Chương 89: Một Ổ Quỷ
Dạ Vô Thanh
22/04/2023
Tim như đang treo ở cổ họng, mắt trừng lớn, gắt gao nhìn chằm chằm vào khe hở đang ngày càng mở rộng.
Cùng với âm thanh “lạch cạch” đang vang lên, cánh cửa gỗ đã dần dần bị đẩy ra.
Cảnh vật trong phòng cũng dần lộ ra trước mắt chúng tôi.
Khi cánh cửa mở được một nửa, mọi người đều biến sắc.
Lúc này, tôi cảm thấy toàn thân đều choáng váng.
Tôi cảm thấy da đầu tê dại, một cỗ hơi lạnh tràn từ trên đỉnh đầu, kéo đến lòng bàn chân.
Bởi vì tôi nhìn thấy rất rõ ràng, ở nơi hoang vu lạnh lẽo này, lại đang treo ba “xác chết”.
Ba người này đều mặc áo trắng, tóc tai bù xù, chỉ có thể thông qua khe hở giữa những lọn tóc mà nhìn thấy những khuôn mặt trắng bệch.
Quấn quanh cổ là một sợ dây thừng nối thẳng lên xà nhà.
Theo cửa phòng mở ra, gió nhẹ thổi lướt qua, thân thể của bọn họ cũng nhẹ đong đưa theo, cảnh tượng kia nhìn qua cực kì dọa người.
Không những thế, ngay trước cửa phòng, dưới một bức tượng đá cụt đầu, một người đàn ông với khuôn mặt u ám, đang vuốt ve một con mèo đen lớn.
Hắn thấp giọng khàn khàn nói: “Tiểu Hắc ngoan, chờ tao giết chết bọn họ, liền cắt máu thịt của bọn họ ra cho mày ăn!”
Nói xong, con mèo đen kia vô cùng hưng phấn. Một đôi mắt to lập lòe nhìn chằm chằm vào người đàn ông, trong miệng phát ra tiếng kêu “meo meo”.
Âm thanh đáng sợ vang lên trong màn đêm yên tĩnh, cảm giác như có móng vuốt cào xé ở trong lòng.
Không chỉ vậy, cùng với tiếng mèo kêu, ba người đàn ông đã chết treo lơ lửng trên xà nhà đồng loạt ngửng đầu.
Trong phút chốc, mái tóc dài tung bay.
Một gương mặt nhợt nhạt lộ ra ngoài và trong khoảnh khắc đó đôi mắt của bọn họ đã hé mở, không có đồng tử, một mảnh trắng xóa, giống như mắt cá chết vậy.
Cùng với việc mở mắt, kèm theo đó là nở một nụ cười vô cùng quỷ dị, khiến người ta toàn thân tê dại.
Trong phút chốc, tôi đã phục hồi tinh thần từ trong sự kinh hoảng.
Khi liếc mắt nhìn mấy người ở trong phòng, tôi không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Căn phòng này, không ngờ là một ổ quỷ.
Những xác chết đang bị treo trên xà nhà, căn bản chính là ba tên ác quỷ.
Còn người đàn ông đang vuốt ve mèo đen kia, rõ ràng chính là tên ác quỷ giết người đã chạy thoát đêm hôm đó.
Lúc đầu tôi nghĩ rằng, trong căn phòng này nhiều nhất chỉ có hai người.
Một là yêu đạo, hai là ác quỷ.
Nhưng không ngờ, bên kia lại làm ra chiến trận lớn như vậy, lập tức xuất hiện bốn con quỷ.
Người nào người nấy đều không có đồng tử, tất cả đều là quỷ hồn đã hóa thành lệ quỷ.
Cho dù tôi đi theo sư phụ bán hương nến giấy tiền đã hơn mười năm, nhưng lúc này đây tôi cũng cảm thấy khiếp sợ.
Nhưng tôi vẫn cố sức trấn tĩnh, tự an ủi mình, đối phương có bốn người, bên mình có năm người, vẫn chiếm ưu thế hơn.
Sư phụ và Độc đạo trưởng không chút sợ hãi, nhưng lại nhướng mày, tôi nghe thấy sư phụ cất tiếng: “Đúng là một ổ quỷ, nếu đều ở đây, đêm nay vừa vặn giải quyết toàn bộ!”
Nhưng ác quỷ kia lại cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên đứng lên: “Hừ! Địa ngục không cửa, mấy người lại muốn xông tới, tôi không đi tìm mấy người, mấy người lại tự mình đưa tới cửa?”
Nói xong, ác quỷ giơ tay lên. Cánh cửa phía sau chúng tôi “loảng xoảng” một tiếng liền trực tiếp khép lại.
Không chỉ có thế, ba con quỷ đang bị treo trên xà nhà cũng đồng loạt giơ móng vuốt lên.
Sau đó bọn chúng đều cùng phát ra tiếng gào thét “Ngao”, nhào về phía chúng tôi.
Dây thừng quấn trên cổ, phát ra tiếng “Răng rắc” đứt đoạn, có vẻ sức lực vô cùng mạnh mẽ.
Sư phụ, Độc đạo trưởng và lão Tần gia thấy thế, liền hừ lạnh một tiếng, không chút do dự đã nâng kiếm gỗ lên tiếp chiêu.
Trong nháy mắt, sáu người liền xông vào trận đấu.
Tôi cùng với Phong Tuyết Hàn cũng không đứng ngốc ra đó, thấy ác quỷ đang ôm con mèo không ngừng vuốt ve, máu nóng trong lòng của tôi liền nổi lên: “Lão Phong, chúng ta làm một trận lớn đi!”
Rõ ràng, tên ác quỷ này chính là đại ca cầm đầu ở nơi này.
Chỉ cần giải quyết hắn, đám lệ quỷ ở đây sẽ như rắn mất đầu, chúng tôi sẽ có cơ hội chiến thắng rất lớn.
Tôi cùng Phong Tuyết Hàn hợp lực, cũng có vài phần nắm chắc.
Dù sao đêm hôm trước, sư phụ cùng Độc đạo trưởng đã làm tên ác quỷ này bị thương, thậm chí ác quỷ vì muốn chạy trốn, đã tiêu hao rất nhiều yêu pháp.
Mới trôi qua có một ngày, vết thương của hắn chắc chắn còn chưa lành.
Cho nên tôi mới dám nói như vậy, hoàn toàn không phải do bốc đồng.
Phong Tuyết Hàn gật đầu mà không nói lời nào.
Ngay lập tức, hai chúng tôi cùng rút ra pháp khí và lao thẳng về phía tên ác quỷ kia.
Bởi vì kiếm gỗ đào và đồng tiền kiếm của tôi đã bị phá hủy, vậy nên bây giờ tôi đang dùng đồng tiền kiếm của Lão Tần gia.
Mặc dù thanh kiếm này có chút ngắn, nhưng cũng mạnh không kém.
Mặt chạm mặt, tôi cùng Phong Tuyết Hàn liền lao về phía ác quỷ.
Sắc mặt hắn ta tối sầm lại, buông lỏng con mèo ở trong tay, khóe miệng lộ ra cặp răng nanh hung ác.
Cùng với âm thanh “lạch cạch” đang vang lên, cánh cửa gỗ đã dần dần bị đẩy ra.
Cảnh vật trong phòng cũng dần lộ ra trước mắt chúng tôi.
Khi cánh cửa mở được một nửa, mọi người đều biến sắc.
Lúc này, tôi cảm thấy toàn thân đều choáng váng.
Tôi cảm thấy da đầu tê dại, một cỗ hơi lạnh tràn từ trên đỉnh đầu, kéo đến lòng bàn chân.
Bởi vì tôi nhìn thấy rất rõ ràng, ở nơi hoang vu lạnh lẽo này, lại đang treo ba “xác chết”.
Ba người này đều mặc áo trắng, tóc tai bù xù, chỉ có thể thông qua khe hở giữa những lọn tóc mà nhìn thấy những khuôn mặt trắng bệch.
Quấn quanh cổ là một sợ dây thừng nối thẳng lên xà nhà.
Theo cửa phòng mở ra, gió nhẹ thổi lướt qua, thân thể của bọn họ cũng nhẹ đong đưa theo, cảnh tượng kia nhìn qua cực kì dọa người.
Không những thế, ngay trước cửa phòng, dưới một bức tượng đá cụt đầu, một người đàn ông với khuôn mặt u ám, đang vuốt ve một con mèo đen lớn.
Hắn thấp giọng khàn khàn nói: “Tiểu Hắc ngoan, chờ tao giết chết bọn họ, liền cắt máu thịt của bọn họ ra cho mày ăn!”
Nói xong, con mèo đen kia vô cùng hưng phấn. Một đôi mắt to lập lòe nhìn chằm chằm vào người đàn ông, trong miệng phát ra tiếng kêu “meo meo”.
Âm thanh đáng sợ vang lên trong màn đêm yên tĩnh, cảm giác như có móng vuốt cào xé ở trong lòng.
Không chỉ vậy, cùng với tiếng mèo kêu, ba người đàn ông đã chết treo lơ lửng trên xà nhà đồng loạt ngửng đầu.
Trong phút chốc, mái tóc dài tung bay.
Một gương mặt nhợt nhạt lộ ra ngoài và trong khoảnh khắc đó đôi mắt của bọn họ đã hé mở, không có đồng tử, một mảnh trắng xóa, giống như mắt cá chết vậy.
Cùng với việc mở mắt, kèm theo đó là nở một nụ cười vô cùng quỷ dị, khiến người ta toàn thân tê dại.
Trong phút chốc, tôi đã phục hồi tinh thần từ trong sự kinh hoảng.
Khi liếc mắt nhìn mấy người ở trong phòng, tôi không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Căn phòng này, không ngờ là một ổ quỷ.
Những xác chết đang bị treo trên xà nhà, căn bản chính là ba tên ác quỷ.
Còn người đàn ông đang vuốt ve mèo đen kia, rõ ràng chính là tên ác quỷ giết người đã chạy thoát đêm hôm đó.
Lúc đầu tôi nghĩ rằng, trong căn phòng này nhiều nhất chỉ có hai người.
Một là yêu đạo, hai là ác quỷ.
Nhưng không ngờ, bên kia lại làm ra chiến trận lớn như vậy, lập tức xuất hiện bốn con quỷ.
Người nào người nấy đều không có đồng tử, tất cả đều là quỷ hồn đã hóa thành lệ quỷ.
Cho dù tôi đi theo sư phụ bán hương nến giấy tiền đã hơn mười năm, nhưng lúc này đây tôi cũng cảm thấy khiếp sợ.
Nhưng tôi vẫn cố sức trấn tĩnh, tự an ủi mình, đối phương có bốn người, bên mình có năm người, vẫn chiếm ưu thế hơn.
Sư phụ và Độc đạo trưởng không chút sợ hãi, nhưng lại nhướng mày, tôi nghe thấy sư phụ cất tiếng: “Đúng là một ổ quỷ, nếu đều ở đây, đêm nay vừa vặn giải quyết toàn bộ!”
Nhưng ác quỷ kia lại cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên đứng lên: “Hừ! Địa ngục không cửa, mấy người lại muốn xông tới, tôi không đi tìm mấy người, mấy người lại tự mình đưa tới cửa?”
Nói xong, ác quỷ giơ tay lên. Cánh cửa phía sau chúng tôi “loảng xoảng” một tiếng liền trực tiếp khép lại.
Không chỉ có thế, ba con quỷ đang bị treo trên xà nhà cũng đồng loạt giơ móng vuốt lên.
Sau đó bọn chúng đều cùng phát ra tiếng gào thét “Ngao”, nhào về phía chúng tôi.
Dây thừng quấn trên cổ, phát ra tiếng “Răng rắc” đứt đoạn, có vẻ sức lực vô cùng mạnh mẽ.
Sư phụ, Độc đạo trưởng và lão Tần gia thấy thế, liền hừ lạnh một tiếng, không chút do dự đã nâng kiếm gỗ lên tiếp chiêu.
Trong nháy mắt, sáu người liền xông vào trận đấu.
Tôi cùng với Phong Tuyết Hàn cũng không đứng ngốc ra đó, thấy ác quỷ đang ôm con mèo không ngừng vuốt ve, máu nóng trong lòng của tôi liền nổi lên: “Lão Phong, chúng ta làm một trận lớn đi!”
Rõ ràng, tên ác quỷ này chính là đại ca cầm đầu ở nơi này.
Chỉ cần giải quyết hắn, đám lệ quỷ ở đây sẽ như rắn mất đầu, chúng tôi sẽ có cơ hội chiến thắng rất lớn.
Tôi cùng Phong Tuyết Hàn hợp lực, cũng có vài phần nắm chắc.
Dù sao đêm hôm trước, sư phụ cùng Độc đạo trưởng đã làm tên ác quỷ này bị thương, thậm chí ác quỷ vì muốn chạy trốn, đã tiêu hao rất nhiều yêu pháp.
Mới trôi qua có một ngày, vết thương của hắn chắc chắn còn chưa lành.
Cho nên tôi mới dám nói như vậy, hoàn toàn không phải do bốc đồng.
Phong Tuyết Hàn gật đầu mà không nói lời nào.
Ngay lập tức, hai chúng tôi cùng rút ra pháp khí và lao thẳng về phía tên ác quỷ kia.
Bởi vì kiếm gỗ đào và đồng tiền kiếm của tôi đã bị phá hủy, vậy nên bây giờ tôi đang dùng đồng tiền kiếm của Lão Tần gia.
Mặc dù thanh kiếm này có chút ngắn, nhưng cũng mạnh không kém.
Mặt chạm mặt, tôi cùng Phong Tuyết Hàn liền lao về phía ác quỷ.
Sắc mặt hắn ta tối sầm lại, buông lỏng con mèo ở trong tay, khóe miệng lộ ra cặp răng nanh hung ác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.