Chương 24: Anh Ta Đang Quan Tâm Cô Sao?
BooMew
08/08/2019
Người quản gia khẽ cúi đầu im lặng, không lẽ chính ông nói là do ông ngầm đồng ý để họ làm như vậy với Tư tiểu thư sao?
Lê Bá Sâm nhíu chặt mày nhìn ông quản gia có chút đâm chiêu, chính anh nghi ngờ lâu rồi nhưng lại không muốn nói, nay nhìn trước nhìn sau, anh tự nghĩ là nên làm theo mẹ nói. . . đuổi toàn bộ người làm trong nhà đi thuê lại người mới mới được.
Rốt cuộc những người này đã nói dối chuyện hôm qua luôn hay sao?
Lê Bá Sâm vốn đang định mở miệng gọi Tư Noãn Noãn ngồi xuống ăn thì anh cứng họng môi không khỏi câu lên nhìn như không nhìn Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn bụng đói đến không chịu được nữa thì bụng cô lại kêu lên.
" Rột. . . Rột. . . " Mặt cô đỏ bừng xấu hổ, thật muốn kiếm chỗ trốn a.
Lê Bá Sâm câu lên khóe môi, nhưng nhanh chóng khôi phục bộ dáng lạnh lùng của chính mình lại nói.
" Ngồi xuống ăn chung đi. "
Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to kinh ngạc thì lại nghe Lê Bá Sâm nói.
" Sau này cô cứ ăn sáng chung với tôi. Cả buổi trưa và tối nữa, nếu đến trễ thì nhịn. " Vốn không muốn quan tâm cô, nhưng nhìn từ trên xuống dưới của Tư Noãn Noãn, anh nhớ rõ thân hình của cô từng cm, ngoài bộ ngực và mông có thịt ra thì dường như chạm vào đâu của cô đều là xương và xương thôi.
Trong lòng Lê Bá Sâm khẽ nghĩ, phải chạm ăn nhiều mũm mĩm một chút mới ôm đã, bóp đã. . .
Tư Noãn Noãn khẽ ngồi xuống, nhưng tay lại không dám chạm vào chén, cứ có cảm giác anh ta, lại tính tiền đồ cô chạm vào nữa quá. Như nhìn ra ý nghĩ trong đầu của cô, mày Lê Bá Sâm khẽ nhíu chặt lại nói.
" Thức ăn miễn phí. " Trong bản hợp đồng tuy ghi là như vậy. . . nhưng anh không có ác độc đến nổi không cho người mang danh nghĩa vợ anh, ăn cơm hay uống nước suốt năm năm đâu, không lẽ trong mắt cô, anh lại là người như vậy?
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm một lúc lại ăn cháo. . . ngon.
Đang ăn ăn, Lê Bá Sâm lại hỏi.
" Hôm qua, sao không đến đây ăn cơm? "
" Tôi không dám. "
" Không ai kêu cô sao? " mày Lê Bá Sâm khẽ nhíu chặt.
Tư Noãn Noãn lắc đầu lại chăm chú ăn.
Nghĩ nghĩ gì đó, nhân tâm tình Lê Bá Sâm tốt, Tư Noãn Noãn khẽ nói.
" Tôi đi làm thêm cũng không được sao? " Cô muốn kiếm thật nhiều. . . thật nhiều tiền a.
Lê Bá Sâm không nhìn Tư Noãn Noãn nói.
" Cô học gì? "
" Thời. . . Thời trang. "
" Ừ, ngày mai vào Lê Thị làm thư ký của tôi. "
" Nhưng. . . "
" Không nhưng nhị gì hết, muốn đi làm thì vào Lê Thị mà làm, còn không ở nhà đi. "
" Tôi biết làm gì? "
Môi Lê Bá Sâm khẽ câu lên, nhìn Tư Noãn Noãn một lúc lâu không ngại người ở đây khẽ nói.
" Làm ấm gi. . . " giường, lời nói còn chưa nói hết đã bị Tư Noãn Noãn hung hăng nói chặn lại.
" Anh ăn nhanh đi, chúng ta còn đi làm giấy đăng ký kết hôn, nghe đâu anh bận mà không phải sao? Vậy thì đi đi. "
Lê Bá Sâm nhìn gương mặt đỏ bừng của Tư Noãn Noãn lại không nói nữa.
••••••
Sau khi ăn xong, Tư Noãn Noãn chạy nhanh về nhà nhỏ thay bộ đồ cùng Lê Bá Sâm rồi đi.
Nhìn Tư Noãn Noãn vừa ăn xong lại lật đật chạy, mày Lê Bá Sâm nhíu lại, kéo cô vào trong xe lại nói.
" Sao này ăn xong đừng có mà chạy. " dừng một chút lại nói.
" Sẽ đau dạ dày đấy. . . "
Tư Noãn Noãn cúi đầu xuống, trong lòng thầm kinh ngạc. . .
' Anh ta đang quan tâm cô sao? '
Lê Bá Sâm nhíu chặt mày nhìn ông quản gia có chút đâm chiêu, chính anh nghi ngờ lâu rồi nhưng lại không muốn nói, nay nhìn trước nhìn sau, anh tự nghĩ là nên làm theo mẹ nói. . . đuổi toàn bộ người làm trong nhà đi thuê lại người mới mới được.
Rốt cuộc những người này đã nói dối chuyện hôm qua luôn hay sao?
Lê Bá Sâm vốn đang định mở miệng gọi Tư Noãn Noãn ngồi xuống ăn thì anh cứng họng môi không khỏi câu lên nhìn như không nhìn Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn bụng đói đến không chịu được nữa thì bụng cô lại kêu lên.
" Rột. . . Rột. . . " Mặt cô đỏ bừng xấu hổ, thật muốn kiếm chỗ trốn a.
Lê Bá Sâm câu lên khóe môi, nhưng nhanh chóng khôi phục bộ dáng lạnh lùng của chính mình lại nói.
" Ngồi xuống ăn chung đi. "
Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to kinh ngạc thì lại nghe Lê Bá Sâm nói.
" Sau này cô cứ ăn sáng chung với tôi. Cả buổi trưa và tối nữa, nếu đến trễ thì nhịn. " Vốn không muốn quan tâm cô, nhưng nhìn từ trên xuống dưới của Tư Noãn Noãn, anh nhớ rõ thân hình của cô từng cm, ngoài bộ ngực và mông có thịt ra thì dường như chạm vào đâu của cô đều là xương và xương thôi.
Trong lòng Lê Bá Sâm khẽ nghĩ, phải chạm ăn nhiều mũm mĩm một chút mới ôm đã, bóp đã. . .
Tư Noãn Noãn khẽ ngồi xuống, nhưng tay lại không dám chạm vào chén, cứ có cảm giác anh ta, lại tính tiền đồ cô chạm vào nữa quá. Như nhìn ra ý nghĩ trong đầu của cô, mày Lê Bá Sâm khẽ nhíu chặt lại nói.
" Thức ăn miễn phí. " Trong bản hợp đồng tuy ghi là như vậy. . . nhưng anh không có ác độc đến nổi không cho người mang danh nghĩa vợ anh, ăn cơm hay uống nước suốt năm năm đâu, không lẽ trong mắt cô, anh lại là người như vậy?
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm một lúc lại ăn cháo. . . ngon.
Đang ăn ăn, Lê Bá Sâm lại hỏi.
" Hôm qua, sao không đến đây ăn cơm? "
" Tôi không dám. "
" Không ai kêu cô sao? " mày Lê Bá Sâm khẽ nhíu chặt.
Tư Noãn Noãn lắc đầu lại chăm chú ăn.
Nghĩ nghĩ gì đó, nhân tâm tình Lê Bá Sâm tốt, Tư Noãn Noãn khẽ nói.
" Tôi đi làm thêm cũng không được sao? " Cô muốn kiếm thật nhiều. . . thật nhiều tiền a.
Lê Bá Sâm không nhìn Tư Noãn Noãn nói.
" Cô học gì? "
" Thời. . . Thời trang. "
" Ừ, ngày mai vào Lê Thị làm thư ký của tôi. "
" Nhưng. . . "
" Không nhưng nhị gì hết, muốn đi làm thì vào Lê Thị mà làm, còn không ở nhà đi. "
" Tôi biết làm gì? "
Môi Lê Bá Sâm khẽ câu lên, nhìn Tư Noãn Noãn một lúc lâu không ngại người ở đây khẽ nói.
" Làm ấm gi. . . " giường, lời nói còn chưa nói hết đã bị Tư Noãn Noãn hung hăng nói chặn lại.
" Anh ăn nhanh đi, chúng ta còn đi làm giấy đăng ký kết hôn, nghe đâu anh bận mà không phải sao? Vậy thì đi đi. "
Lê Bá Sâm nhìn gương mặt đỏ bừng của Tư Noãn Noãn lại không nói nữa.
••••••
Sau khi ăn xong, Tư Noãn Noãn chạy nhanh về nhà nhỏ thay bộ đồ cùng Lê Bá Sâm rồi đi.
Nhìn Tư Noãn Noãn vừa ăn xong lại lật đật chạy, mày Lê Bá Sâm nhíu lại, kéo cô vào trong xe lại nói.
" Sao này ăn xong đừng có mà chạy. " dừng một chút lại nói.
" Sẽ đau dạ dày đấy. . . "
Tư Noãn Noãn cúi đầu xuống, trong lòng thầm kinh ngạc. . .
' Anh ta đang quan tâm cô sao? '
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.