Người Tình Hắc Bang Của Anh Chàng Bán Cá
Chương 52
GRVITATION
29/08/2020
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Đông Phương Điển lướt qua Thạch Thái, rất lịch sự nâng Chi Chi ngồi trên giường đứng lên, cởi áo khoác hàng hiệu của mình phủ lên người cô ta, sau đó ôm chặt cô ta, tư thế bế như công chúa, cũng chính là gọi ôm công chúa. lequydon
Thạch Thái nhìn hắn ta ôm Chi Chi như vậy thì có chút giật mình.
“A….” Chi Chi được Đông Phương Điển ôm như vậy, thân thể mềm nhũn, điều này…. Điều này cũng quá may mắn, có thể được một mỹ nam dịu dàng như thế ôm vào trong ngực.
“Tôi đưa cô ta đi nghỉ ngơi, như vậy… Cậu hài lòng chưa?” Đông Phương Điển mỉm cười với Thạch Thái.
“Hài… Hài lòng, dẫn cô ấy đi nghỉ đi.” Thạch Thái phất tay hất hất mặt, tầm mắt không tự chủ nhìn chằm chằm vào chỗ khác, giống như đang dời sự chú ý.
“Được.” Âm cuối kéo rất dài, Đông Phương Điển nhíu đôi mày thanh tú, hình như vừa rồi cục đá nhỏ phản ứng có chút… Ha ha, rồi ôm Chi Chi nhỏ nhắn xinh xắn trong ngực rời đi, Nam Thiên Tôn tao nhã bước theo sau bọn hắn, khiến Thạch Thái đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Thạch Thái nhìn bóng lưng họ, có suy nghĩ muốn đánh chết xúc động của mình, vì vừa rồi… Anh ta lại có cảm giác ăn dấm chua, nhưng anh ta không dám xác định là ăn dấm chua của Chi Chi hay là… Của Đông Phương Điển.
“Đạo diễn?” Lúc này diễn viên cường tráng không hiểu tình hình vội kêu đạo diễn đang mất hồn nhà mình.
“Gì thế?” Bất đắc dĩ lấy lại tinh thần, cho dù vừa rồi trong lòng dâng lên cảm giác không thoải mái kỳ lạ, nhưng Thạch Thái vẫn tiếp tục hết sức cố gắng thực hiện trách nhiệm công việc của đạo diễn phim xxx.
“Không phải anh muốn dạy tôi diễn sao?” Nam diễn viên bẻ ngón tay, giọng khe khẽ.
“Ừ, đúng rồi, cậu cần phải tập trung nhìn, tôi tự mình trở thành diễn viên dạy cậu!” Thạch Thái kiêu ngạo nâng cằm, rất tự tin kỹ xảo biểu diễn của mình.
Nhưng nếu như muốn diễn thì anh ta phải tim nữ chính làm mẫu! Tìm người đàn ông trước mắt? Ặc… Không được không được, tìm nhân viên công tác của anh ta? Ừm…. Mọi người đều đang bận rộn.
Hình như không còn ai rảnh rỗi…. Thạch Thái quay đầu nhìn một vòng, tầm mắt đột nhiên dừng trên người đàn ông nào đó đang ngồi chồm hổm trên đất ăn đồ điểm tâm nhân viên studio vừa mới mang ra.
Thạch Thái đi tới bên cạnh người đàn ông, tay sờ lên trên đầu anh, “Mình nói này Tiểu Vu, tới giúp mình một chuyện được không?”
Mại Vu ngồi chồm hổm dưới đất, ngẩng đầu cười với Thạch Thái: “Tất nhiên được!”
Thạch Thái dẫn anh tới trường quay thăm quá trình quay phim xxx miễn phí, vừa cho anh ăn đồ ăn vặt, muốn giúp đỡ tất nhiên không có vấn đề rồi!
********
Vẻ mặt lão đại Hoàng Huyền khó chịu dùng sức giẫm chân ga, quản gì hắn vượt quá tốc độ hay không, thầm nghĩ muốn nhanh lên để bắt tiểu tử ngốc Mại Vu kia.
Vừa nãy gọi điện cho Đông Phương Điển, cuối cùng tìm được vị trí hiện tại của Mại Vu, hơn nữa khiến Hoàng Huyền càng mất hứng chính là…. Không ngờ tiểu tử Mại Vu lại đi theo người ta tới trường quay phim cấp 3 gì đó. Cũng không nghĩ nơi như vậy có đủ hàng người gì, nếu tiểu tử ngốc Mại Vu ngơ ngơ bị người khác chiếm tiện nghi thì làm sao đây?
Chuyển qua một con đường khác, cuối cùng Hoàng Huyền tìm thấy chỗ Đông Phương Điển nói với hắn, vội đỗ xe gấp, hắn lập tức xuống xe đi vào studio bắt người.
Địa điểm Đông Phương Điển nói với Hoàng Huyền là một tòa nhà có kiến trúc giống như đài truyền hình, chỗ đó hình như là nơi chuyên quay phim. Đoạn đường theo thang máy đi lên tầng kia, Hoàng Huyền mặc một thân quần áo màu đen vừa vặn, dáng người cao dỏng, lại có mái tóc trắng bắt mắt cùng khuôn mặt tuyệt mỹ, không ngừng bị người ta lại gần mời làm người mẫu.
Hoàng Huyền cảm thấy nếu như mình không vội tìm Mại Vu dẫn anh về, thì trước tiên có lẽ mình sẽ đánh chết hết những tên đáng ghét này.
Khoảnh khắc Hoàng Huyền mở cửa phòng chụp ảnh ra, hắn quả thực không thể tin được hắn đang thấy cái gì.
Đèn trong phòng rất sáng, một đống người rời rạc đứng trước một chiếc giường to, có mấy người cầm bảng đèn trong tay, có mấy người cầm Microphone thu âm hiện trường, có mấy người thì cầm máy quay phim, mọi người đã hết sức chăm chú nhìn về phía hai người trên giường kia.
Hai người trên giường, một ở trên một ở dưới, Hoàng Huyền nhìn chăm chú, gương mặt người nằm trên hắn cảm thấy hơi quen, nếu như hắn nhớ không lầm thì người nọ tên Thạch Thái, là bạn thời trung học của Mại Vu nhà hắn; còn người ở phía dưới chính là người… Cái này không nhìn còn đỡ, Hoàng Huyền vừa nhìn tất cả lí trí trong đầu đứt phụt trong nháy mắt, ở phía dưới, không phải là Mại Vu nhà hắn à!
Chỉ thấy Thạch Thái đè lên người Mại Vu, mái tóc đen có chút mất trật tự, gò má hồng hào, mắt tình cảm dịu dàng nhìn người phía dưới, còn Mại Vu nằm dưới thì quần áo lộn xộn, mày kiếm kiên nghị hơi chau lại, mắt to trắng đen rõ ràng ướt đẫm nước, hàm răng trắng như tuyết khẽ cắn làn môi hồng phía dưới…
Hoàng Huyền chứng kiến bộ dạng này của Mại Vu, không chỉ lí trí vỡ vụn, thiếu chút nữa tựa như hổ dữ bổ nhào qua…. Đính chính, hắn đã nhào qua rồi.
Thạch Thái đang đè trên người Mại Vu, đang thể hiện mười phần kỹ xảo biểu diễn, tin anh ta làm mẫu trước thì nam diễn viên chắc là hiểu rõ phương pháp thế nào gì gọi là diễn phim xxx cũng có thể tỏ vẻ yêu thương! Ha ha ha!
Mại Vu bị Thạch Thái đè dưới người, chỉ ngơ ngác nhìn anh ta, theo Thạch Thái làm càn trên người anh, có chút buồn ngủ, ngáp một cái, nước mắt bị buồn ngủ kích thích tiết ra, trong đầu nghĩ tới chính là đợi lát nữa còn phải ăn đồ ăn vặt tiếp, thèm thuồng nên cắn môi dưới.
Bên Thạch Thái đang đắc ý biểu diễn kỹ xảo của mình, bên Mại Vu rất ngoan ngoãn phối hợp hành động như một nữ chính mà Thạch Thái tạm tới bắt tới, nhưng không chú ý tới người nào đó đang nhào về trước……
Tên Thạch Thái nào đó đang dương dương tực đắc, đột nhiên cảm thấy da đầu đau đớn kịch liệt, tiếp đo cả người bị kéo về phía sau, “Oa a! Anh làm gì vậy hả!”
Thạch Thái đau sắp chảy cả nước mắt, lúc này mới phát hiện tóc mình bị nắm, anh ta kêu đau nhìn về phía người vừa nắm tóc mình.
“Cậu cái đồ đáng chết này, không ngờ dám đè trên người Vu nhà tôi, không muốn sống à!” Mỹ nhân Hoàng Huyền, ánh mắt như tên bắn thẳng vào Thạch Thái.
“Anh… Anh hiểu lầm rồi! Anh Hoàng Huyền!” Thạch Thái hoảng hồn, sao Hoàng Huyền lại chọn thời cơ dưới tình huống này xuất hiện? Không phải nói buổi tối mới tới đón Mại Vu về sao?
“Hiểu lầm, có gì mà hiểu lầm?” Lực trên tay tăng thêm, Hoàng Huyền cười lạnh, nụ cười kia nhiệt độ rất thấp, trình độ đủ khiến người ta sợ hãi, hù dọa tất cả nhân viên công tác ở chỗ này không ai dám tiến lên giải vây giúp đạo diễn vĩ đại của bọn họ.
“A a a, anh hai, phiền anh đừng nắm nữa, như vậy sẽ trọc đầu đó!” Thạch Thái cảm thấy da đầu căng chặt, rất lo lát nữa về nhà lại phát hiện ra mình tuổi còn trẻ mà đã bị trọc một bãi.
“Đừng gọi anh xưng em với tôi, ai thèm quan tâm đầu cậu trọc hay không?” Hoàng Huyền nhướng mày, ngón tay trắng nõn dài bấm sâu vào trong tóc Thạch Thái.
“Oa oa oa!” Thạch Thái vô cùng lo lắng, lo lát nữa anh ta phải đi mua thuốc mọc tóc.
“Huyền Huyền!” Mại Vu bật dậy, vội tiến lên muốn trấn an Hoàng Huyền đang nổi giận.
“Vu Vu….” Hoàng Huyền quay đầu, trông thấy Mại Vu chạy tới phía hắn, quả nhiên thả lỏng lực trên tay.
Nhưng… Xin đừng lầm tưởng thực sự Mại Vu đã trấn an được dã thú Hoàng Huyền này, dã thú không hề bình tĩnh lại mà thực chất là di chuyển mục tiêu thôi.
Hoàng Huyền buông Thạch Thái ra, hai tay vươn tới bắt lấy Mại Vu đang đi về phía mình chịu chết.
“A!” Cảm thấy lực bàn tay trên người mình hình như hơi khác thường, lúc này Mại Vu mới phát hiện không đúng, phản ứng bản năng muốn chạy trốn, đáng tiếc không còn kịp, giống như con thỏ hấp hối bị giẫm nát dưới lòng bàn chân báo săn.
“Em tiểu tử thối này, vốn muốn xuống thẳng địa ngục có phải không hả, đáng đánh!” Hoàng Huyền giữ chặt Mại Vu, biểu cảm lạnh lùng trên mặt tuy nhiên lại khiến Mại Vu đang lo cho tính mạng gặp nguy hiểm còn có thể cảm thấy nhìn vô cùng đẹp mắt.
“Đúng… Xin lỗi, Huyền Huyền!” Mại Vu buồn bã như động vật sắp chết, đáng sợ đáng sợ quá!
“Xin lỗi cũng vô dụng! Về nhà xem anh dạy dỗ em thế nào!” Quẳng ra một câu nói độc ác, sau đó Hoàng Huyền như gió bão cuốn anh chàng bán cá Mại Vu rời đi.
Đợi sau khi Hoàng Huyền ôm Mại Vu đi, phòng quay phim cuối cùng khôi phục sự yên tĩnh, tuy nhiên loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng Mại Vu kêu trời trách đất, tiếng cầu cứu.
Còn Thạch Thái người vừa thiếu chút nữa bị hù chết và trọc đầu hai chân mềm nhũn, ngã ngồi bên giường, còn kém rơi nước mắt vì sợ hãi! Thật sự là nếu so sánh với Nam Thiên Tôn và Đông Phương Điển, Thạch Thái phát hiện người mình sợ nhất chắc là người yêu của bạn Mại Vu mới đúng.
Đông Phương Điển lướt qua Thạch Thái, rất lịch sự nâng Chi Chi ngồi trên giường đứng lên, cởi áo khoác hàng hiệu của mình phủ lên người cô ta, sau đó ôm chặt cô ta, tư thế bế như công chúa, cũng chính là gọi ôm công chúa. lequydon
Thạch Thái nhìn hắn ta ôm Chi Chi như vậy thì có chút giật mình.
“A….” Chi Chi được Đông Phương Điển ôm như vậy, thân thể mềm nhũn, điều này…. Điều này cũng quá may mắn, có thể được một mỹ nam dịu dàng như thế ôm vào trong ngực.
“Tôi đưa cô ta đi nghỉ ngơi, như vậy… Cậu hài lòng chưa?” Đông Phương Điển mỉm cười với Thạch Thái.
“Hài… Hài lòng, dẫn cô ấy đi nghỉ đi.” Thạch Thái phất tay hất hất mặt, tầm mắt không tự chủ nhìn chằm chằm vào chỗ khác, giống như đang dời sự chú ý.
“Được.” Âm cuối kéo rất dài, Đông Phương Điển nhíu đôi mày thanh tú, hình như vừa rồi cục đá nhỏ phản ứng có chút… Ha ha, rồi ôm Chi Chi nhỏ nhắn xinh xắn trong ngực rời đi, Nam Thiên Tôn tao nhã bước theo sau bọn hắn, khiến Thạch Thái đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Thạch Thái nhìn bóng lưng họ, có suy nghĩ muốn đánh chết xúc động của mình, vì vừa rồi… Anh ta lại có cảm giác ăn dấm chua, nhưng anh ta không dám xác định là ăn dấm chua của Chi Chi hay là… Của Đông Phương Điển.
“Đạo diễn?” Lúc này diễn viên cường tráng không hiểu tình hình vội kêu đạo diễn đang mất hồn nhà mình.
“Gì thế?” Bất đắc dĩ lấy lại tinh thần, cho dù vừa rồi trong lòng dâng lên cảm giác không thoải mái kỳ lạ, nhưng Thạch Thái vẫn tiếp tục hết sức cố gắng thực hiện trách nhiệm công việc của đạo diễn phim xxx.
“Không phải anh muốn dạy tôi diễn sao?” Nam diễn viên bẻ ngón tay, giọng khe khẽ.
“Ừ, đúng rồi, cậu cần phải tập trung nhìn, tôi tự mình trở thành diễn viên dạy cậu!” Thạch Thái kiêu ngạo nâng cằm, rất tự tin kỹ xảo biểu diễn của mình.
Nhưng nếu như muốn diễn thì anh ta phải tim nữ chính làm mẫu! Tìm người đàn ông trước mắt? Ặc… Không được không được, tìm nhân viên công tác của anh ta? Ừm…. Mọi người đều đang bận rộn.
Hình như không còn ai rảnh rỗi…. Thạch Thái quay đầu nhìn một vòng, tầm mắt đột nhiên dừng trên người đàn ông nào đó đang ngồi chồm hổm trên đất ăn đồ điểm tâm nhân viên studio vừa mới mang ra.
Thạch Thái đi tới bên cạnh người đàn ông, tay sờ lên trên đầu anh, “Mình nói này Tiểu Vu, tới giúp mình một chuyện được không?”
Mại Vu ngồi chồm hổm dưới đất, ngẩng đầu cười với Thạch Thái: “Tất nhiên được!”
Thạch Thái dẫn anh tới trường quay thăm quá trình quay phim xxx miễn phí, vừa cho anh ăn đồ ăn vặt, muốn giúp đỡ tất nhiên không có vấn đề rồi!
********
Vẻ mặt lão đại Hoàng Huyền khó chịu dùng sức giẫm chân ga, quản gì hắn vượt quá tốc độ hay không, thầm nghĩ muốn nhanh lên để bắt tiểu tử ngốc Mại Vu kia.
Vừa nãy gọi điện cho Đông Phương Điển, cuối cùng tìm được vị trí hiện tại của Mại Vu, hơn nữa khiến Hoàng Huyền càng mất hứng chính là…. Không ngờ tiểu tử Mại Vu lại đi theo người ta tới trường quay phim cấp 3 gì đó. Cũng không nghĩ nơi như vậy có đủ hàng người gì, nếu tiểu tử ngốc Mại Vu ngơ ngơ bị người khác chiếm tiện nghi thì làm sao đây?
Chuyển qua một con đường khác, cuối cùng Hoàng Huyền tìm thấy chỗ Đông Phương Điển nói với hắn, vội đỗ xe gấp, hắn lập tức xuống xe đi vào studio bắt người.
Địa điểm Đông Phương Điển nói với Hoàng Huyền là một tòa nhà có kiến trúc giống như đài truyền hình, chỗ đó hình như là nơi chuyên quay phim. Đoạn đường theo thang máy đi lên tầng kia, Hoàng Huyền mặc một thân quần áo màu đen vừa vặn, dáng người cao dỏng, lại có mái tóc trắng bắt mắt cùng khuôn mặt tuyệt mỹ, không ngừng bị người ta lại gần mời làm người mẫu.
Hoàng Huyền cảm thấy nếu như mình không vội tìm Mại Vu dẫn anh về, thì trước tiên có lẽ mình sẽ đánh chết hết những tên đáng ghét này.
Khoảnh khắc Hoàng Huyền mở cửa phòng chụp ảnh ra, hắn quả thực không thể tin được hắn đang thấy cái gì.
Đèn trong phòng rất sáng, một đống người rời rạc đứng trước một chiếc giường to, có mấy người cầm bảng đèn trong tay, có mấy người cầm Microphone thu âm hiện trường, có mấy người thì cầm máy quay phim, mọi người đã hết sức chăm chú nhìn về phía hai người trên giường kia.
Hai người trên giường, một ở trên một ở dưới, Hoàng Huyền nhìn chăm chú, gương mặt người nằm trên hắn cảm thấy hơi quen, nếu như hắn nhớ không lầm thì người nọ tên Thạch Thái, là bạn thời trung học của Mại Vu nhà hắn; còn người ở phía dưới chính là người… Cái này không nhìn còn đỡ, Hoàng Huyền vừa nhìn tất cả lí trí trong đầu đứt phụt trong nháy mắt, ở phía dưới, không phải là Mại Vu nhà hắn à!
Chỉ thấy Thạch Thái đè lên người Mại Vu, mái tóc đen có chút mất trật tự, gò má hồng hào, mắt tình cảm dịu dàng nhìn người phía dưới, còn Mại Vu nằm dưới thì quần áo lộn xộn, mày kiếm kiên nghị hơi chau lại, mắt to trắng đen rõ ràng ướt đẫm nước, hàm răng trắng như tuyết khẽ cắn làn môi hồng phía dưới…
Hoàng Huyền chứng kiến bộ dạng này của Mại Vu, không chỉ lí trí vỡ vụn, thiếu chút nữa tựa như hổ dữ bổ nhào qua…. Đính chính, hắn đã nhào qua rồi.
Thạch Thái đang đè trên người Mại Vu, đang thể hiện mười phần kỹ xảo biểu diễn, tin anh ta làm mẫu trước thì nam diễn viên chắc là hiểu rõ phương pháp thế nào gì gọi là diễn phim xxx cũng có thể tỏ vẻ yêu thương! Ha ha ha!
Mại Vu bị Thạch Thái đè dưới người, chỉ ngơ ngác nhìn anh ta, theo Thạch Thái làm càn trên người anh, có chút buồn ngủ, ngáp một cái, nước mắt bị buồn ngủ kích thích tiết ra, trong đầu nghĩ tới chính là đợi lát nữa còn phải ăn đồ ăn vặt tiếp, thèm thuồng nên cắn môi dưới.
Bên Thạch Thái đang đắc ý biểu diễn kỹ xảo của mình, bên Mại Vu rất ngoan ngoãn phối hợp hành động như một nữ chính mà Thạch Thái tạm tới bắt tới, nhưng không chú ý tới người nào đó đang nhào về trước……
Tên Thạch Thái nào đó đang dương dương tực đắc, đột nhiên cảm thấy da đầu đau đớn kịch liệt, tiếp đo cả người bị kéo về phía sau, “Oa a! Anh làm gì vậy hả!”
Thạch Thái đau sắp chảy cả nước mắt, lúc này mới phát hiện tóc mình bị nắm, anh ta kêu đau nhìn về phía người vừa nắm tóc mình.
“Cậu cái đồ đáng chết này, không ngờ dám đè trên người Vu nhà tôi, không muốn sống à!” Mỹ nhân Hoàng Huyền, ánh mắt như tên bắn thẳng vào Thạch Thái.
“Anh… Anh hiểu lầm rồi! Anh Hoàng Huyền!” Thạch Thái hoảng hồn, sao Hoàng Huyền lại chọn thời cơ dưới tình huống này xuất hiện? Không phải nói buổi tối mới tới đón Mại Vu về sao?
“Hiểu lầm, có gì mà hiểu lầm?” Lực trên tay tăng thêm, Hoàng Huyền cười lạnh, nụ cười kia nhiệt độ rất thấp, trình độ đủ khiến người ta sợ hãi, hù dọa tất cả nhân viên công tác ở chỗ này không ai dám tiến lên giải vây giúp đạo diễn vĩ đại của bọn họ.
“A a a, anh hai, phiền anh đừng nắm nữa, như vậy sẽ trọc đầu đó!” Thạch Thái cảm thấy da đầu căng chặt, rất lo lát nữa về nhà lại phát hiện ra mình tuổi còn trẻ mà đã bị trọc một bãi.
“Đừng gọi anh xưng em với tôi, ai thèm quan tâm đầu cậu trọc hay không?” Hoàng Huyền nhướng mày, ngón tay trắng nõn dài bấm sâu vào trong tóc Thạch Thái.
“Oa oa oa!” Thạch Thái vô cùng lo lắng, lo lát nữa anh ta phải đi mua thuốc mọc tóc.
“Huyền Huyền!” Mại Vu bật dậy, vội tiến lên muốn trấn an Hoàng Huyền đang nổi giận.
“Vu Vu….” Hoàng Huyền quay đầu, trông thấy Mại Vu chạy tới phía hắn, quả nhiên thả lỏng lực trên tay.
Nhưng… Xin đừng lầm tưởng thực sự Mại Vu đã trấn an được dã thú Hoàng Huyền này, dã thú không hề bình tĩnh lại mà thực chất là di chuyển mục tiêu thôi.
Hoàng Huyền buông Thạch Thái ra, hai tay vươn tới bắt lấy Mại Vu đang đi về phía mình chịu chết.
“A!” Cảm thấy lực bàn tay trên người mình hình như hơi khác thường, lúc này Mại Vu mới phát hiện không đúng, phản ứng bản năng muốn chạy trốn, đáng tiếc không còn kịp, giống như con thỏ hấp hối bị giẫm nát dưới lòng bàn chân báo săn.
“Em tiểu tử thối này, vốn muốn xuống thẳng địa ngục có phải không hả, đáng đánh!” Hoàng Huyền giữ chặt Mại Vu, biểu cảm lạnh lùng trên mặt tuy nhiên lại khiến Mại Vu đang lo cho tính mạng gặp nguy hiểm còn có thể cảm thấy nhìn vô cùng đẹp mắt.
“Đúng… Xin lỗi, Huyền Huyền!” Mại Vu buồn bã như động vật sắp chết, đáng sợ đáng sợ quá!
“Xin lỗi cũng vô dụng! Về nhà xem anh dạy dỗ em thế nào!” Quẳng ra một câu nói độc ác, sau đó Hoàng Huyền như gió bão cuốn anh chàng bán cá Mại Vu rời đi.
Đợi sau khi Hoàng Huyền ôm Mại Vu đi, phòng quay phim cuối cùng khôi phục sự yên tĩnh, tuy nhiên loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng Mại Vu kêu trời trách đất, tiếng cầu cứu.
Còn Thạch Thái người vừa thiếu chút nữa bị hù chết và trọc đầu hai chân mềm nhũn, ngã ngồi bên giường, còn kém rơi nước mắt vì sợ hãi! Thật sự là nếu so sánh với Nam Thiên Tôn và Đông Phương Điển, Thạch Thái phát hiện người mình sợ nhất chắc là người yêu của bạn Mại Vu mới đúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.