Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 503: Chương 491.2
Hàn Trinh Trinh
28/04/2016
Hiện trường hôn lễ vẫn náo nhiệt sôi trào. Tất cả mọi người tay nâng ly sâm
banh, rối rít mỉm cười bàn về hôn lễ hôm nay, rất mộng ảo.
Tưởng Thiên Lỗi cũng kéo nhẹ hông của Như Mạt, cùng các khách quý mỉm cười.
Một tiếng hô, Tổng Giám đốc Trang tới.
Mọi người lập tức nhìn ra xa.
Hai tròng mắt Tưởng Thiên Lỗi cũng ngưng tụ, ngẩng đầu lên nhìn đầu kia thảm đỏ, quả nhiên, thấy Trang Hạo Nhiên mặc tây trang kẻ sọc màu đen, áo sơ mi màu xanh dương nhạt, vạt áo trước cài bông hoa tơ tằm màu xanh dương khí phách, anh nở nụ cười nhiệt tình quen thuộc, sau lưng dẫn theo các vị lãnh đạo cấp cao Hoàn Á, trí tuệ đẹp trai đi trên thảm đỏ, lấy thân phận chủ hôn hôm nay, hướng chúng tân khách mỉm cười giơ tay gật đầu.
Chúng tân khách rối rít nâng ly về phía anh.
Trang Hạo Nhiên nở nụ cười đẹp trai, tiêu sái nâng một ly Laffey 2000, hướng chúng tân khách mời rượu, cười nói: "Cám ơn các vị tới tham gia hôn lễ hai cấp dưới đắc ý nhất của Hoàn Cầu."
Chúng tân khách mỉm cười nâng ly về phía anh.
Trang Hạo Nhiên vừa uống rượu, vừa nhìn đến Tô Linh đứng ở bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, anh lập tức cười đi tới, cùng với cô dán mặt ôm nhau, xấu xa nói: "Tô đại tiểu thư, không nhìn thấy chị tôi, cô nhất định thở phào nhẹ nhõm."
"Nói bậy!" Tô Linh cố ý trừng anh.
Trang Hạo Nhiên cười to, không khí hiện trường lập tức sôi nổi hơn, anh cụng ly với Tô Thụy Kỳ, cám ơn anh nể mặt, lại nhìn toàn trường hôn lễ mộng ảo, rốt cuộc nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi. . . . . .
Ánh mắt Tưởng Thiên Lỗi lạnh nhạt, vẫn mang chút tức giận, nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn anh, ánh mắt sắc bén chợt lóe, mới chẳng bao lâu, Tưởng Thiên Lỗi đã từng muốn lái xe đụng mình, anh vẫn chưa quên, điện quang hỏa thạch va nhau, rốt cuộc kéo ra bức màn chiến tranh thế kỷ !
Mọi người đang bàn tán, hôn lễ sắp bắt đầu, mời các vị an tọa, lại nghe được có người kêu lên: "Đại tiểu thư nhà họ Trang đến rồi! !"
Mọi người sững sờ, nhân vật huyền thoại vẫn làm cho người ta hết sức tò mò.
Tưởng Thiên Lỗi cũng nâng ly ngưng tụ, Như Mạt không khỏi nắm chặt cánh tay của anh.
Mọi người cùng nhau xoay người, nhìn đầu kia thảm đỏ. . . . . .
Một trận gió cuồng ngạo quét đến, xông về hai bóng dáng xinh đẹp ở đầu kia thảm đỏ! !
Trang Ngải Lâm mặc váy dài màu đen, vẫn khoác áo khoác màu trắng, tay cầm túi xách da thật màu đen, bên ngoài túi xách đính từng viên đá quý màu đen, chiếu lấp lánh, mang giày cao gót màu đen, đi về phía bờ biển, gió thổi nâng đuôi váy thật dài của cô, tư thái như nữ vương, thống lĩnh thế giới bóng tối! !
Ánh mắt của tất cả mọi người lập tức bị cô hấp dẫn! !
Có một vài danh viện, lại không nhịn được nhìn cô gái sau lưng Trang Ngải Lâm, có chút kinh ngạc vẻ đẹp của cô. . . . . .
Cô. . . . . . Mặc váy cúp ngực bạch kim, trên váy dùng bạch kim thêu hoa văn khí phách, ở trong gió nhảy múa, đuôi váy hình cung cực lớn mở ra, lại có thể nhìn ra, váy dài của cô thêu một tòa thành lũy, đây là hoa văn không phải người bình thường có thể dùng, mọi người lại ngạc nhiên nhìn cô gái kia. . . . . .
Chỉ thấy cô chải mái tóc xoăn màu nâu sậm, búi tóc buộc ra sau, trang điểm nền nã, cái cổ khêu gợi, đeo sợi dây chuyền đá quý ba đường dài ngắn không đồng nhất, cầm túi xách nhỏ ngọc trai, mang giày cao gót màu bạc, nhìn mọi người, vẻ mặt bình tĩnh nở nụ cười, giống như tôn quý tự nhiên.
"Thật đẹp. . . . . ."
Có người nói nhỏ.
Tưởng Thiên Lỗi đứng ở một bên, nâng ly nghe những lời này, liền chậm rãi xoay người, nhìn đầu kia thảm đỏ, thấy một cô gái nhỏ, người mặc váy dài màu bạc, buộc búi tóc, đôi mắt to ngập nước, phát ra ánh sáng sắc bén, sống mũi cao nhọn, môi đỏ mọng như đóm lửa, không khỏi lộ ra một vẻ đẹp cực kỳ thâm trầm. . . . . . Hai mắt của anh lập tức thất thần, tay cầm ly rượu, nhìn cô đang cùng Trang Ngải Lâm đi tới hôn lễ hiện trường, cùng mọi người lễ phép mỉm cười gật đầu, khuôn mặt đã từng quen thuộc, hôm nay xinh đẹp đã không còn sót lại chút gì. . . . . . kí ức trước đây lập tức vỡ nát! !
Trang Ngải Lâm hơi kéo áo khoác, từ trước đến giờ không có thói quen chào hỏi với mọi người, mà cùng Đường Khả Hinh nâng bước chân tao nhã, trải qua ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tư thái như nữ vương đi về phía Tưởng Thiên Lỗi. . . . . .
Tưởng Thiên Lỗi đứng ở thảm đỏ đầu kia, nhìn cô thật chặt.
Lúc này, Như Mạt cũng xoay mặt lập tức nhìn thấy Đường Khả Hinh xinh đẹp, sắc bén như thế, khuôn mặt lập tức tái nhợt.
Tưởng Thiên Lỗi cũng kéo nhẹ hông của Như Mạt, cùng các khách quý mỉm cười.
Một tiếng hô, Tổng Giám đốc Trang tới.
Mọi người lập tức nhìn ra xa.
Hai tròng mắt Tưởng Thiên Lỗi cũng ngưng tụ, ngẩng đầu lên nhìn đầu kia thảm đỏ, quả nhiên, thấy Trang Hạo Nhiên mặc tây trang kẻ sọc màu đen, áo sơ mi màu xanh dương nhạt, vạt áo trước cài bông hoa tơ tằm màu xanh dương khí phách, anh nở nụ cười nhiệt tình quen thuộc, sau lưng dẫn theo các vị lãnh đạo cấp cao Hoàn Á, trí tuệ đẹp trai đi trên thảm đỏ, lấy thân phận chủ hôn hôm nay, hướng chúng tân khách mỉm cười giơ tay gật đầu.
Chúng tân khách rối rít nâng ly về phía anh.
Trang Hạo Nhiên nở nụ cười đẹp trai, tiêu sái nâng một ly Laffey 2000, hướng chúng tân khách mời rượu, cười nói: "Cám ơn các vị tới tham gia hôn lễ hai cấp dưới đắc ý nhất của Hoàn Cầu."
Chúng tân khách mỉm cười nâng ly về phía anh.
Trang Hạo Nhiên vừa uống rượu, vừa nhìn đến Tô Linh đứng ở bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, anh lập tức cười đi tới, cùng với cô dán mặt ôm nhau, xấu xa nói: "Tô đại tiểu thư, không nhìn thấy chị tôi, cô nhất định thở phào nhẹ nhõm."
"Nói bậy!" Tô Linh cố ý trừng anh.
Trang Hạo Nhiên cười to, không khí hiện trường lập tức sôi nổi hơn, anh cụng ly với Tô Thụy Kỳ, cám ơn anh nể mặt, lại nhìn toàn trường hôn lễ mộng ảo, rốt cuộc nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi. . . . . .
Ánh mắt Tưởng Thiên Lỗi lạnh nhạt, vẫn mang chút tức giận, nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn anh, ánh mắt sắc bén chợt lóe, mới chẳng bao lâu, Tưởng Thiên Lỗi đã từng muốn lái xe đụng mình, anh vẫn chưa quên, điện quang hỏa thạch va nhau, rốt cuộc kéo ra bức màn chiến tranh thế kỷ !
Mọi người đang bàn tán, hôn lễ sắp bắt đầu, mời các vị an tọa, lại nghe được có người kêu lên: "Đại tiểu thư nhà họ Trang đến rồi! !"
Mọi người sững sờ, nhân vật huyền thoại vẫn làm cho người ta hết sức tò mò.
Tưởng Thiên Lỗi cũng nâng ly ngưng tụ, Như Mạt không khỏi nắm chặt cánh tay của anh.
Mọi người cùng nhau xoay người, nhìn đầu kia thảm đỏ. . . . . .
Một trận gió cuồng ngạo quét đến, xông về hai bóng dáng xinh đẹp ở đầu kia thảm đỏ! !
Trang Ngải Lâm mặc váy dài màu đen, vẫn khoác áo khoác màu trắng, tay cầm túi xách da thật màu đen, bên ngoài túi xách đính từng viên đá quý màu đen, chiếu lấp lánh, mang giày cao gót màu đen, đi về phía bờ biển, gió thổi nâng đuôi váy thật dài của cô, tư thái như nữ vương, thống lĩnh thế giới bóng tối! !
Ánh mắt của tất cả mọi người lập tức bị cô hấp dẫn! !
Có một vài danh viện, lại không nhịn được nhìn cô gái sau lưng Trang Ngải Lâm, có chút kinh ngạc vẻ đẹp của cô. . . . . .
Cô. . . . . . Mặc váy cúp ngực bạch kim, trên váy dùng bạch kim thêu hoa văn khí phách, ở trong gió nhảy múa, đuôi váy hình cung cực lớn mở ra, lại có thể nhìn ra, váy dài của cô thêu một tòa thành lũy, đây là hoa văn không phải người bình thường có thể dùng, mọi người lại ngạc nhiên nhìn cô gái kia. . . . . .
Chỉ thấy cô chải mái tóc xoăn màu nâu sậm, búi tóc buộc ra sau, trang điểm nền nã, cái cổ khêu gợi, đeo sợi dây chuyền đá quý ba đường dài ngắn không đồng nhất, cầm túi xách nhỏ ngọc trai, mang giày cao gót màu bạc, nhìn mọi người, vẻ mặt bình tĩnh nở nụ cười, giống như tôn quý tự nhiên.
"Thật đẹp. . . . . ."
Có người nói nhỏ.
Tưởng Thiên Lỗi đứng ở một bên, nâng ly nghe những lời này, liền chậm rãi xoay người, nhìn đầu kia thảm đỏ, thấy một cô gái nhỏ, người mặc váy dài màu bạc, buộc búi tóc, đôi mắt to ngập nước, phát ra ánh sáng sắc bén, sống mũi cao nhọn, môi đỏ mọng như đóm lửa, không khỏi lộ ra một vẻ đẹp cực kỳ thâm trầm. . . . . . Hai mắt của anh lập tức thất thần, tay cầm ly rượu, nhìn cô đang cùng Trang Ngải Lâm đi tới hôn lễ hiện trường, cùng mọi người lễ phép mỉm cười gật đầu, khuôn mặt đã từng quen thuộc, hôm nay xinh đẹp đã không còn sót lại chút gì. . . . . . kí ức trước đây lập tức vỡ nát! !
Trang Ngải Lâm hơi kéo áo khoác, từ trước đến giờ không có thói quen chào hỏi với mọi người, mà cùng Đường Khả Hinh nâng bước chân tao nhã, trải qua ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tư thái như nữ vương đi về phía Tưởng Thiên Lỗi. . . . . .
Tưởng Thiên Lỗi đứng ở thảm đỏ đầu kia, nhìn cô thật chặt.
Lúc này, Như Mạt cũng xoay mặt lập tức nhìn thấy Đường Khả Hinh xinh đẹp, sắc bén như thế, khuôn mặt lập tức tái nhợt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.