Chương 25
A Phiêu
28/09/2020
Trans & edit: Gấu
Trong lúc nói chuyện tay hắn sờ mông Chu Nghị.
Sau lưng có chút tê dại, Chu Nghị xoay người, đem quần áo nhét vào ngực người yêu, lắp bắp nói, "Không phải em muốn thay quần áo sao?"
"Đúng vậy." Lục Ngạn ôm quần áo, dùng tay kiểm tra qua rồi nói, "Nhưng em không có quần lót."
". . .Gì cơ?" Chu Nghị mở to mắt, "Còn phải thay quần lót ư?"
"Bởi vì trước đó nhớ anh nên đã làm bẩn quần lót." Lục Ngạn dùng ngón tay nâng lên quần lót bị bẩn trong tay Chu Nghị, bên trên có dịch màu trắng, hắn thản nhiên nói, "Em không nên mặc nó ra sân thi đấu đi, nếu không vừa chạy chạy bên dưới liền cương."
". . ." Người yêu thản nhiên nói chuyện xấu hổ như thế khiến Chu Nghị không dám nhìn thẳng mắt hắn, anh nhìn sang nơi khác, "Vậy làm sao bây giờ?"
"Em không mang quần dự trữ." Lục Ngạn tỏ ra đau đầu, lưng Chu Nghị dán vào tủ đồ lạnh lẽo, muốn nói hiện tại đi ra ngoài mua vẫn kịp, bỗng nhiên người yêu kề sát tai anh nói, "Anh, không bằng lấy quần của anh đưa cho em mặc."
"Như vậy sao được. . ." Chu Nghị bật thốt lên.
"Tại sao lại không được? Chẳng lẽ quần của anh cũng bẩn rồi?" Lục Ngạn nghiêng đầu nhìn anh.
"Đương nhiên không phải. . ." Chu Nghị đỏ mặt phản bác.
Trước giờ thi đấu quan trọng như vậy, để người yêu mặc quần lót của chính mình ra sân chơi bóng trước mặt khán giả, chỉ nghĩ tới chuyện này cũng khiến Chu Nghị xấu hổ.
"Vậy không phải là giải quyết xong rồi sao, dù có hơi chật một chút. Nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ."
"Cái gì mà chật một chút. . ." Chu Nghị không nhịn được trừng hắn.
Người yêu nói chuyện không kiêng nể như an ủi cúi đầu hôn môi anh, khi đầu lưỡi tiến vào liếm láp hàm răng thì sức phản kháng của Chu Nghị liền mất dần, chờ anh phản ứng lại hai tay đã ôm chặt cổ hắn, Lục Ngạn thừa dịp thân thể anh như nhũn ra đưa tay cởi quần. Chu Nghị bị hắn hôn đến mơ màng có chút tự giận mình nghĩ, vậy là xong cũng chỉ là một cái quần lót thôi mà. . .
Quần âu dễ dàng bị cởi đến mắt cá chân, bắp đùi run run tiếp xúc với mặt tủ lạnh lẽo phía sau, anh rời khỏi môi hắn nói, "Không phải muốn cởi quần lót sao. . ."
"Bây giờ cởi luôn." Lục Ngạn khàn giọng đáp, một tay xoa nắn mông anh, Chu Nghị gần như mất sức vùi đầu vào cổ hắn thở dốc, "Nhanh lên. . ."
Không biết ý muốn giục Lục Ngạn nhanh chóng cởi quần lót của anh hay muốn hắn không xoa nắn mông anh nữa.
Lục Ngạn cởi quần lót của anh, vật nhỏ bên dưới đang chảy nước nhảy ra, kề sát ở bụng hắn, Lục Ngạn thấp giọng cười, hắn cong ngón tay gảy gảy nó, "Anh nói không muốn làm tình, sao nơi này lại như vậy, hửm?"
"A ha. . ." Chu Nghị bị kích thích không nhịn được thở dốc, bởi vì xấu hổ nên làn da đều ửng hồng, ""Anh, anh không biết. . ."
Nhìn vành tai đối phương cũng ửng đỏ, phía dưới của hắn cứng đến phát đau, giọng Lục Ngạn càng thêm trầm thấp, "Nhấc đùi phải lên."
Chu Nghị run rẩy giơ chân lên, quần lót cùng quần âu đều bị cởi ra, người kia mệnh lệnh anh giơ chân trái, ý thức càng ngày càng không rõ ràng, Chu Nghị mơ hồ an ủi bản thân: chỉ là một chiếc quần lót mà thôi, chỉ là quần lót mà thôi. . .
Nửa người dưới bị cởi sạch, chỉ có tất vẫn còn ở bàn chân, khi Chu Nghị chưa kịp phản ứng, hai chân bị người yêu nâng lên, nửa người trên mất trọng lượng dựa vào tủ đồ phía sau, xúc cảm lạnh lẽo khiến Chu Nghị kinh hoảng, anh vội vàng ôm lấy Lục Ngạn, hắn vui vẻ nghiêng đầu để anh ôm hắn dễ hơn. Đồng thời hai tay đẩy ra mông thịt, tại hậu huyệt được hắn yêu thương vô số lần nâng eo đâm vào.
Tiếng rên vì bị môi lưỡi quấn quýt nên không phát ra, lưng Chu Nghị run run, dương vật lớn không cho phép anh trốn tránh mạnh mẽ đỉnh vào, nhiệt độ nóng bỏng như muốn hòa tan thân thể anh, không biết là trướng hay ngứa, lực mạnh ma sát tràng thịt kích thích Chu Nghị. Anh cố gắng hít sâu, thả lỏng hậu huyệt, chờ vật kia có thể đi vào hoàn toàn anh mới thở dài một hơi.
Dị vật đâm vào trong thân thể bắt đầu chuyển động, cảm giác khó chịu quá rõ ràng, ma sát tạo ra cảm giác tê dại làm cho đầu óc Chu Nghị choáng váng, anh ôm chặt cổ người yêu, tiếng rên rỉ trong vô thức tràn ra, anh mơ hồ nhớ ra bản thân đang ở đâu, một giây đó vì bản thân không biết xấu hổ khiến sau lưng tê rần, nhưng tiếng thở dốc của người yêu ngày càng mất khống chế khiến cho anh hưởng thụ trải nghiệm vui sướng.
Hai chân quấn chặt eo người yêu, không thể không vì tác dụng của trọng lượng nên phần eo hạ xuống, mỗi lần bị đâm sâu vào trong hậu huyệt sẽ tự động co rút quấn chặt dương vật không cho nó đi ra, Lục Ngạn đánh mông anh mắng anh dâm loạn, rõ ràng bị hắn nhục nhã khiến anh cảm thấy giận dữ và xấu hổ nhưng cái mông lại kẹp chặt hơn, Chu Nghị không khống chế được thân thể dâm đãng, ôm người yêu nghẹn ngào. Tiếng nước dâm mỹ vang lên trong phòng thay quần áo, Lục Ngạn ôm người yêu bị hắn làm thoải mái, hắn thầm nghĩ có nên đổi tư thế hay không thì một tiếng gõ cửa vang lên.
"Lục Ngạn, cậu có ở bên trong hay không?"
Giọng nói của cô gái khiến động tác của hai người dừng lại.
Trong lúc nói chuyện tay hắn sờ mông Chu Nghị.
Sau lưng có chút tê dại, Chu Nghị xoay người, đem quần áo nhét vào ngực người yêu, lắp bắp nói, "Không phải em muốn thay quần áo sao?"
"Đúng vậy." Lục Ngạn ôm quần áo, dùng tay kiểm tra qua rồi nói, "Nhưng em không có quần lót."
". . .Gì cơ?" Chu Nghị mở to mắt, "Còn phải thay quần lót ư?"
"Bởi vì trước đó nhớ anh nên đã làm bẩn quần lót." Lục Ngạn dùng ngón tay nâng lên quần lót bị bẩn trong tay Chu Nghị, bên trên có dịch màu trắng, hắn thản nhiên nói, "Em không nên mặc nó ra sân thi đấu đi, nếu không vừa chạy chạy bên dưới liền cương."
". . ." Người yêu thản nhiên nói chuyện xấu hổ như thế khiến Chu Nghị không dám nhìn thẳng mắt hắn, anh nhìn sang nơi khác, "Vậy làm sao bây giờ?"
"Em không mang quần dự trữ." Lục Ngạn tỏ ra đau đầu, lưng Chu Nghị dán vào tủ đồ lạnh lẽo, muốn nói hiện tại đi ra ngoài mua vẫn kịp, bỗng nhiên người yêu kề sát tai anh nói, "Anh, không bằng lấy quần của anh đưa cho em mặc."
"Như vậy sao được. . ." Chu Nghị bật thốt lên.
"Tại sao lại không được? Chẳng lẽ quần của anh cũng bẩn rồi?" Lục Ngạn nghiêng đầu nhìn anh.
"Đương nhiên không phải. . ." Chu Nghị đỏ mặt phản bác.
Trước giờ thi đấu quan trọng như vậy, để người yêu mặc quần lót của chính mình ra sân chơi bóng trước mặt khán giả, chỉ nghĩ tới chuyện này cũng khiến Chu Nghị xấu hổ.
"Vậy không phải là giải quyết xong rồi sao, dù có hơi chật một chút. Nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ."
"Cái gì mà chật một chút. . ." Chu Nghị không nhịn được trừng hắn.
Người yêu nói chuyện không kiêng nể như an ủi cúi đầu hôn môi anh, khi đầu lưỡi tiến vào liếm láp hàm răng thì sức phản kháng của Chu Nghị liền mất dần, chờ anh phản ứng lại hai tay đã ôm chặt cổ hắn, Lục Ngạn thừa dịp thân thể anh như nhũn ra đưa tay cởi quần. Chu Nghị bị hắn hôn đến mơ màng có chút tự giận mình nghĩ, vậy là xong cũng chỉ là một cái quần lót thôi mà. . .
Quần âu dễ dàng bị cởi đến mắt cá chân, bắp đùi run run tiếp xúc với mặt tủ lạnh lẽo phía sau, anh rời khỏi môi hắn nói, "Không phải muốn cởi quần lót sao. . ."
"Bây giờ cởi luôn." Lục Ngạn khàn giọng đáp, một tay xoa nắn mông anh, Chu Nghị gần như mất sức vùi đầu vào cổ hắn thở dốc, "Nhanh lên. . ."
Không biết ý muốn giục Lục Ngạn nhanh chóng cởi quần lót của anh hay muốn hắn không xoa nắn mông anh nữa.
Lục Ngạn cởi quần lót của anh, vật nhỏ bên dưới đang chảy nước nhảy ra, kề sát ở bụng hắn, Lục Ngạn thấp giọng cười, hắn cong ngón tay gảy gảy nó, "Anh nói không muốn làm tình, sao nơi này lại như vậy, hửm?"
"A ha. . ." Chu Nghị bị kích thích không nhịn được thở dốc, bởi vì xấu hổ nên làn da đều ửng hồng, ""Anh, anh không biết. . ."
Nhìn vành tai đối phương cũng ửng đỏ, phía dưới của hắn cứng đến phát đau, giọng Lục Ngạn càng thêm trầm thấp, "Nhấc đùi phải lên."
Chu Nghị run rẩy giơ chân lên, quần lót cùng quần âu đều bị cởi ra, người kia mệnh lệnh anh giơ chân trái, ý thức càng ngày càng không rõ ràng, Chu Nghị mơ hồ an ủi bản thân: chỉ là một chiếc quần lót mà thôi, chỉ là quần lót mà thôi. . .
Nửa người dưới bị cởi sạch, chỉ có tất vẫn còn ở bàn chân, khi Chu Nghị chưa kịp phản ứng, hai chân bị người yêu nâng lên, nửa người trên mất trọng lượng dựa vào tủ đồ phía sau, xúc cảm lạnh lẽo khiến Chu Nghị kinh hoảng, anh vội vàng ôm lấy Lục Ngạn, hắn vui vẻ nghiêng đầu để anh ôm hắn dễ hơn. Đồng thời hai tay đẩy ra mông thịt, tại hậu huyệt được hắn yêu thương vô số lần nâng eo đâm vào.
Tiếng rên vì bị môi lưỡi quấn quýt nên không phát ra, lưng Chu Nghị run run, dương vật lớn không cho phép anh trốn tránh mạnh mẽ đỉnh vào, nhiệt độ nóng bỏng như muốn hòa tan thân thể anh, không biết là trướng hay ngứa, lực mạnh ma sát tràng thịt kích thích Chu Nghị. Anh cố gắng hít sâu, thả lỏng hậu huyệt, chờ vật kia có thể đi vào hoàn toàn anh mới thở dài một hơi.
Dị vật đâm vào trong thân thể bắt đầu chuyển động, cảm giác khó chịu quá rõ ràng, ma sát tạo ra cảm giác tê dại làm cho đầu óc Chu Nghị choáng váng, anh ôm chặt cổ người yêu, tiếng rên rỉ trong vô thức tràn ra, anh mơ hồ nhớ ra bản thân đang ở đâu, một giây đó vì bản thân không biết xấu hổ khiến sau lưng tê rần, nhưng tiếng thở dốc của người yêu ngày càng mất khống chế khiến cho anh hưởng thụ trải nghiệm vui sướng.
Hai chân quấn chặt eo người yêu, không thể không vì tác dụng của trọng lượng nên phần eo hạ xuống, mỗi lần bị đâm sâu vào trong hậu huyệt sẽ tự động co rút quấn chặt dương vật không cho nó đi ra, Lục Ngạn đánh mông anh mắng anh dâm loạn, rõ ràng bị hắn nhục nhã khiến anh cảm thấy giận dữ và xấu hổ nhưng cái mông lại kẹp chặt hơn, Chu Nghị không khống chế được thân thể dâm đãng, ôm người yêu nghẹn ngào. Tiếng nước dâm mỹ vang lên trong phòng thay quần áo, Lục Ngạn ôm người yêu bị hắn làm thoải mái, hắn thầm nghĩ có nên đổi tư thế hay không thì một tiếng gõ cửa vang lên.
"Lục Ngạn, cậu có ở bên trong hay không?"
Giọng nói của cô gái khiến động tác của hai người dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.