Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 1091: CÁI MẠNG NÀY
Hàn Trinh Trinh
11/11/2016
Đại sảnh khách sạn Á Châu! !
Nhân viên Hiệp hội rượu đỏ người Pháp đang ở phía bên trái đại sảnh khách sạn bố trí địa điểm tuyên truyền giám sát, mở ra từng cái tủ sắt, gom tất cả dụng cụ truyền tin cùng với vật phẩm quý giá của chuyên gia hầu rượu tạm thời cất giữ, tất cả chứa ở trong tủ sắt, nhìn các cô nhận lấy từng điện thoại di động và vật phẩm của chuyên gia hầu rượu, còn lại hai chuyên gia hầu rượu cuối cùng cũng không có theo quy định trên thời gian nộp vật phẩm, liền không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn ngoài đại sảnh, dùng tiếng Pháp hỏi thăm, còn có hai chuyên gia hầu rượu sao lại không thấy?
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn ra phía ngoài!
Kerry vẫn đứng ở dưới ánh mặt trời sáng lạn, hai mắt chậm rãi lóe lên một chút chính xác và tinh tế của chuyên gia hầu rượu, nhìn biển rộng mênh mông mãnh liệt, cảm nhận cơn gió biển trùng điệp điệp mang theo vị mặn, đập vào mặt, thậm chí anh có thể cảm nhận được ở nơi xa xôi, tuôn ra một chút mùi hương ở tầng sâu, ánh mắt của anh nheo lại, dựa vào khứu giác mạnh mẽ của mình, âm thanh phát ra từ hướng phía bên phải khách sạn, truy tìm tiếng sóng tuôn trào giống như mùi hương tỏa ra. . . . . .
Hai nhân viên nhanh chóng đi về phía Kerry, ý tốt nhắc nhở anh, hi vọng anh có thể mau sớm vào bên trong, giao dụng cụ truyền tin và vật phẩm quý giá, Kerry đón gió hơi đứng một lát, mới chậm rãi xoay người đi vào trong, lúc này Đường Khả Hinh cũng đứng ở trong đám người, khẽ nở nụ cười nhìn Thơ Ngữ cùng Lạp Lạp và Tiên Nhi, nói: "Mọi người đừng đi theo! Nếu như đi vào với tôi, thì không thể đi ra, tôi sẽ chờ ở bên trong, yên tâm đi!"
"Có phải cô sợ chúng tôi quấy rầy cô hay không?" Vẻ mặt Lạp Lạp chính là muốn đi theo vào, nhìn Đường Khả Hinh căng thẳng nói: "Nếu như chúng tôi không vào được, một mình cô ở đó rất buồn bực? Dù sao nơi đó là phòng VIP, chúng tôi ở phòng khách là được!"
Đường Khả Hinh lập tức nhịn cười nhìn bọn họ.
Tiên Nhi và Lạp Lạp muốn đi theo, vẻ mặt cùng lộ ra uất ức đáng thương, cúi đầu, Thơ Ngữ đứng ở một bên, mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Chúng tôi cũng không muốn quấy rầy cô, nhưng có chút lo lắng. Dù sao cô không giống các chuyên gia hầu rượu khác, vấn đề an toàn là chủ yếu, bà chủ mới vừa gọi điện thoại cho tôi, hi vọng chúng tôi đi vào chăm sóc, chuyện này cũng chỉ một hai ngày thôi, nếu như cô không ngại, thì để cho chúng tôi đi theo cô."
Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Thơ Ngữ, dừng lại một lát, chỉ đành phải cười gật đầu một cái.
Tiên Nhi cùng Lạp Lạp lập tức thật vui vẻ đứng ở bên cạnh, hả hê gật đầu một cái.
Hai nhân viên liên hệ với Đường Khả Hinh, đều là phiên dịch cận thân, Á Lạc, một cô gái xinh đẹp động lòng người, cùng mời cô đến đại sảnh khách sạn chuẩn bị đi nộp vật phẩm, thuận tiện vào ở lầu phụ ghi danh, Đường Khả Hinh nhìn đám đông di chuyển trong đại sảnh, cô dừng lại một lát, thở dốc mấy hơi, vẫn trong từng ánh đèn flash, cất bước đi vào trong. . . . . .
Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng từ cuộc họp báo, lập tức căng thẳng nhìn Đường Khả Hinh đã liên hệ với Thơ Ngữ cùng Tiên Nhi và Lạp Lạp đi vào trong, khuôn mặt của cô vừa cẩn thận, vừa trầm tĩnh nhưng lộ ra mấy phần căng thẳng đè nén, hai người bọn họ gấp gáp nhìn theo bóng lưng Đường Khả Hinh, trên mặt lập tức lộ ra căng thẳng, cùng quay mặt sang nhìn Trương Thục Dao từ trong đám người, bước nhanh tới, vẻ mặt lộ ra mấy phần căng thẳng, đè nén nói: "Xác định! ! Lúc 11 giờ 00, đường truyền Khách sạn Á Châu chúng ta đã từng bị cắt đứt ba lần ! ! Mỗi lần khoảng cách mười giây! !"
Hai mắt Trang Hạo Nhiên lập tức nhanh chóng lóe lên, nhìn Trương Thục Dao nói: "Có phải Văn Phong cho rằng đây là đang điều chỉnh băng tần chuẩn bị xâm nhập hệ thống mạng của chúng ta và truyền tin hay không! !"
"Đúng vậy! !" Vẻ mặt Trương Thục Dao lập tức lộ ra căng thẳng, nhìn Trang Hạo Nhiên vội nói: "Trước mắt, anh ấy đã cùng rất nhiều kỹ sư máy tính trở lại phía sau khán đài, chuẩn bị kéo tường lửa! ! Lạc Hoành cũng khẩn cấp chạy về! ! Chỉ sợ thời gian không còn kịp nữa rồi! ! Chúng ta còn đang lo lắng bọn họ sẽ dùng hệ thống mạng nhanh chóng truyền tin tức Tiểu Nhu bị giết hại hay không! !"
"Chỉ cần Khả Hinh nộp dụng cụ truyền tin, thuận lợi tiến vào lầu phụ, tất cả sẽ tốt thôi! !" Trang Hạo Nhiên vội nói xong, lập tức xoay người nhìn Đường Khả Hinh đã cùng nhân viên đi về phía chỗ ghi danh, anh lại cấp tốc quay người lại, nhìn Trương Thục Dao nhanh chóng căn dặn: "Cô xem một chút! Tuyệt đối không thể vào lúc này, truyền ra tin tức của Tiểu Nhu !"
"Vâng! !" Trương Thục Dao lập tức căng thẳng gật đầu! !
Tưởng Thiên Lỗi đứng ở một bên, khuôn mặt cũng lộ ra căng cứng, mang theo một chút căng thẳng, nói: "Khách sạn Á Châu chúng ta đã từng có một trăm hai mươi bảy kỹ sư tốn hai năm xây dựng hệ thống tường lửa mạnh nhất, trước đó thiếu chút nữa xung đột với Hàn thị, tôi cũng không có mở ra! ! Cô lập tức thông báo lệnh của tôi, bảo Văn Phong mở hệ thống tường lửa mạnh nhất! ! Động tác phải nhanh!"
Trương Thục Dao lập tức đáp lời, nhanh chóng xoay người đi khỏi, Đông Anh và Tiêu Đồng, hai người cũng nhanh chóng dẫn cùng nhân viên đi về phía đại sảnh khách sạn, trước hết căn dặn quản lý đại sảnh tắt các màn hình và các loại dụng cụ phát hình tại đại sảnh, thậm chí mở hệ thống quấy nhiễu, trong thời gian ngắn nhiễu loạn dụng cụ truyền tin là điện thoại di động cá nhân và máy tính bảng, tránh vào thời điểm nhạy cảm lại có tin tức gì kinh hãi ! !
"Đường tiểu thư. . . . . . Mời tới bên này. . . . . ." Lý Á Lạc mỉm cười đi trước vào đại sảnh, lại hơi giơ tay mời Đường Khả Hinh đi tới bên bộ phận tuyên truyền, mấy nhân viên đã mở khó tủ an toàn, cuối cùng chờ đợi. . . . . .
Đường Khả Hinh mỉm cười gật đầu một cái, trước tạm thời đi khỏi Thơ Ngữ cùng Tiên Nhi và Lạp Lạp, cất bước đi về phía quầy dài ở bên kia, lấy điện thoại di động và máy tính bảng, còn có laptop mình thường sử dụng mới vừa thuận tiện mang tới, đã sớm chuẩn bị xong, giao toàn bộ cho nhân viên, cô mỉm cười bình tĩnh nhìn nhân viên nghiệp vụ sau khi nhận lấy, liền thật cẩn thận đặt vào tủ sắt, dùng mật mã biệt hóa lại, Đường Khả Hinh lại nhấn nhẹ chỉ tay vào trong khóa tủ sắt, có nghĩa là mật mã cái tủ này, ngoài nhân viên nghiệp vụ của Hiệp hội và Đường Khả Hinh, hai bên cùng mở ra, bất kỳ bên nào cũng không được tùy ý dùng dụng cụ truyền tin! Trận thi đấu lớn như vậy, không khí căng thẳng nhanh chóng tràn ngập cả đại sảnh! !
"Đường tiểu thư, mời cô ở chỗ này kiểm tra đối chiếu thân phận lần cuối cùng, sau đó ký tên, sẽ phải tiến vào trong tòa nhà khép kín! !" Lý Á Lạc là cao thủ phiên dịch 7 thứ tiếng giỏi nhất, Trang Hạo Nhiên đặc biệt chọn lựa nhân tài ưu tú cho Đường Khả Hinh thi đấu, buổi trưa hôm nay mới từ nước Anh trở lại! !
Đường Khả Hinh lại thở dốc một hơi, bình tĩnh đứng ở trước quầy, nhìn nhân viên đang cúi người ghi chép cho mình, bên cạnh để máy tính bảng, cũng vẫn phát hình ảnh màu sắc rực rỡ, trong lúc cô đang đợi, hơi rũ mí mắt, lơ đãng liếc hình ảnh trong máy tính bảng. . . . . .
Không có quá lưu ý đến một góc. . . . . .
***
"Tôi ra ngoài đã lâu, tôi cũng chưa kịp thông báo cho chồng tôi một chút, chắc chắn anh rất lo lắng! Tôi gọi điện thoại cho anh ấy trước!" Chu Tiểu Tình vừa rơi lệ vừa nhớ tới hôm nay mình đi ra quá gấp, quên nói cho chồng, liền vội vàng móc ra một chiếc điện thoại di động Nokia cũ kỹ, chuẩn bị nhấn phím trong suốt, gọi điện thoại cho chồng mình, ngồi phía đối diện, một người khách nữ người Úc, cô tay thuận cầm một máy tính bảng muốn xem tin tức trong nước một chút, lại không khỏi nhắc mí mắt, liếc mắt nhìn điện thoại di động thật sự khó coi của Chu Tiểu Tình, mặc dù trong lòng đang suy nghĩ khách sạn sang trọng như thế, làm sao cho phép có loại khách xuất hiện! ?
Cô suy nghĩ xong, liền để máy tính bảng xuống, nâng cà phê nóng hổi bên cạnh, khẽ nhấm một hớp.
"Chồng tôi vẫn không có nghe điện thoại!" Chu Tiểu Tình có chút ngượng ngùng cầm điện thoại di động, liếc mắt nhìn Trần Mạn Hồng, nghẹn ngào nói xong, lại xoay người, mặt nhìn người khách nữ kia, tiếp tục nghe điện thoại tiếng chuông vang lên, cũng đang trong lúc chờ đợi, ánh mắt của cô nheo lại, phát hiện máy tính bảng của người khách này, mới vừa rồi còn ở một trang màu sắc rực rỡ rất bình thường, thế nhưng lúc này không khỏi cắt vào một hình ảnh rất kì lạ, thậm chí hình ảnh kia có chút kinh hãi, cô nắm điện thoại nghe tiếng chuông, vừa ngạc nhiên lại gần này máy tính bảng, muốn nhìn rõ hình ảnh kia. . . . . .
Chu Tiểu Tình phịch một tiếng, vọt tới trước mặt người khách nữ kia, không tiếc đụng ngã ly cà phê cô mới vừa đặt xuống, vẻ mặt cô rất quái dị, thậm chí đến cuối cùng khiếp sợ cầm lấy máy tính bảng, con ngươi trợn to, đôi mắt đẫm lệ, nhìn hình ảnh bên trong, quả nhiên là em gái của mình, hôn mê ở trên sàn nhà lạnh lẽo, thân thể cuộn tròn, hai mắt khép chặt, má trái tràn đầy máu. . . . . . Dáng vẻ kia cực kỳ kinh hãi và đáng thương! !
Cô lập tức trợn to hai mắt, tay che miệng, mặc cho nước mắt lăn xuống, mặc kệ người khách nữ kia kêu la, tiếp tục nhìn hình ảnh kế tiếp, sau đó là hình em gái của mình, ở trong bóng tối, bị người bỏ vào bao bố, ném vào trong biển, lòng cô co thắt, cảm giác thai nhi của mình sắp rơi ra, cô lại tiếp tục ngừng thở xem trang cuối cùng, là hình ảnh em gái của mình sống sờ sờ bị chặt rời thân thể tại bãi biển, mặc cho gió biển tuôn trào, sinh mạng bị chặt rời biến mất ngay cả linh hồn cũng tan thành mây khói rồi. . . . . .
"Chu tiểu thư! Cô làm sao vậy. . . . . . ?" Trần Mạn Hồng lập tức nhìn người khách nữ tức giận kêu to, cũng đi tới, căng thẳng gọi cô, đang muốn đoạt lấy máy tính bảng trong tay cô, nhưng lập tức trợn to hai mắt, thấy Tiểu Nhu bị ép buộc, lại bị bỏ vào bao bố, sau đó bị chặt tay chân, trái tim của cô đau như rách ra, cũng không thể tin nổi trợn to hai mắt, thở dốc, run rẩy rơi lệ nhìn cảnh tượng này! !
"Tiểu Nhu . . . . . . " Chu Tiểu Tình lập tức ngã ngồi trên mặt sàn, ôm máy tính bảng, tan lòng nát dạ sụp đổ ngẩng mặt khóc rống: "Thượng đế ơi . . . . . . em gái của tôi . . . . . . quả nhiên cô đã xảy ra chuyện! ! ! Tiểu Nhu . . . . . . ."
Cả đại sảnh xôn xao một trận, rất nhiều người xem cùng phóng viên nhìn sang bên kia, lúc mấy bảo vệ cùng quản lý nhào qua, Đường Khả Hinh cũng không nhịn được cũng ngẩng đầu lên nhìn ghế sa lon bên cạnh, có một người phụ nữ mang thai đang ôm máy tính bảng, khóc thật tuyệt vọng và thê lương, vừa khóc vừa kêu to Tiểu Nhu! Ánh mắt của cô nhíu lại, ngạc nhiên đang muốn đi tới. . . . . .
"Đường tiểu thư! !" Lý Á Lạc lập tức nắm chặt cánh tay Đường Khả Hinh, mỉm cười nhìn cô nói: "Đã đến giờ rồi!".
"Được. . . . . ." Đường Khả Hinh khẽ mỉm cười, liền cầm lên bút máy, chuẩn bị ký tên lên tài liệu. . . . . .
Đông Anh và Tiêu Đồng nhanh chóng mà căng thẳng dẫn người đi vào, tất cả nhân viên làm việc tay cầm hộp quấy nhiễu tín hiệu màu đen, kéo sợi anten thép khá ngắn, nhanh chóng nhấn cái nút, bắt đầu phát ra tín hiệu quấy nhiễu mạng và hệ thống truyền tin! !
Đường Khả Hinh nhìn Lý Á Lạc một cái, mặc dù nhìn sang có chút nghi ngờ, nhưng vẫn không thể làm gì khác thở dốc một hơi, xoay người đi về phía trước, cũng đang lúc sắp xoay người, nhìn thấy trong đám người, Trần Mạn Hồng nửa quỳ ở trước mặt của một người phụ nữ có thai, nhặt máy tính bảng đã rơi xuống sàn, nhìn một lúc lại run rẩy khóc, rất đau lòng bi thương mà người phụ nữ có thai vẫn ngồi dưới sàn, đau khổ tột cùng ngẩng mặt khóc cực kỳ bi thương! !
Trái tim của cô chợt ầm một tiếng, không nhịn được không bị nghẹt thở dừng lại đi về phía đám người. . . . . .
Tiêu Đồng dẫn cùng nhân viên làm việc nhanh chóng đi về phía Đường Khả Hinh, Đông Anh sai người tạm thời nhanh chóng tắt tất cả máy truyền phát tin trong đại sảnh! !
"Khả Hinh! !" Tiêu Đồng lập tức căng thẳng ngăn ở trước mặt cô, lo lắng nhìn cô nói: "Trước hết cô đừng có nhiều chuyện nữa! ! Thi đấu quan trọng hơn! !"
Vitas và Bác Dịch, còn có Laurence cùng mọi người đang đứng một bên cạnh ở đại sảnh khách sạn, chăm chú nhìn Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh lại kích động run rẩy chợt đẩy Tiêu Đồng, lập tức nhào tới trên ghế sa lon, lại đẩy mấy bảo vệ, đi tới trước mặt của Trần Mạn Hồng, đoạt lấy máy tính bảng, trợn to hai mắt, nhìn hình ảnh Tiểu Nhu hôn mê ngã xuống đất, má trái bị khoan, thậm chí bị trói tay trói chân ném vào trong biển, cuối cùng cảnh tượng chặt tay chân, trái tim của cô chợt nổ tung, nhìn hình ảnh kinh khủng đó, nước mắt chưa kịp rớt xuống, cũng đã trơ mắt nhìn cửa sổ màn hình: Đường Khả Hinh! ! Cái mạng này của cô ta, là cô làm hại! ! !
Nhân viên Hiệp hội rượu đỏ người Pháp đang ở phía bên trái đại sảnh khách sạn bố trí địa điểm tuyên truyền giám sát, mở ra từng cái tủ sắt, gom tất cả dụng cụ truyền tin cùng với vật phẩm quý giá của chuyên gia hầu rượu tạm thời cất giữ, tất cả chứa ở trong tủ sắt, nhìn các cô nhận lấy từng điện thoại di động và vật phẩm của chuyên gia hầu rượu, còn lại hai chuyên gia hầu rượu cuối cùng cũng không có theo quy định trên thời gian nộp vật phẩm, liền không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn ngoài đại sảnh, dùng tiếng Pháp hỏi thăm, còn có hai chuyên gia hầu rượu sao lại không thấy?
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn ra phía ngoài!
Kerry vẫn đứng ở dưới ánh mặt trời sáng lạn, hai mắt chậm rãi lóe lên một chút chính xác và tinh tế của chuyên gia hầu rượu, nhìn biển rộng mênh mông mãnh liệt, cảm nhận cơn gió biển trùng điệp điệp mang theo vị mặn, đập vào mặt, thậm chí anh có thể cảm nhận được ở nơi xa xôi, tuôn ra một chút mùi hương ở tầng sâu, ánh mắt của anh nheo lại, dựa vào khứu giác mạnh mẽ của mình, âm thanh phát ra từ hướng phía bên phải khách sạn, truy tìm tiếng sóng tuôn trào giống như mùi hương tỏa ra. . . . . .
Hai nhân viên nhanh chóng đi về phía Kerry, ý tốt nhắc nhở anh, hi vọng anh có thể mau sớm vào bên trong, giao dụng cụ truyền tin và vật phẩm quý giá, Kerry đón gió hơi đứng một lát, mới chậm rãi xoay người đi vào trong, lúc này Đường Khả Hinh cũng đứng ở trong đám người, khẽ nở nụ cười nhìn Thơ Ngữ cùng Lạp Lạp và Tiên Nhi, nói: "Mọi người đừng đi theo! Nếu như đi vào với tôi, thì không thể đi ra, tôi sẽ chờ ở bên trong, yên tâm đi!"
"Có phải cô sợ chúng tôi quấy rầy cô hay không?" Vẻ mặt Lạp Lạp chính là muốn đi theo vào, nhìn Đường Khả Hinh căng thẳng nói: "Nếu như chúng tôi không vào được, một mình cô ở đó rất buồn bực? Dù sao nơi đó là phòng VIP, chúng tôi ở phòng khách là được!"
Đường Khả Hinh lập tức nhịn cười nhìn bọn họ.
Tiên Nhi và Lạp Lạp muốn đi theo, vẻ mặt cùng lộ ra uất ức đáng thương, cúi đầu, Thơ Ngữ đứng ở một bên, mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Chúng tôi cũng không muốn quấy rầy cô, nhưng có chút lo lắng. Dù sao cô không giống các chuyên gia hầu rượu khác, vấn đề an toàn là chủ yếu, bà chủ mới vừa gọi điện thoại cho tôi, hi vọng chúng tôi đi vào chăm sóc, chuyện này cũng chỉ một hai ngày thôi, nếu như cô không ngại, thì để cho chúng tôi đi theo cô."
Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Thơ Ngữ, dừng lại một lát, chỉ đành phải cười gật đầu một cái.
Tiên Nhi cùng Lạp Lạp lập tức thật vui vẻ đứng ở bên cạnh, hả hê gật đầu một cái.
Hai nhân viên liên hệ với Đường Khả Hinh, đều là phiên dịch cận thân, Á Lạc, một cô gái xinh đẹp động lòng người, cùng mời cô đến đại sảnh khách sạn chuẩn bị đi nộp vật phẩm, thuận tiện vào ở lầu phụ ghi danh, Đường Khả Hinh nhìn đám đông di chuyển trong đại sảnh, cô dừng lại một lát, thở dốc mấy hơi, vẫn trong từng ánh đèn flash, cất bước đi vào trong. . . . . .
Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng từ cuộc họp báo, lập tức căng thẳng nhìn Đường Khả Hinh đã liên hệ với Thơ Ngữ cùng Tiên Nhi và Lạp Lạp đi vào trong, khuôn mặt của cô vừa cẩn thận, vừa trầm tĩnh nhưng lộ ra mấy phần căng thẳng đè nén, hai người bọn họ gấp gáp nhìn theo bóng lưng Đường Khả Hinh, trên mặt lập tức lộ ra căng thẳng, cùng quay mặt sang nhìn Trương Thục Dao từ trong đám người, bước nhanh tới, vẻ mặt lộ ra mấy phần căng thẳng, đè nén nói: "Xác định! ! Lúc 11 giờ 00, đường truyền Khách sạn Á Châu chúng ta đã từng bị cắt đứt ba lần ! ! Mỗi lần khoảng cách mười giây! !"
Hai mắt Trang Hạo Nhiên lập tức nhanh chóng lóe lên, nhìn Trương Thục Dao nói: "Có phải Văn Phong cho rằng đây là đang điều chỉnh băng tần chuẩn bị xâm nhập hệ thống mạng của chúng ta và truyền tin hay không! !"
"Đúng vậy! !" Vẻ mặt Trương Thục Dao lập tức lộ ra căng thẳng, nhìn Trang Hạo Nhiên vội nói: "Trước mắt, anh ấy đã cùng rất nhiều kỹ sư máy tính trở lại phía sau khán đài, chuẩn bị kéo tường lửa! ! Lạc Hoành cũng khẩn cấp chạy về! ! Chỉ sợ thời gian không còn kịp nữa rồi! ! Chúng ta còn đang lo lắng bọn họ sẽ dùng hệ thống mạng nhanh chóng truyền tin tức Tiểu Nhu bị giết hại hay không! !"
"Chỉ cần Khả Hinh nộp dụng cụ truyền tin, thuận lợi tiến vào lầu phụ, tất cả sẽ tốt thôi! !" Trang Hạo Nhiên vội nói xong, lập tức xoay người nhìn Đường Khả Hinh đã cùng nhân viên đi về phía chỗ ghi danh, anh lại cấp tốc quay người lại, nhìn Trương Thục Dao nhanh chóng căn dặn: "Cô xem một chút! Tuyệt đối không thể vào lúc này, truyền ra tin tức của Tiểu Nhu !"
"Vâng! !" Trương Thục Dao lập tức căng thẳng gật đầu! !
Tưởng Thiên Lỗi đứng ở một bên, khuôn mặt cũng lộ ra căng cứng, mang theo một chút căng thẳng, nói: "Khách sạn Á Châu chúng ta đã từng có một trăm hai mươi bảy kỹ sư tốn hai năm xây dựng hệ thống tường lửa mạnh nhất, trước đó thiếu chút nữa xung đột với Hàn thị, tôi cũng không có mở ra! ! Cô lập tức thông báo lệnh của tôi, bảo Văn Phong mở hệ thống tường lửa mạnh nhất! ! Động tác phải nhanh!"
Trương Thục Dao lập tức đáp lời, nhanh chóng xoay người đi khỏi, Đông Anh và Tiêu Đồng, hai người cũng nhanh chóng dẫn cùng nhân viên đi về phía đại sảnh khách sạn, trước hết căn dặn quản lý đại sảnh tắt các màn hình và các loại dụng cụ phát hình tại đại sảnh, thậm chí mở hệ thống quấy nhiễu, trong thời gian ngắn nhiễu loạn dụng cụ truyền tin là điện thoại di động cá nhân và máy tính bảng, tránh vào thời điểm nhạy cảm lại có tin tức gì kinh hãi ! !
"Đường tiểu thư. . . . . . Mời tới bên này. . . . . ." Lý Á Lạc mỉm cười đi trước vào đại sảnh, lại hơi giơ tay mời Đường Khả Hinh đi tới bên bộ phận tuyên truyền, mấy nhân viên đã mở khó tủ an toàn, cuối cùng chờ đợi. . . . . .
Đường Khả Hinh mỉm cười gật đầu một cái, trước tạm thời đi khỏi Thơ Ngữ cùng Tiên Nhi và Lạp Lạp, cất bước đi về phía quầy dài ở bên kia, lấy điện thoại di động và máy tính bảng, còn có laptop mình thường sử dụng mới vừa thuận tiện mang tới, đã sớm chuẩn bị xong, giao toàn bộ cho nhân viên, cô mỉm cười bình tĩnh nhìn nhân viên nghiệp vụ sau khi nhận lấy, liền thật cẩn thận đặt vào tủ sắt, dùng mật mã biệt hóa lại, Đường Khả Hinh lại nhấn nhẹ chỉ tay vào trong khóa tủ sắt, có nghĩa là mật mã cái tủ này, ngoài nhân viên nghiệp vụ của Hiệp hội và Đường Khả Hinh, hai bên cùng mở ra, bất kỳ bên nào cũng không được tùy ý dùng dụng cụ truyền tin! Trận thi đấu lớn như vậy, không khí căng thẳng nhanh chóng tràn ngập cả đại sảnh! !
"Đường tiểu thư, mời cô ở chỗ này kiểm tra đối chiếu thân phận lần cuối cùng, sau đó ký tên, sẽ phải tiến vào trong tòa nhà khép kín! !" Lý Á Lạc là cao thủ phiên dịch 7 thứ tiếng giỏi nhất, Trang Hạo Nhiên đặc biệt chọn lựa nhân tài ưu tú cho Đường Khả Hinh thi đấu, buổi trưa hôm nay mới từ nước Anh trở lại! !
Đường Khả Hinh lại thở dốc một hơi, bình tĩnh đứng ở trước quầy, nhìn nhân viên đang cúi người ghi chép cho mình, bên cạnh để máy tính bảng, cũng vẫn phát hình ảnh màu sắc rực rỡ, trong lúc cô đang đợi, hơi rũ mí mắt, lơ đãng liếc hình ảnh trong máy tính bảng. . . . . .
Không có quá lưu ý đến một góc. . . . . .
***
"Tôi ra ngoài đã lâu, tôi cũng chưa kịp thông báo cho chồng tôi một chút, chắc chắn anh rất lo lắng! Tôi gọi điện thoại cho anh ấy trước!" Chu Tiểu Tình vừa rơi lệ vừa nhớ tới hôm nay mình đi ra quá gấp, quên nói cho chồng, liền vội vàng móc ra một chiếc điện thoại di động Nokia cũ kỹ, chuẩn bị nhấn phím trong suốt, gọi điện thoại cho chồng mình, ngồi phía đối diện, một người khách nữ người Úc, cô tay thuận cầm một máy tính bảng muốn xem tin tức trong nước một chút, lại không khỏi nhắc mí mắt, liếc mắt nhìn điện thoại di động thật sự khó coi của Chu Tiểu Tình, mặc dù trong lòng đang suy nghĩ khách sạn sang trọng như thế, làm sao cho phép có loại khách xuất hiện! ?
Cô suy nghĩ xong, liền để máy tính bảng xuống, nâng cà phê nóng hổi bên cạnh, khẽ nhấm một hớp.
"Chồng tôi vẫn không có nghe điện thoại!" Chu Tiểu Tình có chút ngượng ngùng cầm điện thoại di động, liếc mắt nhìn Trần Mạn Hồng, nghẹn ngào nói xong, lại xoay người, mặt nhìn người khách nữ kia, tiếp tục nghe điện thoại tiếng chuông vang lên, cũng đang trong lúc chờ đợi, ánh mắt của cô nheo lại, phát hiện máy tính bảng của người khách này, mới vừa rồi còn ở một trang màu sắc rực rỡ rất bình thường, thế nhưng lúc này không khỏi cắt vào một hình ảnh rất kì lạ, thậm chí hình ảnh kia có chút kinh hãi, cô nắm điện thoại nghe tiếng chuông, vừa ngạc nhiên lại gần này máy tính bảng, muốn nhìn rõ hình ảnh kia. . . . . .
Chu Tiểu Tình phịch một tiếng, vọt tới trước mặt người khách nữ kia, không tiếc đụng ngã ly cà phê cô mới vừa đặt xuống, vẻ mặt cô rất quái dị, thậm chí đến cuối cùng khiếp sợ cầm lấy máy tính bảng, con ngươi trợn to, đôi mắt đẫm lệ, nhìn hình ảnh bên trong, quả nhiên là em gái của mình, hôn mê ở trên sàn nhà lạnh lẽo, thân thể cuộn tròn, hai mắt khép chặt, má trái tràn đầy máu. . . . . . Dáng vẻ kia cực kỳ kinh hãi và đáng thương! !
Cô lập tức trợn to hai mắt, tay che miệng, mặc cho nước mắt lăn xuống, mặc kệ người khách nữ kia kêu la, tiếp tục nhìn hình ảnh kế tiếp, sau đó là hình em gái của mình, ở trong bóng tối, bị người bỏ vào bao bố, ném vào trong biển, lòng cô co thắt, cảm giác thai nhi của mình sắp rơi ra, cô lại tiếp tục ngừng thở xem trang cuối cùng, là hình ảnh em gái của mình sống sờ sờ bị chặt rời thân thể tại bãi biển, mặc cho gió biển tuôn trào, sinh mạng bị chặt rời biến mất ngay cả linh hồn cũng tan thành mây khói rồi. . . . . .
"Chu tiểu thư! Cô làm sao vậy. . . . . . ?" Trần Mạn Hồng lập tức nhìn người khách nữ tức giận kêu to, cũng đi tới, căng thẳng gọi cô, đang muốn đoạt lấy máy tính bảng trong tay cô, nhưng lập tức trợn to hai mắt, thấy Tiểu Nhu bị ép buộc, lại bị bỏ vào bao bố, sau đó bị chặt tay chân, trái tim của cô đau như rách ra, cũng không thể tin nổi trợn to hai mắt, thở dốc, run rẩy rơi lệ nhìn cảnh tượng này! !
"Tiểu Nhu . . . . . . " Chu Tiểu Tình lập tức ngã ngồi trên mặt sàn, ôm máy tính bảng, tan lòng nát dạ sụp đổ ngẩng mặt khóc rống: "Thượng đế ơi . . . . . . em gái của tôi . . . . . . quả nhiên cô đã xảy ra chuyện! ! ! Tiểu Nhu . . . . . . ."
Cả đại sảnh xôn xao một trận, rất nhiều người xem cùng phóng viên nhìn sang bên kia, lúc mấy bảo vệ cùng quản lý nhào qua, Đường Khả Hinh cũng không nhịn được cũng ngẩng đầu lên nhìn ghế sa lon bên cạnh, có một người phụ nữ mang thai đang ôm máy tính bảng, khóc thật tuyệt vọng và thê lương, vừa khóc vừa kêu to Tiểu Nhu! Ánh mắt của cô nhíu lại, ngạc nhiên đang muốn đi tới. . . . . .
"Đường tiểu thư! !" Lý Á Lạc lập tức nắm chặt cánh tay Đường Khả Hinh, mỉm cười nhìn cô nói: "Đã đến giờ rồi!".
"Được. . . . . ." Đường Khả Hinh khẽ mỉm cười, liền cầm lên bút máy, chuẩn bị ký tên lên tài liệu. . . . . .
Đông Anh và Tiêu Đồng nhanh chóng mà căng thẳng dẫn người đi vào, tất cả nhân viên làm việc tay cầm hộp quấy nhiễu tín hiệu màu đen, kéo sợi anten thép khá ngắn, nhanh chóng nhấn cái nút, bắt đầu phát ra tín hiệu quấy nhiễu mạng và hệ thống truyền tin! !
Đường Khả Hinh nhìn Lý Á Lạc một cái, mặc dù nhìn sang có chút nghi ngờ, nhưng vẫn không thể làm gì khác thở dốc một hơi, xoay người đi về phía trước, cũng đang lúc sắp xoay người, nhìn thấy trong đám người, Trần Mạn Hồng nửa quỳ ở trước mặt của một người phụ nữ có thai, nhặt máy tính bảng đã rơi xuống sàn, nhìn một lúc lại run rẩy khóc, rất đau lòng bi thương mà người phụ nữ có thai vẫn ngồi dưới sàn, đau khổ tột cùng ngẩng mặt khóc cực kỳ bi thương! !
Trái tim của cô chợt ầm một tiếng, không nhịn được không bị nghẹt thở dừng lại đi về phía đám người. . . . . .
Tiêu Đồng dẫn cùng nhân viên làm việc nhanh chóng đi về phía Đường Khả Hinh, Đông Anh sai người tạm thời nhanh chóng tắt tất cả máy truyền phát tin trong đại sảnh! !
"Khả Hinh! !" Tiêu Đồng lập tức căng thẳng ngăn ở trước mặt cô, lo lắng nhìn cô nói: "Trước hết cô đừng có nhiều chuyện nữa! ! Thi đấu quan trọng hơn! !"
Vitas và Bác Dịch, còn có Laurence cùng mọi người đang đứng một bên cạnh ở đại sảnh khách sạn, chăm chú nhìn Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh lại kích động run rẩy chợt đẩy Tiêu Đồng, lập tức nhào tới trên ghế sa lon, lại đẩy mấy bảo vệ, đi tới trước mặt của Trần Mạn Hồng, đoạt lấy máy tính bảng, trợn to hai mắt, nhìn hình ảnh Tiểu Nhu hôn mê ngã xuống đất, má trái bị khoan, thậm chí bị trói tay trói chân ném vào trong biển, cuối cùng cảnh tượng chặt tay chân, trái tim của cô chợt nổ tung, nhìn hình ảnh kinh khủng đó, nước mắt chưa kịp rớt xuống, cũng đã trơ mắt nhìn cửa sổ màn hình: Đường Khả Hinh! ! Cái mạng này của cô ta, là cô làm hại! ! !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.