Người Tình Hắc Bang Của Anh Chàng Bán Cá
Chương 42
GRVITATION
29/08/2020
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Mại Vu ngồi trên ghế sofa mềm mại, lần đầu tiên tới nhà Nam Thiên Tôn khiến anh cảm thấy có chút căng thẳng, cộng thêm Hoàng Huyền không có bên cạnh anh. Lê quý Đôn
“Cái kia…” Mại Vu nhỏ giọng như muỗi kêu nói.
“Sao?” Người nào đó cười cười đưa ly trà cho Mại Vu.
“Xin hỏi có phải anh và tiên sinh Nam Thiên Tôn ở cùng một chỗ không?” Mại Vu nhận lấy ly trà, đặt câu hỏi đối với Đông Phương Điển giống như không biết tại sao lại xuất hiện ở nhà Nam Thiên Tôn.
“À, không phải, tôi cũng có nhà.” Đông Phương Điển ngồi bên cạnh Mại Vu, tự mình cũng uống một ly trà.
“Vậy tại sao anh lại ở đây?” Hớp một ngụm trà, Mại Vu liên tục đặt câu hỏi.
“Vì ngày hôm qua tôi ở nhà cậu ta, còn ngủ chung.”
“Cái gì!” Mại Vu thiếu chút nữa phun hết trà trong miệng ra, lời Đông Phương Điển nói mập mờ khiến Mại Vu bị dọa hét lên một tiếng.
Chẳng phải Nam Thiên Tôn và Đông Phương Điển không phải là người yêu sao? Vậy, vậy, vậy tại sao ngày hôm qua bọn họ lại ngủ chung? Chẳng lẽ chỉ bầu bạn đơn thuần?
Oa a! Thật là tin tức có sức công phá, chờ tối Huyền Huyền về đón anh nhất định phải nói cho anh ấy biết tin này! Truyện bên lê quý đônn,
Ừm, nhưng không biết Nam Thiên Tôn và Đông Phương Điển ai là số 0 ai là số 1 nhỉ?
Mại Vu bưng chén trà trong tay, hoàn toàn mất hồn, nhưng không biết sau khi nghe tin kế tiếp anh lại càng khiếp sợ hơn.
“À, đúng rồi!” Đông Phương Điển để ý thấy Mại Vu mất hồn, nhạy cảm đoán được có lẽ anh suy nghĩ tới điều gì đó.
“Chuyện gì?” Bị một câu này của Đông Phương Điển gọi hồn, Mại Vu ngơ ngác quay đầu lại.
“Thạch Thái là bạn cậu sao?” Đông Phương Điển thân thiết mỉm cười, khuôn mặt từ trước đến nay không có biểu hiện gì lại có vẻ nhã nhặn, hơn nữa anh ta cũng rất thích Mại Vu.
“À đúng vậy, cậu ấy là bạn học trung học.” Mại Vu gật đầu, kỳ quái sao đột nhiên nhắc tới Thạch Thái.
“À thì ra là thế, khó trách ngày hôm qua cậu đi cùng cậu ta.” Bộ dạng Đông Phương Điển bừng tỉnh hiểu ra.
“Ừ đúng rồi, nói đến đây, hình như các anh quen biết Tiểu Thái?”
Mại Vu nghĩ lại, ngày hôm qua trước khi bị Hoàng Huyền dẫn đi còn nghe thấy Thạch Thái và Nam Thiên Tôn cùng Đông Phương Điển nói chuyện, hình như họ quen biết nhau.
“Đúng rồi, chúng tôi quen nhau, hơn nữa còn rất quen thuộc.” Nhắc đến Thạch Thái, Đông Phương Điển cười híp cả mắt.
“Hi hi, là như vậy à!”
“Ừ, hơn nữa đêm qua cũng ở đây, bọn tôi ngủ cùng một chỗ.” Giọng điệu Đông Phương Điển bình thản, biểu hiện trên mặt lại hết sức sung sướng.
“Ừ, là như vậy… Anh nói cái gì?” Mại Vu chấn động, trà trên tay sánh ra ngoài.
Mại Vu ngồi trên ghế sofa mềm mại, lần đầu tiên tới nhà Nam Thiên Tôn khiến anh cảm thấy có chút căng thẳng, cộng thêm Hoàng Huyền không có bên cạnh anh. Lê quý Đôn
“Cái kia…” Mại Vu nhỏ giọng như muỗi kêu nói.
“Sao?” Người nào đó cười cười đưa ly trà cho Mại Vu.
“Xin hỏi có phải anh và tiên sinh Nam Thiên Tôn ở cùng một chỗ không?” Mại Vu nhận lấy ly trà, đặt câu hỏi đối với Đông Phương Điển giống như không biết tại sao lại xuất hiện ở nhà Nam Thiên Tôn.
“À, không phải, tôi cũng có nhà.” Đông Phương Điển ngồi bên cạnh Mại Vu, tự mình cũng uống một ly trà.
“Vậy tại sao anh lại ở đây?” Hớp một ngụm trà, Mại Vu liên tục đặt câu hỏi.
“Vì ngày hôm qua tôi ở nhà cậu ta, còn ngủ chung.”
“Cái gì!” Mại Vu thiếu chút nữa phun hết trà trong miệng ra, lời Đông Phương Điển nói mập mờ khiến Mại Vu bị dọa hét lên một tiếng.
Chẳng phải Nam Thiên Tôn và Đông Phương Điển không phải là người yêu sao? Vậy, vậy, vậy tại sao ngày hôm qua bọn họ lại ngủ chung? Chẳng lẽ chỉ bầu bạn đơn thuần?
Oa a! Thật là tin tức có sức công phá, chờ tối Huyền Huyền về đón anh nhất định phải nói cho anh ấy biết tin này! Truyện bên lê quý đônn,
Ừm, nhưng không biết Nam Thiên Tôn và Đông Phương Điển ai là số 0 ai là số 1 nhỉ?
Mại Vu bưng chén trà trong tay, hoàn toàn mất hồn, nhưng không biết sau khi nghe tin kế tiếp anh lại càng khiếp sợ hơn.
“À, đúng rồi!” Đông Phương Điển để ý thấy Mại Vu mất hồn, nhạy cảm đoán được có lẽ anh suy nghĩ tới điều gì đó.
“Chuyện gì?” Bị một câu này của Đông Phương Điển gọi hồn, Mại Vu ngơ ngác quay đầu lại.
“Thạch Thái là bạn cậu sao?” Đông Phương Điển thân thiết mỉm cười, khuôn mặt từ trước đến nay không có biểu hiện gì lại có vẻ nhã nhặn, hơn nữa anh ta cũng rất thích Mại Vu.
“À đúng vậy, cậu ấy là bạn học trung học.” Mại Vu gật đầu, kỳ quái sao đột nhiên nhắc tới Thạch Thái.
“À thì ra là thế, khó trách ngày hôm qua cậu đi cùng cậu ta.” Bộ dạng Đông Phương Điển bừng tỉnh hiểu ra.
“Ừ đúng rồi, nói đến đây, hình như các anh quen biết Tiểu Thái?”
Mại Vu nghĩ lại, ngày hôm qua trước khi bị Hoàng Huyền dẫn đi còn nghe thấy Thạch Thái và Nam Thiên Tôn cùng Đông Phương Điển nói chuyện, hình như họ quen biết nhau.
“Đúng rồi, chúng tôi quen nhau, hơn nữa còn rất quen thuộc.” Nhắc đến Thạch Thái, Đông Phương Điển cười híp cả mắt.
“Hi hi, là như vậy à!”
“Ừ, hơn nữa đêm qua cũng ở đây, bọn tôi ngủ cùng một chỗ.” Giọng điệu Đông Phương Điển bình thản, biểu hiện trên mặt lại hết sức sung sướng.
“Ừ, là như vậy… Anh nói cái gì?” Mại Vu chấn động, trà trên tay sánh ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.