Người Trong Lòng Của Thế Tử Gia Luôn Muốn Gả Cho Người Khác
Chương 12
Kính Trung Hoa
13/07/2024
Đứng cùng thế tử gia trong sân, ta cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.
Ta hỏi hắn: "Ngài tìm ta có chuyện gì? Đừng có tìm ta nữa, kẻo bị người ta phát hiện ra chuyện bẩn thỉu của chúng ta."
Hắn nói: "Ta đã hủy hoại sự trong sạch của nàng, ta phải chịu trách nhiệm với nàng, ta sẽ đi cầu xin cha nương ta, cưới nàng làm vợ."
"Thôi đi!" Ta lập tức phản đối kịch liệt: "Cha nương ngài sẽ không đồng ý cho ngài cưới ta đâu, nhiều nhất là cho ngài nạp ta làm thiếp, ta không làm muốn thiếp của ai đâu, ngài đừng hòng. Ngài mau đi tìm cho ta một thư sinh sĩ tử gì đó, ta muốn lấy chồng."
"Nàng đã là người của ta rồi, nàng còn lấy ai nữa?" Hắn tức giận nói: "Hoặc là nàng làm thiếp trước, đợi nàng sinh con, ta sẽ nâng nàng lên làm chính thất. Ta thề cả đời này ta chỉ có mình nàng, được chưa?"
Ta tức đến nỗi muốn nổi điên: "Ngài nghĩ hay lắm! Ta mới không làm thiếp cho ngài nhé, ta cũng không muốn lấy ngài, nhà ngài nhiều quy củ như vậy, ta ở đây sẽ c.h.ế.t ngạt mất! Đừng nói chuyện này nữa."
Thế tử gia càng tức giận hơn: "Nàng đúng thật là, ta là vì tốt cho nàng, nàng còn không biết điều! Bộ nàng là con lừa hả?"
"Tốt hay không, ta tự biết tính toán, ngài chiếm hời của ta thì chắc chắn phải đi xem mắt giúp ta, ngài đi điều tra tên Tạ Thanh Sơn kia đi—— Này này này! Đừng đi chứ!"
Bọn ta lại không vui mà giải tán.
Ta còn chưa đi xem phẩm hạnh của Tạ Thanh Sơn thì bà mối đã nói rằng bây giờ người ta không muốn cưới vợ.
Thật là họa vô đơn chí. Trang trại của Hầu phủ gửi đến rất nhiều quýt.
Quýt nhiều quá, ăn không hết, mọi người đều rất tiếc, nói rằng năm ngoái đã đổ đi rất nhiều. Ta và dì ta ngồi trong sân ăn quýt.
Dì ta lại than thở, đàn ông đều là đồ khốn nạn, lúc trẻ thì bám riết lấy, đến khi già thì nhìn cũng chẳng thèm nhìn, dưới gối cũng chẳng có đứa con nào để nương tựa, chỉ có đứa cháu nhà ngoại như ta đến thăm dì.
Ta vừa bóc hết quýt cho vào chậu, vừa nghịch vỏ quýt.
Ta nhớ lại hồi ta bị ốm, không có gì muốn ăn, nương ta thích dùng vỏ quýt hấp trứng cho ta ăn.
Ta nhìn những quả quýt, đi vào bếp nhỏ lấy lò ra nhóm lửa.
Dì ta vừa lải nhải nói chuyện, ta vừa đứng bên cạnh làm, vừa cho quýt và vỏ quýt thái nhỏ vào nồi nấu, còn cho thêm chút đường vào.
Quýt nhanh chóng trở thành một thứ sền sệt, có mùi thơm rất nồng.
Dì ta nhìn ta với vẻ lạ lùng.
Ta cũng ngạc nhiên nhìn thứ quýt này.
Ta hỏi hắn: "Ngài tìm ta có chuyện gì? Đừng có tìm ta nữa, kẻo bị người ta phát hiện ra chuyện bẩn thỉu của chúng ta."
Hắn nói: "Ta đã hủy hoại sự trong sạch của nàng, ta phải chịu trách nhiệm với nàng, ta sẽ đi cầu xin cha nương ta, cưới nàng làm vợ."
"Thôi đi!" Ta lập tức phản đối kịch liệt: "Cha nương ngài sẽ không đồng ý cho ngài cưới ta đâu, nhiều nhất là cho ngài nạp ta làm thiếp, ta không làm muốn thiếp của ai đâu, ngài đừng hòng. Ngài mau đi tìm cho ta một thư sinh sĩ tử gì đó, ta muốn lấy chồng."
"Nàng đã là người của ta rồi, nàng còn lấy ai nữa?" Hắn tức giận nói: "Hoặc là nàng làm thiếp trước, đợi nàng sinh con, ta sẽ nâng nàng lên làm chính thất. Ta thề cả đời này ta chỉ có mình nàng, được chưa?"
Ta tức đến nỗi muốn nổi điên: "Ngài nghĩ hay lắm! Ta mới không làm thiếp cho ngài nhé, ta cũng không muốn lấy ngài, nhà ngài nhiều quy củ như vậy, ta ở đây sẽ c.h.ế.t ngạt mất! Đừng nói chuyện này nữa."
Thế tử gia càng tức giận hơn: "Nàng đúng thật là, ta là vì tốt cho nàng, nàng còn không biết điều! Bộ nàng là con lừa hả?"
"Tốt hay không, ta tự biết tính toán, ngài chiếm hời của ta thì chắc chắn phải đi xem mắt giúp ta, ngài đi điều tra tên Tạ Thanh Sơn kia đi—— Này này này! Đừng đi chứ!"
Bọn ta lại không vui mà giải tán.
Ta còn chưa đi xem phẩm hạnh của Tạ Thanh Sơn thì bà mối đã nói rằng bây giờ người ta không muốn cưới vợ.
Thật là họa vô đơn chí. Trang trại của Hầu phủ gửi đến rất nhiều quýt.
Quýt nhiều quá, ăn không hết, mọi người đều rất tiếc, nói rằng năm ngoái đã đổ đi rất nhiều. Ta và dì ta ngồi trong sân ăn quýt.
Dì ta lại than thở, đàn ông đều là đồ khốn nạn, lúc trẻ thì bám riết lấy, đến khi già thì nhìn cũng chẳng thèm nhìn, dưới gối cũng chẳng có đứa con nào để nương tựa, chỉ có đứa cháu nhà ngoại như ta đến thăm dì.
Ta vừa bóc hết quýt cho vào chậu, vừa nghịch vỏ quýt.
Ta nhớ lại hồi ta bị ốm, không có gì muốn ăn, nương ta thích dùng vỏ quýt hấp trứng cho ta ăn.
Ta nhìn những quả quýt, đi vào bếp nhỏ lấy lò ra nhóm lửa.
Dì ta vừa lải nhải nói chuyện, ta vừa đứng bên cạnh làm, vừa cho quýt và vỏ quýt thái nhỏ vào nồi nấu, còn cho thêm chút đường vào.
Quýt nhanh chóng trở thành một thứ sền sệt, có mùi thơm rất nồng.
Dì ta nhìn ta với vẻ lạ lùng.
Ta cũng ngạc nhiên nhìn thứ quýt này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.