng ấy một cái hôn tình cảm rất mãnh liệt mà thực dịu dàng, tựa như đôi tình nhân đang thân mật, tràn ngập ôn nhu. "Được rồi, cứ yên tâm, còn có người một phụ nữ khiến anh vẫn còn muốn chưa đủ đây, cho nên anh không thể để xảy ra chuyện gì nhanh như vậy... "
"Anh nói loạn cái gì đấy, quạ đen!" Quan Tĩnh cau mày lại, cực kỳ không muốn nghe!
"Được rồi, anh đi đây!" Anh mặc xong quần áo, sau đó đi về phía cửa, đồng thời động tác cũng trở nên nhẹ nhàng từ tốn hơn. Anh rất sợ bị người ở phòng cách vách nghe thấy!
Quan Tĩnh ngồi lỳ ở trong góc, rốt cục lúc mười giờ, cô đứng lên nói với người dẫn đầu: "Tôi về trước đây, buồn ngủ quá rồi. Sáng sớm ngày mai tôi còn phải lên hình cho chương trình tin tức sáng sớm!"
Người dẫn đầu tỏ ý đã hiểu gật đầu, sau đó bắt đầu hô hào mọi người: "Có ai trong chúng ta tiện đường với người đẹp Tĩnh không. Người đẹp Tĩnh ở tại đường XX!" Sau khi hỏi xong, người dẫn đầu mới chợt nhớ ra, cũng không có ai về cùng đường Quan Tĩnh hết!
"Tôi ở tại phố XX, ở kế tiếp nơi ở của chủ biên Quan Tĩnh, tôi sẽ về cùng với cô ấy..." Lý Sấm, người vừa nhậm chức lãnh đạo phòng ngày hôm nay từ trên ghế sofa đứng lên!
"Như vậy không được, hôm nay mọi người mở tiệc để chào mừng anh! Tự tôi có thể ngồi taxi về nhà được mà, không dám làm phiền anh!" Quan Tĩnh vội vàng xua tay, lấy túi chuẩn bị ra cửa!
Lý Sấm đã xốc lại quần áo, chào tạm biệt các đồng nghiệp, cũng đi theo ra ngoài: "Hôm nay tôi còn có chút việc phải về nhà, vừa vặn chúng ta tiện đường đi cùng nhau!"
Nhìn hai người cùng nhau rời đi, mọi người còn lại ở trong phòng ào ào nổi lên phỏng đoán.
"Wow, thủ trưởng mới tới thích chủ biên Quan của chúng ta rồi!" Một gã đồng nghiệp nam nói!
Một cô gái khác mặc T-shirt, đội mũ lưỡi trai ra sức gật đầu. "Nhất định thế, tối hôm nay người ta luôn luôn nhìn thủ trưởng mới, người ta có thể nhìn thấy ánh mắt thủ trưởng mới luôn luôn dừng ở trên người Quan Tĩnh ... "
"Ha ha, thật là một cặp xứng đôi nhỉ? Tuấn nam đi cùng mỹ nữ nhé!" Một người bỗng nhiên nói ra, những người khác ào ào gật đầu tỏ vẻ đồng ý!
****************** phân cách tuyến ******************
Đồ đàn bà chết tiệt, đã muộn thế này mà vẫn chưa thèm về nhà, xem ra cuộc sống về đêm của cô ta cũng khá phong phú đây! Từ lúc đưa bạn gái về nhà, sau đó Tưởng Vũ Hàng liền mở cửa phòng của Quan Tĩnh ra! Anh nghĩ rằng cô vẫn giống như ngày xưa, đã vui vẻ tắm xong xuôi, sau đó cuộn mình ở trong phòng khách chờ anh!
Kết quả mọi ý nghĩ của anh đều sai hết, cô hoàn toàn không có ở nhà. Hơn nữa, hiện tại đã 10 giờ rưỡi rồi, vậy mà cô vẫn còn chưa buồn trở về nhà!
Anh đứng ở bên cửa sổ trên lầu, phiền chán hút thuốc lá, cặp mắt chim ưng quan sát bên ngoài cửa sổ!
Vào lúc 10 giờ 50 phút, có một chiếc xe hơi dừng lại ở phía dưới lầu!
"Cảm ơn anh đã đưa tôi về nhà!" Quan Tĩnh tháo dây an toàn ra, cảm ơn thủ trưởng mới của mình!
"Ôi chà, cô không cần cảm ơn tôi đâu, tôi thật sự thấy xấu hổ lắm!" Anh làm một cái mặt quỷ, tự cười giễu mình, nói. "Cô nói xem, cái xe này đúng là cũng quá không nể mặt tôi, nó chuyên môn làm cho tôi mất mặt! Lần đầu tiên đưa người đẹp về nhà, thế mà nó lại xảy ra chút trục trặc nho nhỏ!"
"Ha ha, không sao, chỉ có điều xe cũng cần phải bảo dưỡng đúng hẹn... anh lái xe về nhà cần cẩn thận một chút. Tôi lên lầu đây, hẹn gặp lại!" Sau khi lễ độ nói lời từ biệt, Quan Tĩnh xuống xe, đi về hướng cửa nhà trọ!
Quan Tĩnh vừa mở cửa phòng ra, từ bên trong căn phòng tối đen vang lên một giọng nói đầy châm biếm của đàn ông: “Khá lắm, không ngờ cuộc sống về đêm của cô lại muôn màu muôn vẻ như vậy!"
Cô chạy nhanh tới bật công tắc đèn, khi nhìn thấy người mà mình ngày nhớ đêm mong thật sự xuất hiện ở trong phòng của mình, cô hưng phấn đến mức phát ra tiếng nức nở: "Không phải là anh nói sẽ không tới đó sao? Chẳng phải là anh không cần em nữa sao?" Hai tay cô bưng kín lấy miệng, nước mắt cũng lập tức đã ươn ướt bàn tay mình!
Nhìn thấy cô kích động như vậy, cũng không biết vì sao, vốn dĩ anh nghĩ sẽ hung hăng ép hỏi cô, chất vấn cô một trận, vậy mà cơn giận dữ trong người anh nhất thời giảm đi phân nửa! "Có phải cô đã ước gì tôi không cần cô nữa hay không? Bởi vì cô đã có người mới để vui vẻ rồi kia mà?"
Không biết anh có chú ý tới ngữ điệu trong lời nói của anh có nồng đậm vị chua hay không!
"Không phải, em không phải như vậy!" Cô nói, nước mắt như hoa lê đẫm mưa. Chợt cô nhào vào trong lòng anh, vội vàng nói nhận sai: "Vũ Hàng, em sai rồi, là em đã phá vỡ quy tắc trò chơi, lần sau em nhất định sẽ không ghen tị loạn lên nữa, cũng không sẽ ở bên cạnh Vũ Nghê mà nói lung tung nữa, anh tha thứ cho em có được không?"
Cô liều mạng ôm lấy anh, trong lòng chua sót nghĩ mặc kệ cho anh coi thường mình cũng được! Không sai, dù anh đánh cô, nhưng không sao đánh được tình yêu của cô đối với anh. Đúng vậy, cô đã yêu anh!
"Cô có biết là mình đã sai rồi không?" Anh để cô tùy ý ôm mình, hai tay của anh cũng không khống chế nổi nữa, cũng đã vuốt ve trên thân thể cô!
"Em biết rồi... "
"Tốt lắm, bây giờ anh sẽ tha thứ cho em, tuyệt đối không được có sự lộn xộn lần thứ hai nữa đâu đấy!" Bàn tay to của anh đã với vào trong vạt áo của cô, ra sức vuốt ve nơi cao vút, mềm mại của cô ...
Quan Tĩnh nhón mũi chân lên, chủ động hôn vào môi của anh.
Cô vừa mới dính vào môi mỏng của anh, anh lập tức đón nhận, chuyển thành chủ động, ra sức hôn cô thật sâu! "Nói cho anh biết, tối hôm nay người đàn ông đưa em về là ai vậy?"
Cô đã lâm trong cảnh ý loạn tình mê, vừa chấp nhận nụ hôn môi, vừa cố gắng duy trì tỉnh táo đáp lại: "Lý Sấm!"
Hóa ra là anh ta...
"Em và anh ta không xứng với nhau, đừng có ý nghĩ lung tung với anh ta!" Anh bình luận!
Quan Tĩnh nở nụ cười, đưa tay lên ra sức kéo bàn tay to của anh đang ở trên cổ mình xuống ...
Lập tức, hai người bọn họ cùng ngã ra ở trên sàn. "Em không quan tâm anh ta với em có xứng với nhau hay không? Em không thích anh ta, em chỉ thích anh thôi, chỉ có anh... "
Những lời này đã gạt đi hết một nửa sự tức giận còn lại trong người của anh. Anh không sao chần chờ được nữa, lập tức vùi đầu vào trong cảm xúc mạnh mẽ... Người phụ nữ đáng chết này, chính cô ta đã chọc giận anh, khiến mấy ngày nay anh rất muốn cô, nhưng lại không bỏ được thể diện!
Hôm nay, nhất định anh sẽ phải trừng phạt cô thật nặng!
Quần áo bị kéo ra hết, để lộ ra một thân thể trắng trẻo non mềm! Không lâu sau, trong phòng liền vang lên tiếng hoan ái làm cho người ta mặt đỏ tim đập!
Gò má áp vào vòm ngực nóng bỏng của anh, bên tai là tiếng tim anh đang đập mãnh liệt, thậm chí... lòng bàn chân của cô còn đang áp vào vật nam tính của anh vừa mới thu nhỏ lại ...
Cảm xúc mãnh liệt tồn tại lúc này một lần nữa nhắc nhở cô rằng, anh đang ở ngay tại cạnh cô, không phải anh không cần cô, anh đã trở lại rồi!
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn như hoa như ngọc ở bên trên mình, anh thực sự mỉm cười thỏa mãn!
"Đứng lên đi..." liên tục muốn cô tới bốn lần, anh đã thỏa mãn rồi! "Anh về nhà đây!"
"Vâng!" Mặc dù trong lòng có nghìn nghìn vạn vạn lần không muốn, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đứng lên, hầu hạ anh mặc quần áo! Quan hệ vừa mới hòa dịu lại, càng làm cho cô quý trọng gấp đôi. "Trên đường lái xe phải cẩn thận một chút nhé!"
Anh tóm lấy cái cằm của cô, đặt lên trên môi đỏ mọng ấy một cái hôn tình cảm rất mãnh liệt mà thực dịu dàng, tựa như đôi tình nhân đang thân mật, tràn ngập ôn nhu. "Được rồi, cứ yên tâm, còn có người một phụ nữ khiến anh vẫn còn muốn chưa đủ đây, cho nên anh không thể để xảy ra chuyện gì nhanh như vậy... "
"Anh nói loạn cái gì đấy, quạ đen!" Quan Tĩnh cau mày lại, cực kỳ không muốn nghe!
"Được rồi, anh đi đây!" Anh mặc xong quần áo, sau đó đi về phía cửa, đồng thời động tác cũng trở nên nhẹ nhàng từ tốn hơn. Anh rất sợ bị người ở phòng cách vách nghe thấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.