Chương 53: Caramel Macchiato Gấp Đôi Đường
Hàn Giang Tử
17/11/2024
Lisa biết trong văn phòng chủ tịch có một nhóm nhỏ, tên nhóm là【Những Người Khốn Khổ】, trong nhóm họ thường buôn chuyện, nói lung tung.
Lisa cũng bị bàn tán khi cô ở cùng với Hà tổng, có người đã bí mật cho cô xem đoạn ghi âm cuộc trò chuyện, họ nói rằng cô là trâu già gặm cỏ non, thèm thuồng sắc đẹp của Hà tổng và muốn trèo cao.
Hà tổng đẹp trai thật, mắt đào hoa, sống mũi cao, lãnh đạm như đóa dạ quỳnh trên núi cao, nhìn từ xa có thể biết anh thơm, nhưng hương thơm thế nào thì không ai có thể ngửi được.
Sau khi tiếp xúc lâu, biết rằng hoa sẽ không nở, ý nghĩ không nên có trong đầu cũng bị xua tan.
Lisa cũng ghen tị với Phó Như Tuyết, đối với một người như Hà tổng, ai cũng muốn được anh để ý nhiều hơn, chỉ có Phó Như Tuyết là ngoại lệ, anh đưa người ta về nhà.
Lisa có thể tưởng tượng bằng đầu ngón chân rằng họ sẽ nghĩ như thế nào về Phó Như Tuyết.
Trước đây, cô chỉ cầm áo khoác tây trang giúp Hà tổng, bọn họ lập tức cô lập cô.
Phòng tổng giám đốc tổ chức tiệc tối cũng không gọi điện cho cô, giả vờ như không liên lạc được, cố ý bóng gió giễu cợt cô ngay trước mặt cô, dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn cô.
Bây giờ Phó Như Tuyết ngủ với Hà tổng.
Bắt đầu từ chủ nhật, Hà tổng nghỉ ba ngày, hội nghị hôm thứ hai cũng không đến.
Hôm nay còn nắm tay Phó Như Tuyết vào công ty, sau cuộc họp buổi sáng, có lẽ cả công ty đều đã biết quan hệ của hai người.
Có lẽ họ đang ghen tị với Phó Như Tuyết một cách điên cuồng, dựa vào cái gì cô ấy lại có thứ mà mọi người đều muốn.
Họ không làm khó Phó Như Tuyết, ngược lại khá kỳ lạ.
Lisa cũng muốn trả thù, bọn họ bắt nạt cô, cô chỉ biết nuốt giận, nhưng bọn họ bắt nạt Phó Như Tuyết, cô đã xử lý không biết bao nhiêu phụ nữ đến cửa nhà mình đề nghị chuyện chăn gối với Hà tổng, Hà tổng chỉ im lặng dung túng Phó Như quấn lấy anh.
Ngay từ lúc nhìn thấy cốc cà phê đã uống cạn trên bàn của Hà tổng, cô đã biết rằng Phó Như Tuyết khác mọi người.
Hà tổng đã uống cà phê đắng như vậy từ bao giờ? Món yêu thích hằng ngày của Hà tổng là caramel macchiato gấp đôi đường.
Anh sẽ luôn dành ngoại lệ cho cô ấy và thay đổi thói quen của mình.
Đây là sự thiên vị.
Ánh nắng bên ngoài chiếu vào bàn làm việc qua ô cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn.
Hạ Quân Cửu nhẹ nhàng nới lỏng cà vạt, cầm ly cà phê lạnh nhấp một ngụm, vị đắng thật dễ gây nghiện.
Anh đang đợi Phó Như Tuyết.
Cuộc họp kéo dài hai giờ theo kế hoạch ban đầu đã kết thúc sớm hai mươi phút.
Nuôi một chú cún bám người, đỡ mất thời gian trêu chọc, hiệu quả công việc cũng được cải thiện hơn rất nhiều.
Có một nụ cười nhạt trên khóe môi anh, mà thậm chí anh còn không nhận thấy.
Đợi một hồi, thật ra chỉ có hai ba phút, nhưng anh cảm thấy quá lâu, liếc nhìn đồng hồ trên bàn, anh có chút không vui nghĩ, chẳng lẽ cô không biết dù là chuyện gì thì cũng phải có sự chuẩn bị trước mới thành công, ngược lại sẽ thất bại, cô không biết trừ hao thời gian đến sớm hơn à?
Lisa đi vào đưa lịch trình cho anh , anh tùy tiện hỏi: "Phó Như Tuyết đâu?"
Nếu không có chuyện gì, hãy nhanh chóng trả lại bút cho anh.
Khi ký tên tại cuộc họp ngày hôm nay, cô đã lấy đi chiếc bút anh thường dùng, khiến anh chỉ có thể sử dụng bút bi được chuẩn bị trong cuộc họp.
Vừa nghĩ tới bút máy của anh đang ở trong hoa huyệt cô, người anh bứt rứt khô nóng.
"Quần áo của Tiểu Tuyết đã bị ai đó làm bẩn, hiện cô ấy đang xử lý trong toilet."
Lisa bỏ đá xuống giếng rất đúng lúc.
Vì Phó Như Tuyết mà Hà tổng đánh Bùi tổng nhập viện, mấy người nhiều chuyện trong văn phòng tổng giám đốc, Hà tổng không lột da mới lạ?
Cô đang chờ để xem kịch hay!
Lisa cũng bị bàn tán khi cô ở cùng với Hà tổng, có người đã bí mật cho cô xem đoạn ghi âm cuộc trò chuyện, họ nói rằng cô là trâu già gặm cỏ non, thèm thuồng sắc đẹp của Hà tổng và muốn trèo cao.
Hà tổng đẹp trai thật, mắt đào hoa, sống mũi cao, lãnh đạm như đóa dạ quỳnh trên núi cao, nhìn từ xa có thể biết anh thơm, nhưng hương thơm thế nào thì không ai có thể ngửi được.
Sau khi tiếp xúc lâu, biết rằng hoa sẽ không nở, ý nghĩ không nên có trong đầu cũng bị xua tan.
Lisa cũng ghen tị với Phó Như Tuyết, đối với một người như Hà tổng, ai cũng muốn được anh để ý nhiều hơn, chỉ có Phó Như Tuyết là ngoại lệ, anh đưa người ta về nhà.
Lisa có thể tưởng tượng bằng đầu ngón chân rằng họ sẽ nghĩ như thế nào về Phó Như Tuyết.
Trước đây, cô chỉ cầm áo khoác tây trang giúp Hà tổng, bọn họ lập tức cô lập cô.
Phòng tổng giám đốc tổ chức tiệc tối cũng không gọi điện cho cô, giả vờ như không liên lạc được, cố ý bóng gió giễu cợt cô ngay trước mặt cô, dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn cô.
Bây giờ Phó Như Tuyết ngủ với Hà tổng.
Bắt đầu từ chủ nhật, Hà tổng nghỉ ba ngày, hội nghị hôm thứ hai cũng không đến.
Hôm nay còn nắm tay Phó Như Tuyết vào công ty, sau cuộc họp buổi sáng, có lẽ cả công ty đều đã biết quan hệ của hai người.
Có lẽ họ đang ghen tị với Phó Như Tuyết một cách điên cuồng, dựa vào cái gì cô ấy lại có thứ mà mọi người đều muốn.
Họ không làm khó Phó Như Tuyết, ngược lại khá kỳ lạ.
Lisa cũng muốn trả thù, bọn họ bắt nạt cô, cô chỉ biết nuốt giận, nhưng bọn họ bắt nạt Phó Như Tuyết, cô đã xử lý không biết bao nhiêu phụ nữ đến cửa nhà mình đề nghị chuyện chăn gối với Hà tổng, Hà tổng chỉ im lặng dung túng Phó Như quấn lấy anh.
Ngay từ lúc nhìn thấy cốc cà phê đã uống cạn trên bàn của Hà tổng, cô đã biết rằng Phó Như Tuyết khác mọi người.
Hà tổng đã uống cà phê đắng như vậy từ bao giờ? Món yêu thích hằng ngày của Hà tổng là caramel macchiato gấp đôi đường.
Anh sẽ luôn dành ngoại lệ cho cô ấy và thay đổi thói quen của mình.
Đây là sự thiên vị.
Ánh nắng bên ngoài chiếu vào bàn làm việc qua ô cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn.
Hạ Quân Cửu nhẹ nhàng nới lỏng cà vạt, cầm ly cà phê lạnh nhấp một ngụm, vị đắng thật dễ gây nghiện.
Anh đang đợi Phó Như Tuyết.
Cuộc họp kéo dài hai giờ theo kế hoạch ban đầu đã kết thúc sớm hai mươi phút.
Nuôi một chú cún bám người, đỡ mất thời gian trêu chọc, hiệu quả công việc cũng được cải thiện hơn rất nhiều.
Có một nụ cười nhạt trên khóe môi anh, mà thậm chí anh còn không nhận thấy.
Đợi một hồi, thật ra chỉ có hai ba phút, nhưng anh cảm thấy quá lâu, liếc nhìn đồng hồ trên bàn, anh có chút không vui nghĩ, chẳng lẽ cô không biết dù là chuyện gì thì cũng phải có sự chuẩn bị trước mới thành công, ngược lại sẽ thất bại, cô không biết trừ hao thời gian đến sớm hơn à?
Lisa đi vào đưa lịch trình cho anh , anh tùy tiện hỏi: "Phó Như Tuyết đâu?"
Nếu không có chuyện gì, hãy nhanh chóng trả lại bút cho anh.
Khi ký tên tại cuộc họp ngày hôm nay, cô đã lấy đi chiếc bút anh thường dùng, khiến anh chỉ có thể sử dụng bút bi được chuẩn bị trong cuộc họp.
Vừa nghĩ tới bút máy của anh đang ở trong hoa huyệt cô, người anh bứt rứt khô nóng.
"Quần áo của Tiểu Tuyết đã bị ai đó làm bẩn, hiện cô ấy đang xử lý trong toilet."
Lisa bỏ đá xuống giếng rất đúng lúc.
Vì Phó Như Tuyết mà Hà tổng đánh Bùi tổng nhập viện, mấy người nhiều chuyện trong văn phòng tổng giám đốc, Hà tổng không lột da mới lạ?
Cô đang chờ để xem kịch hay!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.