Người Tình Thay Thế Của Bá Tổng Một Đời Vợ
Chương 11
Trương Đại Cát
18/12/2021
Edit: Cháo
11.
Vệ Tiểu Thảo ốm rồi.
Ngày đó cậu quên không mang ô theo, trên đường lái xe về trời đột nhiên mưa như thác đổ, khiến Vệ Tiểu Thảo ướt sũng cả người.
Cậu lập tức trở thành một cọng cỏ héo rũ.
Nhưng cậu không quan tâm bản thân mình thế nào cả, về đến nhà cũng không xem xem người mình ướt nhẹp ra sao, chỉ bận bịu dọn dẹp xe hàng, đến khi nhớ tới việc thay quần áo, hơi nước trên người đã bị nhiệt độ cơ thê hong khô hơn phân nửa.
Cậu cho rằng sẽ chẳng sao cả, kết quả tối đó lên cơn sốt cao.
Chẩm Lập Phong ở công ty đúng lúc có chuyện nên không về nhà ăn tối, nửa đêm nhón chân vào phòng ngủ, còn chưa nằm xuống đã bị nhiệt độ và cơn run rẩy từ người Vệ Tiểu Thảo dọa cho sợ hết hồn.
Anh vội vàng đi lấy nhiệt kế đo, 38 độ 7.Vệ Tiểu Thảo bị sốt đến đầu óc choáng váng, cả người nửa tỉnh nửa mê, mày cau chặt, lúc được Chẩm Lập Phong đỡ dậy mớm thuốc cũng không mở nổi mắt.
“A… “
“Bé con ngoan nào, em ngủ đi… anh thay quần áo cho em, thoải mái ngay thôi.”
Cậu đang đổ mồ hôi, cả người ẩm ướt như vừa được vớt ra khỏi nước vậy, quần áo dính bết lên người rất khó chịu. Chẩm Lập Phong dùng khăn ấm lau người từng chút một cho cậu, nghĩ hết biện pháp để cậu được thoải mái hơn.
Vệ Tiểu Thảo đáng thương than nhẹ.
Cậu mơ màng nghĩ, tên đàn ông cặn bã này quả nhiên rất biết dỗ người khác, cậu lớn chừng này rồi còn chưa được ai chăm như vậy đâu.
Cậu còn nhớ lời bài hát trẻ con khi xưa.
Không có hương thơm như hoa, không cao lớn được như cây, Vệ Tiểu Thảo cậu chỉ là nhánh cỏ nhỏ không ai biết đến.
Cậu là một Beta không ai cần, chỉ có bà nội nuôi lớn từ nhỏ.
Bà nội cậu phải ở góa từ rất sớm, một mình nuôi cha Vệ Tiểu Thảo lớn lên. Nhưng mệnh cha cậu cũng không tốt, chưa tới ba mươi đã trượt chân ngã chết trên công trường, khi ấy cậu còn chưa đầy một tuổi, mẹ cậu cầm tiền trợ cấp, bỏ cậu lại cho bà nội rồi chạy đi.
Nhưng tuổi tác bà nội ngày một cao, sức khỏe cũng không còn tốt nữa, từ lúc bắt đầu hiểu chuyện, bà nội gần như toàn nằm liệt giường, Vệ Tiểu Thảo không chỉ phải tự chăm lấy mình, mà còn phải chăm sóc cho cả bà nội.
Nhưng sau đó, bà nội cũng mất.
Cậu chính thức trở thành cọng cỏ dại.
11.
Vệ Tiểu Thảo ốm rồi.
Ngày đó cậu quên không mang ô theo, trên đường lái xe về trời đột nhiên mưa như thác đổ, khiến Vệ Tiểu Thảo ướt sũng cả người.
Cậu lập tức trở thành một cọng cỏ héo rũ.
Nhưng cậu không quan tâm bản thân mình thế nào cả, về đến nhà cũng không xem xem người mình ướt nhẹp ra sao, chỉ bận bịu dọn dẹp xe hàng, đến khi nhớ tới việc thay quần áo, hơi nước trên người đã bị nhiệt độ cơ thê hong khô hơn phân nửa.
Cậu cho rằng sẽ chẳng sao cả, kết quả tối đó lên cơn sốt cao.
Chẩm Lập Phong ở công ty đúng lúc có chuyện nên không về nhà ăn tối, nửa đêm nhón chân vào phòng ngủ, còn chưa nằm xuống đã bị nhiệt độ và cơn run rẩy từ người Vệ Tiểu Thảo dọa cho sợ hết hồn.
Anh vội vàng đi lấy nhiệt kế đo, 38 độ 7.Vệ Tiểu Thảo bị sốt đến đầu óc choáng váng, cả người nửa tỉnh nửa mê, mày cau chặt, lúc được Chẩm Lập Phong đỡ dậy mớm thuốc cũng không mở nổi mắt.
“A… “
“Bé con ngoan nào, em ngủ đi… anh thay quần áo cho em, thoải mái ngay thôi.”
Cậu đang đổ mồ hôi, cả người ẩm ướt như vừa được vớt ra khỏi nước vậy, quần áo dính bết lên người rất khó chịu. Chẩm Lập Phong dùng khăn ấm lau người từng chút một cho cậu, nghĩ hết biện pháp để cậu được thoải mái hơn.
Vệ Tiểu Thảo đáng thương than nhẹ.
Cậu mơ màng nghĩ, tên đàn ông cặn bã này quả nhiên rất biết dỗ người khác, cậu lớn chừng này rồi còn chưa được ai chăm như vậy đâu.
Cậu còn nhớ lời bài hát trẻ con khi xưa.
Không có hương thơm như hoa, không cao lớn được như cây, Vệ Tiểu Thảo cậu chỉ là nhánh cỏ nhỏ không ai biết đến.
Cậu là một Beta không ai cần, chỉ có bà nội nuôi lớn từ nhỏ.
Bà nội cậu phải ở góa từ rất sớm, một mình nuôi cha Vệ Tiểu Thảo lớn lên. Nhưng mệnh cha cậu cũng không tốt, chưa tới ba mươi đã trượt chân ngã chết trên công trường, khi ấy cậu còn chưa đầy một tuổi, mẹ cậu cầm tiền trợ cấp, bỏ cậu lại cho bà nội rồi chạy đi.
Nhưng tuổi tác bà nội ngày một cao, sức khỏe cũng không còn tốt nữa, từ lúc bắt đầu hiểu chuyện, bà nội gần như toàn nằm liệt giường, Vệ Tiểu Thảo không chỉ phải tự chăm lấy mình, mà còn phải chăm sóc cho cả bà nội.
Nhưng sau đó, bà nội cũng mất.
Cậu chính thức trở thành cọng cỏ dại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.