Người Tình Mê Người Của Tổng Tài Vô Tình
Chương 78: Vì sao từ chối Trần thị?
Yên Hoa Đào Nguyệt
18/10/2024
“Em muốn ăn bánh hạt dẻ ở thành nam.” Nói được một nửa, Tần Yểu Yểu như đột nhiên nghĩ tới một chuyện, sắc mặt có chút ngượng ngùng:
“Đêm khuya vậy mà bắt trợ lý Tiết đi xa vậy là không tốt đúng không anh?”
Tiêu Nghiễn Chi dừng một chút, thần sắc không thay đổi, tiếp tục nói vào điện thoại:
“Tiết An, thuận đường ghé qua thành nam mua một miếng bánh hạt dẻ đi.”
Tiết trợ lý: “... Vâng, thưa ông chủ!”
Trong lòng lại không khỏi cảm thán, ông chủ của hắn thật sự rất rất tốt nha. Đây mà cũng gọi là thuận đường? Thành Nam cách Bắc Thành hơn mười km, chạy đi chạy về mất hơn một tiếng. Hơn nữa chưa chắc tiệm bánh ngọt đó còn mở cửa!
Nhưng ai bảo đây là ông chủ của hắn. Hắn cũng chỉ có thể vâng lời làm theo thôi.
Thấy Tiêu Nghiễn Chi đối với mình chiều chuộng như vậy, ánh mắt Tần Yểu Yểu càng hơi cong lên, sáng lấp lánh:
"Nghiễn Chi, sao anh lại tốt với em như vậy chứ?”
Tiêu Nghiễn Chi rũ mắt xuống, biểu tình trên mặt hơi nhu hòa: “Yểu Yểu vui vẻ là được rồi.”
…
Ngày hôm sau.
Trong phòng trang điểm của trường quay, chuyên gia trang điểm cau chặt mày, dùng kem che khuyết điểm che vết thương trên cổ Giang Ly từng chút một.
Hôm nay có một cảnh khóc dưới mưa, cần phải zoom cận cảnh nét mặt. Nếu không che được vết thương này thì khi phim ra mắt sẽ bị khán giả phát hiện ra, lại không tránh khỏi phỏng đoán cùng nghị luận.
Hôm nay chị Trần có mặt ở đây, nhìn thấy vết thương trên cổ của Giang Ly thì liền cảm thấy lo lắng:
“Đang yên đang lành, sao em lại bị thương như vậy?”
“Bị chó cắn!” Giang Ly nhìn mình trong gương, giọng điệu không hề d.a.o động.
Lời này của cô vừa nói ra, chị Trần nhất thời hiểu được cái gì, ho nhẹ hai tiếng, không khỏi hạ thấp giọng nói:
“Tiêu tổng cũng thật sự là… biết em đang còn quay phim lại không thể để tâm nhiều hơn một chút à.”
“Hắn đã khi nào để tâm đến em?”
Giang Ly không thèm để ý, thấy chuyên gia trang điểm cũng sắp sửa xong, cô thấp giọng nói một câu cảm ơn, liền chuẩn bị bắt đầu quay phim.
Hôm nay là một cảnh khóc, Giang Ly phải quỳ dưới mưa diễn cảnh giữ chân người yêu rời đi. Nhưng thế nào cũng vô ích, chỉ có thể trơ mắt nhìn người yêu kiên quyết ra đi.
Trong nháy mắt, hốc mắt Giang Ly liền đỏ, nhưng nước mắt lại chậm chạp không rơi xuống.
Mưa rất lớn, toàn thân Giang Ly đều bị ướt đẫm, cô run rẩy ngẩng đầu lên, một giọt nước mắt ngưng tụ trong mắt, hòa cùng nước mưa, từ khóe mắt trượt ra ngoài.
Chiếc áo sơ mi ướt sũng nước mưa quấn quanh người cô. Cô quá gầy, thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng đường nét xương bướm trên lưng cô, giống như sắp vỗ cánh mà bay, nhưng lại rất thê lương cô đơn.
“Cut! Rất tốt!”
Đạo diễn hét lên dừng lại, mưa cũng ngừng lại.
Tính cả mấy cảnh được quay buổi sáng, hôm nay cảnh quay của Giang Ly đã kết thúc.
Giang Ly chậm rãi đứng dậy, Tiểu Diệp bước nhanh tới, khoác khăn lớn cho Giang Ly, còn không quên nhét một cái túi nước nóng vào tay cô.
“Chị Ly Ly, mau đi tắm nước nóng, đừng để bị cảm lạnh.”
Giang Ly bình tĩnh gật đầu, khi xoay người lại vô tình nhìn thấy Trần Tư Tề.
Cũng không biết anh ta đã đứng ở đó xem bao lâu.
Thấy mình bị phát hiện, Trần Tư Tề cũng không che giấu, đi tới trước mặt Giang Ly. Trên gương mặt tuấn tú hòa nhã nở ra một nụ cười dịu dàng:
“Quay phim xong rồi, tôi và Giang tiểu thư có thể nói chuyện một chút được không?”
…
Địa điểm quay phim có khu tiếp khách, Giang Ly bảo Tiểu Diệp dẫn Trần Tư Tề đi qua đó trước. Còn cô thì nhanh chóng đi tắm nước nóng để làm ấm cơ thể. Sau khi thay quần áo mới xong mới từ từ đến chỗ gặp Trần Tư Tề.
Giang Ly mặc một chiếc áo len cao cổ rộng rãi và một chiếc áo khoác dài. Mái tóc mới sấy khô của cô được hất ra phía sau, mặc dù để mặt mộc. Nhưng khí sắc rất tốt, tăng thêm vẻ đẹp trong trẻo và lạnh lùng cho cả người cô.
Giang Ly đi tới trước mặt Trần Tư Tề, giọng nói còn có chút khàn khàn vừa mới khóc vì quay phim:
“Trần thiếu chờ lâu rồi, anh tìm tôi có chuyện gì sao?”
Trần Tư Tề cười nhạt nhìn về phía cô, giọng nói dịu dàng:
“Năng lực chuyên môn của Giang tiểu thư rất mạnh. Sau này nhất định sẽ trở thành ngôi sao sáng trong ngành điện ảnh và truyền hình.”
Loại tâng bốc khen ngợi này Giang Ly đã nghe không ít, cô cũng chỉ khẽ mỉm cười, lễ phép ứng phó vài câu.
Lúc này, Trần Tư Tề đột nhiên chuyển đề tài, tươi cười trên mặt nhạt đi rất nhiều:
“Thật ra lần này tới đây, là tôi muốn tự hỏi một chút lý do vì sao Giang tiểu thư lại từ chối Trần thị?”
Từ chối Trần thị? Trong đôi mắt xinh đẹp của Giang Ly tràn đầy nghi hoặc, hơi sửng sốt: “Tôi không hiểu ý của Trần thiếu.”
Biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy rất thật, không giống như giả vờ.
“Đêm khuya vậy mà bắt trợ lý Tiết đi xa vậy là không tốt đúng không anh?”
Tiêu Nghiễn Chi dừng một chút, thần sắc không thay đổi, tiếp tục nói vào điện thoại:
“Tiết An, thuận đường ghé qua thành nam mua một miếng bánh hạt dẻ đi.”
Tiết trợ lý: “... Vâng, thưa ông chủ!”
Trong lòng lại không khỏi cảm thán, ông chủ của hắn thật sự rất rất tốt nha. Đây mà cũng gọi là thuận đường? Thành Nam cách Bắc Thành hơn mười km, chạy đi chạy về mất hơn một tiếng. Hơn nữa chưa chắc tiệm bánh ngọt đó còn mở cửa!
Nhưng ai bảo đây là ông chủ của hắn. Hắn cũng chỉ có thể vâng lời làm theo thôi.
Thấy Tiêu Nghiễn Chi đối với mình chiều chuộng như vậy, ánh mắt Tần Yểu Yểu càng hơi cong lên, sáng lấp lánh:
"Nghiễn Chi, sao anh lại tốt với em như vậy chứ?”
Tiêu Nghiễn Chi rũ mắt xuống, biểu tình trên mặt hơi nhu hòa: “Yểu Yểu vui vẻ là được rồi.”
…
Ngày hôm sau.
Trong phòng trang điểm của trường quay, chuyên gia trang điểm cau chặt mày, dùng kem che khuyết điểm che vết thương trên cổ Giang Ly từng chút một.
Hôm nay có một cảnh khóc dưới mưa, cần phải zoom cận cảnh nét mặt. Nếu không che được vết thương này thì khi phim ra mắt sẽ bị khán giả phát hiện ra, lại không tránh khỏi phỏng đoán cùng nghị luận.
Hôm nay chị Trần có mặt ở đây, nhìn thấy vết thương trên cổ của Giang Ly thì liền cảm thấy lo lắng:
“Đang yên đang lành, sao em lại bị thương như vậy?”
“Bị chó cắn!” Giang Ly nhìn mình trong gương, giọng điệu không hề d.a.o động.
Lời này của cô vừa nói ra, chị Trần nhất thời hiểu được cái gì, ho nhẹ hai tiếng, không khỏi hạ thấp giọng nói:
“Tiêu tổng cũng thật sự là… biết em đang còn quay phim lại không thể để tâm nhiều hơn một chút à.”
“Hắn đã khi nào để tâm đến em?”
Giang Ly không thèm để ý, thấy chuyên gia trang điểm cũng sắp sửa xong, cô thấp giọng nói một câu cảm ơn, liền chuẩn bị bắt đầu quay phim.
Hôm nay là một cảnh khóc, Giang Ly phải quỳ dưới mưa diễn cảnh giữ chân người yêu rời đi. Nhưng thế nào cũng vô ích, chỉ có thể trơ mắt nhìn người yêu kiên quyết ra đi.
Trong nháy mắt, hốc mắt Giang Ly liền đỏ, nhưng nước mắt lại chậm chạp không rơi xuống.
Mưa rất lớn, toàn thân Giang Ly đều bị ướt đẫm, cô run rẩy ngẩng đầu lên, một giọt nước mắt ngưng tụ trong mắt, hòa cùng nước mưa, từ khóe mắt trượt ra ngoài.
Chiếc áo sơ mi ướt sũng nước mưa quấn quanh người cô. Cô quá gầy, thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng đường nét xương bướm trên lưng cô, giống như sắp vỗ cánh mà bay, nhưng lại rất thê lương cô đơn.
“Cut! Rất tốt!”
Đạo diễn hét lên dừng lại, mưa cũng ngừng lại.
Tính cả mấy cảnh được quay buổi sáng, hôm nay cảnh quay của Giang Ly đã kết thúc.
Giang Ly chậm rãi đứng dậy, Tiểu Diệp bước nhanh tới, khoác khăn lớn cho Giang Ly, còn không quên nhét một cái túi nước nóng vào tay cô.
“Chị Ly Ly, mau đi tắm nước nóng, đừng để bị cảm lạnh.”
Giang Ly bình tĩnh gật đầu, khi xoay người lại vô tình nhìn thấy Trần Tư Tề.
Cũng không biết anh ta đã đứng ở đó xem bao lâu.
Thấy mình bị phát hiện, Trần Tư Tề cũng không che giấu, đi tới trước mặt Giang Ly. Trên gương mặt tuấn tú hòa nhã nở ra một nụ cười dịu dàng:
“Quay phim xong rồi, tôi và Giang tiểu thư có thể nói chuyện một chút được không?”
…
Địa điểm quay phim có khu tiếp khách, Giang Ly bảo Tiểu Diệp dẫn Trần Tư Tề đi qua đó trước. Còn cô thì nhanh chóng đi tắm nước nóng để làm ấm cơ thể. Sau khi thay quần áo mới xong mới từ từ đến chỗ gặp Trần Tư Tề.
Giang Ly mặc một chiếc áo len cao cổ rộng rãi và một chiếc áo khoác dài. Mái tóc mới sấy khô của cô được hất ra phía sau, mặc dù để mặt mộc. Nhưng khí sắc rất tốt, tăng thêm vẻ đẹp trong trẻo và lạnh lùng cho cả người cô.
Giang Ly đi tới trước mặt Trần Tư Tề, giọng nói còn có chút khàn khàn vừa mới khóc vì quay phim:
“Trần thiếu chờ lâu rồi, anh tìm tôi có chuyện gì sao?”
Trần Tư Tề cười nhạt nhìn về phía cô, giọng nói dịu dàng:
“Năng lực chuyên môn của Giang tiểu thư rất mạnh. Sau này nhất định sẽ trở thành ngôi sao sáng trong ngành điện ảnh và truyền hình.”
Loại tâng bốc khen ngợi này Giang Ly đã nghe không ít, cô cũng chỉ khẽ mỉm cười, lễ phép ứng phó vài câu.
Lúc này, Trần Tư Tề đột nhiên chuyển đề tài, tươi cười trên mặt nhạt đi rất nhiều:
“Thật ra lần này tới đây, là tôi muốn tự hỏi một chút lý do vì sao Giang tiểu thư lại từ chối Trần thị?”
Từ chối Trần thị? Trong đôi mắt xinh đẹp của Giang Ly tràn đầy nghi hoặc, hơi sửng sốt: “Tôi không hiểu ý của Trần thiếu.”
Biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy rất thật, không giống như giả vờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.