Người Vợ Bất Đắc Dĩ Của Tổng Tài
Chương 347
Thanh Thanh
28/09/2023
“Nam Phương, đồng ý với tớ, đừng nhớ lại chuyện lúc trước.” Đỗ Thanh
Hoa nói lời thấm thía, bởi vì cô ấy biết năm đó Trần Nam Phương bị kích
thích bao nhiêu, cô lại phải làm như thế nào để thoát khỏi sự phiền não
ưu sầu đó.
Trần Nam Phương không biết nói gì cho phải, cảm tính và lý tính đang đánh nhau trong suy nghĩ, lại thật lâu không phân ra thắng bại.
“Lân này thằng khốn nạn kia làm không tệ.” Đỗ Thanh Hoa chuyển đổi đề tài: “Tuần trăng mật của hai người chắc là vui vẻ lắm nhỉ?”
“Tuần trăng mật gì chứ?” Trần Nam Phương nhíu mày lại: “Có thể Hà Minh Viễn sợ tớ không chịu được kích thích khi Tân Anh Huy chết đi, cho nên anh ấy mới dẫn tớ ra ngoài để chuyển dời lực chú ý.”
“Phát thức ăn cho chó.”
“Ai nha, cậu đừng có mà trêu chọc tớ. ” Trân Nam Phương không cảm thấy thú vị: “Buổi trưa nay cậu muốn ăn gì?
Tớ mua tới cho cậu.”
Đồ Thanh Hoa vò đầu nói: ‘Cậu nói tớ sai khiến một người phụ nữ có thai có thích hợp không?”
“Có gì đâu chứ? Phụ nữ có thai cũng phải hoạt động.” Trần Nam Phương ghi lại thứ bạn thân muốn ăn rồi đi xuống dưới lầu mua.
Thế mà lúc trở về lại gặp được Thẩm Minhl “Đàn anh đến bệnh viện để… khám bệnh à?”
Thẩm Minh cũng không có biểu hiện ra ngoài ý muốn: “Đúng lúc gặp phải Nam Phương, anh đến để tìm Đỗ Thanh ` Hoa đấy.
“Tìm Thanh Hoa à!” Cô đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, ngoài miệng cười ha hả, bởi vì cô không biết bạn thân của muốn gặp anh ta hay không: “Lần này cậu ấy bị thương thật nghiêm trọng đấy, nếu đàn anh không có sốt ruột thì… “
“Đặng Vân Nhã muốn kiện Thanh Hoa.”
“Cái gì?” Trân Nam Phương bị chữ “kiện” làm giật nảy mình, cô mù mờ nhìn Thẩm Minh hỏi: “Đặng Vân Nhã là khách hàng của Thiên Ưng, bọn họ kiện Thanh Hoa làm gì?”
“Em đã quên Đặng Vân Nhã vẫn luôn theo dõi Thanh Hoa à, kiểm tra báo cáo cũng là cô ta yêu cầu, hiện tại trong báo cáo có tình huống bị làm giả, tất nhiên cô ta muốn có người chịu trách nhiệm.” Thẩm Minh nhún vai, giống như đang nói về người xa lạ không chút liên quan đến mình, mà không phải bạn gái cũ từng có tình cảm ba năm.
“Làm giả báo cáo sao?” Trân Nam Phương nâng cao âm lượng: “Làm sao Thanh Hoa có thể làm ra chuyện này, nhất định là có chỗ nào sai lầm.”
“Anh cũng không biết.’ Thẩm Minh hờ hững nói: “Em nói giúp anh với Thanh Hoa đi, em bảo cô ta sớm chuẩn bị, anh phải đi rồi.”
Trân Nam Phương lạnh lùng nhìn anh ta quay người, cô không nhịn được nói một câu: “Đều nói tai họa rớt xuống đầu ai người đó tự bay phần mình, cái khó còn chưa tới, đàn anh đã dứt mình ra một cách sạch sẽ rồi.”
“Bây giờ Nam Phương rất là giàu có, tất nhiên em không hiểu được bọn anh phấn đấu khổ bức vất vả thế nào.” Thẩm Minh lại lộ ra vẻ hâm mộ và mỉm cười: “Nếu như Nam Phương có thể giúp đỡ anh, giới thiệu anh với Tổng giám đốc Minh Viễn, anh sẽ vô cùng biết ơn.”
Trần Nam Phương không biết nói gì cho phải, cảm tính và lý tính đang đánh nhau trong suy nghĩ, lại thật lâu không phân ra thắng bại.
“Lân này thằng khốn nạn kia làm không tệ.” Đỗ Thanh Hoa chuyển đổi đề tài: “Tuần trăng mật của hai người chắc là vui vẻ lắm nhỉ?”
“Tuần trăng mật gì chứ?” Trần Nam Phương nhíu mày lại: “Có thể Hà Minh Viễn sợ tớ không chịu được kích thích khi Tân Anh Huy chết đi, cho nên anh ấy mới dẫn tớ ra ngoài để chuyển dời lực chú ý.”
“Phát thức ăn cho chó.”
“Ai nha, cậu đừng có mà trêu chọc tớ. ” Trân Nam Phương không cảm thấy thú vị: “Buổi trưa nay cậu muốn ăn gì?
Tớ mua tới cho cậu.”
Đồ Thanh Hoa vò đầu nói: ‘Cậu nói tớ sai khiến một người phụ nữ có thai có thích hợp không?”
“Có gì đâu chứ? Phụ nữ có thai cũng phải hoạt động.” Trần Nam Phương ghi lại thứ bạn thân muốn ăn rồi đi xuống dưới lầu mua.
Thế mà lúc trở về lại gặp được Thẩm Minhl “Đàn anh đến bệnh viện để… khám bệnh à?”
Thẩm Minh cũng không có biểu hiện ra ngoài ý muốn: “Đúng lúc gặp phải Nam Phương, anh đến để tìm Đỗ Thanh ` Hoa đấy.
“Tìm Thanh Hoa à!” Cô đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, ngoài miệng cười ha hả, bởi vì cô không biết bạn thân của muốn gặp anh ta hay không: “Lần này cậu ấy bị thương thật nghiêm trọng đấy, nếu đàn anh không có sốt ruột thì… “
“Đặng Vân Nhã muốn kiện Thanh Hoa.”
“Cái gì?” Trân Nam Phương bị chữ “kiện” làm giật nảy mình, cô mù mờ nhìn Thẩm Minh hỏi: “Đặng Vân Nhã là khách hàng của Thiên Ưng, bọn họ kiện Thanh Hoa làm gì?”
“Em đã quên Đặng Vân Nhã vẫn luôn theo dõi Thanh Hoa à, kiểm tra báo cáo cũng là cô ta yêu cầu, hiện tại trong báo cáo có tình huống bị làm giả, tất nhiên cô ta muốn có người chịu trách nhiệm.” Thẩm Minh nhún vai, giống như đang nói về người xa lạ không chút liên quan đến mình, mà không phải bạn gái cũ từng có tình cảm ba năm.
“Làm giả báo cáo sao?” Trân Nam Phương nâng cao âm lượng: “Làm sao Thanh Hoa có thể làm ra chuyện này, nhất định là có chỗ nào sai lầm.”
“Anh cũng không biết.’ Thẩm Minh hờ hững nói: “Em nói giúp anh với Thanh Hoa đi, em bảo cô ta sớm chuẩn bị, anh phải đi rồi.”
Trân Nam Phương lạnh lùng nhìn anh ta quay người, cô không nhịn được nói một câu: “Đều nói tai họa rớt xuống đầu ai người đó tự bay phần mình, cái khó còn chưa tới, đàn anh đã dứt mình ra một cách sạch sẽ rồi.”
“Bây giờ Nam Phương rất là giàu có, tất nhiên em không hiểu được bọn anh phấn đấu khổ bức vất vả thế nào.” Thẩm Minh lại lộ ra vẻ hâm mộ và mỉm cười: “Nếu như Nam Phương có thể giúp đỡ anh, giới thiệu anh với Tổng giám đốc Minh Viễn, anh sẽ vô cùng biết ơn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.