Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1069: THẬM CHÍ MUỐN TỚI

Hàn Trinh Trinh

09/11/2016

Khách sạn Á Châu, tầng 12! !

Tối nay ánh sao lấp lánh, rất nhiều thiên kim danh viện hai giới chính trị doanh thương, thậm chí phụ nữ sang quý đã kết hôn, dần dần đi đến hiện trường sàn diễn thời trang dàn dựng cảnh tuyết mộng mơ ở tầng 12, mà phóng viên, Tổng biên tập tạp chí thời trang hàng đầu quốc tế, còn có rất nhiều siêu sao nổi tiếng thế giới, các ảnh hậu Châu Á cũng ở trong từng trận ánh đèn huyễn hoặc chói mắt, dần dần ngồi bàn tiệc khách quý, mà chuyên gia thiết kế nổi tiếng thế giới cũng cầm trong tay tiết mục chương trình, ngồi tụ lại thành một nhóm, dùng tiếng pháp hoặc tiếng anh mỉm cười trao đổi!

Trang Ngải Lâm trời sanh là nữ vương thuộc chòm sao sư tử, cho tới bây giờ cũng có phong cách đặc biệt, được giới thời trang gọi là mới Tổng giám, cả người cô có hơi thở nữ vương, từ tính cách trực tiếp chiếu rọi đến phong cách ăn mặc của cô, giống như cho tới bây giờ cũng không có suy nghĩ lại, cho tới bây giờ cũng sẽ không suy nghĩ lại lại! ! Tính tình cô đặc biệt cực đoan, vẫn luôn rất rõ ràng mình cần cái gì! Theo đuổi vì lý tưởng của mình, trên người cô có một cỗ khí thế dũng cảm tiến tới, vạn người không ai địch nổi! Đây giống như là bẩm sinh, giống như cô có thiên phú đối với thời trang, kiêu ngạo, cao quý, xinh đẹp lạnh lùng là phong cách cô hiểu rõ muốn đi cho đến chết! Mặc kệ là mình, hay trang phục, cũng tuyệt đối rực rỡ chói mắt! !.

Cuộc sống chính là như thế, nếu như bạn đủ kiêu ngạo, thậm chí lộ ra một chút bản lãnh như vậy, tự nhiên sẽ có người theo đuổi bạn! Trang Ngải Lâm càng muốn như vậy! Trời sinh cô xinh đẹp lạnh lùng, lại dùng bản lãnh tuyệt đối, chơi đùa giới thời trang Paris, chơi đùa cuộc sống! !

Tối nay, sàn diễn thời trang chiếm cứ một nửa không gian cả tầng lầu, Tưởng Thiên Lỗi bởi vì show thời trang của Trang Ngải Lâm, đặc biệt căn dặn Giám đốc Hoắc Minh, lợi dụng mười mấy phòng khách quý có tính năng di động của Khách sạn Á Châu, dỡ bỏ toàn bộ, thỏa mãn mọi yêu cầu trình diễn thời trang của Trang Ngải Lâm, cho phép kỹ sư thiết kế tạo hiệu ứng núi băng ở sàn diễn thời trang! Khắp nơi có thể thấy được cả sàn diễn thời trang hình bầu dục, mặt đất trắng như tuyết, các nơi phân bố dùng thủy tinh xây thành núi tuyết, ngay chính giữa đỉnh núi tuyết chiếu ánh sáng màu xanh da trời, từng luồng khí lạnh xô tới, giống như mùa đông Paris, tuyết mịn trải qua xử lý dần dần bay tán loạn. . . . . .

Ở giữa sàn diễn thời trang, người mẫu chính đi catwalk, hai bên để tượng đá khắc thành cây cối xinh đẹp, mặc dù xinh đẹp, nhưng vẫn xinh đẹp lạnh lùng! !

Cửa thang máy chậm rãi mở ra!

Bác Dịch mặc tây trang màu đen, đeo nơ màu đen, tay ôm một bó hoa hồng xanh, xuất hiện tại bên trong thang máy, chỉ thấy vẻ mặt cứng rắn của anh vẫn lộ ra hơi thở mãnh liệt nguyên thủy tục tằng, hai tròng mắt hấp dẫn lóe ra ánh sáng hết sức nóng rực sắc bén, anh giống như không cần nói, bạn cũng có thể cảm thấy bắp thịt của anh ở trong quần áo màu đen đang mở rộng làm cho trái tim người ta đập rộn lên, nhất là tiếng tim đập, đó là một loại chấn động mạnh mẽ! Thậm chí ở trong mắt một số phụ nữ phương tây có khứu giác nhạy bén, loại đàn ông này, giống như dã thú rừng rậm nguyên thủy, tràn đầy tính chiếm đoạt, tấn công và giữ lấy, hấp dẫn đến nổi tình nguyện nằm ở trong bãi cỏ nguyên thủy, chờ đợi anh đoạt lấy!

Quả nhiên, hội trường có một số cô gái phương tây hấp dẫn, nghiêng mặt nhìn Bác Dịch thì ánh mắt cũng lộ ra trạng thái quyến rũ và nhạy cảm, trong tiếng nhạc mê loạn, tất cả mọi thứ không chỉ có liên quan đến trang phục, còn có không khí nghệ thuật nổi lên làm kích thích hóc môn khát khao !

Bác Dịch đang cầm hoa hồng xanh đi ra thang máy, hơi giật mình nhìn cả hội trường, giống như chìm vào trời đông giá rét, khắp nơi trời băng đất tuyết, thậm chí ánh đèn thủy tinh trên sàn diễn thời trang chiếu rọi ánh sáng trắng giống như bông tuyết rơi, thỉnh thoảng có thể thấy được bóng người di động trong núi tuyết, thế nhưng tất cả mọi thứ lạ lẫm này không giống như thế giới người Trung Quốc, không giống một thế giới của phương nam, bởi vì chiếu sáng quá lấp lánh !

Bác Dịch không cần suy nghĩ, nhìn thấy khách quý trong hội trường to lớn mộng mơ, quần áo rực rỡ có thể phản chiếu ra tâm hồn, cũng biết những người này không đơn giản, anh không có dừng lại lâu, chỉ cầm bó hoa, đã tìm được một cô gái trông giống như người phụ trách, nhìn quần áo trên người cô hơi thoải mái một chút, liền đưa ra thiệp mời của mình, nói: “Chào cô! Tôi muốn tìm Trang. . . . . . Trang. . . . . ."

Anh dừng lại một lát, nhìn cô gái dưới ánh đèn mờ mờ, đang dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn mình, anh liền sửa lại, nói: "Tôi là bạn thân của nhà thiết kế Trang Ngải Lâm! Tôi có chút chuyện muốn tìm cô ấy, xin hỏi cô ấy ở nơi nào?"



Cô gái đứng ở bên cạnh hội trường, hơi nghi ngờ nhìn người đàn ông này, mặc dù quần áo đứng đắn, cũng không giống người có thân phận tao nhã vô cùng cao quý, cô là một trong những người phụ trách chủ yếu tại hội trường, cũng không phải là người của khách sạn Á Châu, không nhận biết Bác Dịch, không thể làm gì khác hơn là cẩn thận nhìn anh nói: "Nhà thiết kế Trang của chúng tôi đang ở phía sau khán đài, bận rộn lo chuyện người mẫu ra sàn diễn! Đoán chừng không có thời gian! Ngài có lời gì, tôi có thể thông báo không ?"

Bác Dịch ngẩn ra, cầm bó hoa hồng xanh, lập tức cảm thấy có chút suy nghĩ làm người ta không thoải mái, trời sinh anh chán ghét những thứ này, nhất là anh cùng với Trang Ngải Lâm vốn không phải quan hệ gì, anh trầm mặt lạnh lùng chăm chú nhìn cô gái này một cái, thở ra một hơi, sau khi suy tính, liền trực tiếp đưa hoa hồng xanh trong tay cho cô gái đối diện nói: "Đây là một bó hoa em trai của nhà thiết kế Trang muốn tặng cho chị gái! Cô giúp tôi thay mặt đưa cho cô ấy !"

Cô gái nghe nói như vậy, cũng có chút kinh ngạc, nhưng cũng không dám lỗ mãng, muốn vươn tay nhận lấy bó hoa kia. . . . . .

"Bác Dịch tiên sinh?" Lúc này Đông Anh đột nhiên từ trong hội trường xuất hiện, nhìn thấy Bác Dịch lập tức cung kính mỉm cười đi tới, vui vẻ gọi: “Anh cũng tới rồi?"

Bác Dịch đang cầm hoa, nhìn Đông Anh, cũng hơi kinh ngạc nói: "Thư kí Lưu? Tại sao cô lại ở chỗ này?"

"Show trình diễn thời trang của Trang đại tiểu thư, tôi làm sao có thể không đến? Tổng Giám đốc có chút lo lắng!" Đông Anh cười nói xong, liền liếc mắt nhìn Bác Dịch tay nâng bó hoa hồng xanh tươi đẹp, nói: "Anh muốn đi qua. . . . . . Tìm. . . . . . Trang đại tiểu thư?"

Bác Dịch nghe nói như vậy, hơi ngưng mặt, không biết nên nói gì. . . . . .

Cô gái cũng thấy Đông Anh và Bác Dịch quen thuộc như vậy, đánh hơi được một chút mùi vị cũng không bình thường, lập tức cười theo nói: "À, lúc nảy thật xin lỗi, vị tiên sinh này có chuyện muốn tìm nhà thiết kế Trang, nhưng hiện tại phía sau khán đài quả thật quá bận rộn, tôi không dám thông báo, thật sự xin lỗi!"

Đông Anh nghe vậy, hiểu rõ mỉm cười, nhìn cô nói: "Bác Dịch tiên sinh là bạn thân của nhà thiết kế Trang! Quan hệ không giống bình thường, lần này anh ấy khó được mang hoa đến, nhất định phải gặp chuyên gia thiết kế Trang một lần đấy! Cô đi làm việc đi, tôi dẫn anh ấy đi qua."

"Vâng !" Cô gái không dám nói nhiều, lại xin lỗi liếc mắt nhìn Bác Dịch, ngay lập tức gật đầu đi khỏi.

Đông Anh liền dẫn Bác Dịch đi qua náo nhiệt, cảnh tuyết vô cùng giá rét, vòng qua một vòng lớn, mới từ sau núi tuyết, đi vào hội trường to lớn ánh đèn rực rỡ, bởi vì Đông Anh có thân phận đặc biệt, chỉ nói một tiếng với bảo vệ đang giữ chặt, hai người liền trực tiếp đi vào bên trong, Bác Dịch vừa đi vào bên trong, vừa lập tức cảm thấy tuyết động to lớn trống trải phía sau khán đài, đèn thủy tinh nhấp nháy ánh sáng chói mắt, rất nhiều người mẫu, nhà tạo mẫu tóc, nhà thiết kế, còn có thợ may đo tạm thời đi tới đi tới, từng bộ váy dài chói mắt giá trị xa xỉ, được đặt ở trên giá, gấp gáp đẩy tới đẩy lui! !

Có một người mẫu, tuổi khoảng mười chín tuổi, vóc người lại cao 1m76, chỉ thấy cô mặc một váy dài cúp ngực tức giận đi ra ngoài, tức giận kéo váy xuống ngay trước mặt một chuyên gia thiết kế, chỉ mặc váy lót hấp dẫn mong manh, tức giận khổ sở nói: "Trong váy có cây kim, mau lấy ra, tôi đâm chết rồi !"

Bác Dịch nhìn thân thể cô gái kia gần như toàn bộ lộ ra trước mặt của mình, anh lập tức quay mặt đi, vẻ mặt lộ ra lúng túng và hơi căng thẳng.



Đông Anh quay đầu, liếc mắt nhìn Bác Dịch, hiểu rõ mỉm cười, tiếp tục dẫn anh một đường đi vào bên trong. . . . . .

Rốt cuộc. . . . . .

Bác Dịch được Đông Anh dẫn đi tới một khu khách VIP đặc biệt, bên trong cũng cả đám người nhốn nháo, nhưng anh liếc mắt liền nhìn thấy bóng dáng Trang Ngải Lâm giống như nữ vương trong đám người đông đúc xung quanh, tối nay cô mặc váy dài ren màu trắng xuyên thấu, vấn búi tóc trang nhã, khuôn mặt thoa phấn nhẹ, cũng đã đẹp làm cho người ta nghẹt thở, váy dài ren thêu của cô gần như trong suốt, lộ rõ vóc người hấp dẫn tiêu hồn của cô không bỏ sót, mang theo sức hấp dẫn chết người làm người ta hít thở không thông, ren trắng tinh thêu hoa văn, chỉ hơi che giấu bộ ngực khêu gợi của cô, khe ngực như ẩn như hiện làm cho mạch máu của người ta căng lên, hai mông căng tròn vểnh lên, cũng chỉ phủ một chút vải trắng, hai chân thon dài gần như lộ ra toàn bộ trong váy dài ren trong suốt. . . . . .

Bác Dịch đứng ở ngoài cửa, nhìn vẻ mặt Trang Ngải Lâm mặt lộ ra xinh đẹp lạnh lùng theo thói quen, đứng ở trước mặt của một người mẫu nam trẻ tuổi, cũng không quan tâm người mẫu nam trẻ tuổi đã dùng ánh mắt hết sức nóng bỏng, mập mờ nhìn mình, chỉ chuyên nghiệp đứng ở trước mặt của người mẫu nam này, dùng đôi tay chuyên gia thiết kế của mình lưu loát tinh xảo, dùng kim nhỏ, tạm thời kết nếp nhăn cổ áo sơ mi cho anh ta, thỉnh thoảng cảm thấy thân thể của người mẫu nam ngửa ra sau, cô liền mạnh mẽ kéo anh ta đến trước mặt! !

Vẻ mặt người mẫu nam trẻ tuổi lộ ra nghiền ngẫm và hứng thú, nghiêng người về phía Trang Ngải Lâm thì lồng ngực kiên cố của mình thiếu chút nữa đụng phải bộ ngực cô không có mặc áo lót, tay muốn lơ đãng đặt xuống cái mông tròn lẳng của cô, nhưng vẫn không dám càn rỡ, liền dùng ánh mắt rất mãnh liệt, mập mờ nhìn cô, lộ ra ánh sáng cực độ khao khát và chào mời. . . . . .

Trái tim của Bác Dịch chợt nhảy lên, hai mắt nóng rực nhấp nháy, nhìn cảnh tượng này!

Trang Ngải Lâm giống như không biết, vẫn chuyên nghiệp ngẩng mặt, cầm kim cúc, muốn kéo chặt nếp nhăn cổ giữa người mẫu nam, còn thiếu một chút hoa văn cuối cùng. . . . . .

Người mẫu nam liền không tự chủ cúi mặt, mới vừa không cẩn thận đụng đến bộ ngực của cô, cảm giác co dãn và săn chắc, đâm vào dưới thân thể mình phồng lên, cúi mặt đón tư thế tay Trang Ngải Lâm để cho cô khâu mối ghép, thuận thế khẽ mở môi mỏng, hơi thở hổn hển sắp đưa đến gần môi đỏ mọng đầy đặn hấp dẫn của Trang Ngải Lâm, đôi tay lơ đãng đỡ vịn tới bên vòng eo hấp dẫn của cô. . . . . .

Mạch máu lập tức dâng trào!

Sắc mặt Trang Ngải Lâm lại ngưng tụ, nhắc mí mắt nhìn người mẫu nam này, mặt của anh ta đã đưa tới thật gần, thậm chí môi mỏng sắp hôn lên môi đỏ của mình, bạn có thể cảm thấy lồng ngực nóng bỏng anh ta, đang kích động phập phồng. . . . . . Hai tròng mắt của cô lóe lên, lại cảm thấy tay của người mẫu nam này, sắp rơi xuống mông của mình, lúc này mới lạnh lùng nói câu: "Cậu chắc chắn là mới tới?"

Có người, không có cảm nhận được cô chờ đợi bộc phát !

Người mẫu nam nghe nói như vậy, mặc dù trong đầu đã nhộn nhạo, nhưng vẫn tràn đầy hấp dẫn, không sợ chết đáp: "Hả?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook